Độc Thân Tính Theo Thời Gian Đếm Ngược
Chương Gia Phân nghỉ ngơi dưỡng thương, mọi công tác
đều ngừng, ở nhà tĩnh dưỡng, chờ máu tụ trên mặt tan hết.
Lúc này, điện hiaạt khí của “Tinh Trần” bán rất tốt.
Giang Yến Bình bởi vậy mà được nhiều đồng nghiệp tán
thưởng, được khoản tiền thưởng hậu hĩnh. Vì thế, Giang Yến Bình mở tiệc chiêu
đãi Cao Ân Dương cùng Chương Gia Phân ở nhà hàng, Chương Gia Phân khéo léo từ
chối, để Cao Ân Dương tham dự.
Sau đó Giang Yến Bình cùng những nữ nhân khác giống
nhau, sinh cảm tình với Cao Ân Dương, sau đó bọn họ lại hẹn đi ăn cơm ba lần,
tiếp sau đó lại nhìn mấy tràng điện ảnh, sau đó rồi sau đó, cho đến hôm nay,
Chương Gia Phân nhìn thấy ảnh trên báo chí, lại xuất hiện chuyện xấu của Cao Ân
Dương.
Người phụ trách “Thải Hạc”, Cao Ân Dương hư hư thực
thực bắt cá hai tay, một bên là Giang Yến Bình mộc mạc nghiêm túc, một bên là
bạn gái chính thức đang thương tâm gầy mòn.
“Nữ nhân mộc mạc nghiêm túc?” Gia Phân lãnh đạm.“Tha
cho Giang tiểu thư đi.” Ném báo xuống, ngồi phịch trên sô pha, nhìn trần nhà
đến ngẩn người. Đã mấy ngày? Cũng đã mười ngày đi? Một hồi rảnh rỗi như vậy,
nàng không có phương tiện ra ngoài, mỗi ngày đều ở nhà. Trong khi đó, người đại
diện của nàng quả thật quá tiêu dao đi, trợ lý của nàng cũng là......
“Gia Phân tỉ, em ra ngoài nha.” Ngô Tiểu Hoa từ trong
phòng trực tiếp chạy thẳng hướng cửa lớn.
“Chờ một chút.”
“Ai? Hôm nay cũng không có thông cáo nha, mọi việc
trong nhà em cũng đều giúp chị quét tước cùng sửa sang lại rất tốt, chị bảo em
đính đặt cả đống mĩ thực lớn trên mạng, em cũng đều giúp chị hoàn thành, hôm
nay sẽ đưa tới, cho nên trong khoảng thời gian từ giữa trưa đến tối này hoàn,
toàn, đều, không, có việc......” Ý là nàng có thể ở bên ngoài tận tình đi chơi.
“Chị biết.”
“Em đây phải đi rồi.”
“Lại đây một chút.”
Ao ô...... Ngô Tiểu Hoa cúi đầu thực không tình nguyện
đi đến trước mặt Chương Gia Phân.
Chương Gia Phân hai tay ôm ngực, đánh giá trợ lý của
mình.
Trang phục của Ngô Tiểu Hoa nha, âu phục công chúa rậm
rạp tay áo màu trắng, thực tận hứng đem thân thể mượt mà của nàng hoàn toàn làm
lộ. Bên dưới âu phục là giày da nhọn màu đen mang kiểu dáng có thể nói là lưu
hành, nhưng đối diện với trang phục công chúa màu trắng, thực vô cùng nhuần
nhuyễn hiện ra tư vị bi thảm của chủ nhân trang phục, sau đó, so với thưởng
thức tư vị bi thảm càng bi thảm hơn là đoạn đối thoại --
Chương Gia Phân hỏi:“Em muốn đi đâu? Ăn mặc ‘long
trọng’ như vậy?”
“Mua đồ ăn......”
“Ngô Tiểu Hoa, yêu cầu lớn nhất của chị đối với trợ lí
là phải thành thật, bởi vì là model cấp bậc giống như chị, sợ nhất là bị trợ lý
bán đứng. Em sẽ không nói với chị lời nói dối đi?”
“Em đi hẹn hò.” X*, một phần là vì công việc, nên nhất
định ngay cả chuyện riêng tư của mình đều phải bán đứng là được rồi! Ngô Tiểu
Hoa mặt thực hồng, đây là lần đầu tiên nàng hẹn hò từ lúc sinh ra a, rất hưng
phấn.
*X: một câu chửi cửa miệng của người Trung Quốc, kiểu
như "Mẹ kiếp!"
