Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.4 - Chương 790: Chưa Thấy Quan Tài Chưa Nhỏ Lệ


trướctiếp



Phải giải thích với Đường Cẩn như thế nào về nguyên nhân lâu chưa gặp Sắc Sắc đây? Đường Sinh bối rối:

- Thời gian này Sắc Sắc đang thực hiện một hạng mục cơ mật, cho nên khá bận rộn, nhưng em sẽ nhanh gặp được cô ấy thôi, đừng tức giận về việc này, Vương Hàm cố ý đấy.

- Con người Vương Hàm không có nguyên tắc, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, không thể hiểu nổi cô ta cầm tờ tạp chí đến và nói với tôi như vậy là có ý gì?

- Cô ta là bị người khác xúi giục không đáng để so đo, thật ra, cô ta chỉ là một người phụ nữ đáng thương, khoan dung chút đi.

Đường Cẩn kinh ngạc nhìn khuôn mặt tuấn tú của Đường Sinh, từ từ rúc vào lòng hắn, ừ nhẹ một tiếng,

- Đường Sinh, vẫn là anh khoan dung, tôi có chút ích kỷ nhưng thật sự rất tức, dù sao tôi cũng không đóng kịch với Vương Hàm nữa, cũng sẽ không ở cùng cô ta.

- Việc này cô tự quyết định, tôi tôn trọng ý kiến của Chị Cẩn.

Đường Sinh sủng ái nhất cô, huống hồ Đường Cẩn bây giờ thực sự là có chủ kiến của mình, anh không thể mài cô ấy không có góc cạnh. Một người nếu không có cá tính của riêng mình, vậy là không thể nhìn thấy ưu điểm rồi.

Buổi tối ở nhà, Đường Thiên Tắc, Liễu Vân Huệ, Đường Sinh, Đường Cẩn bốn người cùng ăn cơm, Phó chủ tịch Đường sắc mặt không thay đổi. Việc cuốn tạp chí ông ta không phải không biết, là ông ta không để ở trong lòng, nếu ông ta cũng vì chuyện này mà tức giận, vậy thì không thể chống đỡ nổi rồi.

- Đường Sinh, con thấy việc này thế nào?

Sau khi ăn xong, Đường Thiên Tắc và con trai vào thư phong, mở miệng hỏi cách nhìn của hắn.

- Ba, con thấy có người muốn tặng phí dinh dưỡng cho Sắc Sắc, việc phỉ báng thì không nói, chưa được sự đồng ý của cô ấy mà đã đăng ảnh của cô ấy lên báo, đây là xâm phạm quyền đối với chân dung, đều không thể hiểu được cái tạp chí chó má này nhận được của người ta bao nhiêu ưu đãi mà dám làm chuyện này?

- Việc nhỏ này con xem xử lý đi, ba con khá bận rộn, không có thời gian nghĩ tới, vài ngày nữa ba phải về Bắc Kinh.

Đường Thiên Tắc về Bắc Kinh để tham dự Đại hội đảng năm 2006, ông ta là ủy viên trung ương dự bị mà, đại hội quan trọng thế này nhất định phải đi.

Đợi Đường Sinh dẫn Đường Cẩn đi rồi, Liễu Vân Huệ mới nói với chồng:

- Em nói này Phó chủ tịch Đường, anh bây giờ rất yên tâm với con trai rồi chứ?

- Đương nhiên rồi, nếu ngay cả con trai mà anh cũng không tin, em nói xem anh còn có thể tin ai được chứ? Đương nhiên, còn có vợ nữa.

- Nịnh em ít thôi, lần này về Bắc Kinh em cũng đi, về Thanh Trúc sơn bàn một vài chuyện với ông cụ, muốn nuôi một đứa nhỏ.

- Sao lại thế? Nuôi một đứa trẻ?

Đường Thiên Tắc trợn tròn mắt:

- Đồng chí Liễu Vân Huệ, anh không nghe nhầm chứ?

Liễu Vân Huệ cười nói :

- Anh ngạc nhiên gì chứ, em không phải nghĩ cho ông cụ hay sao? Cũng hơn 80 tuổi rổi, trong lòng chắc cũng muốn có chắt rồi? Chúng ta nhận nuôi một đứa trước cho ông cụ đỡ buồn, cũng coi là cái hiếu của con cháu, sao anh lại không đồng ý chứ?

