Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.4 - Chương 713: Ai Đả Kích Ai?


trướctiếp



Đường Cẩn đổi với người trong lòng có ân oán với ai cũng không biết rõ, Vương Ngạn Đôn này thật ra cũng đã nghe mọi người nhắc tới nhiều dường như có thể là người này đang đối đầu với Đường Sinh. Ví dụ như Ninh Hân, Dung nữ bọn họ mà ở cùng nhau thì thường xuyên nhắc tới tên này, tên xấu xa này thật sự là rất xấu xa.

Hiện giờ Đường Cẩn vẫn là một thiếu nữ trẻ tuổi vô ưu vô lo, thế giới của cô không có rắc rối với việc tranh đấu lợi ích, nếu có cũng chỉ là những chuyện vặt vãnh ghen tỵ của phụ nữ mà thôi, nhưng làm một đệ nhất phu nhân nội cung của Đường Sinh trong tương lai, Đường Cẩn cũng không mong muốn gì hơn nữa.

Hai người trốn ra ngoài cũng không đi xe, khi trở về bị tên bại hoại kéo lên xe bus, tay mình thì vịn vào phía trước còn lưng thì bị hắn dán chặt đằng sau. Thình thoảng hưởng thụ một lần giao thông công cộng bình thường cũng khá là mới mẻ, sau khi xuống xe cô hỏi,

- Ở trên xe anh có ý nghĩ sốc xe không đấy?

Phù, Đường Sinh trợn tròn mắt, Đường Cẩn lại cười khanh khách,

- Một anh chàng đẹp trai như thế này, sao có thể có những ý nghĩ xấu xa như thế chứ?

Hiện giờ luôn bị Đường Cẩn trêu chọc, dần dần cũng thành quen, trở về lam nha bảo thì thấy Đậu Đậu, Tiểu Man, Ninh Manh, Tử Tử bốn người đang tụ tập lại nghiên cứu cái gì đó. Tiểu Yên thì một mình mặc trang phục yo-ga luyện thân hình chữ, chữ nhất phải dang rộng hai chân thẳng ra, trong đầu Đường Sinh ảo tưởng tư thế này của cô ấy mà làm chuyện đó thì không biết như thế nào nhỉ? Có cơ hội thì sẽ làm như vậy với cô ấy.

- Đường Sinh mau tới đây, chúng tôi có làm một bảng dự án, anh xem rồi đầu tư, phải biết rằng sau khi anh đầu tư một lần chúng tôi đều có thể chia cổ phần, về sau anh sẽ bớt lo,

Quan Đậu Đậu hoan hỉ chạy kéo Đường Sinh lại để hắn xét duyệt bảng dự án.

- Ây, tôi xem nào…

Mấy cô nhóc mà muốn đầu tư cái gì chứ? Đường Sinh cầm lên, cái lung tung lộn xộn gì đây? Đông một câu, tây một câu, trên một tờ giấy viết vài thứ lung tung, lại nhìn trong tay các cô một người cầm bút, một người một phương, khó trách chữ trên giấy là có bốn vị trí khác nhau, cái này đến người học rộng cũng sẽ hoa hết mắt, chữ thì viết linh tinh, chết tiệt.

- Gì đây, xem không hiểu,

Đường Sinh sa sầm mặt bóp nát cái bản dự án thành một cục giấy lộn,

- Muốn đầu tư thì phải làm thành bản dự án hẳn hoi đoàng hoàng chứ.

- A… Cậu tàn nhẫn quá đi? Tâm huyết cả buổi chiều của chúng tôi đấy mà đổi lại cậu nói một câu làm tổn thương người khác thế à?

Ninh Manh cũng bất mãn hờn dỗi,

- Qúa đáng quá, Đường Sinh, chúng ta viết đến nỗi xương sống thắt lưng, ngón tay tê hết cả rồi, không ngờ cậu lại như vậy?

Tiểu Man cũng không để yên,

- Đúng vậy, đây là bản phác thảo vĩ đại đầu tiên của tập đoàn Lam Nha chúng tôi đấy, mau trả lại cho chúng tôi đi.

Kết quả Đường đẹp trai bị đẩy ngã trên sô pha, Đậu Đậu cưỡi trên thắt lưng, Ninh Manh cưỡi chân, Tiểu Man ấn cánh tay, Tử Tử từ tay hắn đoạt lại bảng dự án,

- Tiểu Yên nhanh lên tới đây hỗ trợ, tập đoàn Lam Nha cũng có quyền lợi của cô, không đến sẽ không chia cho cô chút cổ phần nào đâu.

Tiểu Yên vội vàng chạy tới.

