Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.4 - Chương 721: Dung Nữ


trướctiếp



Ở trong tối, một làn sóng ngầm đang dậy lên ở Lỗ phủ Tuyền thành, nhưng Đường Sinh cũng không cảm thấy có áp lực lớn hơn, hắn còn rảnh rỗi đi bệnh viện làm trò trêu chọc phụ nữ. Có thể thấy tâm tình hắn đang khoan khoái vô cùng. Hắn biết Vương Ngạn Đôn sẽ không phái người coi chừng mình, bởi vì hiện tại mình không phải là mục tiêu của hắn.

Buổi tối ở Lam Nha Bảo thưởng thức tay nghề chế biến thức ăn của La Tố Hồng, Đường Sinh khen không dứt lời vào phòng tắm ngâm mình, mỗi một lần đem thân mình ngâm ở trong nước nóng khiến hắn cảm thấy khoan khoái nói không nên lời. Tiểu Yên và Quan Đậu Đậu hai mỹ nữ tiến vào đùa giỡn hắn.

-… Hôm nay thích quá, Đường Sinh, hoá ra đàn ông rất sợ đạp “trứng” à, tôi mới đạp ba cái, tên kia đã nói thật rồi.

Bọn họ cùng tắm một chỗ cũng là chuyện bình thường, giống như buổi tối lăn lộn trên chiếc giường lớn ngủ tự nhiên như vậy. Nhưng hai người phụ nữ còn đều giữ lại chiếc quần lót mỏng manh, ngâm trong nước, cảnh tượng đó làm người ta chảy máu mũi! Chiếc quần lót ngâm trong nước dần biến thành màu trong suốt, đảo tam giác đen như nhung đột nhiên hiện lên, ở giữa còn trũng xuống một khe hở. Đường Sinh khó tránh khỏi nuốt nước miếng.

Bồn tắm lớn chen chúc ba người cũng đủ náo nhiệt, nhưng “cái đó” của Đường Sinh không đứng lên, hóa ra là hắn để cho tiểu Yên “chế ngự” nó, bằng không có tắm... cũng không sạch được! Đậu Đậu liền nắm lấy “vật mềm” của hắn vừa chơi vừa nói chuyện người:

-… Bọn họ thừa nhận là công ty bảo an Đại Thận.

Một bên Tiểu Yên lại nói:

- Hai tên đó có khả năng bị đạp hư trứng luôn rồi, thối tha hò hét kéo đũng quần. Em và Đậu Đậu bỏ chạy…

Trời, quả là hai tiểu ma nữ mà. Quan Đậu Đậu bĩu môi nói:

- Chúng thô bạo, cường tráng như vậy, sao không đạp cho được, không nghĩ ra đâu.

Tiểu Yên nói:

- Em điểm huyệt bọn họ, bọn họ không có nổi nửa sức chống cự, lại bị đạp một đòn chí mạng, chịu thế nào được?

Đường Sinh cảm thấy rối rắm:

- Hai người các em phải kiềm chế một chút, đừng mù quáng vội vàng đánh người tốt đi! Kết cục là làm ra việc không tốt.

- Hơ, nói như vậy anh hy vọng em và Tiểu Yên bị bọn họ mang đi? Hừ, người này nhiều phụ nữ quá mà, yêu thích gì hai chúng ta?

Tiểu Yên nháy mắt mấy cái nhìn Quan Đậu Đậu cười khẽ nói:

- Hay là tớ điểm huyệt anh Đường Sinh, để cậu trừng trị anh ấy nhé?

- Được! Nghe nói Đường Sinh là đồ tồi, là người đàn ông cường tráng nhất thiên hạ, nhanh điểm huyệt hắn đi, tớ đạp “trứng” hắn chơi!

Tiểu Yên làm bộ điểm huyệt Đường Sinh. Đường Sinh kêu “á” một tiếng, giả bộ hoảng sợ, Tiểu Yên nói:

- Sát thủ, bắt đầu đạp nhé.

Cô còn kéo cái “vật mềm” ấy lên.

