Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.4 - Chương 723: Cái Tát Vang Dội!


trướctiếp



Nhưng bọn họ đều không rõ nội tình lúc trước, cho nên tất cả đều phỉ nhổ, khiến Đinh Hải Dung khóc. Người nhà họ Đường sao? Có đáng để cô khăng khăng một mực?

- Bích Tông Nguyên làm sao? Tiếp tục lợi dụng sao? Tôi coi tiểu tử kia chính là cứt chó, không ngờ dám mở miệng đòi một trăm triệu!

Nhớ tới đề xuất của Bích Tông Nguyên, vài người buồn bực, Thiệu Tiểu Giác lại nói:

- Hắn đồng ý đem Bích Tú Hinh đến nhập bọn cùng chúng ta. Cho hắn một trăm triệu thì lầm sao? Mỡ nó rán nó, chỉ sợ hắn không kéo được chị hắn đến!

Vẫn là Thiệu thị khôn khéo!

- Tiếp tục cùng hắn lôi kéo, mối này đừng chặt đứt, sẽ còn có lúc hữu dụng. Đau đầu lúc này chính là dự án Ngân Loan.

Ngu Cơ Mỹ cũng lo âu, dùng tập đoàn Hoa Điện uy hiếp dường như cũng không được. Các người cho rằng tôi thật sự uy hiếp các người sao? Tôi làm được, thường xuyên cho người đi kiểm tra tuyến đường, gây sức ép, sau nửa tháng toàn bộ các người sẽ ngoan ngoãn trước mặt bà đây, lôi kéo làm cái gì?

Quay đầu lại, Ngu Phong Đình trên đường đến Tỉnh ủy, gọi điện thoại cho cha là Ngu Quốc Phó. Đem tình hình gần đây của Lỗ Đông cùng chuyện của Vương Ngạn Đôn nói:

-… Ba! Chúng ta không khuyên được hắn. Lời nói của cha chắc chắn có trọng lượng, bằng không, con sợ hắn sẽ…

- Phong Đình à, có một số việc người khác không giúp được. Lỗ Đông này buôn bán rất phức tạp, phải từ từ rồi sẽ thành công, vội vàng là không được.

Nghe giọng nói, có lẽ cha đã bị Vương Ngạn Đôn gọi điện thoại nói gì đó. Lão cũng đoán trước được địa bàn Lỗ Đông cực kỳ khó đi. Ban đầu Ngu Phong Đình cũng hào hứng, nhưng dần dần trầm xuống. Vốn tưởng rằng theo Vương Ngạn Đôn sẽ nhanh chóng phất lên. Nào biết bây giờ nửa đường lại bị đối phương ngăn chặn. Tổng công ty tàu thuỷ Trung Hoa, tập đoàn Quốc tế điện năng Trung Hoa, Hoa Điện, Đại Đôn, bốn tập đoàn lớn liên hợp đầu tư, đều bị từ chối.

Anh rể họ Đường Tiêu Chiến Cường cũng không nói gì thêm, đem sự việc nói lại cho Phó tổng Úc Chính Hưng, anh ta lại vội vàng chạy về trụ sở.

An Lục Dân của Tập đoàn Quốc tế Điện năng Trung Hoa trước khi rời khỏi Lỗ Đông cũng có chuyện gì đó. Nếu Thành ủy Thanh thị và Tỉnh ủy Lỗ Đông đều có thái độ rõ ràng, tình thế kia cũng không kịp cứu vãn nữa rồi. Chờ bọn Ngu Cơ Mỹ ngấm ngầm giở trò, Tết Dương lịch buồn bực sẽ trôi qua hết!

Chị em Ngu Thị Đường sau khi rời khỏi, Thiệu Tiểu Giác đi vào giải sầu cho Vương Ngạn Đôn. Cô cũng không đành lòng nhìn thấy người đàn ông của mình bị gây sức ép. Chính xác là bị nhục. Nhưng chuyện lớn như thế, ai có thể xử lý? Mấy tập đoàn lớn cũng đều có chỗ khó xử, cơ bản đã hết sức rồi!

- Đôn! Nghe em khuyên một câu. Hay là buông tay đi, giữ được núi xanh, lo gì thiếu củi đốt, nghỉ ngơi một thời gian cho khỏe có được không?

Vương Ngạn Đôn đối với thiếu phụ xinh đẹp đã sinh con cho mình này, có một phần tình cảm quyến luyến thật sâu.

- Tiểu Giác, anh hiểu ý của em. Nhưng trong lòng anh rất tức tối, con họ Đinh này muốn chọc giận chết anh!

- Anh bị ma nhập sao? Định làm gì? Một người phụ nữ thôi, sự việc đã không thể cứu vãn, anh còn trông cậy thông qua cô ta khiến hai nhà họ Đinh -Vương nối lại tình xưa? Gia tộc có thế lực lớn như vậy, gây sức ép tới lui, động một tý là trò đùa sao? Anh nói thực hiện được sao? Ôi…

- Lòng anh biết rõ. Em lấy di động lại đây cho anh đi…!

Vương Ngạn Đôn trong lòng không chuyển biến tốt đẹp chút nào.

Ở Cục Giám sát tỉnh, Đinh Hải Dung nghênh đón một vị khách lạ. Ai vậy? Ngu Cơ Mỹ, người phụ nữ này tìm tới tận đây sao?