Đường Cẩn thay quần áo mặc nhà đi ra, thấy tình trạng Đường Sinh thê thảm không kìm nổi cười,

- Ai, không ức hiếp đứa nhỏ như vậy chứ? Đáng thương muốn chết à, Đường Sinh ngoan, kêu ba tiếng chị đi, em liền tới cứu anh,

Cẩn mỹ nữ cũng tiếp cận lại đây, cười duyên không ngừng.

Bị hai cái mông nhỏ đặt ở trên lưng, trên đùi bị nhào nặn nhưng thật ra cũng là một loại hưởng thụ, càng bị Tiểu Man ấn vai, ấy, như là mát xa cao cấp.

- Tôi là có nguyên tắc? Không phải tôi không đầu tư, mà là bản dự án của các cô chẳng hẳn hoi gì cả, người ta thật sự là không hiểu…

- Cẩn lão Đại, trao quyền cho chúng tôi xử lý hắn đi, tinh hoa cùng tâm huyết của chúng tôi trong một giây liền bị hắn giẫm lên, chúng tôi còn nhỏ nên tâm lý không thể chịu đựng được đả kích tàn khốc như vậy, hãy cho phép chúng tôi làm một số hành động quá đáng đi, Tử Tử, cầm kéo đi.

Phù, Đường Sinh vừa nghe bạn học Quan Đậu Đậu bảo Tử Tử cầm kéo, liền trợn mắt trắng,

- Gì đó, để tôi xem lại bản dự án đi!

Các cô đồng loạt cười duyên, Đậu Đậu lườm một cái nói:

- Còn tưởng rằng cậu sẽ chống được tới lúc bị cắt một mảnh quần, không ngờ cũng yếu đuối như vậy.

Tử Tử cũng bị giễu cợt khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng, cô đem tờ giấy bị vò nhăn kia rải ra ở trước mặt Đường Sinh,

- Cứ từ từ mà xem nhé.

Đậu Đậu cũng không có ý xuống khỏi người hắn mà lại còn rung rung lên nữa,

- Trước khi anh chưa đồng ý đầu tư thì tôi sẽ không xuống đâu, phi, phi, phi, đúng là ngựa tốt mà, cưỡi thích muốn chết, ai cho tôi mượn một cái dây lưng làm roi nào? Con ngựa không bị quất là không chạy nhanh.

Mồ hôi rơi, Tiểu ma nữ này càng đùa càng điên rồi, cái mông nhỏ nhổm lên ngồi xuống trên eo Đường Sinh, tay còn vòng quay lại đánh lên mông hắn, miệng còn kêu la: 'Phi, phi phi', trong đám các tiểu mỹ nữ cũng chỉ có cô ấy là dám làm ầm ĩ như vậy với Đường Sinh, tính cách mọi người không giống nhau mà.

Đường Sinh nhìn qua một lát, hóa ra là chủ ý của Tiểu Man, muốn thành lập tập đoàn Nha Lam lại là muốn làm một câu lạc bộ, ở trong nước mà kinh doanh câu lạc bộ là một việc kinh doanh không có lãi, bóng đá Trung Quốc rất kém, nếu muốn làm câu lạc bộ bóng bàn thì còn được.

- Ây, xin tiền vốn không ngờ là mười triệu?

Đường Sinh xem đến đây mới ngẩng đầu nhìn chỗ Tiểu Man,

- Có nắm chắc không?

Nhưng thật ra hắn hiểu rõ từ sớm Tiểu Man đã toát ra tư chất buôn bán, bỏ vốn mười triệu để cô rèn luyện một chút, dường như rất có lời.

- Có một chút, tôi cũng không khẳng định,

Dáng vẻ Tiểu Man rất nhu tú, cô có một cái đẹp khác, ngay thẳng cộng với lạnh lùng nhưng ở trước mặt Đường Sinh sẽ toát ra tình cảm dịu dàng vô cùng,

- Mười triệu tính là mượn tạm anh, ngoài ra chúng tôi đã tự chuẩn bị hai mươi triệu, tổng cộng là ba mươi triệu, như vậy mới có thể lập ra một câu lạc bộ, bằng không tiền ít quá cũng không gây được sức ép, anh sẽ không cự tuyệt chứ?

- Tôi bị ức hiếp thành như vậy, tôi có thể cự tuyệt sao?

Quan Đậu Đậu còn đang cưỡi phía sau lưng, còn đang hô phi, phi, phi nữa.

Lúc này di động Đường Sinh vang lên, hắn cố gắng lấy điện thoại di động ra,

- Xuỵt… là dì út, đừng lên tiếng đấy.

Điện thoại truyền tới giọng nói của Quan Cẩn Du,

- Đường Sinh, cậu đi một chuyến tới Thanh thị đi, bên này đang có việc lớn sắp diễn ra khí thế hừng hực.

