Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.4 - Chương 725: Làm Một Mẻ Bắt Gọn Luôn


trướctiếp



Hỏa tinh của màn đêm buông xuống khiến Tuyền thành xinh đẹp càng trở lên diễm lệ tuyệt vời, khung cảnh này cũng như tâm trạng của Vương Ngạn Đôn lúc này vậy, ánh rạng đông đầu tiên từ khi ra khỏi trại giam cuối cùng cũng xuất hiện rồi, chỉ cần có thể đoạt lại Đinh Hải Dung tất cả sẽ thay đổi.

Sự thất thế thời gian trước khi ở Lỗ Đông so sánh với việc đoạt lại được Đinh Hải Dung không là gì cả. Nhìn từ lợi ích toàn cục, toàn bộ lợi ích ở Lỗ Đông hợp lại cũng không quan trọng hơn việc đoạt lại được Đinh Hải Dung, cũng chả trách Vương Ngạn Đôn hưng phấn đến vậy nhưng anh ta cũng không hoàn toàn tin Hải Dung sẽ quay lại.

Tuy nhiên có Cao tử sơn, Hai La Nhĩ, bốn vị của đội cảnh vệ Trung ương giám sát thì tiện nữ họ Đinh này có chạy đằng trời, tất cả sự khổ đau sau ván bài thất bại kia đều sẽ phải do Đinh Hải Dung bồi thường. Trước mắt Vương Ngạn Đôn không hề cảm thấy làm chuyện đó với một người phụ nữ mà có ý nghĩa phi phàm như thế, nó đại diện cho sự biến chuyển hoàn toàn mới một tình thế mới cũng sẽ giáng xuống, haha.

Căn phòng tổng thống vô cùng xa hoa này, đêm nay sẽ diễn ra một vở tuồng rửa sạch nhục nhã, Vương Ngạn Đôn đi ra từ trong bồn tắm lớn chỉ quấn chiếc khăn tắm rộng thùng thình, đèn pha lê hoa lệ treo trong phòng khách xa xỉ chiếu sáng tất cả mọi thứ, chiếc ghế sofa da thật vây quanh là khí thế quý phái, rượu quý, thuốc lá đắt tiền các kiểu làm đẹp này khắc họa công nghệ thủy tinh của bàn trà, nó vượt xa quy cách của Snow.

- Đều bày trí xong rồi?

Sắc mặt Vương Ngạn Đôn phấn khởi cầm ly rượu Remy Martin mắt nhìn chằm chằm lên mặt bàn hỏi.

- Đều đã xong hết rồi, sáu cái camera giám sát theo sáu góc của chiếc giường, có thể nắm giữ toàn bộ các chi tiết, cái khác không có gì.

- Ừ, lát nữa cô ấy đến thu lấy súng của cô ta ở ngoài cửa, sau đó mọi người để cô ấy vào trong rồi không có chuyện gì nữa ....

- Rõ…

Bốn người đám Cao tử sơn đồng ý, Tích Lâm Đặc và Nhị Liên Đặc hai người ra ngoài cửa đảm đương quan sát tầng một.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua Vương Ngạn Đôn không ngừng xem đồng hồ, đã qua thời gian hẹn 20 phút rồi gã không khỏi lo lắng, sao vậy? Con tiện nhân này đang đùa giỡn mình sao? Cuối cùng anh ta không chịu nổi rút điện thoại ra gọi cho Hải Dung:

- Đang ở đâu?

- Trên đường, vừa đi ăn với hắn, hắn có việc đi rồi tôi mới thoát thân.

Giọng nói của Hải Dung hơi run rẩy.

Đây không phải là giả bộ, là một phản ứng trong lòng cô từ giây phút hạ quyết tâm phải thu phục Vương Ngạn Đôn, Đinh Hải Dung cũng có một tấm bi kịch, thật ra đã là hai người đứng trên hai đường thẳng song song, sao lại có thể giao nhau được chứ? Kết quả lại không tưởng tượng nổi.

Hải Dung đi ăn với Ninh Hân trước bọn họ cũng đã có sự chuẩn bị, Hải Dung mạnh dạn phán đoán khi mình ở cạnh người ta, Vương Ngạn Đôn sao lại không tính kế với mình được chứ? Lúc này ai còn thương hại ai? Chi e vừa gặp mặt liền xé xác nhau, bên cạnh gã nhiều nhất là có Cảnh vệ Trung ương cái khác thì không có gì, trước đây Ninh Hân cũng quen bọn họ, đơn giản có thân phan bộ An ninh quốc gia yểm trợ.