“Hẹn hò? Ai? Chị nhớ rõ em vẫn nghĩ yêu đương, nhưng
là cũng chưa nam nhân nào thích em a.”
X! Chị nhất định phải nói trắng ra như vậy là được
rồi.“Gia Phân tỉ!” Ngô Tiểu Hoa bất tri bất giác ưỡn ngực thực kiêu ngạo mà
nói:“Trên thực tế, em mới trước đây là nữ nhân rất được hoan nghênh a.”
“Nha?”
“Khi đó Trương Tự Cường là nam sinh thầm mến em, anh
ấy hỏi số điện thoại của em, hẹn em đi uống cà phê.”
“Cho nên gọi là tình cũ kéo dài là được rồi.”
“Ừ, ân.”
“Chúc em hẹn hò thuận lợi.”
“Cảm ~~ ân ~~” Tránh mau.
“Ngô Tiểu Hoa?”
“Lại......” Ngô Tiểu Hoa khẩn cấp dừng lại cước
bộ.“Lại chuyện gì ?”
“Em có biết có câu tên là ‘Gặp lại không bằng nhớ
lại’?”
“Đó là một bài hát.”
“Đúng, em một thân thế này xuất hiện trước mặt nam
sinh kia, hắn nhất định rất muốn hát bài hát này.”
“Tạm biệt.” Phanh, Ngô Tiểu Hoa đóng sầm cửa, chỉ biết
Chương Gia Phân nói không ra lời hay gì.
Phía trong cửa, Chương Gia Phân nhún nhún vai.“Không
biết tốt xấu.” Tưởng khuyên nàng thay quần áo, ai.
Lúc này, trong nhà chỉ còn một mình nàng.
Ở trên lầu ba của tòa nhà độc đáo, vì tránh ánh mắt
soi mói của người ngoài nên làm cửa sổ cách âm rất tốt, đặc chế thêm rèm cửa sổ
siêu dày, trang bị rất tuyệt, tĩnh âm điều hòa.
Cho nên sau giữa trưa, nàng không có xem tivi, cũng
không có nghe nhạc, trong phòng im lặng giống nhau, ngay cả một âm thanh nhỏ
đều có thể nghe được.
Chương Gia Phân lẳng lặng ngồi, bỗng nhiên có điểm
hoảng, giống như chỉ còn một mình nàng sống trên đời, trước mắt hết thảy đều
thực không đúng thật.
Ngày thường quá bận, nay lại nhàn đến có thể cái gì
cũng không cần làm, chính là ngồi, ngồi, ngồi...... Chương Gia Phân chợt thấy
hô hấp có điểm không thuận, ngực như có vật nặng đè lên, mơ hồ như có tiếng
thét chói tai xúc động, đó là loại hoảng loạn kỳ quái, cùng với hít thở không
thông......
Nàng ~~ mau ~~ buồn ~~ chết ~~ ~~
Đột nhiên chuông cửa vang lên, Chương Gia Phân nhảy
dựng lên, nhất định là Ngô Tiểu Hoa lại quên mang theo chìa khóa, thực hưng
phấn mà hướng cửa đi đến. Bỗng nhiên nàng dựng lại mọi động tác, thấy khóa cửa
tự nhiên chuyển động, nhất thời khắp người nàng phát lạnh, cảm giác bị tập kích
hôm trước lại nảy lên, cố gắng lấy lại bình tĩnh, xoay người liền phóng đến
ngăn kéo bàn trà, tìm điện giật khí.
Cửa đẩy ra --
“Nguyên lai em ở nhà?”
Tiếng nói quen thuộc này, làm Chương Gia Phân nhẹ
nhàng thở ra, thân mình đột nhiên mềm nhũn, ngồi ở dưới đất.
“Làm sao vậy?” Cao Ân Dương xông lên đi đỡ nàng.
“Chính là thiếu máu.” Chương Gia Phân đẩy hắn ra.
Nhưng Cao Ân Dương nhãn lực tốt, nhìn nàng tùy tay
nhưng là đem điện giật khí để lại vào ngăn kéo, cũng chú ý tới sắc mặt nàng
trắng bệch, xem ra bóng ma vẫn còn, nàng thực sợ hãi, chính là nàng quật cường
không chịu thừa nhận.
“Thiếu máu phải ăn nhiều đồ ăn.” Hắn có điểm mất hứng
hỏi:“Vì sao Ngô Tiểu Hoa không ở nhà? Anh muốn cô ấy mấy ngày này hai mươi tư
giờ phải ở cạnh em.”