Đường Sinh ừ một tiếng, sau khi cúp máy hắn nói với Đường Cẩn:

- Cẩn, ngay mai anh gọi Chước tổng gửi vào tài khoản của em ba mươi triệu, sáu người mỗi người năm triệu, tính là anh cho mượn tạm, còn lãi suất, so với cho vay cao hơn hai bậc, mỗi tháng mà không trả được lãi thì bị đánh mông.

Mấy tiểu mỹ nữ mắt đồng loại trợn trắng, nhớ tới lần trước bị hắn đánh mông kiểu đó, mặt các cô đều đỏ, Đậu Đậu nói:

- Sẽ bị đánh chết sao?

- Cái đó thì không, nhưng khóc cha gọi mẹ là có khả năng….Được rồi, tôi phải tới Thanh Thị xem tình hình bên kia có gì.

Hai mươi phút sau Đường Sinh lên xe của Ninh Hân, xe rẽ ra đường cao tốc đi thành phố Tuyền, Ninh Hân là có hai thân phận, ở cục phòng chống bạo lực ở tỉnh cũng không phải quản chuyện gì, chỉ là một cái chức treo ở đó mà thôi, đi cùng với cô chính là Hoa Anh Tú, là mỹ nữ này lái xe, cô cùng Đường Sinh xử lý việc riêng.

Ở phòng giám sát của Cục sảnh sát tỉnh đột nhiên Dung nữ nhận được điện thoại của Vương Ngạn Đôn, kỳ thật cô đã chuẩn bị tâm lý, khẳng định anh ta sẽ đến tìm mình.

Vương Ngạn Đôn giọng nói trầm khàn khàn,

-… Hải Dung, anh tưởn em sẽ không nhận điện thoại của anh, lâu rồi không gặp.

- Vương Ngạn Đôn, quá khứ xảy ra chuyện gì thì cũng đã là quá khứ rồi, tôi và anh không ai nợ ai cả…

- Là như vậy sao? Có lẽ vậy, nếu anh muốn em đi ra ngoài ngồi nói chuyện, em có phải sẽ từ chối thẳng thừng không?

- Đương nhiên, về điểm này không hề nghi ngờ, tôi và anh không thể ngồi một chỗ nói chuyện, không có chuyện gì để nói cả, đừng gọi điện thoại cho tôi nữa.

- Đinh Hải Dung, mặc dù chuyện kia khiến em bị tổn thương sâu sắc, chẳng lẽ em không có chút niệm tình cũ sao? Một chút tình cảm cũng không có sao?

Dung nữ rất bình tĩnh đáp,

- Vương Ngạn Đôn chúng ta đều là người trưởng thành, nên nhìn về phía trước không nên nghĩ tới chuyện quá khứ nữa.

- Đinh Hải Dung, em hẳn là một người phụ nữ truyền thống, em hẳn là chấp nhận nhân sinh quan, đề cao đạo đức đúng không?

- Anh có ý gì? Anh muốn nói cái gì thì nói ra ra đi, không cần quanh co lòng vòng.

Dung nữ hơi mất kiên nhẫn.

Vương Ngạn Đôn lại nói:

- Anh thừa nhận là anh không cẩn thận đem em gán lúc thua, nhưng anh không nghĩ ra lòng của em vì sao có thể dựa tên họ Đường như vậy? Tình cảm chúng ta hai năm trời, đều không bằng một đêm hắn ở cùng em sao? Em đừng nói em hận anh, nhưng cũng không nên để bản thân mình buồn khổ rồi dựa vào hắn, anh không tin em cùng hắn trong một đêm tình cảm có thể nảy sinh sâu sắc như vậy, vì sao chứ?

- Nếu anh biết tôi chấp nhất như vậy thì không nên hỏi những vấn đề như vậy, trước đây nội dung đánh cuộc là do anh định, tôi là thay tiền bạc của anh, tôi thay anh thực hiện nghĩa vụ đánh cuộc, anh đem sự tôn nghiêm cuối cùng của người đàn ông giữ gìn đến phút cuối cùng, tôi đối với anh coi như cũng hết lòng quan tâm giúp đỡ.

- Haha… vậy anh phải cảm ơn em ư?

Vương Ngạn Đôn nghiến răng,

- Được rồi, Đinh Hải Dung, chúng ta có khả năng gương vỡ lại lành không?

- Vương Ngạn Đôn, đừng không biết xấu hổ như vậy, anh thu tôi cho Đường Sinh 11 năm cơ, đến giờ cũng chưa được một năm đúng không?

- Hải Dung, anh biết em còn đang giận anh, vậy đi, chúng ta âm thầm làm lành đi, anh biết em chắc chắn còn nhớ tới anh.

