Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.4 - Chương 773: Ai Thua Sẽ Phải Chui Qua Háng.


trướctiếp



Sao Hujino Nana lại tới Tuyền Thành đây? Thì ra là người ta mượn thân phận thương nhân của Sumitomo để tiếp xúc với chính quyền Tuyền Thành thậm trí chính quyền tỉnh Lỗ Đông, nguỵ trang khảo doanh nghiệp nào đó, nếu chúng tôi có hứng thú thì chúng tôi sẽ biểu hiện thái độ hợp tác.

Ông Namakura của Tập đoàn công nghiệp Sumitomo cũng đi cùng, Nana là quan sát viên đặc biệt của tổng bộ Sumitomo điều tới, ngoài ra thì chẳng là cái gì, thực ra là đến để làm đảo lộn nguỵ trang Sumitomo để làm việc riêng.

Tuy nhiên không thể không phục Nakamura báo cáo một loạt kết quả phân tích tình hình, bắt đầu từ việc xung đột với hai nhà họ Bạch, Triều sau đó tới việc Vương Ngạn Đôn tái phạm tội hiếp dâm, ông Nakamura trong lòng cũng có kế hoạch, tên này là gián điệp sao?

Đương nhiên không thể chụp mũ linh tinh lên đầu người khác được, như vậy không tốt, nói gì thì nói đều phải có bằng chứng.

Hujino Nana tới đây làm gì vậy? Cô ta tới để làm đảo lộn tiện thể quan sát tình thế nghiệm chứng những phỏng đoán của mình. Mục đích mà cô ta bảo Nakamura Yuusuki tiếp xúc là dự án khu sinh hoạt tại Ngân Loan của Tổng công ty xây dựng Hoa Đông, vừa tiếp xúc vào thì được biết chủ tịch Vương Ngạn Tương đang ở Tuyền Thành nên Nakamura Yuusuki và Hujino Nana nhanh chóng tới Tuyền Thành. Đi theo Nana là mấy vệ sĩ đệ tử của gia tộc Hujino có Hujijo Ryoko (Người này những tập trước có nhắc đến là Ryoko hoặc Lương Tử)

Ninh Hân sai người của Cục 19 theo dõi người phụ nữ này, tất cả những động thái của cô ta ở Trung Quốc đều không thoát khỏi sự theo dõi của Cục 19.

Vương Ngạn Tương lại không phải chiếc đèn tiết kiện dầu, cô ta đặt giá trị của mình ở rất cao, đại diện của tập đoàn Sumitomo ông Nakamura Yuusuki muốn gặp cô ta cũng khó. Sau khi Ngu Cơ Mỹ bị Tập đoàn điện lực Trung Hoa đuổi đi thì cô ra nhập vào Tổng công ty Xây dựng Hoa Đông, Vương Ngạn Tương sắp xếp cho cô ta một chức vụ thư ký trưởng của văn phòng chủ tịch.

Ngu Cơ Mỹ không muốn làm cũng phải làm, trước mặt người nhà họ Vương cô ta không có sự lựa chọn, cô ấy càng biết rõ là nếu rời bỏ nhà họ Vương thì cô ta chẳng có chỗ mà đi.

Cứ như vậy Ngu Cơ Mỹ đại diện cho Vương Ngạn Tương tới gặp Nakamura Yuusuki, ý bước đầu là Tập đoàn máy công nghiệp Sumitomo có chiến lược phát triển tại Thanh Thị, bọn họ cũng để ý tới phần xây dựng Ngân Loan. Trong quy hoạch diện tích hơn 10Km2 khu sinh hoạt chỉ nói tới hạng mục xây dựng cơ sở hạ tầng thôi cũng rất là lớn, Tổng công ty Xây dựng Hoa Đông nếu không phải liên kết với Tổng công ty xây dựng Thanh Thị thì cũng không vào được dự án này. Nhưng người ta là một doanh nghiệp lớn nhận rất nhiều các công trình có quy mô lớn, có uy tín chất lượng đảm bảo, nói như vậy các phương tiện đều không loại trừ.

- … Người phụ nữ này là làm cái gì vậy? Thời gian trước chẳng phải có nghe nói Hujino Nozomi của tập đoàn Sumitomo sau khi về nước đã chết rồi sao? Trước đây còn nói chuyện hôn nhân với con gái Lý Tái Thực tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Hiện Đại của Hàn Quốc nữa. Trong chuyện này có phải là có thủ đoạn gì không?

