Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.3 - Chương 687: Về Bắc Kinh Vì Tập Đoàn Sắc Hinh


trướctiếp



Thương hội Ngân Loan tại Thanh Thị cũng không thu lại được kết quả mang tính thực chất nào, các doanh nghiệp Hàn Quốc và Nhật Bản đều được đứng sau không được liệt kê vào hàng đầu, vấn đề bây giờ không phải là Thị uỷ Thanh Thị chọn hay không chọn doanh nghiệp nào mà chủ yếu là doanh nghiệp nào chịu ra đứng đầu, họ coi trọng Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc.

Nhưng Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc cũng có cái khó của họ, trước đây họ vừa bỏ 600 triệu ra để mua lấy 30% cổ phần của Thanh Cương, cái này cũng coi như là một việc mua bán có lãi cho nên số tiền này được bỏ ra một cách vui vẻ, bên trong lại còn có những thoả thuận khác nữa. Chỉ có điều không ai biết được là bỏ ra 600 triệu mà lấy được 30% cổ phần, sao có thể như vậy được chứ? Thanh Cương có thu nhỏ thì cũng không đến nỗi nhỏ như thế chứ? Cho dù bọn họ có nợ nần chồng chất đi chăng nữa thì tài sản đến 6 tỷ chắc chắn cũng có.

Báo cáo tài chính của quý I thể hiện tổng tài sản của Thanh Cương vẫn còn trên 10 tỷ, cái gọi là phần nổi ở trong này chính là nợ (nợ tốt).

Nói là nợ tốt nhưng vẫn là nợ, không thể tính vào tài sản được, trên thực tế Thanh Cương trừ hết các khoản nợ đi thì tài sản của họ nhiều nhất cũng chỉ được 6 tỷ, cụ thể bị Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc và Tổng công ty công nghiệp tàu thuỷ Trung Quốc mua lại cổ phiếu như thế nào thì trong Thành phố cũng có không ít những lời đồn đại.

Thanh Cương hiện tại đổi tên thành Tập đoàn tàu thuỷ Trung Thanh Cương lại càng thích hợp, quyền kiểm soát bây giờ không thuộc về tay Thanh Cương nữa, có phải là nhà họ Triều đã âm thầm bán cổ phần còn lại đi hay không thì điểm này cũng chưa có người biết, cụ thể ai là người có quyền kiểm soát Thanh Cương mới cũng chưa có thông tin chính xác nào.

Trên cơ bản thương hội Ngân Loan ở Thanh Thị cũng đã hạ màn, tuy rằng chính quyền Thành phố vẫn đang tích cực tiến hành làm việc với các doanh nghiệp nhưng tất cả các doanh nghiệp bao gồm cả Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc cũng đang chờ đợi, hạng mục Ngân Loan quy hoạch quá lớn, bọn họ đang chờ đợi doanh nghiệp nào đó đi đầu.

Nhưng La Sắc Sắc, Liễu Tông Nguyên, Loan Nghệ Mỹ những người đứng đầu của Tập đoàn Sắc Hinh này lại quay về Tuyền Thành vào đúng ngày hôm đó.

Cũng vào ngày hôm đó Đồng Thiến Thiến và Đàm Bảo Chân đã đến, khi bọn họ đến thì các đại mỹ nữ, tiểu mỹ nữ ở biệt thự hình như đã đi hết, Ninh Manh, Tử Tử cũng đi theo Sắc Sắc và Cam Tịnh đến Tuyền Thành, vì bọn họ phải chuyển trường mà Thanh Thị bên này chắc chắn bọn họ sẽ không ở lại nữa.

Ninh Hân, Dung nữ, Hoa Anh Tú cũng kết thúc thời gian thị sát ở Thanh Thị trên đường về còn phải đi Long Cảng, Hải Khẩu, Đảo Sơn và các Thành phố khác.

Ở Thanh Thị tạm thời chỉ còn lại Đường Sinh và Trần tỷ, bọn họ đi tới sân bay đón hai người Đồng, Đàm rồi về thẳng biệt thự Ngân Loan.

Đàm nữ cũng được chuyển tới Lỗ Đông như mong muốn nhưng Viện nghiên cứu cơ giới quân đội 8561 lần này cũng không nhìn thấy được có sự phát triển mang tính thực tế nào ở thương hội Ngân Loan, vậy nên người đại diện cũng lặng lẽ quay về, nghe nói bí thư Mạc Trung Hoàng trở về Thủ đô để tham dự đại hội nên các đại diện của Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc và các doanh nghiệp khác cũng lặng lẽ bỏ về, đại hội đảng ở Thủ đô vẫn chưa bế mạc thì ở đây cũng đã kết thúc rồi.

