Đế Quốc Thiên Phong

Q.5 - Chương 66: Kế Hoạch Tác Chiến (Thượng)


trướctiếp



Nàng Phi Yên đã từng lên giường với Nam Vô Kỵ và Thái tử Thương Lan, Thiển Thủy Thanh mua cho nàng ba tòa thanh lâu, để cho nàng kinh doanh. Ngoài chuyện đó ra, nàng ta còn phụ trách một chuyện khác: sưu tập tin tức tình báo bên trong thành Thương Thiên. Đây là hệ thống tình báo đầu tiên mà Thiển Thủy Thanh thành lập cho riêng mình, ở phương diện này, Thiển Thủy Thanh ủng hộ cho nàng hết mình bằng cách phái ra thủ hạ đắc lực Phong Nương Tử.

Lúc này Phong Nương Tử đã thành hôn với Tô Vân.

Vốn là đầu lĩnh thổ phỉ nay đổi lại làm tú bà, nhưng Phong Nương Tử làm hết sức rành rẽ. Chỉ có điều một khi lửa giận bốc lên, thật vô cùng đáng sợ, thậm chí nàng dám xộc vào phòng khách làng chơi còn thiếu nợ, lật tung chăn lên để đòi nợ bằng được mới thôi (trong lúc ấy đương nhiên là vị khách đáng thương kia không mảnh vải che thân).

Đây là sức mạnh của thói quen.

Sau đó thì Vân Lam chính thức trở thành Tổng Suất của Quân đoàn Ưng Dương. Trong công cuộc gầy dựng lại Quân đoàn Ưng Dương, vị đại cữu tử (anh vợ) tương lai này của Thiển Thủy Thanh thò bàn tay to tướng ra bảo Thiển Thủy Thanh nhường lại cho hắn hai ngàn trong số năm ngàn thổ phỉ trước kia, để cho hắn bổ sung vào kỵ binh, chuyện này làm cho Thiển Thủy Thanh hết sức đau lòng. Thiển Thủy Thanh hắn có thể lật đổ Nam gia, có thể giao dịch với Lịch Minh Pháp, thậm chí có thể dùng tiền hối lộ mua đứt cả Hoàng đế, duy chỉ có vị đại cữu tử này là không có biện pháp nào, từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên hắn đành phải chịu cho người khác tống tiền.

Cuối cùng là chuyện bí đạo Đế quốc Kinh Hồng. Thời gian gần đây, hắn thường xuyên thương thảo với Thương Dã Vọng về chuyện này, cũng đã định ra một kế hoạch tác chiến. Mà kế hoạch này cho tới bây giờ chỉ có ba người Thương Dã Vọng, Thiển Thủy Thanh và Liệt Cuồng Diễm là biết được nội dung. Vì chuyện này, mấy ngày trước Thiển Thủy Thanh đã đích thân đi thăm Liệt Cuồng Diễm một lần.

Thương thế của lão Nguyên soái đang chuyển biến rất tốt, hiện tại đã có thể ngồi ăn.

Bởi vì thủy chung Liệt Cuồng Diễm vẫn chưa rời khỏi quân, cho nên trước mắt lòng quân vẫn ổn định, tuy nhiên những sự vụ cụ thể của Quân đoàn Bạo Phong phải giao cho các vị Quân Suất phụ trách.

Thiển Thủy Thanh thấy thương thế của Liệt Cuồng Diễm ngày một tốt hơn, trong lòng cũng cảm thấy an ủi. Sau khi thương nghị với Liệt Cuồng Diễm về toàn bộ chi tiết tác chiến, hắn vội vàng trở về thành Thương Thiên.

Sau khi Thiển Thủy Thanh trở về thành Thương Thiên được ba ngày, Nam Sơn Nhạc và Nam Vô Kỵ bị xử tử, tất cả người của Nam gia cũng bị liên lụy theo. Thậm chí một đám quan viên thuộc hạ cũ đã phân đi cụm Mâu Hải cũng chịu liên lụy. Sở Hâm Lâm mượn cơ hội này chính thức xây dựng thế lực, uy quyền và địa vị tại địa phương. Còn Thiển Thủy Thanh bắt đầu luyện binh với quy mô lớn, yêu cầu mỗi một tên binh sĩ thuộc Thiết Huyết Trấn phải lập tức đổi thành kỵ binh trong thời gian hai tháng, đồng thời đoạn tuyệt tất cả các mối liên hệ với bên ngoài, bao gồm tất cả các tướng lĩnh. Trong vòng hai tháng trở thành kỵ binh, đây là nhiệm vụ gần như có thể nói là bất khả thi đối với đại đa số chiến sĩ, cố gắng lắm cũng chỉ có thể làm được chuyện cỡi ngựa mà không chiến đấu. Nhưng Thiển Thủy Thanh lại giao nhiệm vụ cho mọi người là hành quân trên ngựa, xuống ngựa chiến đấu, ngoài ra còn phải có được năng lực chiến đấu nhất định trên lưng ngựa. Điều cuối cùng gần như muốn lấy mạng tất cả mọi người, ý của Thiển Thủy Thanh là khi cần, phải tiến hành chiến đấu trên lưng ngựa.