Đường Thiên Tắc liền gãi đầu, nhíu mày nói:

- Liễu Vân Huệ em không phải người dễ dàng làm một vài chuyện, vợ chồng ta sống cùng nhau bao nhiêu năm rồi, anh chẳng lẽ không hiểu em, sao anh cảm thấy mình như bị em làm cho hồ đồ rồi? Nói đi, có việc gì giấu anh phải không?

Đừng nói, Đường Thiên Tắc rất nhạy bén nhận ra một vài vấn đề, Liễu Vân Huệ cũng biết chồng là người thông minh, muốn giấu ông ta cũng thật khó, nhưng lại không thể nó rõ, sợ ông ta bối rối, liền cười nói:

- Đừng nghi thần nghi quỷ thế chứ, em làm việc, anh yên tâm.

- Việc gì, giám đốc Liễu, em làm việc anh rất yên tâm nhưng anh biết em và con trai chung một lòng, tốt hơn là em nên nói ra đi.

- Em nói cái gì chứ? Đừng lấy uy quyền của Chủ tịch tỉnh ra để ép em, em không sợ anh, có bản lĩnh chúng ta nói với lão gia.

- Sao cơ? Em động cái là lôi lão gia ra dọa anh? Haha, rõ ràng trong lòng có quỷ, anh nghĩ xem nào…

Đường Thiên Tắc nhíu mày, suy tư một lúc rồi mở to mắt, nhìn vợ nói :

- La Sắc Sắc, đúng rồi, một thời gian rồi anh không gặp cô ta. Lẽ nào, … Liễu Vân Huệ em nói rõ cho anh đi, có phải là… trời ơi, không phải vậy, em nói không phải thật chứ?

Ông ta đột nhiên nghĩ ra, La sắc Sắc cũng ở Lỗ Đông, nhưng lâu rồi mình không gặp cô ấy? Từ đầu năm tới giờ, mấy tháng rồi? Cô ta giấu mình đi sinh em bé sao? Sinh con của ai? Tiểu tử khốn khiếp kia, ta, ta làm ông nội rồi? Ta không phải chứ?

Cho nên đột nhiên ông ta nắm vai vợ, kinh ngạc khiến Liễu Vân Huệ nói với ông ta đây không phải sự thật, thật ra ông ta hi vọng là thật, cảm giác mâu thuẫn này khiến phó chủ tịch Đường thấy bối rối, thật sự bối rối:

- Bà xã đại nhân, em đừng hù dọa anh?

Liễu Vân Huệ đột nhiên như thở phào nhẹ nhõm, cười khổ nói:

- Thiên Tắc, em hỏi anh, nếu là thật, anh sẽ thế nào?

- Anh, anh….

Đường Thiên Tắc nghe đến câu này thì biết là thật, một lúc lâu sau cười nói:

- Anh, anh có thể thế nào chứ?

- Vậy không phải kết thúc rồi sao, cho nên em muốn bế đứa trẻ tới cho ông cụ giải sầu, anh không đồng ý sao?

Liễu Vân Huệ cười:

- Thiên Tắc, có một vài việc, đã vượt qua phạm vi chúng ta có thể trói buộc, em cũng bị động chấp nhận, con trai anh không quản được.

Đường Thiên Tăc cũng không khỏi thở dài:

- Tiểu tử thối này thật quá đáng rồi, nó mới 18 tuổi mà, ôi, bế tới cho ông cụ, em dụ dỗ ông cụ tốt vậy sao? Người anh minh nhất không phải chính là ông cụ sao? Ờ, anh hiểu rồi, em muốn ông cụ chấp nhận sao?

- Em có biện pháp gì, nhận hay không nhận đều là Đường gia, không ai có thể thay đổi được sự thật này, anh nói đúng không?

- Khụ, … vậy thì ngày mai đi, tối mai đón Sắc Sắc về nhà, anh, … anh cũng muốn bế cháu, được không?

Phó chủ tịch Đường trong nháy mắt đã giác ngộ được cảm giác làm ông nội, cảm giác đó là không có bức tường nào ngăn cản nổi, ông ta còn không ngừng xoa xoa tay, hưng phấn?