Ở tỉnh Lỗ Đông có điều chỉnh nhân sự hay không còn phải chờ sau khi kết thúc đại hội đảng ở Thủ đô, Mạc Trung Hoàng cũng không chắc đã cam tâm làm bí thư Thanh thị mãi, mặc dù ông ta được gắn cái mác là uỷ viên thường trực tỉnh uỷ nhưng nhúng tay vào công việc của toàn tỉnh lại rất ít, chỉ có những việc liên quan đến sự phát triển và lợi ích của Thanh thị thì ông ta mới có thể nói lên quan điểm của mình, những việc khác ông ta không nhúng tay vào.

Trên thực tế chức vụ uỷ viên thường trực tỉnh uỷ của ông ta là chỉ để đấu tranh cho lợi ích của Thanh Thị thôi chứ không phải để cho ông ấy đi phóng tầm mắt tới công việc của toàn tỉnh.

Sau khi lão Mạc về Thủ Đô, chủ tịch thành phố Vệ Đạt Côn chủ trì toàn đại cục Thanh Thị, kết quả của thương hội Ngân Loan làm cho ông ta rất đáng tiếc.

Biết là Đồng Thiến Thiến tới Đường Sinh lại bảo Trần tỷ “hãm” lại giúp mình tránh bị lộ ra thì khó giải thích, buổi chiều bọn họ ngồi ở biệt thự nói một số chuyện, Đồng Thiến Thiến cũng không hiểu lắm về việc của doanh nghiệp nên cô ấy và Trần tỷ đi xuống dưới lầu còn Đường Sinh và Đàm Bảo Chân ở trên phòng rượu nói chuyện về tình hình của Viện nghiên cứu cơ giới quân sự 8561, hai người họ cùng uống rượu Hennessy, hắn cũng không định chuốc cho Đàm Bảo Chân say chỉ là muốn tăng thêm bầu không khí để nói chuyện mà thôi.

- … Tập đoàn Sắc Hinh ký hiệp nghị hợp tác dài hạn với Viện nghiên cứu cơ giới 8561 à? Muốn viện của chúng tôi hộ trợ về mặt kỹ thuật sao?

- Ừ, đương nhiên rồi, tôi chính là có ý đó, chúng tôi biết viện nghiên cứu 8561 được lập lên là để phục vụ nghành quân đội quốc gia mà không phải vì doanh nghiệp. Thực ra Sắc Hinh cũng là để phục vụ cho Quốc gia, một ngày nào đó tàu chiến của Sắc Hinh phát triển thì Sắc Hinh cũng có thể trở thành doanh nghiệp đóng tàu chỉ định của quân đội, có rất nhiều đơn đặt hàng đến từ phía quân đội bao gồm cả tàu thuyền quân sự và phi quân sự, cũng không phải là không thể ché tạo mà mấu chốt là vấn đề kỹ thuật…

- Tôi hiểu ý của cậu, trước mắt doanh nghiệp có tiếp xúc với viện nghiên cứu 8561 là Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc và Tổng công ty công nghiệp tàu thuỷ Trung Quốc, bọn họ cũng ký hiệp nghị hợp tác lâu dài với Viện nghiên cứu 8561 nhưng năng lực kỹ thuật của Viện 8561 không để đầu tư hoàn toàn vào các doanh nghiệp được, mấy hạng mục cấp quốc gia đã lấy đi mất một bộ phận lớn nhân tài kỹ thuật rồi, ngoài ra muốn ký hiệp nghị hợp tác dài hạn thì giá phải trả là rất lớn, 8561 rất kiêu ngạo ra giá rất độc.

- Haha … Ý của cô Chân tôi đã hiểu rõ, tức là muốn đòi tiền đúng không? Tiền thì chúng tôi có để xem bàn bạc thế nào đã.

Đàm Bảo Chân lại nói:

- Theo tôi được biết thì lãnh đạo của 8561 cũng chú trọng tới mảnh đất lớn Ngân Loan này, lần này bọn họ sẽ lựa chọn hợp tác với doanh nghiệp đứng đầu căn cứ Ngân Loan, kèm theo điều kiện là xây dựng cơ sở mới của Viện 8561 ở Ngân Loan.

- Ồ, 8561 muốn đặt tổng bộ mới ở Ngân Loan sao?

Đường Sinh vừa nghĩ tới thì thấy cũng khôgn tồi như vậy thì sẽ càng thuận lợn hơn.

- Đúng vậy, Ngân Loan muốn trở thành căn cứ chế tạo tàu thuyền lớn nhất, một khi hạng mục này được xác lập thì Quốc vụ viện, Quân uỷ đều chú ý tới, 8561 chuyển tới đây cũng là chuyện bình thường, nếu như Sắc Hinh mà nhận được thì trước khi khánh thành công trình đầu tiên khả năng sẽ trở thành doanh nghiệp quốc doanh.