“Cô ấy...... Cô ấy đi mua giúp tôi vài thứ. Cao Ân
Dương, anh không phải cảm thấy biệt thự này là sane nghiệp của Cao gia các
người, cho nên có thể không báo trước một tiếng, lấy một cái chìa khóa muốn tới
thì tới?” Rõ ràng hắn đến, có người làm bạn, nàng thật cao hứng, nhưng không
thay đổi được thói quen muốn phá hư, cố ý đập phá.
Hắn cười cười, ngồi xuống bên cạnh nàng ở trên sô
pha.“Vừa vặn hôm nay không có việc gì, đến xem em.”
“Thật có lỗi, như anh thấy, máu tụ vẫn còn, tôi không
thể bắt đầu làm việc kiếm tiền.”
“Không quan hệ, Tinh Trần đối với hiệu quả lần phát
ngôn này của em rất hài lòng, đang muốn cùng chúng ta đàm phán lần hợp tác tiếp
theo, nghe nói lợi nhuận ít nhất so với hiện tại nhiều gấp đôi.”
“Người đại diện, anh rất giỏi, một bên cùng quản lí
của Tinh Trần hẹn hò, một bên còn có thể giúp tôi đàm phán công tác mới.”
“Em đã đọc báo?”
“Đúng, anh so với model của anh sắp nổi tiếng hơn.”
Hắn ha ha cười.“Đúng vậy, thế nhưng hôm trước có công
ty điện ảnh tìm anh mời đóng vai nam nhân vật chính, còn nói hiện tại lưu hành
thục nam phong, dáng người cùng diện mạo giống anh thực phù hợp.”
“Hạn chế cấp sao? Kia thực thích hợp, hơn nữa không
nên hành động, anh có thể diễn phi thường tự nhiên.”
Sớm quen với sự trào phúng của nàng, hắn không sao cả,
chỉ chỉ vào vết bầm ở mắt trái của nàng hỏi:“Hôm nay bôi thuốc chưa?”
“Một chút nữa bôi.”
“Lấy đến đây, anh giúp em bôi.”
“Không cần.” Nàng không được tự nhiên.
“Ai, ngẫu nhiên cho người đại diện vĩ đại của em phục
vụ một chút đi.”
“Mới không cần......” Nàng ghét bỏ nói:“Hai bàn tay
của anh không biết chạm qua bao nhiêu nữ nhân, thực bẩn.”
Hắn cười, cười to không dừng. Nàng thật đúng là yêu
thích khiêu khích hắn a.
Chương Gia Phân lạnh lùng dò xét hắn.“Không có lòng tự
trọng a?” Kỳ quái, mặc kệ lời nói có nhiều ác độc, hắn cũng không tức giận với
nàng. Hắn càng như vậy, nàng lại càng nói độc với hắn, nhưng là thế nào cũng
không thể chọc giận hắn, có khi ngược lại làm cho nàng thực nhụt chí. Trước kia
khi nói lời ác độc còn có một chút áy náy, nhưng là hắn không sao cả, làm cho
miệng của nàng càng ngày càng tệ.
Cao Ân Dương một bộ thoải mái cười dò xét nàng, mỗi
lần tới gặp nàng, nàng đều làm một bộ đề phòng toàn thân này, thói quen bắt
chéo hai tay ôm ở trước ngực, thói quen ở trước mặt hắn ngồi thẳng lại rất
thẳng, thói quen mang vẻ mặt cao ngạo ra phân cao thấp.
Cao Ân Dương biết, đó là nàng bảo tồn lòng tự trọng.
Từ khi gặp được nàng cùng ba ba nàng quỳ xuống đất
khóc cầu ba ba hắn, bắt đầu từ ngày đó, cô gái nhỏ Gia Phân liền biến lòng tự
trọng thành việc để ý nhất.
Nàng đem Cao Ân Dương làm kẻ địch.
Cao Ân Dương thì sao? Cao Ân Dương lại không đem nàng
làm kẻ địch, mặc kệ nàng như thế nào khiêu khích, hắn đều nhận, hắn không phản
kích, cũng không tức giận. Vì thế trận chiến này, vĩnh viễn đánh không thể
thành. Nàng tưởng thắng hắn, nhưng là hắn không tham chiến, nàng vĩnh viễn
thắng không hoàn toàn.
Dần dần, khiêu khích của nàng, biến thành trò chơi
không ảnh hưởng đến toàn cục.
Dần dần, hắn thậm chí bắt đầu hưởng thụ một trò chơi
bắt đầu như vậy, hoặc trong khổ lại mua được niềm vui?
“Nhìn em có nguyên khí trào phúng anh như vậy, anh
thực vui mừng.”
“Anh càng ngày càng biến thái.” Chương Gia Phân nhăn
mũi lại.