Đường Sinh và Đường Cẩn về Lam Nha Bảo, lúc này Lý Tú Phổ đã dạy cho Hujino Nana phải ngoan, nói cách khác cô ta thành nữ vương rồi, Hujino Nana lại thành nô lệ rồi. Trong sự đe dọa và uy hiếp, Hujino Nana sụp đổ ba lần, Đoan Mộc Chân còn phối hợp, làm ra vẻ muốn đưa Hujino Nana đi làm kỹ nữ, dọa cô ta suýt nữa ngã xuống đất, sau đó lại xuất huyết.

Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Đường Sinh, khoản tiền của Hujino Nana đầu tư vào mấy nhà tư bản cũng phải vượt qua 5 tỷ USD. Người phụ nữ này luôn thẳng thắn nhưng chút tiền này cũng không phải là rất thu hút, trên quốc tế hoạt động tư bản, phải động tới trên dưới mấy chục tỷ, 5 tỷ chả là gì cả. Nói một cách khác những nhà tư bản này vẫn không xoay chuyển được, có một số cái đang hoạt động, không rút ra được.

Đường Sinh cũng không nghĩ tới việc rút hết tiền của Hujino Nana, tóm lại vẫn để lại cho cô ta chút hi vọng, chỉ cần con người cô ta bị khống chế là được rồi, như vậy tất cả những gì thuộc về cô ta đều sẽ không thoát được, ý nghĩa của việc làm như vậy cũng khiến cô ta an tâm sẽ không khiến cô ta quá tuyệt vọng.

Cái giá của Hujino Nana không phải ở chỗ cô ta có bao nhiêu tiền, mà là sức ảnh hưởng và một vài quỹ đạo ở một số khu vực của cô ta. Thời gian này việc mất tích của Hujino Nana đã dẫn tới sự khủng hoảng của một vài khu vực, lợi ích của họ bị thu hẹp, bọn họ đang tìm Hujino Nana.

Đường Cẩn không có nhiều hiểu biết mấy về hai cô gái trong Lam Nha Bảo, nhưng biết người đổi thân phận Lý Tú Phổ kia là tình nhân của Đường Sinh. Bây giờ đối với việc Đường Sinh có bao nhiêu tình nhân, đều đã trở thành chuyện bình thường rồi, trong mắt cô ấy đều coi họ là trợ thủ của Đường Sinh.

Ngoan ngoãn trở về phòng học, cũng không làm phiền việc của Đường Sinh, Lý Tú Phổ lại kéo Hujino Nana đến trước mắt Đường Sinh.

- Hujino Nana tiểu thư gần đây sắc khi không tồi,.

Đường Sinh vẫn tư thế vắt chéo hai chân, đối với Hujino Nana cô ghét những người đàn ông có tư thế như vậy trước mặt cô, nhưng bây giờ chỉ có thể chấp nhận tư thế của Đường Sinh, hơn nữa còn phải mang theo khuôn mặt tươi cười.

- Phải quỳ lạy, cô biết cô là nô lệ không? Muốn ăn roi à?

Lý Tú Phổ mắng Hujino Nana gắt gao.

- Đúng vậy, Tú tiểu thư, Hujino Nana phải quỳ lạy trước mặt Đường Sinh, dù sao phụ nữ của dân tộc cũng quen quỳ rồi.

Huấn luyện Hujino Nana thành nô lệ là kết qủa nghiên cứu của Đường Sinh và Tú Phổ với nhân tính của cô ta, trong xương cốt của nữ vương này có khuynh hướng nghiêm trọng cũng rất thâm thúy, người từng tiếp xúc với cô ta đều có thể chấp nhận được, xem dạy dỗ thế nào.

Vì thế, Lý Tú PHổ vẫn mua một bộ công cụ trợ, chuyên dùng để dạy đỗ Hujino Nana có thị hiếu đặc thù.

- Tú Nhi, cô đi chuẩn bị nước tắm trước đi, tôi nói chuyện với cô ta…

Đường Sinh lại bảo Tú Phổ đi chuẩn bị nước tắm, quay đầu nói với Hujino Nana:

- Hujino Nana tiểu thư, thời gian cô mất tích không dài nhưng những người liên quan tới lợi ích của cô cho rằng cô đã hoàn toàn biến mất. Nếu là như vậy bọn họ có thể sẽ bố trí lại sự phát triển của họ, cô còn đáng giá không? Nếu cô chuẩn bị đánh mất đi cái giá của mình, cô cứ tiếp tục ở đây làm nô lệ, nếu cô muốn giữ cái giá của cô….