- Tớ giúp cậu kéo nó lên, cậu đạp mạnh vào. Xem lão về sau còn dám không coi trọng chúng ta nữa không!

Quan Đậu Đậu liền cười duyên ngồi bên cạnh bồn tắm lớn, đôi chân ngọc nâng lên trắng nõn giẫm lên “chân giữa” của ai đó. Chỉ cảm thấy gan bàn chân chạm đến một mảnh mềm mại, cảm giác thật thư thái sung sướng.

- Ai da… Tiểu Yên, tớ không nỡ giậm chân xuống, giẩm như vậy là được rồi…

Bọn họ cười đùa cợt nhã. Ninh Manh cầm theo di động xông vào,

- Oa… Cảnh tượng này thật quá đáng nha, hai con tiện nhân này!

Cô đi tới cầm điện thoại đến bên tai Đường Sinh,

- Điện thoại của chị em.

Đường Sinh dùng khăn mặt lau khô người, đưa tay lấy điện thoại nghe.

Bên này Ninh Manh không đề phòng. Vừa mới buông điện thoại di động, liền bị Quan Đậu Đậu và Tiểu Yên một trái một phải ấn vào trong bồn tắm.

- Thối tha! Dám mắng chúng ta là tiện nhân? Cho cô “đánh răng” nè… Tiểu Yên, ấn đầu cô ta xuống dưới…

Ninh Manh kêu cứu:

- Đường Sinh cứu em!

Đường Sinh không chỉ không cứu cô, còn nhấc cao thắt lưng hắn lên, đưa “bàn chải đánh răng” của hắn lộ ra khỏi mặt nước. Quan Đậu Đậu và Tiểu Yên đều cười rộ lên. Ninh Manh đáng thương chống cự không nổi bốn tay của các cô lại thêm một tay của Đường Sinh, cuối cùng bị “bàn chải đánh răng” của hắn xâm nhập vào trong miệng, rất thảm!

Quan Đậu Đậu và Tiểu Yên ấn chặt không cho Ninh Manh giãy dụa, song sông rời khỏi bồn tắm, sau đó đồng loạt buông tay nhanh chân chạy:

- Cô từ từ hưởng thụ nha!

Ninh Manh vừa tức vừa xấu hổ.

- Hai đưa phóng đãng các ngươi, chờ đó cho ta!

Đậu Đậu phản bác:

- Ai phóng đãng? Ai ở bẩn, ăn bẩn này nọ?

Ninh Manh bị chọc tức, nhưng trong lòng cũng không thật sự tức lắm. Hiện tại các cô là một độ, thường mở ra những cuộc vui đùa như thế này, gần như đều đùa giỡn điên hết rồi!

Khi cửa phòng tắm đóng lại, Ninh Manh cũng không kêu, cứ như vậy mặc chiếc váy ngủ ướt leo lên chỗ Đường Sinh, dựa vào hắn, ngoan ngoãn giống như con mèo. Đường Sinh vừa ôm cô, vừa nghe Ninh Hân kể lại chuyện hôm nay.

- … Ừ! Tốt lắm! Họ Vương bắt chước thông minh? Không kiêu ngạo?

…Hừ, tôi lại hy vọng y hung hăng càn quấy. Chỉ có điều y không muốn thử thăm dò ngọn ngành của tôi, nếu không vị Vương này hôm nay còn phải gặp nhiều phiền toái. Đường Sinh, tôi muốn loại bỏ hắn đi, sẽ có kết cục gì?

Ninh Hân đúng là có năng lực làm điều này, chỉ có điều cô không lạm dụng.

Đường Sinh cười khổ:

- Rốt cuộc ai có thể hiểu đây? Y không nên nói những lời vô dụng, chúng ta cũng sẽ không khách khí. Y chơi như thế nào, tôi sẽ như thế đáp trả y, từ từ mà đáp trả, chỉ cần y có khả năng. Tuy nhiên hôm nay là chị, nếu đổi lại là người khác không biết sẽ như thế nào?