Chuyện này làm cho mọi người mệt mỏi đến mức phải kêu trời trách đất, cả bọn ai nấy đều bị chảy máu hai bên bẹn. Nhưng luyện binh với cường độ lớn và khẩn trương như vậy, hiển nhiên có ý nghĩa là cuộc chiến sắp tới sẽ có đấu pháp gian khổ khác thường, ra ngoài dự liệu của mọi người, nếu không cũng không cần bắt bộ binh hành quân trên lưng ngựa như vậy. Chỉ có đám kỵ binh là nhàn nhã nhất, có thể ngày ngày cười vui hơn hở, không cần phải vất vả.

Thời gian hai tháng chỉ trong chớp mắt đã trôi qua.

Hôm nay là ngày Mười Bốn tháng Chín.

Sau khi cục diện trong nước đã trở nên ổn định, thế lực các nơi đã đâu vào đấy, không còn lo lắng buồn phiền gì nữa, rốt cục Thiển Thủy Thanh quyết định xuất binh đánh Đế quốc Kinh Hồng.

Trong phủ Thiển Thủy Thanh.

Đây là hội nghị quân sự chính thức đầu tiên từ sau khi Thiển Thủy Thanh trở về, số người tham dự gồm có các Chưởng Kỳ và Doanh Chủ của Thiết Huyết Trấn: Bích Không Tình, Phương Hổ, Thuỷ Trung Đường, Mộc Huyết, Thác Bạt Khai Sơn, Vô Song, Lôi Hoả, Tô Vân, Lâm Dược, Dạ Oanh và Cẩu Tử cũng được tham gia. Đây là một hội nghị quân sự các tướng lĩnh từ cấp Doanh Chủ trở lên, tuy nhiên ngoài ra còn có ba người nữa là Cơ Nhược Tử, Ly Sở và Quỷ Bát Xích.

Tên tiểu tử Quỷ Bát Xích đáng yêu là công thần trợ giúp tìm ra bí đạo, cơ bản là đã biết chuyện về bí đạo, cho nên gạt hắn cũng vô dụng, Thiển Thủy Thanh mới cho phép hắn và Ly Sở tham dự. Còn Cơ Nhược Tử là người quan trọng nhất tọa trấn hậu phương sau khi Thiển Thủy Thanh đi, cho nên ba người bọn họ mới may mắn được tham dự hội nghị quân sự lần này.

Dù là như vậy, Thiển Thủy Thanh vẫn nghiêm túc trịnh trọng nói:

- Hội nghị quân sự lần này thuộc loại kế hoạch tuyệt mật, sau khi hội nghị kết thúc, không được tiết lộ bất cứ tin tức gì ra bên ngoài, chỉ cần có người nói ra một chữ một câu…

Hắn quét mắt nhìn khắp các tướng một vòng nhưng không nói tiếp, mọi người đồng thanh hô to:

- Chém!

- Không!

Giọng Thiển Thủy Thanh lạnh như băng:

- Là tru di cửu tộc!

Mọi người nghe vậy đều phát lạnh trong lòng.

o0o

- Trước tiên ta nói cho mọi người biết một chuyện.

Thiển Thủy Thanh thản nhiên nói tiếp:

- Bởi vì trong khoảng thời gian này các ngươi bận rộn luyện binh, cho nên có chuyện này các ngươi chưa biết.

- Chuyện gì vậy?

- Hơn một tháng trước, Dã Vương tuyên bố với bên ngoài rằng Thiển Thủy Thanh ỷ công kiêu ngạo, ngạo mạn vô lễ, cho nên bãi bỏ chức Trấn Đốc Thiết Huyết Trấn, giáng xuống trở lại làm Chưởng Kỳ Thiết Phong Kỳ, về nhà đóng cửa tự kiểm điểm!