- Đường Quân, hãy cho tôi một cơ hội bảo vệ giá trị của tôi.

Hujino Nana cũng biết Đường Sinh nói không sai, đợi sau khi giá trị của mình mất đi, thật sự không còn đáng giá nữa rồi, lúc đó ngoài tài sản trong tài khoản ra còn lại thịt không, vậy là rơi vào một tấn bi kịch.

- Đương nhiên, tôi cũng muốn cho cô cơ hội, cho dù trong lòng cô hận tôi đến mức độ nào cũng luôn nghĩ làm sao để thoát khỏi sự khống chế của tôi. Những điều này tôi không trách cô nhưng cô bị tôi khống chế một ngày sẽ phải làm việc cho tôi một ngày, lợi ích của tôi chính là lợi ích của cô, đây là nguyên tắc hành sự cơ bản. Nếu ngay cả điểm này mà không làm được, vậy thì cô vô dụng rồi, bây giờ, cô thề sẽ trung thành chứ?

- Vâng, Đường Quân, tôi đồng ý, Hujino Nana tạm thời trở thành nô bộc trung thành của Đường Quân, phục vụ Đường Quân, nhưng tôi có một điều kiện.

- Điều kiện của cô tôi hiểu, bảo toàn tấm thân trinh nữ của cô đúng không? Để cô tu thành ẩn thuật tới cảnh giới tối cao mà lưu lại một chút hi vọng?

Hujino Nana sắc mặt thay đổi, hoảng sợ nhìn Đường Sinh, sắc mặt sợ hãi tiết lộ trong đôi mắt:

- Đường Quân, cầu xin cậu đấy.

- Ôi, Hujino Nana nói thật với cô, kinh mạch của cô bị đóng, trải qua một thời gian nhất định, tu vi của cô sẽ bị phế, hiểu không? Cô tu luyện 20 năm cũng sẽ chảy về biển đông, giữ được tấm thân trinh tiết của cô cũng không có ý nghĩa mấy, cô vẫn còn thời gian mấy lần 20 năm nữa để tu luyện? Lấy thiên phú của cô mà nói, chưa chắc đã tu thành ẩn thuật ở cảnh giới tối cao, bằng không cũng sẽ không đợi đến bây giờ.

- Tôi có thể, Đường Quân, cho tôi cơ hội đi, tôi thề sẽ trung thành, có nửa câu không thật thì gia tộc Hujino mãi mãi không được trầm luân.

- Cô không từ bỏ ý định tu luyện ẩn thuật chứng tỏ dã tâm của cô vẫn còn, cũng vẫn muốn thoát khỏi thậm chí báo thù.

- Trời ơi, Đường Quân, đừng tàn nhẫn vậy, tôi phục vụ anh ba năm, tôi bảo đảm tài sản của anh trong ba năm sẽ tích lũy được 100 tỷ USD, cái giá như vậy không đủ để đổi lấy sự tự do của tôi sao?

Hujino Nana lại khóc, cả đời chưa từng bao giờ khóc như vậy.

- Tôi không muốn phí lời với cô, không vứt đi tia hi vọng cuối cùng của cô, cô sẽ không cống hiến cho tôi, Tú Nhi ...

Lý Tú Phổ vừa bước vào liền nói:

- Đường Quân, có dặn dò gì vậy?

Cô bây giờ một lòng hướng về Đường Sinh.

- Đem cô ấy lột hết nằm lên giường đi, tiểu thư Hujino Nana này không thấy quan tài không nhỏ lệ, cần phải uy hiếp thực sự.

Mười năm phút sau, Đường Sinh đi ra từ phòng tắm, hung hăng đem của quý của mình vào cơ thể của Hujino Nana, giây phút này Hujino Nana lệ rơi đầy mặt, ánh mắt cũng ảm đạm dần, cứ như vậy trong khoảng một tiếng đồng hồ cô ấy cũng nhiều lần nhận được niềm vui hoan lạc nhưng trái tim thì đã chết lặng.


trướctiếp