Dung nữ trên mặt toát ra sự xem thường, chỉ tiếc Vương Ngạn Đôn không nhìn thấy,

- Vương Ngạn Đôn, hãy một lần nữa nhìn kỹ về tình cảm của chúng ta đã lần lượt thay đổi về quan niệm đạo đức, anh cũng không cần dùng những thứ khó hiểu kích động tôi, đàn ông ai mà không có thứ đồ chơi đó chứ, phụ nữ không có cũng vẫn có thể sống.

- Đinh Hải Dung, anh được ngủ với em hai năm trời, Vương Ngạn Đôn anh đã khắc sâu dấu vết vào tận xương tủy em, em không phủ nhận anh cũng làm em thích chứ.

Vương Ngạn Đôn hơi gào đứng lên, tiến thêm một bước dùng lời lẽ kích động Đinh Hải Dung, ý đồ đánh tan sự lạnh lùng như băng, niềm tin như pháo đài của cô, một lần nữa nắm giữ cô.

Dung nữ sắc mặt thay đổi, đối với sự vô sỉ khiêu khích kích động của anh ta không còn từ gì bạc tình hơn để phản kích,

- Vương Ngạn Đôn, bình tĩnh chút đi, cái này làm mất tiêu chuẩn của anh đấy, trong long anh đang mắng tôi là tiện nhân chứ gì? Ừ, tôi thừa nhận tôi rất lẳng lơ, tôi cũng thừa nhận anh làm cho tôi rất thích, tuy nhiên tôi còn muốn nói cho anh biết, Đường Sinh còn làm cho tôi thích hơn nhiều, hắn làm tôi một đêm còn hơn anh làm tôi cả hai năm, tôi đặc biệt thích loại này.

- Đồ đê tiện.

Vương Ngạn Đôn không muốn nói ra hai từ đó, sau đó nắm ném mạnh điện thoại xuống mặt đất.

Bên này Dung nữ bĩu môi cúp điện thoại, không cần phải nói nữa, họ Vương kia tám phần là ném điện thoại xuống đất rồi, bình thường anh ta rất nóng tính, vừa động vào lửa khẳng định sẽ đập đồ vật này nọ, ôi, ngươi nói xem ngươi có tội gì chứ? Kết thúc chuyện tình sai lầm của chúng ta đối với hai bên là chuyện tốt, anh quay lại giằng co tôi đơn giản là muốn lợi dụng tôi để đả kích Đường Sinh thôi, về điểm này anh cần suy nghĩ cẩn thận xem có thể lừa gạt được ai chứ không lừa được tôi, trước kia tôi đã sớm khinh anh rồi.

Bên này Vương Ngạn Đôn mặt đen xì, Ngu Cơ Mỹ mắt trợn trắng,

- Anh xem anh kìa, sao lại tức giận với cái điện thoại chứ?

- Mẹ kiếp, cái đồ đê tiện kia nói Đường Sinh so với tôi càng làm cô ta thích hơn? Tôi không tin, mẹ kiếp, tên họ Đường hắn dựa vào cái gì?

- Được rồi được rồi, anh lợi hại được chưa? Đường Sinh hắn chính là tên bị bệnh liệt dương, sao có thể so với Ngạn Đôn của chúng ta chứ?

Ngu Cơ Mỹ càng nói như vậy, Vương Ngạn Đôn nghe vào tai càng thấy thương mình, Vương Ngạn Đôn tôi không ngờ lại cần người khác tới an ủi? Trong lòng y cũng có chút đau xót, nhưng ở mặt ngoài vẫn bộc lộ tươi cười,

-… Không có việc gì, trong lòng tôi không tốt mà thôi, chúng ta xuất phát tới Thanh thị đi.

Ở Thanh thị Quan Cẩn Du đi tới sân bay đón Sở Tình mới từ Giang Trung tới, ở Giang Lăng việc thu mua Uông gia bị thất bại, Sở Tình cũng không có lý do ở lại bên đó liền bay thẳng tới Thanh thị, ở trên xe cô nói:

- Đường Sinh cũng nổi tiếng rồi, cùng đại minh tinh ngồi một chỗ.

Nhưng thật ra Quan Cẩn Du không cho là đúng, cười nhạt nói,

- Đa số mọi người chỉ nghĩ hắn là đại minh tinh đùa giỡn công tử bột, biết bên trong con người hắn sẽ có suy nghĩ trái ngược lại, đúng rồi, Sở Tình, Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc bây giờ liên kết với Tập đoàn điện lực quốc tế Trung Quốc, Tập đoàn điện lực Trung Quốc, tập đoàn Đại Đôn cùng tiến lên, có rắc rối rồi.


trướctiếp