Nhưng một người bình thường thật sự không đối phó được với mấy nội vệ, ít nhất Ninh Hân với thân phận Cục phó cục Phòng chống bạo lực còn kém quá xa nhưng Vương Ngạn Đôn bọn họ không hề biết Ninh Hân còn có một thân phận khác nữa, nhân viên của Bộ 2 Cục 19 rất lợi hại. Đối với nội vệ trong Cục cảnh sát có một cái tên khác của Cục cảnh sát là Cục cảnh vệ của cục tham mưu, cũng chính là nói nó thuộc Tổng tham mưu, mà Bộ 2 Cục 19 là tồn tại rất đặc thù, có thể tham gia tất cả mọi cuộc điều tra, Cảnh vệ Trung ương đối mặt với họ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ phối hợp.

Một buổi hẹn hò lén lút đơn giản của hai bên đều lại có được tất cả mọi lực lượng lớn nhất của mình, cuộc hẹn như vậy rất kích thích.

Đinh Hải Dung cố tình mặc cảnh phục, giống như cô đang muốn che giấu buổi gặp lần này, trước khi cô xuất hiện trước cửa phòng tổng thống hai nội vệ ngăn cản cô, rất nghiêm túc giằng súng của cô Hải Dung lạnh lùng cười:

- Tôi đến gặp anh ta phải mang theo súng sao? Có cần phải lục soát trên người tôi không?

Từ thái độ của cô có thể thấy cô chắc chắn không mang theo súng, hai nội vệ có chút xấu hổ cười mở cửa cho cô vào.

Cao tử sơn canh giữ ở bên trong canh cửa không hề khách khí với Đinh Hải Dung, sau khi cô bước vào liền ra tay với cô, có một vài tình huống Đinh Hải Dung có thể dự kiến được nhưng cô cũng không ngờ Vương Ngạn Đôn thật sự sẽ ra tay tuyệt nhiên dũng mãnh như vậy.

Nhưng như vậy cũng tốt mục đích của mọi người đều không đơn thuần, hơn nữa sử dụng còn cực độ vậy thì chẳng ai phải oán giận ai nữa.

Sắc mặt Hải Dung có vẻ kinh ngạc, giống như đang bị tra khảo rất không hài lòng, sau đó bị Cao Tử Sơn điểm huyệt, cô không khỏi kêu rên lên một tiếng, người hướng về phía trước lảo đảo hai bước, mái tóc cũng tản vào một bên:

- Vương Ngạn Đôn, không ngờ anh lại bảo bọn họ điểm huyệt tôi?

Thật ra với thể chất mạnh mẽ của Hải Dung bây giờ, một điểm huyệt của nội vệ với cô không có mấy tác dụng, cô chỉ là cố tình làm ra như vậy.

Khi tiếng cánh cửa khép lại, Vương Ngạn Đôn cũng cười khanh khách đi tới, thái độ trên khuôn mặt của anh ta đâu chỉ là đắc ý? Bước tới trước tiên là giúp Hải Dung vén mái tóc đang buông xuống lên,

- Đinh Hải Dung, tuy cô rất đê tiện nhưng cô đối với tôi mà nói lại rất có giá trị.

- Vương Ngạn Đôn, anh đối xử với tôi như vậy sao? Anh thật quá vô sỉ.

Đinh Hải Dung tỏ thái độ rất phẫn nộ.

- Đây chính là quy tắc sinh tồn, bất luận là nam hay nữ đôi khi phải vô liêm sỉ một chút, vào phòng ngủ đi, con tiện nhân …

Anh ta đẩy Đinh Hải Dung vào phòng ngủ đã được bày biện trước, hai tay của Hải Dung hình như bị điểm huyệt không còn năng lực phản kháng, vừa vào trong Vương Ngạn Đôn đã đẩy mạnh cô ấy lên giường, hắn mang theo một sự phẫn nộ điên cuồng bắt đầu lột quần của Đinh Hải Dung ra.