“Anh là bị lây bệnh a, em so với anh càng biến thái
hơn.” Cao Ân Dương ha ha cười.
“Tôi làm sao biến thái? Nêu ví dụ!”
“Nga? Em có bao nhiêu thời gian, anh có thể nói vài
giờ liền.”
“Tôi hiện tại có nhiều nhất chính là thời gian......”
Nhưng lại âm thầm chờ mong hắn đừng đi quá sớm? Chương Gia Phân, nàng thật sự
là nhàm chán đến sắp nổi điên.
“Đem trợ lý trêu khóc lóc, cái này là biến thái đi?”
“Đó là diễn thử, không tính.”
“Bức mỗi một người trợ lý ăn gì đó mà em muốn, sau đó
còn có ý muốn rất xấu, đem tư vị đồ ăn miêu tả thành những cảnh mỹ vị nói cho
em nghe...... Biến thái đi?”
“Cái này hẳn là vì ‘ham mê cá nhân’.”
“Ha ha ha, ham mê thật đáng tò mò.”
Chuông cửa lại vang.
Cao Ân Dương đi mở cửa, ký nhận một đống lớn vật phẩm
Ngô Tiểu Hoa đã đặt mua. Là mua ở trên mạng, không nhìn cũng biết là cái gì,
mang thùng thẳng trong phòng khách, đặt trên bàn trà.
“Lại mua một đống mỹ thực?” Đương nhiên, dùng tên của
trợ lý để mua.
“Ân hừ.”
“Lại muốn kêu Ngô Tiểu Hoa ăn rồi miêu tả hình dung
cho em nghe?”
“Đúng, nhưng là các trợ lý anh mời đến đều làm tôi
thực thất vọng, các cô ấy đều hình dung quá kém, tôi thật đáng thương, ăn uống
điều độ thì không thể ăn, muốn dùng cách nghe, lại không thể thỏa mãn.”
Cao Ân Dương ha ha cười, mở thùng ra.
“Ân, quả nhiên là rất nhiều.” Khắp các nơi đều là mỹ
thực. Cao Ân Dương chế nhạo nàng:“Em mua thật là nhiều, có thể thấy được em có
bao nhiêu thèm khát, anh nghe nói làm một con người mà tính dục* không được
thỏa mãn sẽ ở --”
*tính dục: ham muốn.
“Trợ lý không có ở đây, này nọ làm phiền anh vậy.”
Chương Gia Phân lạnh như băng đánh gãy lời nói của hắn.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu từ nơi này?”
“Cái gì?”
“Anh sẽ ăn, rồi nói cho em nghe.”
“Anh rất nhàn a?”
“Coi như là vì công ty làm giải trí cho người mẫu kiếm
tiền chính, anh đã đi xuống biển một lần, lấy tràng vị của anh để cống hiến
thay em ăn.”
Chương Gia Phân nở nụ cười.
Hắn nói đến cuối cùng là buồn cười, nàng không có biện
pháp tiếp tục lãnh khốc.
Trong phòng trang bị rèm cửa sổ siêu dày nên khuyết
thiếu ánh mặt trời thiên nhiên, không khí trong căn phòng tất cả đều mới mẻ,
thậm chí phân không ra bên ngoài là hừng đông hay là trời tối, trời nắng hay là
mưa, ngăn cách hoàn toàn với trong phòng.
Cao Ân Dương đi tới.
Khí suất đứng ở trước mặt nàng trước mặt, nói những
lời không dinh dưỡng lại không đứng đắn, cùng nàng tranh cãi. Nàng cố ý biểu
hiện khinh thường, hắn là một người mang đến sự yên ổn, cảm thấy thực yên tâm.
Chương Gia Phân thực mâu thuẫn, đồng thời không thể
tha thứ chính mình lại bị hắn lấy lòng, nhưng về phương diện khác, lại giống
như tiểu cô nương, thật cao hứng. Hơn nữa tâm thực ấm, tâm tình phi thường tốt,
giống tiểu hài tử ở thời điểm thực buồn, thấy được món đồ chơi yêu thích. Làm
sao bây giờ? Chẳng lẽ nàng cũng biến thành ham chơi sao?
Mỹ thực đến từ các nơi do người trên mạng đề cử,
Chương Gia Phân sau khi sưu tập xong, đã đem danh sách giao cho Ngô Tiểu Hoa,
Tiểu Hoa lại thông qua nhiều người để đặt mua và kí mua. Lần này Chương Gia
Phân chờ mong nhất là bánh mì sữa làm từ ốc siêu miên. (ta cũng không biết là
món gì =.=)
Nàng bỏ các mỹ thực khác qua một bên, chỉ vào chiếc
bánh sáng bóng thúc giục Cao Ân Dương.“Anh ăn cái này trước......”