- Người khác? Y mang được ai đi? Ai sẽ khiến y dễ dàng mang đi? Y không dám dính vào. Y cũng biết kết cục của những chuyện này rất đáng sợ. Không thể dùng kinh doanh, chính trị đả kích đến cậu, chỉ là một phụ nữ, y cũng không cho là có ý nghĩa, cậu nói phải không?

- Ừ! Là như vậy. Nhưng nên có tâm phòng bị, bọn chúng phái người theo dõi hội Đường Cẩn. Khiến Đậu Đậu và Tiểu Yên hôm nay phải ra tay chấn chỉnh ba bốn tên. Nếu thức thời, hắn sẽ phải cẩn thận hơn. Mặt khác, tôi điều vợ chồng Đoan Mộc Chân đến đây.

Cái gì nên đề phòng thì phải đề phòng, dù khả năng xảy ra chuyện không may là rất thấp, phòng ngừa chu đáo thôi, cũng không thể lơ đễnh chờ bọn chúng ức hiếp chúng ta, cẩn tắc vô áy náy mà!

- Tôi với Dung Dung tối nay đi uống rượu tây đấy! Cậu đến uống cùng bọn tôi nha?

Đột nhiên giọng nói Ninh Hân trở nên quyến rũ.

- Ấy… Đương nhiên rồi, nửa giờ sau gặp!

Đường Sinh cúp máy, vỗ vỗ Ninh Manh đang nằm trong ngực,

- Đang ngủ?

- Không có đâu, hai cô bé kia ức hiếp tôi, anh cũng không quản, còn giúp kẻ xấu làm điều ác, tôi mặc kệ, anh phải đền cho tôi à!

- Anh hôn em nhé?

Đường Sinh nheo mắt mỉm cười.

Ninh Manh lườm hắn một cái tỏ vẻ xem thường, tát nhẹ vào mặt hắn:

- Mau cút đi hẹn hò đi!

Các quán ba đêm cũng xứng với tên gọi night club, một nơi chiếu phim giải trí buổi tối thư nhàn, cung cấp các loại rượu nhạt, âm nhạc v.v... Ở Lỗ phủ Tuyền thành, quán bar đêm là nơi chơi đêm thích hợp cho những người trưởng thành lẫn những kẻ hư hỏng, trong đó không thiếu những người có tiếng trong cả hai giới quan chức và doanh nhân.

Ninh Hân và Dung nữ ngồi ở quầy bar nhỏ nhất, trên bàn có rượu cốc-tai, mấy cái chén trống không. Trước khi Đường Sinh đến, các cô mỗi người đã uống ít nhất bảy chén. Nói đến chuyện buổi chiều, Dung nữ bĩu môi:

- Vương Ngạn Đôn khúc mắc ở chỗ này, chuyện này cũng trở thành nhược điểm trí mạng của y. Về mặt người đàn bà kia, nếu y không nghĩ đến trả thù lên phụ nữ, có lẽ có thể cùng Đường Sinh tạm thời đấu đá nhau đi!

- Mình cũng nghĩ như vậy. Họ Vương chính là nhân vật có đầu óc, theo tình hình kinh doanh và tình thế mà nói, đã tạo thành áp lực cho Đường Sinh. Nếu y cứ toan tính trả thù trên người phụ nữ, khả năng sẽ thất bại thảm hại, không có cơ hội quay lại.

Dung nữ nhìn Ninh Hân nghiêm túc nói:

- Hôm nay nếu y thực sự dùng sức mạnh với cậu. Cậu có thể thật sự giết chết y không?

Ninh Hân không tỏ rõ ý kiến cười:

- Tôi chắc chắn có khả năng giết chết y, nhưng trình độ đấu nhau không nên nông cạn như vậy. Y và Đường Sinh đều có được bối cảnh mạnh mẽ. Nếu chỉ vì vấn đề phụ nữ mà đấu đá nhau coi như hạ thấp trình độ. Vậy không có nhiều hồi hộp, ít nhất mình không cho rằng y có vài phần thắng. Nếu hôm nay y dùng sức mạnh, khi mặt trời xuống núi y sẽ phải nằm trong quan tài!