Đường Sinh khẽ gật đầu, như vậy thì Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh có thể sẽ đừng trong top 10 doanh nghiệp lớn trong quân đội nhưng lại có vốn tư nhân, rắc rối đây.

- Ai nhận được dự án Ngân Loan thì cũng sẽ được nhận đãi ngộ là doanh nghiệp quốc doanh, không cần phải chờ đến khi khánh thành công trình đầu tiên, vậy cô Chân, cô giúp chúng tôi đi?

- Tôi?

Đàm Bảo Chân bĩu môi nâng ly rượu lên hướng về phía hắn rồi uống một ngụm, nhìn qua ly thuỷ tinh trong suốt thấy đôi môi đỏ, hàm răng trắng và cái lưỡi hồng, Đường Sinh nhìn rất kỹ, đối với bộ phận này của phụ nữ Đường Sinh rất yêu thích toàn thân cũng nóng lên.

Đàm Bảo Chân liếc hắn một cái rồi lấy lưỡi liếm môi,

- Tôi chỉ là một nhân viên kỹ thuật đâu có phải làm sếp gì thì giúp gì được cậu chứ?

- Vậy thì làm sếp đi, làm sếp rồi thì lại càng có thể thực thi được những quan điểm kỹ thuật của mình? Đỡ bị người khác coi thường.

Đàm Bảo Chân cũng không phủ nhận thực lực kỹ thuật của mình, lẽ ra mình phải là nhân tài kỹ thuật hàng đầu của Viện 8561 nhưng trong lĩnh vực này cũng có quá nhiều những tranh luận đề cập tới tính kỹ thuật rộng ảnh hưởng cũng lớn cho nên chỉ có thể có được kết quả chính xác trong quá trình tranh luận mà thôi.

- Cậu nói làm sếp thì có thể làm sếp được à ? Viện cơ giới quân sự là do anh lập ra đấy à ?

Đàm Bảo Chân trợn mắt lên nhìn hắn một cái,

-

Đường Sinh sờ sờ mũi trong long đang cân nhắc xem là phải hợp tác thế nào với 8561, không hợp tác được với 8561 thì muốn lấy được Ngân Loan thì cũng có lực cản mạnh mẽ, anh có tiền nhưng lại không có năng lực kỹ thuật, người ta có giao cho anh đi chăng nữa thì anh sẽ khời công thế nào? Tài nguyên kỹ thuật của anh đâu?

Xem ra phải về Bắc Kinh một chuyến, phải tiến hành tiếp xúc sâu hơn với Viện 8561 nơi có lực lượng kỹ thuật mạnh mẽ, nếu không thì căn cứ Ngân Loan sẽ không đến lượt Sắc Hinh. Tuy rằng trong chốc lát Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc không thể bỏ ra được số tiền đó nhưng nó có sự ủng hộ của Nhà nước, ngoài ra nó cũng lợi dụng ưu điểm này để làm khó bên trên, tôi không có tiền để bỏ ra đấy, nếu các ông bên trên mà muốn khởi công căn cứ Ngân Loan thì các ông giải quyết vấn đề tiền vốn giúp tôi.

Đối với Lỗ Đông, Thanh Thị, Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc cũng dùng sách lược này, uư thế của chúng tôi đã bày ra đó rồi chỉ cần các ông chịu bỏ tiền ra cho dù là cho chúng tôi mượn tạm cũng được, Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc chắc chắn có năng lực xây dựn căn cứ Ngân Loan trở thành căn cứ địa hoành tráng nhất dựa vào thế lực vốn có của họ.

Cũng khó trách cái ông Úc Chính Hưng kia lại nhìn Sắc Hinh bằng con mắt đó, rõ rang là người ta dựa trên thực lực các mặt của Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc mà?

Thái độ của họ Úc đó làm Đường Sinh rất khó chịu, cũng không thể trách Mạc Trung Hoàng coi thường Sắc Hinh vì rõ ràng anh không thể so sánh với Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc được.

Trong lòng Đường Sinh hiểu rõ Sắc Hinh vẫn còn kèm về mặt kỹ thuật, bây giờ muốn đào tạo nhân viên kỹ thuật của mình cũng không còn thời gian nữa, chỉ còn cách thu mua hoặc hợp tác để lấy được Ngân Loan trước sau này sẽ phát triển năng lực kỹ thuật của mình vậy, phải lôi kéo Đàm Bảo Chân về phía mình sao? Haha!

- Cô Chân, Sắc Hinh muốn thành lập một viện nghiên cứu của chính mình nhưng lại thiếu người dẫn đầu, nếu cô đồng ý chịu thiệt thòi thì …

- Stop, stop tôi thì không sợ kiêm một việc có lương cao, chỉ là tôi đâu có uy danh lừng lẫy như vậy nhưng tôi có thể đề cử cho cậu một người.