Hải Dung giãy dụa giả bộ không có sức lực, cô không để ý tới việc bị lột trần trước mặt Vương Ngạn Đôn, thực ra trên người cô có những đặc điểm gì Vương Ngạn Đôn đều rõ mồn một, lúc này cô chỉ để ý tới vai diễn. Cô dựa vào kinh nghiệm phong phú của mình quan sát cách bố trí trong phòng ngủ này, có đặt mấy chiếc camera theo dõi liền biết ngay anh ta có chuẩn bị, anh tự chui đầu vào rọ à.

- Anh vô sỉ, buông tôi ra.

Bốp, cái tát vang dội, khiến Đinh Hải Dung đầu bùng tóc rối, rất tốt, hiệu quả như vậy là rất tốt:

- Anh đúng là tên cầm thú ...

- Haha, tiện nhân, cô biết tôi muốn trừng trị cô bao lâu rồi không? Tôi đã cởi sạch rồi còn sợ gì, chúng ta lập tức lên sân khấu biểu diễn rồi, nghe lời đi.

Đinh Hai Dung khóc rồi hét lên.

- Cứu tôi, cứu tôi với … Có kẻ cưỡng hiếp ah…

Cảnh tượng vừa bị còng tay vừa bị cởi đồ như vậy thì chỉ có thể hét lên.

Bốp bốp, lại là hai cái tát hai bên, Vương Ngạn Đôn vén lại mái tóc cho Hải Dung khiến cô ngẩng đầu lên, thấy mũi cô chảy máu cũng vẫn bất động:

- Có thể kêu vang hơn chút không? Để tôi xem liệu có ai có thể đến cứu nổi cô? Thằng bố Đinh Hán Tĩnh của cô cũng không cứu nổi.

- Vương Ngạn Đôn, anh là loại cầm thú đội lốt người, anh sẽ không được chết yên ổn đâu.

Kết quả của những câu mắng chửi lại là một cái tát ngã nằm xuống giường, Vương Ngạn Đôn nhân cơ hôi cô bị ngã nhào xuống, liền kéo quần cảnh sát của cô vứt ra, trên người cô chỉ còn sót lại chiếc quần con.

- Đinh Hải Dung, hôm nay lão tử không chơi con tiện nhân cô thì lão tử sẽ hát cùng cô ca khúc khải hoàn … lão tử sẽ làm cho cô sướng muốn chết luôn.

Vương Ngạn Đôn giờ phút này lộ ra khuôn mặt dữ tợn, gã đứng trên giường giật phăng cái khăn tắm trên người ra. Sự đả kích cao độ này trong tiềm thức của một người đàn ông có vị trí rất quan trọng, cho nên hung khí của gã sớm đã đằng đằng sát khí.

Ừm, cũng đến lúc rồi, Đinh Hải Dung lật người lại, một chân đạp Vương Ngạn Đôn đang tiến lại gần ra xa.

Vương Ngạn Đôn không đề phòng cú đá này của cô, vốn định vồ lên xé rách chiếc quần của cô, nào ngờ lại bị nhận một cú đá ngã nhào ra nền nhà gỗ. Hải Dung cũng ngồi dậy, quẳng ra một sự phát tích:

- Vương Ngạn Đôn, biểu diễn xong chưa?

- Đồ đê tiện cô, quả nhiên rất có bản lĩnh, điểm huyết mà vẫn có thể đá được tôi sao? Nhưng tôi rất thích.

Gã giãy dụa đứng lên.

Cùng lúc đó, trong thang máy bên ngoài đi ra tám chín người cầm đầu là Ninh Hân, nhất loạt đi hướng về phòng của bốn nội vệ.

Đám người Cao Tử Sơn đang đứng bên ngoài khinh miệt không nói, Vương công tử cũng đoán được đây có thể là cái bẫy của Hải Dung, nhưng bọn họ thật quá không biết tự lượng sức mình rồi? Họ Ninh cô chẳng qua chỉ là một nhân viên cảnh sát nhỏ nhoi, mặc trên người vài bộ y phục thì có tác dụng gì cơ chứ?

Nhưng vẻ mặt lạnh lùng của Ninh Hân và khí thế của tám người phía sau vẫn khiến cho đám người Cao Tử Sơn hơi nể sợ, sao nhân viên phòng phòng chống bạo lực lại có khí thế dũng mãnh như vậy? Rất coi thường bọn họ, Cao Tử Sơn giơ giấy chứng nhận ra, có cái này là đủ rồi.