Nghe giọng nói Ninh Hân có một tia sát khí lạnh như băng. Cô gái này, khi ở trong lòng Đường Sinh thì ngọt ngào không khác gì một cô bé, nhưng đối với bất cứ người đàn ông nào cũng đều là ác mộng. Nếu không phải Vương Ngạn Đôn đủ thông minh nghĩ kĩ, hôm nay hắn không chết cũng phải theo bước theo Lý Liên Anh (1) rồi, điểm này không cần nghi ngờ.

Dung nữ gật đầu một cái. Ninh Hân lại hỏi cô:

- Dung! Nói thật. Đổi lại là cậu nói, quyết tâm tàn nhẫn được không?

Câu hỏi này khiến Đinh Hải Dung khó xử, suy nghĩ một chút rồi đáp:

- Mình…có lẽ sẽ bỏ qua cho y đi. Thực ra ở giữa trò chơi của đàn ông, phụ nữ chúng ta chỉ đóng vai phụ thôi, chịu tổn thương nhiều nhất là chúng ta. Cậu thông cảm cho bọn họ đi, càng đáng thương chính là phụ nữ chúng ta. Mình thấy hơi chán ghét cái cuộc sống này rồi, chả có ý nghĩa gì lớn!

- Ừ! Nói như vậy cũng có lý. Trên thực tế cũng đúng như thế, rất nhiều người đả kích đối thủ ra tay với phụ nữ, đàn ông đều không bỏ qua được chuyện tình cảm. Mình cũng đoán được Vương Ngạn Đôn sẽ vẫn áp dụng chiêu dụ dỗ đối với cậu, hy vọng cậu hồi tâm chuyển ý.

Dung nữ lại cười:

- Y quá mê đắm chuyện ân ái, cứ nghĩ làm cho phụ nữ khoái cảm thì các cô vui lòng phục tùng. Nhưng mình cho rằng tình cảm đặt trên cơ sở giao hòa. Các học giả đã từng nghiên cứu qua về chuyện không có tình cảm mà vẫn có thể cùng nhau làm tình, chuyện có yêu hay không, có là cái gì đâu? Chỉ là giải toả sự ham muốn hay mua bán đổi chác? Ở đất nước chúng ta, trong hôn nhân rất nhiều người đặt nặng vấn đề trinh tiết của phụ nữ, nhưng lại không có khái niệm về sự trinh tiết của đàn ông. Không thiếu đàn ông khoe khoang rùm beng lên là mình đã ngủ được với rất nhiều phụ nữ. Đàn ông khoe khoang như vậy thật sự là hư vinh. Nếu phụ nữ cũng khoe khoang như vậy thì chính là thấp hèn và không biết xấu hổ, nhưng các điều tra có liên quan cho thấy. Ở nước U, hôn nhân chưa đủ để tạo thành một gia đình đích thực. Ở Châu Âu, phúc lợi càng nhiều tỷ lệ này thấp đến đáng thương. Có người nói chế độ một vợ một chồng phải xuống dốc cũng không phải là nói chuyện giật gân. Trên thực tế chuyện bồ nhí, vợ bé, chuyện ly rồi hợp, hợp rồi lại ly giữa nam nữ chỗ nào cũng có.

Cô vừa cười vừa nói:

- Mình không sợ ai đánh giá thấp mình. Mình cũng thừa nhận, trong con mắt người đời thì mình chỉ là một món hàng xài rồi, nhưng không có nghĩa tình cảm của mình cũng là thứ “xài rồi”. Chuyện mình quan hệ với Vương Ngạn Đôn phần nhiều là do gia đình tạo áp lực, bị động để gia đình đem mình đi dâng tặng cho y, khiến chính mình chấp nhận an bài của số phận. Bây giờ quay đầu lại nhìn mình mới phát hiện mình không thật sự yêu y. Khi y thua cuộc, trao mình cho Đường Sinh, mình chỉ thấy trong lòng đầy phẫn nộ. Nhưng mình đã may mắn, thoát ra được gông xiềng của trần gian…