Mọi người nghe như sét đánh ngang tai:

- Tại sao lại như vậy? Rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Thiển Thủy Thanh mỉm cười:

- Yên tâm đi, đây chỉ là vở kịch mà ta và Dã Vương cùng nhau diễn, chủ yếu là để lừa gạt người bên ngoài. Trên thực tế ta vẫn là Trấn Đốc của các ngươi, điểm này vẫn không thay đổi, chỉ là tuyên bố với bên ngoài rằng Bích Không Tình chính là tân Trấn Đốc. Chuyện này chỉ có ta và Không Tình biết, thật là xin lỗi, đến bây giờ mới nói cho mọi người.

- Vì sao phải làm như vậy?

Mộc Huyết vội hỏi.

Bích Không Tình lắc lắc đầu, tỏ vẻ hắn cũng không biết.

- Bởi vì chúng ta sắp sửa tiến hành một kế hoạch lớn mật mà điên cuồng tấn công Đế quốc Kinh Hồng, kế hoạch này cần ta xuất hiện với thân phận Chưởng Kỳ của Thiết Phong Kỳ, chứ không phải là Trấn Đốc của Thiết Huyết Trấn. Mà ngày mai, chúng ta đã phải lên đường!

Phương Hổ than thở một câu:

- Vào ngày cuối cùng mới nói cho toàn Trấn chúng ta biết kế hoạch tác chiến, Thiển thiếu, ngươi cẩn thận giữ bí mật kế hoạch tác chiến như vậy, chỉ sợ đến lúc tiến hành, chúng ta cũng không biết phải làm gì, vậy sẽ vô cùng bất lợi đối với toàn cục.

- Chuyện này vì bất đắc dĩ mà thôi, tuy nhiên yên tâm đi, kế hoạch tác chiến này là ta đã liên thủ với Dã Vương và Liệt Tổng Suất sắp xếp tỉ mỉ. Trước đó chỉ có ba người chúng ta biết, sau đó cũng chỉ có những người tham dự hội nghị quân sự biết, mà sau một tháng nữa, cũng sẽ không có nhiều người biết kế hoạch tác chiến này. Cho dù là bọn Hồng Bắc Minh, Vũ Tàn Dương của Quân đoàn Bạo Phong cũng sẽ chỉ biết được kế hoạch này vào ngày cuối cùng mới bắt đầu hành động. Các ngươi còn may mắn biết được kế hoạch tác chiến này trước các vị Quân Suất kia một tháng, nhất là Lâm Dược, ngươi có thể dùng tin tức này để lấy lòng nhạc phụ tương lai của ngươi, nhưng cẩn thận coi chừng ta lột da ngươi!

Mọi người cùng cười ha hả, Lâm Dược đỏ mặt tía tai.

- Rốt cục là kế hoạch gì mà thần bí như vậy, ngay cả Quân đoàn Bạo Phong cũng có phần trong đó?

Mộc Huyết hỏi.

Thiển Thủy Thanh thản nhiên trả lời:

- Vô Song phát hiện ra một sơn đạo bí mật đi thông qua Đế quốc Kinh Hồng trong rừng Tiếp Thiên, hai vạn kỵ binh Đế quốc Kinh Hồng kia chính là đi qua sơn đạo ấy tập kích chúng ta.

Tất cả mọi người tham dự hội nghị quân sự, ngoại trừ bốn người bọn Vô Song, toàn bộ kêu lên thất thanh.

Lôi Hoả hưng phấn hét lớn:

- Vậy thì tốt quá, nếu là như vậy, quân Đế quốc Thiên Phong chúng ta có thể tiến quân thần tốc, giết con bà nó!

Thiển Thủy Thanh bất đắc dĩ thở dài, xem ra có rất nhiều tướng lĩnh trong quân mình là hán tử lỗ mãng chỉ biết đánh giặc mà thôi. Mà trong số mọi người, ngoại trừ bọn bốn người Vô Song đã biết trước tình huống, chỉ có Bích Không Tình và Thuỷ Trung Đường là không để ý tới, hiển nhiên đã hiểu được sự nguy hiểm bên trong. Còn Phương Hổ và Mộc Huyết trầm ngâm suy nghĩ, hiển nhiên cũng bắt đầu lờ mờ hiểu ra.

Thiển Thủy Thanh chỉ có thể đem những lời mà hắn đã dạy dỗ Ly Sở hai tháng trước nói qua một lượt, mọi người nghe xong xấu hổ vô cùng.

Bích Không Tình nói:

- Thiển Trấn Đốc nói rất đúng, nếu tùy tiện xuất kích như vậy, với lực lượng của chúng ta, căn bản là không có khả năng bảo vệ bí đạo. Nếu như bị quân địch cắt đứt đường lui, chỉ có đường chết mà thôi. Nhưng nếu là như vậy, vì sao lại nhắc tới việc này?