Quốc huy màu vàng cực lớn bao phủ cái bìa da màu đen, giơ ra quơ quơ trước mặt Ninh Hân, nói:

- Không phải việc của các cô..

Ninh Hân nhận lấy liếc mắt nhìn một cái, cũng cười lạnh, liền đưa cho Phân đà Trưởng của phân đà Lỗ Đông Điền Kiến Hành đứng bên cạnh nhìn thoáng qua, đám người cao Tử Sơn này ngẩn ra, sau đó trừng mắt như bị nổ con mắt.

Nhưng Điền Kiến Hành cũng đưa ra giấy chứng nhận:

- Cục 2 Bộ tổng tham mưu Phân đà Lỗ Đông Điền Kiến Hành, đắc tội mấy vị rồi, chúng tôi đang tham gia một vụ điều tra các anh không có quyền can thiệp, có bất cứ nghi vấn nào mời báo lại cấp trên của các anh đi, nào, thu súng của họ lại ...

Rầm một cái bảy người đàn ông vây quanh, đám người Cao Tử Sơn trợn tròn mắt. Gì vậy? Cục 2 đặc biệt hành động à? Khi bọn họ nhìn Ninh Hân sắc mặt liền thay đổi, người phụ nữ này rốt cuộc có thân phận gì? Không ngờ lại mang theo cả người của bộ Tổng tham mưu tới?

Ninh Hân đi tới mở cửa, quay đầu nói với Điền Kiến Hành

- Các anh đợi đấy đã.

Tình hình bên trong thế nào còn chưa rõ, phải đi xêm đã.

Vương Ngạn Đôn lúc này vừa bị trúng một cú đá đang nằm trên mặt đất, Đinh Hải Dung này hình như chưa bị khống chế? Sắc mặt của gã liền thay đổi.

- Vương Ngạn Đôn, tôi biết anh đang muốn tính kế với tôi, yêu không yêu kiểu nói đó anh còn có thể nói ra sao, thật quá ghê tởm. Anh đoán đúng đấy tôi cũng đang bày kế với anh nhưng tôi là vì muốn tốt cho anh, không nói rõ ra trong lòng anh cũng hiểu được, trò chơi này có thể khống chế được tôi sao?

Hải Dung nhìn một cái, hai tay tách ra nghe tiếng tách một cái chiếc còng đã bị gãy tan ra.

Hải Dung đứng dậy lấy quần:

- Cơ thể của tôi anh cũng đừng nhìn nữa, anh đã quen thuộc vậy rồi phải không?

- Cao Tử Sơn ...

Vương Ngạn Đôn đột nhiên phát hiện ra tình hình đang nghịch biến cho nên vội vàng kêu cứu, cửa phòng mở ra nhưng người bước vào không phải cao Tử Sơn mà là Ninh Hân. Khi đẩy cửa phòng ngủ ra tư thế của Vương Lão yêu ngồi dưới đất rất là bắt mắt, Ninh Hân trợn tròn mắt lên.

- Úi da, anh cũng thật có nhã hứng, quang cảnh như thế này mà cái đó vẫn cứng được lên à, Vương Ngạn Đôn anh thật đàn ông. Dung Dung, tôi không nhìn nữa, cô thu dọn đi, phòng ngủ có phải là có loại máy camera theo dõi không?

Ninh Hân lại lùi ra ngoài.

- Có, cô hỏi bọn Cao Tiểu Sơn đi, ở đây cứ giao cho tôi.

Hải Dung chỉnh trang lại trang phục, khôi phục lại dáng vẻ nhìn Vương Ngạn Đôn đang khiếp sợ nói:

- Anh đánh tôi vài cái tát, tôi phải báo thù một chút?

Cô ngồi xổm đột nhiên ấn huyệt Vương Ngạn Đôn. Sau đó văn cơ thể gã lại, cũng điểm một phát vào phía thắt lưng gã, Vương Ngạn Đôn lập tức cảm thấy bị co giật.

- Dục vọng của đàn ông đều đến từ cái hung khí hoang dã này, tôi thay anh đoạn tuyệt đi cái nguồn của tội ác. Tránh để anh lúc nào cũng tự cho mình là nhất ...


trướctiếp