- Việc này tôi cũng không rõ lắm nhưng trước đây tôi và Hujino Nozomi cũng có tiếp xúc qua, chính vì con gái của Lý Tái Thực là Lý Tú Phổ nên giữa Nozomi và Đường Sinh cũng có xung đột. Sau vụ án Nam Phan dẫn tới vụ án bảy người chết cũng xử lý một cách bí mật, chuyện này có liên quan tới Đường Sinh. Theo tôi biết thì cái chết của Hujino Nozomi cũng có thể có liên quan tới Đường Sinh, con trai Lý Tái Thực là Lý Tuấn Hách cũng chết trước khi Hujino Nozomi chết. Những việc này thể hiện một cách rất ly kỳ, giữa những việc nàu có liên quan tới nhau không cũng không ai biết.

Ngu Cơ Mỹ đã từng ngủ với Hujino Nozomi ít nhiều cũng bíêt chuyện của gã, gã cũng đã nói là có chị bên Asean chống đỡ, cô ta là một nữ hoàng hét một tiếng tới cùng ở trong giới đó, là một tiêu kỳ xinh đẹp, có khả năng hô mưa gọi gió.

- Ngoài ra con người Hujino Nana này tôi cũng đã nghe ngóng qua, cô ta có một ảnh hưởng nhất định ở những nước Asean, chỉ có điều lai lịch không được sạch sẽ cho lắm.

Vương Ngạn Tương vừa nghe nói lai lịch không sạch sẽ liền nhíu đôi mày thanh tú lại nói,

- Để sau tôi chứng thực lại lai lịch của cô ta rồi hãy nói, bàn chuyện làm ăn thì bàn chuyện làm ăn đừng có lôi kéo những chuyện khác vào, có một số người nếu lôi kéo chuyện khác vào thì sẽ rất phiền phức đấy, tôi sẽ không gặp mặt cô ấy và cô cũng đừng đi gặp riêng cô ta.

- Cái này thì tôi biết, tôi sẽ không hẹn riêng cô ta đâu.

Ngoài miệng thì Ngu Cơ Mỹ nói vậy nhưng trong lòng lại không nghĩ như thế.

Buổi chiều, Vương Ngạn Tương nhận được tin tức từ Bắc Kinh, lão Vương gia cũng có người trong quân đội nên không khó để nghe ngóng một số tình hình, kể cả trong Tổng cục hai cũng có người của Vương hệ, biết được lai lịch của Hujino Nana rồi cô ta liền cười một cách lạnh lùng.

Tới lúc chiều tối Vương Ngạn Tương gọi Ngu Đình Phong và Lương Nam tới, hai người thanh niên này bây giờ có thể coi là cánh tay đắc lực bên cạnh cô ta. Tác dụng của Ngu Đình Phong lớn hơn một chút thì phải dùng nhiều hơn, Lương Nam có thể bao quát phạm vi bên ngoài, không phải có Lương Cẩm Quang là cán bộ đáng tin cậy của Vương hệ thì Vương Ngạn Tương cũng không dùng gã. Trước mắt gã chỉ là đồ bỏ đi nên lợi dụng một chút những việc mình không tiện ra mặt thì có thể cho gã thay mặt xử lý.

Cô ta gọi hai người này đến là để nói với họ về lai lịch của Hujino Nana,

- … Giao tiếp với người phụ nữ này hoặc là ông Nakamura Yuusuki phải đặc biệt chú ý, không được gặp riêng, cô ta có ảnh hưởng vang dội ở Asean, nhập cảnh vào nước ta khó tránh khỏi sự chú ý của một số cơ quan.

Ngu Phong Đình và Lương Nam cũng rất thông minh, họ hiểu được một số cơ quan kia là chỉ những cơ quan nào, ví dụ như Bộ Công an quốc phòng Tung Quốc tiếp nữa là Tổng cục II của Bộ tham mưu, một khi bị những người này tìm đến thì rất phiền phức, có rửa cũng không sạch cho nên là phải cẩn thận.

Ở trường học Đường Cẩn và Vương Hàm như hình với bóng, dường như cô ta bị Vương Hàm này dính vào, nói ra chuyên nghành mà Vương Hàm học không phải Kế toán tài chính như vậy cô ấy cũng đi học môn chuyên nghành cùng Đường Cẩn. Ý thức trong lớp học này rất thiếu có thể mỗi ngày đi học người ngồi cạnh mình đều không cùng một người, Đường Cẩn thì không dám như vậy, cô ấy chỉ chú ý đến học thôi, ở đây không có người quản nên toàn bộ phải tự giác.

Đường Sinh, tên học sinh lưu manh này cuộc sống sinh viên lại rất thích hợp với hắn, cho nên hắn không muốn ngày nào cũng túm tụm với những học sinh khác, tư tưởng quan niệm và nhận thức của hắn khác với những người khác. Những học sinh này có người thì đang phấn đấu, có người thì đang khát khao vào cuộc sống tốt đẹp trong tương lai, có người thì oán trách, có người thì lại vì tán gái nhưng không có ai là suy tính việc lớn như Đường Sinh.