Đương nhiên lúc đó mình thật sự không quan tâm ai sẽ leo lên người mình, muốn “làm” mình. Trong khoảnh khắc đó mình đã nhìn thấu được tình đời, nhìn thấu đàn ông. Trong khoảnh khắc đó, mình muốn giết sạch tất cả những tên đàn ông chó má, miệng nói yêu mình, lại bán đứng mình. Yêu Đường Sinh là ngẫu nhiên. Có lẽ như câu này: Có thể gây xúc động sâu trong tâm hồn một người. Mình vốn nghĩ Đường Sinh sẽ ngay trước mặt Vương Ngạn Đôn hung hăng đả kích y, sẽ “xuyên thủng” mình ngay trước mắt y. Trong một khoảnh khắc mình nhận ra bọn họ bỉ ổi giống nhau, dơ bẩn giống nhau. Những con điếm từng bị ngàn người đàn ông cưỡi lên còn sạch sẽ gấp trăm lần cái thứ công tử nắm giữ sinh mạng của người khác này. Nhưng Đường Sinh không thế. Sau khi đuổi Vương Ngạn Đôn, hắn không đụng chạm vào người mình, mà bình tĩnh, hoà nhã thả mình đi…. Thật sự ngay tại khoảnh khắc đó, mình rất buồn, luôn được coi là một người phụ nữ đẹp tuyệt trần, lúc đó là lần đầu tiên mình cảm giác mình giống như một con giòi khiến người ta ghê tởm. Lúc đó chỗ đó của mình đầy nước đến nỗi trên sàn nhà cũng ướt sũng một mảng. Mình tự phụ cho là mắt của Đường Sinh cũng chẳng nhìn được giá trị của mình. Cho dù lúc ấy là hắn giả vờ, thì sự giả vờ của hắn cũng làm người ta tâm phục khẩu phục. Ít nhất, hắn giống một người đàn ông chân chính, hắn không có lợi dụng cơ hội ức hiếp một người phụ nữ đáng thương bị người khác vứt bỏ. Chỉ riêng điểm này hắn đã giành được sự tôn trọng của mình rồi!

Ninh Hân cười cười:

- Nghe xong những lời này, mình thật sự không cho rằng Vương Ngạn Đôn còn có thể dụ dỗ được cậu quay về với hắn nữa. Thật là một người đàn ông đáng thương!

- Mình thực sự dành tình cảm chân thành nhất cho Đường Sinh. Mặc dù mình chỉ là đồ cũ, nhưng mình không quan tâm người khác thấy thế nào, mình biết Đường Sinh rất tốt với mình là đủ rồi, mình cũng sẽ thương hắn cả một đời. Vương Ngạn Đôn không có để lại cho mình cái gì đáng nhớ cả, ngoại trừ một vết thương!

(1) Lý Liên Anh: Có thể nói trong những năm cuối triều Thanh có hai thái giam có uy lực nhất đó là Lý Liên Anh và Tiểu Đức Trương (người kế nhiệm của Lý Liên Anh), trong đó Lý Liên Anh là thái giám có dã tâm lớn và quyền lực cuối cùng của Trung Quốc. Lý Liên Anh được cho là rất đẹp trai, hát hay, được Từ Hy sủng ái, tới mức ông nói gì, bà ta cũng nghe, ông ta tự phụ, tự coi là ngang với bà. Lý Liên Anh cũng bức hiếp Quang Tự, đối xử tàn nhẫn. Hoàng đế Quang Tự cũng phải nhẫn nhịn Lý nhiều lần. Sau vụ Mậu Tuất chính biến, Quang Tự bị giam trong một phòng bẩn thỉu, ăn không được no, mặc không đủ ấm, chịu nhục nhã tới khi chết, một phần cũng là do ý của Lý Liên Anh. Thậm chí khi biến loạn, ông là người đã đẩy Trân phi vợ của Quang Tự xuống giếng.

Tuy chức quan cao nhị phẩm danh giá nhưng sống ở thời loạn lạc, Trung Quốc phong kiến đứng trước thời thế thay đổi, nhờ mưu trí ông mới có thể trải qua những ngày tháng loạn lạc bình yên.


trướctiếp