Lúc ấy Đường Sinh đang cùng cô ngồi một chỗ. Vốn Đường Sinh và Dung nữ cùng Uy viên chính trị Lưu Quang Chấn đi nói chuyện. Nghe nói con trai của lão Lưu cần phải kết hôn trước Tết Nguyên Đán, nhà họ Lưu và nhà họ Đường là có quan hệ tốt đẹp, Đường Sinh trước tiên thay mặt nhà họ Đường lo liệu một chút lễ nhỏ.

Nhưng hắn không nghĩ tới có thể đụng mặt với Ngu Cơ Mỹ - tình nhân của Vương Ngạn Đôn ở văn phòng Dung nữ. Lại nói tiếp, đây là lần đầu tiên Đường Sinh gặp cháu gái của Ngu Quốc Phó. Ngu Cơ Mỹ cũng là lần đầu tiên gặp Đường Sinh, đối với chàng trai tuấn tú cao hơn một mét tám sáu, cũng có một cảm giác không thể nói nên lời. Nhưng rõ ràng giữa ban ngày hắn cùng Dung nữ lăn lộn một chỗ. Có thể thấy tình cảm giữa bọn họ rất tốt đẹp.

Trong mắt Đường Sinh, Ngu Cơ Mỹ cũng là người phụ nữ khá xinh đẹp. Nhưng cô tuyệt đối không cùng loại với Quan Cẩn Du. Bất kể là phong thái hay vẻ quyến rũ, cô kém hơn không chỉ hai bậc, vẻ tươi đẹp của cô có nét gì đó hơi dung tục.

Ngu Cơ Mỹ đã sớm biết Đinh Hải Dung, thậm chí Dung nữ cũng sớm biết cô ta là một trong những tình nhân của Vương Ngạn Đôn, chỉ có điều cô không vạch trần. Nhưng sau khi bị phát hiện, cô và họ Ngu càng lúc càng xa. Sau gặp lại, ngay cả câu ân cần thăm hỏi cũng đều keo kiệt với đối phương.

Nhưng hôm nay cô lại chủ động tới cửa thăm hỏi. Ngoài dự kiến của Dung nữ, Ngu Cơ Mỹ cũng quan sát Đường Sinh, nhưng rộng rãi nói:

- Đường công tử trong lời đồn đây sao? Thật may mắn! Tôi là Ngu Cơ Mỹ!

Người phụ nữ này nói chuyện rất lưu loát, tất nhiên là do cô có nhiều kiến thức.

- Phó tổng Ngu của Hoa Điện, nghe tên như sấm bên tai à. Nhưng điện làm người ta rất rối rắm, điện, là nhất định phải tới!

Hình như là một câu hai ý nghĩa, Ngu Cơ Mỹ không ngờ trước mặt Dung nữ nhất thời lộ ra điểm mờ ám:

- Điện, sẽ có!

Bọn họ nói đơn giản một câu, đã khắc họa lại tinh tế, cuộc xung đột ở Lỗ Đông, rốt cuộc là ai khống chế ai? Hiện tại khó mà nói, Dung nữ cũng không định bắt tay Ngu Cơ Mỹ, vẻ mặt không mặn không nhạt nói:

- Sao? Tìm tôi có việc gì?

- Trưởng phòng Đinh, tôi nghĩ tôi và cô phải nói chuyện một chút, người đàn ông này có thể tránh mặt một chút được không?

- Ồ… Thế thì không cần, có gì cứ thoải mái nói, quan hệ giữa hắn và tôi khác biệt, không có gì gọi là bí mật với nhau cả!

Ngu Cơ Mỹ mỉm cười:

- Gì kia, Vương Ngạn Đôn là bạn tôi, tôi thay anh ta nói lại cho cô một câu, cô đừng có cư xử không biết xấu hổ như vậy có được không?

Mặc cho ai cũng không nghĩ tới, Ngu Cơ Mỹ mở miệng là làm nhục thẳng mặt Đinh Hải Dung, Đường Sinh cũng sợ run, tố chất cao như vậy sao?

Bốp. Gì kia, đây là tiếng gì? Cái tát! Đúng vậy, là cái tát. Đinh Hải Dung vung tay lên, giáng cho Ngu Cơ Mỹ một bạt tai:

- Cô có tư cách mắng tôi không biết xấu hổ sao? Người đàn bà đã có chồng còn dan díu với đàn ông ở bên ngoài, cô có tư cách gì chỉ trích người khác?

Ngu Cơ Mỹ nằm mơ cũng không tưởng tượng được Đinh Hải Dung dám tát cô. Cô hơi đờ người ra, trên mặt đau rát.

- Cô, tát tôi?

Bốp! Một bạt tai ngược lại, khuôn mặt xinh đẹp của Đinh Hải Dung lạnh như băng:

- Chính là côi tát tôi. Lại còn la làng sao?

Phù, phù. Đường Sinh che mặt, má của tôi ơi, Dung nữ của chúng ta quá khoa trương đi. Gì kia? Chừa chút mặt mũi cho người ta đi!

- Cô…

Ngu Cơ Mỹ hai tay bụm mặt, cái tát thứ hai khiến cô càng mụ mị, hoảng sợ, cô quay đầu bỏ chạy.

- Cái quái gì? Chạy đến tìm tôi đòi công bằng cho tình nhân sao? Thật không biết xấu hổ, không ngờ có loại tiện nhân như vậy!


trướctiếp