Hôm nay bị Đường Cẩn lôi đi học cùng, hắn cơ bản chỉ ngồi gục lên bàn rồi suy nghĩ những vấn đề khác, ánh mắt đờ đẫn.

Hoa khôi giảng đường như Đường Cẩn đây thì đã bị mọi người chú ý từ lâu, thấy cô ta ngày nào cũng đi học, những phòng học công cộng đều bùng nổ, Miêu Tuấn Bách hoặc Lâm Hiểu Kháng, Hàn Tĩnh, … vvv đều chú ý tới Đường Cẩn, cứ nhìn ngắm dò xét rồi lại ảo tưởng, oa …

Bọn họ rất ít nhìn thấy Đường Sinh xuất hiện, vừa nhìn thấy Đường Sinh xuất hiện bên cạnh Đường Cẩn là từng người từng người một trợn mắt, tên tiểu tử này sao lại đến rồi chứ?

- … so chim thì không so nổi với tên súc sinh kia, nếu Đường Cẩn đã bị hắn chơi rồi thì tôi nghĩ chúng ta sẽ chẳng có hy vọng gì. Một người phụ nữ thường xuyên chơi ‘đại pháo’ thì ngươi cho cô ta một khẩu ‘súng ngắn’ thử hỏi cô ta có hứng thú không?

Miêu Tuấn Bách thở dài.

Lâm Hiểu Kháng lại cười gian nói,

- Cũng không phải tuyệt đối như cậu nói, mỗi cái đều có vị của nói đúng không? Chỉ ăn một loại không sẽ bị ngấy, ngày nào cũng cho cậu ăn cơm rang trứng thì liệu cậu có muốn ăn không? Ngày nào cũng thay đổi món ăn chẳng phải sẽ càng thích ăn sao?

- Chết tiệt, nói như cậu thì trên đời này còn có trinh phụ liệt nữ sao? Ngày nào cũng đổi một khẩu súng và vài khẩu súng để chơi sao?

Phù, Hàn Tĩnh, Lục Thành, Cố Đào, Trần Hữu Binh mấy người bọn họ đều cười phun ra, từng người từng người nhìn Lâm Hiểu Khang cười nhưng y lại không cho là đúng,

- Tôi chỉ là ví dụ như thế thôi, người như vậy có mà như đàn ông vậy, đương nhiên phụ nữ thì giữ trinh tiết vẫn hơn.

- Vậy tôi hỏi bạn học Tiểu Khang Đường Cẩn nhìn giống người phụ nữ phóng đãng không?

Miêu Tuấn Bách tiếp tục hỏi y.

Lâm Hiểu Kháng cười hihi nhìn sang Đường Cẩn đang chăm chú nghe giảng,

- Tôi hy vọng cô ấy như vậy bởi vì tôi cũng muốn cô ta!

- Hahaha … Câu này tôi thích nghe đây, tôi cũng hy vọng cô ấy như vậy, tôi cũng muốn cô ta, các cậu có muốn không? Ai không muốn xin mời giơ tay.

Kết quả là chẳng có ai giơ tay cả, Lâm Hiểu Kháng bĩu môi nhìn Miêu Tuấn Bách nói,

- Thấy chưa, đây gọi là ý dân!

Miêu Tuấn Bách gật gật đầu,

- Họ Đường kia cũng rất giả bộ, tự cho mình là đúng, chúng ta chỉ có thể làm xấu mặt hắn trước mặt Đường Cẩn thì mới có thể chuyển rời sự chú ý của Đường Cẩn trên người hắn, thậm chí chán ghét đại pháo của hắn mà chuyển sang thích chú chim nhỏ của chúng ta …

Sauk hi tan học mấy tên đó liền tụ tập lại với nhau, bọn họ người đông thế mạnh cũng không sợ Đường Sinh mà bạn cùng phòng của Đường Sinh là Ngưu Quân bọn họ cũng không có ở đây, rõ ràng là hắn cô đơn rồi. Thực ra Đường Sinh lại chẳng coi bọn họ ra gì, đối với bọn họ hắn cũng lười chẳng buồn chớp mắt một cái.

- Đường Cẩn, chúng tôi phát hiện ra buổi chiều cô có tham gia câu lạc bộ Taekwondo, không phải là chỉ để học mấy chiêu đơn giản phòng thủ bọn háo sắc đấy chứ? Chúng tôi cũng đều đăng ký cả rồi sau này chúng ta là sư huynh sư muội rồi, mong cô chỉ giáo nhiều hơn. Đường Sinh, còn cậu thì sao? Cũng đăng ký tham gia chứ? Mọi người cùng nhau tìm hiểu đi?

Lâm Hiểu Kháng chu môi giống như cái thìa vậy, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường, làm đại thiếu gia quen rồi, con trai Chủ tịch tỉnh mà. Y nói một cách tự giác ngộ cao, lão tử đây sẽ để ý tới tên dân đen như ngươi này sao? Tuỳ tiện POSS một cái là đã dẫm bẹp ngươi rồi.

Đường Sinh nhìn y một cái,

- Người ta nhìn thấy cậu chưa chắc đã có cảm giác thèm ăn, cậu cho rằng người ta sẽ chạy vội tới phi lễ với cậu sao? Đúng là ngu xuẩn!

Phì, Đường Cẩn và Vương Hàm cười phun ra, những lời miệt thị của Đường Sinh rất đả kích người khác đến cả mấy người đi cùng Lâm Hiểu Kháng đều cười, tên tiểu tử ngươi cũng độc ác quá? Lại đả kích Lâm công tử của chúng ta như vậy à? Lâm Hiểu Kháng không khỏi trợn trừng mắt,

- Họ Đường kia, cậu bới long tìm vết à?

- Hey, bới lông tìm vết có tư cách của bới lông tìm vết, tôi chẳng có điểm gì mạnh cả chỉ có cái tiểu xa thôi, cậu có hứng thú chúng ta đi so thử xem sao?

- Mẹ kiếp, cậu không phải là ngày nào cũng phải phơi bày chim to của cậu ra chứ? Có phải cậu sợ cả thế giới này không ai biết đúng không?

Đường Sinh liền đứng lên cười nói,

- Đúng vậy, để đả kích tên ngu xuẩn như cậu chỉ cần dùng chim thôi, dùng đầu óc là lãng phí.

Ý của hắn là cậu không bằng cái chim, Lâm Hiểu Kháng cũng là người có tính công tử, liền bùng phát ngay tại chỗ, đấm ngay một quyền sang.

Nhưng y đối diện với Đường Sinh làm sao có thể đánh trúng chứ? Hất nhẹ một cái, thủ pháp hất nhẹ nhàng của Thái cực nhưnng đối với Lâm Hiểu Khang nó lại rất mạnh, cú đấm của y đưa ra không kịp thu lại liền bụp một phát vào mặt Hàn Tĩnh người đi cùng y.

Một tiếng kêu a thốt lên Hàn Tĩnh liền ôm mắt ngục xuống, Đường Sinh thuận tay đẩy một cái Lâm Hiểu Khang liền ngã ôm vào Hàn Tĩnh và lăn xuống đất,

- Này, này ban ngày ban mặt các cậu không được chơi GAY đâu nhé, ở đây có nhiều bạn nữ lắm đừng có giở trò lưu manh.

Miêu Tuấn Bách bên này hừ một tiếng,

- Đường Sinh cậu đừng có mà đắc ý, có gan thì lát nữa chúng ta đi tới câu lạc bộ Taekwondo so thử xem sao?

- Ai do, Miêu ca liệt dương, sao tôi dám so với cậu chứ? Tôi sợ lây cậu bệnh liệt dương lắm, chờ cậu có thể cứng lên rồi chúng ta so nhé.

- Cậu, cậu, …

Miêu Tuấn Bách tức đến nỗi trắng bệch mặt ra, dột nhiên Đàm Yến xuất hiện lặng lẽ đi tới rồi chỉ vào Đường Sinh nói,

- Họ Đường kia, cậu kiêu ngạo cái gì chứ? Tôi đấu với cậu nếu cậu thua thì cậu phải chui qua hang của tôi, còn cậu thắng thì tuỳ cậu thế nào cũng được …

Đàm mỹ nữ không ngờ lại ra mặt giúp Miêu Tuấn Bách, mọi người xung quanh nhìn cũng thấy có chút gì đó, Đường Sinh trợn mắt nói,

- Cô không thua được.

Hắn lại nhìn sang Miêu Tuấn Bách nói,

- Này, có mỹ nữ ra mặt cho cậu này, bạn Miêu à, tôi ngưỡng mộ bạn quá đấy, sao cậu lại bị bao rồi chứ?

Miêu Tuấn Bách đỏ bừng cả cổ lên,

- Họ Đường, tôi sẽ so với cậu, ai thua sẽ phải chui qua hang.

- Vô vị! Đi thôi …

Đường Cẩn kẹp quyển sách rồi nhìn đám người này một cái, kéo Đường Sinh rồi đi,

- Để ý tới bọn họ làm cái gì chứ?


trướctiếp