- Vô Song, trước hết ngươi hãy giới thiệu sơ lược về tình huống nơi đó với mọi người, những chuyện còn lại, đến lúc ấy ta sẽ nói!

Vô Song mở ra một phần bản đồ, chính là bản vẽ lại một phần địa hình địa thế của đại lục Quan Lan từ tấm bản đồ treo trong điện Cần Chính của Thương Dã Vọng, phần này vẽ địa hình Đế quốc Kinh Hồng.

Vô Song nói:

- Chúng ta phát hiện ra một bí đạo ở thác Quải Giáp trong vùng rừng núi Tiếp Thiên, đáng tiếc là bí đạo ấy quá hẹp, chỉ có thể cho phép một người đi qua. Sau khi Thiển thiếu biết được việc này lập tức đi tra xét trên bản đồ, phát hiện ra ở đối diện bí đạo này chính là cốc Tàng Mã. Theo như Tứ Cực du ký ghi lại, địa hình của cốc Tàng Mã rộng rãi bằng phẳng, đường sá không khó đi, bởi vậy, chỉ cần chúng ta có thể đi qua bí đạo kia là có thể thuận lợi ra khỏi rừng, phương diện này thì không có vấn đề gì.

-… Căn cứ theo sự phỏng đoán của Thiển thiếu, vì muốn giữ bí mật về bí đạo này, đồng thời cũng vì bí đạo có tính chất dễ thủ khó công, cho nên người Đế quốc Kinh Hồng bố trí quân coi giữ trong cốc Tàng Mã không nhiều lắm, nhưng ai nấy đều rất trung thành. Chỉ cần chúng ta có thể xuất kỳ bất ý giải quyết số binh sĩ thủ ở nơi đó, chúng ta sẽ đi qua rất dễ dàng. Vấn đề còn lại là chúng ta qua đó làm gì, làm như thế nào, sau khi làm xong đi ra như thế nào!

-… Hai tháng trước, Thiển thiếu căn cứ theo bí đạo này định ra một kế hoạch tác chiến, bây giờ Thiển thiếu sẽ lập tức nói cho mọi người biết kế hoạch tác chiến này.

- Kế hoạch tác chiến gì vậy?

Thiển Thủy Thanh lạnh lùng nói:

- Bất ngờ tập kích Hàn Phong quan!

Mọi người nghe vậy giật mình kinh hãi.

Kế hoạch tác chiến của Thiển Thủy Thanh nói phức tạp cũng không phức tạp, nói đơn giản cũng không đơn giản. Bởi vì bí đạo không cho phép vận chuyển binh lực với số lượng lớn, duy trì chiến tranh lâu dài, cho nên muốn thông qua bí đạo này mà đánh bại hoàn toàn người Đế quốc Kinh Hồng, vậy hoàn toàn không có khả năng. Cho dù dùng kỳ binh xông ra, cũng chỉ có thể chiếm được ưu thế trong một khoảng thời gian ngắn.

Thế nhưng Thiển Thủy Thanh lại nhớ tới cuộc chiến mà hắn tấn công Tam Trùng Thiên.

Trong cuộc chiến ấy, hắn đã đánh hạ hai quan Nam Bắc trong vòng một ngày, chính là sau khi hạ được Bắc Môn quan, đi vòng sau lưng tập kích Nam Môn quan.

Tất cả những quan ải hiểm yếu trong thời đại phong kiến, phàm là những quan ải mà một người canh giữ, vạn người khó qua, đều có chung một đặc điểm. Đó là lực lượng phòng thủ ở mặt trong quốc gia của mình chắc chắn sẽ yếu hơn lực lượng phòng thủ ở phía quốc gia đối địch, nguyên nhân là để cho bên mình dễ dàng cướp về trong trường hợp đã mất quan.

Tuy rằng Hàn Phong quan là thiên hạ đệ nhất hùng quan, nhưng dù thành quan có kiên cường chắc chắn đến mức nào đi nữa, cũng không có khả năng vĩnh viễn không bị địch nhân chiếm được. Mà nếu bị địch chiếm rồi đương nhiên phải tìm cách lấy lại, cho nên không ai bố trí chướng ngại cho mình.

Cho nên cuối cùng Thiển Thủy Thanh hiểu ra rằng, nếu muốn chuyển hóa ưu thế chiến thuật của bí đạo trở thành ưu thế về chiến lược, biện pháp tốt nhất chính là lợi dụng bí đạo ấy để tập kích Hàn Phong quan.


trướctiếp