- Vậy à, thế cũng được, là ai vậy? Không phải là em đồng môn với cô chứ ? Vậy chẳng phải càng vang dội sao ?

Đàm Bảo Chân trợn mắt lên nhìn hắn một cái,

- Tôi được như thế sao? Là giáo sư của tôi, ông đã nghỉ hưu rồi nhưng bây giờ vẫn là cố vấn của 8561.

Mắt Đường Sinh liền sáng lên, giáo sư của cô á? Vậy chắc chắn là một người rất giỏi rồi?

- Được, được, được vậy khẩn trương giới thiệu cho tôi đi.

- Trời … tôi vừa mới tới Thanh thị còn chưa ngồi ấm mông mà cậu lại bảo tôi quay về Bắc Kinh sao?

Đàm Bảo Chân trợn mắt.

Bao ăn bao ở, miễn phí toàn hành trình, không được thì xuống xe và xuống máy bay tôi sẽ cõng cô đi cũng được, tóm lại là nói một loạt những lời ngon ngọt rồi quay về Bắc Kinh!

Cuố tháng 10 năm 2005 Đường Sinh lại quay trở về Bắc Kinh vì chuyện của Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh, mục đích về Thủ đô lần này của hắn rất to lớn và quan trọng, hai vị chủ tịch là Sắc Sắc và Tú Hinh cũng về cùng hắn, Đàm Bảo Chân và Đồng Thiến Thiến cũng về cùng, bọn họ không về cũng không được.

Giáo sư của Đàm Bảo Chân là người như thế nào đây? Viện trưởng viện nghiên cứu 8561 trước đây, là nhân tài khoá đầu tiên của đất nước, viện sĩ Viện công trình quốc gia, chuyên gia cơ giới quân sự, sau kh về hưu được bổ nhiệm làm cố vấn danh dự của đơn vị nghiên cứu khoa học, có danh tiếng lẫy lừng trong nước.

Hậu Hải, Cảnh Sơn và Cấm Tử Thành trong truyền thuyết hoàng cung long mạch chính là ở Hậu Hải, ở đây có thể nhìn thấy tường đỏ mái ngọc của cung Hoàng Đế, Đàm Bảo Chân dẫn Đường Sinh, Sắc Sắc, Tú Hinh và Trần tỷ tới đây là để thăm giáo sư Khúc Minh Dương.

Toà nhà của lão Khúc chính là ở mảnh đất Hậu Hải này, một hợp viện cổ, trong hợp viện đầy là những cây cổ thụ, hương vị cổ kính của Bắc Kinh chính là từ đây mà tới.

Lão Khúc tuổi chừng ngoài sáu mươi, ông cũng mới nghỉ hưu được hai năm, thân mình khoẻ mạnh tuy có hơi gầy một chút, mặc dù đã về hưu nhưng quân trang vẫn mặc trên người, ông ấy cũng là người có quân hàm thiếu tướng, tóc màu hoa dâm nhưng ánh mắt vẫn rất tinh thông sắc nhọn. Đàm Bảo Chân là người học trò mà ông yêu quý nhất với lại mối thâm tình của ông với Đàm Bảo Chân cũng sâu đậm ông coi cô ấy như con gái mình nên những người mà cô ấy dẫn tới đây ông cũng tiếp đãi rất nồng hậu.

Ngồi ở hợp viện cổ nói chuyện với viện sỹ cấp Quốc gia về căn cứ Ngân Loan và lý tưởng của Tập đoàn Sắc Hinh, lão Khúc gật gật đầu nhưng ông ấy không tỏ thái độ gì, cho dù là Đàm Bảo Chân ra mặt nói nhưng ông cũng không dễ mà đồng ý, việc này cần phải thận trọng xem xét.

Chủ yếu là lão Khúc trên lĩnh vực kỹ thuật này cũng có tiếng tăm lớn đặc biệt là mảng cơ giới quân đội, nếu ông ấy mà hô lên một tiếng thì tất cả học trò của ông đều đuệoc triệu về đây vậy thì thực lực Viện nghiên cứu khoa học Sắc Hinh sẽ rất mạnh mẽ cho nên lão Khúc phải suy nghĩ thận trọng.

Đêm đó Đường Sinh lại gọi điện cho Đàm Bảo Chân mới biết được tình hình mới, cái khó của lão Khúc là Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc cũng mời ông ấy tới làm Phó tổng về mảng thiết kế, không chỉ có Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc mà Tổng công ty công nghiệp tàu thuỷ Trung Quốc cũng mời lão Khúc.

Rõ ràng là lại có va chạm, Đường Sinh cũng thấy buồn bực,

- