Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.4 - Chương 742: Xin Hãy Buông Tha Em Trai Tôi.


trướctiếp



Thời gian cứ thế trôi đi, và rồi một trăm ngày cũng đã qua, Nhị Thế Tổ ở Lỗ Phủ Tuyền Thành lại trở nên ngoan ngoãn, giống như một người tốt thật sự vậy. Nhưng cuộc sống vốn dĩ có quy luật riêng hà khắc của nó. Trong kì thi cuối tháng sáu này, hắn tỏ ra vẻ tiến bộ vượt bậc hơn trước đây rất nhiều, hắn được xếp thứ hạng thứ 38. Mẹ hắn vô cùng sung sướng với thành tích mà hắn đạt được, vì đứng thứ 38 trong toàn lớp mà!!!

Quả thật chẳng dễ dàng gì để đạt được thứ hạng ấy trong một lớp có hơn 60 học sinh. Chẳng những thế, ngôi trường mà hắn đang học nào phải là trường tầm thường , vốn là một ngôi trường có tiếng của Tuyền Thnh đấy chứ, vả lại hắn còn được ngồi trong một lớp khá tốt trong ngôi trường đó. Tự hào mà nói thì hắn cũng chẳng phải là “tay mơ” trong lớp này đâu. Xem kìa ! Liễu Tiểu Man đứng thứ 37, còn Quan Đậu Đậu thì đứng thứ 36. Xem ra, thành tích mà hắn, đạt được quả thật chẳng tệ tí nào !

Nhưng không thể tránh được sự nghi hoặc của mẹ hắn :

-Tiểu Cẩn này, cháu có biết vì sao thành tích của Đường Sinh, Đậu Đậu, và tiểu Man lại st nhau đến thế khơng?

Má hồng ửng trên đôi má thơ ngây và ngại ngùng của cô bé Đường Cẩn :

- Ci ny, cháu …cháu cũng không rõ lắm ạ, cô có thể hỏi Đậu Đậu ấy ….

Liễu Vân Huệ ôn tồn và dịu dàng hỏi nhỏ Đậu Đậu :

- Đậu Đậu ngoan nè, cháu có thể cho cô biết vì sao thành tích của cháu và tiểu Man lại gần giống với con cô thế không?

- Giống nhau thì cũng phải thôi cô Liễu, cậu ấy lấy vở của cháu và tiểu Man sao chép lại đáp án mà, thứ hạng xấp xỉ nhau thì cũng là chuyện bình thường thôi.

Liễu Vân Huệ nghiến răng tự nhủ :

- Thì ra là vậy, làm mình mừng hụt rồi …

Đường Cẩn và Đậu Đậu đều được một trận cười thỏa thích. Nhưng kết quả là buổi chiều hôm đó, Đường Sinh kéo đậu Đậu vào phòng sau đó đánh một trận. Cô ấy khóc òa lên, chạy đi tìm Đường Cẩn để méc.

- Chị Đường Cẩn ơi, chị xem này, cái thằng đồi bại ấy đánh em như thế này này, em đau quá chị ơi … đau chết mất ….!!!

Cô ta kéo chiếc quần xuống cho Đường Cẩn xem, trên mông vẫn còn đỏ, ối chà … dấu tay vẫn còn này.

- Tôi ngốc qua đi, tự nhiên lại đi méc chuyện của hắn làm chi để ra nông nổi này.

-Không, cô đâu có ngốc, là cô muốn bị hắn đánh đấy chứ, chị đây nhìn ra, hình như cô cảm thấy thích thú lắm thì phải ?

Đậu Đậu kéo lại chiếc quần và cả hai phì cười. Lúc đó thì Ninh Manh vừa bước vào :

- Này, này, Tiểu Yên bị người ta hẹn đi rồi.

Đường Cẩn ngạc nhiên hỏi :

- Không phải là tên Lý Tuấn Hách đấy chứ?

Đậu Đậu cười xòa :

- Không phải gã thì là ai?

Ninh Manh tiếp lời :

-Là chị của Lý Tuấn Hách, tên là Lý Tú Phổ, là người phụ trch của Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Hiện Đại của Hàn Quốc chi nhánh Lỗ Đông.

Đậu Đậu chen vào :

- Tiểu Yên đi rồi à? Buổi tối tôi sẽ đi nói với Đường Sinh để con bé đó bị hắn ta cho một trận.

- Cậu đừng có nghĩ ngợi nhiều, tiểu Yên có kêu Đường Sinh cùng đi chung rồi để trừng trị tên đeo bám đó. Nếu không phải tớ khuyên can cô ấy, chắc hẳn cô ấy đã cho cái tên si tình họ Lý kia biết muồi rồi. Thôi! Đừng nhắc tới bọn họ nữa, hè này tụi mình có kế hoạch đi đâu chơi đây?

Đậu Đậu liền đưa ra ý kiến của mình :

- Đi Thanh Thị hay Long Cương đi, hai nơi đó đều ở gần biển , mỗi ngày đều được ngâm mình dưới cái mát của biển cả, vả lại mua thêm một chiếc thuyền chạy dầu lộng lẫy sang trọng thì thích biết mấy.

Đường Cẩn cười ,vỗ nhẹ lên trán của Đậu Đậu mà mắng :

- Mua gì chứ? Muốn mua con thuyền chiến hạm à?

Ninh Manh cũng tỏ vẻ không đồng ý lắm.

Đậu Đậu nhăn cái mũi dễ thương của mình :

- Nếu tụi mình cùng rủ Đường Sinh đi chung, chắc chắn cậu ấy sẽ mua thôi, cho cậu ấy đi chung với nhóm tụi mình nhé?

Nghĩ đến điều này thì cũng bình thường thôi

- Mới mấy ngày trướclên mạng thấy toàn là những con tàu chạy dầu tuyệt đẹp và sang trọng, thực sự l rất thích, muốn được ở trên những con thuyền đó dạo chơi ngay thôi !!!

Ninh Manh tiếp lời :

-Có cần phải mua không? Tập đoàn Đông Thái có một xưởng chế tạo du thuyền nằm ở Thanh Thị m, tụi mình cần gì phải mua, tụi mình nhờ cha cuả Tiểu Man làm cho một chiếc, sau đó rủ Đường Sinh chơi chung, mọi chi phí đều do Đường Sinh trả hết.

Đậu Đậu vỗ vai Ninh Manh tỏ vẻ thán phục :

-Tớ hoàn toàn tán thành ý kiến của cậu, Đường Cẩn này, cậu cũng thế chứ?

Tớ nghĩ nên bàn bạc với Đường Sinh về chuyện này trước đã, một chiếc du thuyền giá cả không rẻ tí nào nhưng tụi mình chơi được mấy ngày? Sau đó không dùng đến nữa à?

Tại một quán cà phê trên đảo của Tuyền Thành, Đường Sinh và Tiểu Yên được gặp cô chỉ huy Lý Tú Phổ, và em trai cô ta, Lý Tuấn Hách.

Thấy Tiểu Yên và Đường Sinh đi chung, Lý Tuấn Hách mặt bỗng tái xanh, là hắn ta ư? Tại sao lúc nào Tiểu Yên cũng đi chung với hắn ta vậy? Nhìn kỹ vào đôi hàng mi xinh đẹp ấy của Tiểu Yên, lại thấy ẩn chứa một tình yêu như hoa vừa mới nở trong nắng ấm mùa xuân.

Dĩ nhiên cái tên thiếu niên Lý Tuấn Hách này có con mắt còn chưa sắc sảo lắm, lúc nào cũng cho rằng Đoan Mộc Yên luôn hấp dẫn hơn những cô gái khác.

Lý Tú Phổ là một cô gái xinh đẹp, yểu điệu thục nữ, dáng người thon thả và cao thướt tha, mang một bộ váy lộng lẫy để lộ đôi chân trắng trẻo và hấp dẫn!Bao nhiêu cô gái đẹp, chưa cô nào mà Đường Sinh chưa thấy qua.Tiểu Yên vẫn luôn duy trì dáng vẻ và sắc đẹp tuyệt luân của mình, có lẽ nhờ thể chất tốt, nên ngoại trừ ba cô gái Ninh Hân, chị Trần, Dung Nữ ra, cô là người thứ tư chịu đựng được hắn.

- Chị ơi, hỏng rồi …. Hỏng rồi …Cô ta dẫn theo cái thằng đồng tính luyến ái đó đến nữa kìa. Hắn dường như còn muốn thổ lộ tình cảm với em, em sợ quá …

Lý Tú Phổ vô cùng kinh ngạc, vì nhìn bề ngoài Đường Sinh rất phong độ đẹp trai, sao lại là một người có vấn đề về giới tính được chứ ?

-Tuấn Hách, em có chắc không đấy? Đừng có mà hiểu lầm người ta !

- Sao nhầm được chứ ? Tuyệt đối chính xác đấy chị, tính sao bay giờ ? Em chuồn trước nhé ?

Lý Tuấn Hách vô cùng kinh tởm Đường Sinh.

Quả thực mỗi lần trông thấy Lý Tuấn Hách, Đường Sinh đều mỉm cười với đôi mắt “nồng nn tình cảm” khiến Lý Tuấn Hách nổi cả da gà.

- Đừng sợ em à, chị có mặt ở đây chị sẽ nói chuyện rõ ràng với hắn. Nhìn vóc dáng của hắn chẳng giống học sinh cấp 3 như em tí nào.

Đường Sinh và Tiểu Yên đến trước mặt chào hỏi :

- Chị của Tuấn Hách đây ư? Chị xinh quá, em tên là Đường Sinh…

Sau đó hắn giơ tay muốn bắt tay Tuấn Hách.

-Tuấn Hách này, nói thật lòng, một thời gian không gặp cậu, tớ nhớ cậu lắm.

Lý Tuấn Hách đâu dám giơ tay ra bắt tay với Đường Sinh, miễn cưỡng cười cho qua.

- Đừng khách sáo, Đường Sinh mời cậu ngồi. Tay tớ dơ lắm, không cần bắt tayđâu.

- Bắt tay đi chứ, tớ không ngại tay cậu dơ đâu …

Đường Sinh trước sau vẫn nở một nụ cười thật tươi khiến Lý Tuấn Hách cảm thấy sợ hãi phát run. Trên vẻ mặt hắn biểu lộ nỗi sợ khiếp đảm.

Tiểu Yên cảm thấy buồn cười nhưng cố nén lại,cô ta cũng chào hỏi Lý Tú Phổ rất lễ phép. Có thể so sánh tiếng tăm Tập đoàn công nghiệp tu thuỷ Hiện Đại của Hn Quốc với Tập đoàn cơng nghiệp Sumitomo của Hn Quốc trg duyn Hải phía đông này. Ở Lỗ Đông Lý Tú Phổ cũng là một doanh nhân nổi tiếng.

Từ khi nghe nói Lý Tuấn Hách là một tên thiếu niên rất chính phái. Đường Sinh cũng dùng chiêu “Chính phái” để đánh lùi hắn ta.

Đối diện với thái độ thân tình của Đường Sinh, Lý Tuấn Hách chưa chào đã bỏ chạy trước.

- Mọi người cứ tự nhiên nhé, em đi rửa tay cái đã.

- À, tớ cũng muốn đi rữa tay nữa.

Đường Sinh vừa nói xongliền đứng lên, Lý Tuấn Hách hoảng hồn không dám động đậy.

Chiều cao của hắn chí ít cũng từ một mét tám mươi tám trở lên. Thân thể hắn cường tráng mạnh mẽ thế kia, lỡ như trong toilet hắn giở trò gì thì biết tính sao? Lý Tuấn Hách chẳng dám đông đậy còn Tiểu Yên thì buồn cười không nhịn nổi.

Lý Tú Phổ cảm thấy sự thân thiện thái quá của Đường Sinh với em trai mình, trong lòng cảm thấy không an tâm, liền đưa chìa khóa cho em trai để giải vây :

-Tuấn Hách, em cầm chìa khóa về trước đi, đê tụi chị ở đây nói chuyện được rồi.

Lý Tuấn Hách nhận lấy chìa khóa, trong lòng cảm thấy hối tiếc nhìn Đoan Mộc một thoáng rồi bỏ đi. Nhưng hắn thực sự không chịu nổi ánh mắt nhìn chăm chú của Đường Sinh.

Thấy hắn vẫn còn chưa muốn đi, trong lòng Đường Sinh cảm thấy buồn bực khó chịu.Nghĩ thầm : “Này người anh em, cậu mà không đi mau, cậu chưa kịp nôn, thì tôi đã nôn trước cậu rồi đấy.”

Sau khi Lý Tuấn Hách đi khỏi rồi, Đường Sinh lấy phong độ trở lại, nhìn Lý Tú Phổ :

-Chị Tú Phổ thật xinh đẹp, giống Tuấn Hách như đúc vậy. Em có thể quen biết được Tuấn Hách, thật là niềm vinh dự cho em quá. Mong chị có thể giới thiệu cậu ấy cho em, em biết ơn chị lắm. Em chỉ muốn trở thành người bạn tốt nhất của Tuấn Hách thôi. Nhưng tiếc là Tuấn Hách đang đeo đuổi Tiểu Yên, em không có ý kiến gì về chuyện này. Nếu như cậu ấy chịu kết bạn với em, em có thể nhường tiểu Yên lại cho cậu ấy. Nhưng mà … nhưng mà … Tiểu Yên lại rất yêu em … thôi,đừng nói chuyện này nữa …

Lý Tú Phổ thầm nghĩ : “Cậu có âm mưu gì? Cậu muốn làm bạn với em trai tôi, lại còn nhường bạn gái của cậu cho em trai tôi. Cậu thật đúng là dân đồng tính rồi, cậu vốn dĩ không yêu người bạn gái của mình, lại còn muốn đổi Tiểu Yên lấy em trai tôi à?”

Nhưng kì thực thì Đường Sinh đang cố ý đánh lừa cô ta, nên mới nói để khiến cô ta nghĩ như vậy.Mục đích là để phá tan ý thức cảnh giác của cô ấy đối với hắn như vậy sẽ rất có lợi cho việc tiếp cận cô ta. Tơi vốn dĩ không có ý định lm gì Tuấn Hách nhà cô nhưng nhìn thấy vẻ đẹp kiều diễm của chị thì tôi lại muốn làm nn “chuyện tình nhân dân hai nước”, xúc tiến và gia tăng tình cảm cũng như mối giao hảo của hai nước.Ha…ha.

Bỗng Tiểu Yên nhéo hắn một cái cho tỉnh mộng.

Lý Tú Phổ cũng không phải nhân vật tầm thường, cô ta là một người rất thông minh. Nghe Đường Sinh nói những lời đầy ẩn ý như thế, cô cảm nhận được rằng sẽ có chuyện không hay xảy ra.

Lý Tú Phổ cố gắng lấy lại bình tĩnh :

- Thật lòng xin lỗi cậu, trước mặt Đoan Mộc Yên, tôi đành phải nói thẳng một chuyện, các cậu vẫn chưa đến tuổi 19? Tôi nghĩ trước khi bước vào đời các cậu nên xác định rõ giới tính của mình, hai người đàn ông với nhau thì làm sao có thể…Tôi cảm thấy như thế thì bệnh hoạn lắm.Vả lại, Tiểu Yên vẫn còn yêu cậu như thế, cậu phải biết trân trọng tình yêu của cô ấy dành cho cậu chứ. Lát nữa khi tôi về nhà tôi sẽ khuyên em trai tôi không giành Tiểu Yên với cậu nữa. Cậu cũng có thể hứa với tôi rằng sẽ buông tha cho em trai tôi chứ?

