Khuyết Danh

Q.4 - Chương 3: Loạn Biến


trướctiếp



Không hiểu thiên hạ biến động thế nào mà ở Giao Thương Thành này càng lúc càng có nhiều kì nhân dị sĩ xuất hiện, những trận đánh, những thương tổn diễn ra liên tiếp như cơm ăn hàng ngày. Có thể phát hiện điểm đặc trưng của những ẩn nhân này là hình như họ không phải đến từ trong các tông phái chính tông, tà tông hay trung tông mà hình như là những nhân sĩ của những tông phái nhỏ lẽ như nấm mọc sau mưa trên gian hồ.

Hình như họ đang tìm gì đó ???

Tình thế thương thành ngày càng hỗn loạn, người người nhà nhà cẩn trọng hơn, ít khi ra đường hơn, cố thủ, có mua cũng chỉ mua những vật phẩm hay trang bị cần thiết, thì nhu cầu viết chữ vẽ tranh làm thơ cũng không còn màn tới nữa, vì vậy mà đã tuần qua không có ai đến gian hàng nhỏ của Tiểu Nguyệt nhờ chấp bút.

Tiền để dành thì cạn đi hàng ngày mà thực vẫn chưa thu được vào đồng nào, hết cách, ông cháu Tiểu Nguyệt phải đem hàng đi rao bán dạo, đi từ đường xá cho đến những tửu lâu, hàng chợ.

Viên Kì Lâu là một tửu lâu nổi tiếng, là nơi tập hợp cũng như lui tới của những tay gian hồ dị sĩ, 1 lần nọ, ông cháu Tiểu Nguyệt đi vào trong lâu rao bán chữ kiếm cơm qua ngày, họ tình cờ nghe được một đoạn đối thoại.

- Sư huynh, có chắc chắn là tin đó chính xác không? Đã hơn nửa tháng tìm kiếm mà có thấy cái gì đâu?

- Sư đệ không thấy những tên đang ngồi bên cạnh kia sao, chúng cũng là những kẻ đang tìm kiếm như chúng ta thôi, lẽ nào đó không phải là bằng chứng xác thực cho việc tin tức ta nhận được là chính xác.

- Mà huynh ơi, trong biển người mênh mông này làm sao mà tìm được người tên là Bách Hiểu Sinh, không lẽ đi tìm từng nhà một?

- Ta nghĩ kĩ rồi, dù gì cũng phải tìm, ta nghĩ chỉ nội trong Giao Thương Thành này thôi, tin tức tuyệt đối không sai được?

- Mà huynh này, làm sao một bí mật quan trọng của võ lâm thế mà lại nằm trong tay 1 người tên Bách Hiểu Sinh, chưa từng nghe qua danh tiếng?

- Đệ thật ếch ngồi đáy giếng, Bách Hiểu Sinh được mệnh danh là kẻ lào thông kinh điển bậc nhất thiên hạ, cổ kim huyền học, hết thảy không có gì là hắn không biết, từ thiên đến địa không có gì là kẻ đó không thông, nên muốn tìm kinh thư đó, tuyệt nhiên phải vấn nơi Bách Hiểu Sinh.

- Đệ đã rõ.

Tiểu Nguyệt tình cờ nghe được cuộc đối thoại trên, thấy thật là lí thú, nó từ bé đã được Bách gia gia dạy dỗ những kiến thức uyên thâm, ít người biết đến, sở học cũng ít người bì kịp, mà nay không ngờ trên đời lại có kẻ gọi là Bách Hiểu Sinh, không gì không biết.

Nó nghĩ về lão nhân gia với hết cả lòng thương yêu và kính trọng, vui vẻ hỏi lớn.

- Bách gia gia ơi, gia gia học rộng uyên thâm, cái gì cũng rõ, phải chăng cũng giống cái người gọi là Bách Hiểu Sinh kia?

Lúc này, tự dưng mặt lão nhân gia biến sắc, trừng mắt nhìn Tiểu Nguyệt, chưa bao giờ lão nhìn nó như vậy, nó biết mình đã nói sai, liền cúi mặt không dám nhìn lão, chỉ tiếc là ngoài lão ra thì cả đám nhân sĩ kia cũng nghe được câu nói đó của nó.

Lão nhân gia hiểu ra chuyện ngay lập tức, đám nhân sĩ vừa đang định đứng lên đã bị lão quăng hết đống tranh thư câu đối vào người, lão nắm tay Tiểu Nguyệt chạy vụt ra khỏi tửu lâu, không biết có chuyện gì, cứ thế mà cắm đầu chạy.


trướctiếp