Cao Ân Dương đem bánh mì tiến đến lò nướng nướng nóng,
đưa tới trước mặt Chương Gia Phân để cho nàng ngửi thấy.
Hương sữa nồng đậm, hương thơm làm hỗn loạn tiểu mạch,
nhất thời chinh phục tràng vị Chương
Gia Phân, mùi này rất mê người.
Chương Gia Phân nhìn hắn tiếp theo càm khối lớn bánh
mì đến, mùi thơm càng đậm và tràn đầy, tràng vị của nàng hưng phấn mà dồn dập
mấp máy. Đặc biệt khi chính mắt nhìn thấy Cao Ân Dương mở bánh mì ra, khối bánh
mì thoát ly cái vỏ bọc thật mềm mại, bên trong có một lớp tuyết trắng dầy đặc
không ngờ lại đậm mùi sữa như thế, nước bọt nừng tiết ra càng nhanh, rất muốn
ăn.
Cao Ân Dương hướng bên cạnh nàng ngồi xuống, mồm to há
ra nhấm nuốt, đôi mắt đen của hắn như con sói khêu gợi, nhìn chằm
chằm vào đôi mắt to lóe sáng chờ mong của nàng.
Nàng hỏi:“Thế nào? Nói thử xem.”
Hắn thực say mê ăn ngay ba miếng lớn, mới cam tâm tình
nguyện hình dung.
Khẩu khí của hắn thực thận trọng:“Chương Gia Phân, em
hãy nghe cho kỹ...... Thứ này...... Ăn ngon đến mức anh phải dùng năng lực hình
dung siêu việt, em nếu nói không ăn, quả thực là sống uổng phí.”
“Nhưng là, tôi không được ăn đồ có tinh bột.” Vĩnh
viễn quên không được khi mới xuất đạo, phóng viên cố ý soi mói thắt lưng bụng
hơi lồi của nàng, trào phúng như chưa bao giờ thấy qua một model như vậy. Bắt
đầu từ ngày ấy, Chương Gia Phân không có hưởng qua đồ ăn có tinh bột, nàng dù
mạnh mẽ, cũng chịu không nổi xấu mặt.
“Đừng nghĩ quá, ăn một mảnh bánh mì, có thể phì được
sao? Em đã đủ gầy.”
“Tôi mới không nghĩ khi trang phục sẽ bị người ta
cười.”
“Tin tưởng anh, anh là người đại diện của em, khi nào
là thời điểm nên giảm béo anh sẽ nói cho em, đến...... Ăn một miếng, ăn thử
xem...... Ân?”
Đáng giận, hắn là ác ma, ngón tay cầm giữa khối bánh
đưa tới bên miệng nàng.
Chương Gia Phân thật sự rất muốn cắn nó, chóp mũi tràn
ngập mùi hương của nó, nhưng nàng nhịn xuống, bất vi sở động.
“Nghe anh nói một chút thì tốt rồi, tôi mới không cần
thật sự ăn nó.”
Hắn mỉm cười.“Rõ ràng chính là rất muốn ăn, nhưng lại
không muốn để anh nhìn thấy em là bởi vì anh kích động nên mới ăn, đúng không?
Em thực chán ghét bị anh thấy này nọ, kỳ thật anh sẽ không cười nhạo em, thật
sự.”
Đúng, nhưng nàng tuyệt đối không thừa nhận.“Anh có thể
hay không đến đây đã lâu, mời trở về đi.”
“Cũng đúng, nhanh chút đem anh đuổi đi, mới có thể
vụng trộm nhấm nháp nó, sẽ không bị anh cười.” Hắn đứng dậy đi.
Chương Gia Phân dỗi nói:“Đem bánh cũng mang đi.”
“Như thế nào? Để lại sợ nhịn không được sẽ ăn nó?”
“Tôi nói tôi sẽ không ăn, tôi là thương hại anh, nhìn
anh thích ăn như vậy nên tất cả đều cho anh.”
“Đa tạ, như thế này anh còn có bữa ăn.” Hắn đi hướng
cửa lớn, bỗng nhiên quay lại, đứng ở trước mặt nàng.“Chính là có đề nghị......
Chương Gia Phân, chính mình ngẫu nhiên nên tháo mặt nạ xuống, không cần ở trước
mặt anh cậy mạnh. Anh là người đại diện của em, không phải kẻ địch của em. Ân?”
Chương Gia Phân thưởng hắn một cái xem thường.