-Chị Tú Phổ ơi, chị đừng có hiểu lầm. Em chỉ là muốn làm bạn với em trai chị thôi. Cậu ta thật tài giỏi nhưng vì không có thời gian, nên em không thể mỗi ngày qua thăm cậu ấy. Nhưng may quá, bây giờ em không có bận bịu chuyện gì, mong chị có thể giới thiệu cậu ấy đến với em. Cậu ấy còn ở Trung Quốc ngày nào thì ngày ấy em vẫn còn hy vọng. Tục ngữ có câu: “Có công mài sắt, có ngày nên kim”. Em tin rằng, tình yêu của em, một ngày nào đó cậu ấy sẽ nhận ra được.

Đoan Mộc Yên nước mắt giàn giụa tuôn ra, trông thật là đau khổ nhưng kì thực chẳng phải vậy, chỉ vì cô ta nghe Đường Sinh nói thế, buồn cười quá, nhịn không nổi, nên mới cười ra nước mắt đấy thôi, trông giống như là “đau lòng tuyệt vọng” lắm vậy. Lại sợ Lý Tú Phổ trông thấy liền lấy tay che mặt lại giả vờ thương tâm, cả người phát run lên vì đau khổ.

Đường Sinh ôm Tiểu Yên vào lòng :

- Yên nhi, anh biết em rất yêu anh, nhưng mong em hãy đợi anh một thời gian nữa, có lẽ vài năm sau, không biết chừng anh lại yêu em.

- Vâng, anh ơi, em chờ anh, dù cho thế gian vật đổi sao dời, suốt đời này em vẫn chờ, vẫn đợi anh…

Trong lòng Tiểu Yên cảm thấy nực cười khi thốt ra câu ấy, nên cười ra nước mắt giống như người ta cất tiếng khóc thê lương …

Nhìn cảnh thương tâm của hai người, Lý Tú Phổ không tránh khỏi bùi ngùi chua xót cho cặp nam nữ này, bất giác cảm động cất thành lời :

- Đường Sinh này, tuổi xuân con gái thì dài bao lâu chứ, cô ấy yêu cậu biết bao, cậu không được phụ tình cô ấy. Xin câu hãy từ bỏ ý nghĩ gì với em trai tôi, tôi có thể kết bạn với cậu được chứ? Nghe nói cậu cùng với Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Sắc Hinh cũng có mối quan hệ tốt lắm.Tôi cũng muốn làm quen với cậu, cùng nhau hợp tác làm ăn. Cậu vui lòng đồng ý chứ?

Lý Tú Phổ dùng đến kế sách “Mận chết thay đào” này là cũng có dụng ý sâu sắc, hòng bảo vệ đứa em mình. Cô ta muốn thay em trai mình mà kết bạn với hắn ta.

Đường Sinh nghe xong, trong lòng rất vui vì hai chị em cô ta đã trúng kế “Giương đông kích tây” của hắn. Đây mới thật sự là điều mà hắn mong muốn. Nhưng hắn vẫn tiếp tục giả đò :

- Em cũng muốn cùng với chị kết thâm giao nhưng điều mà em mong muốn hơn cả, chính là được cùng với Tuấn Hách kết làm tri kỷ.

Miệng nói vậy, nhưng trong lòng hắn vẫn thầm nghĩ: “Mình không p được cậu tavề Hàn Quốc thì chẳng phải mọi công sức diễn kịch trước giờ chẳng phải là uổng phí hết sao? Ha … Chiêu này gọi là «Một mũi tên bắn trúng hai con chim».

- Ồh, Lý Tú Phổ này ….. ……!

Đột nhiên từ xa xuất hiện hai chàng thanh niên kêu tên cô ấy. Lý Tú Phổ quay lại hô to :

-Xin chào Hujino Nozomi!


trướctiếp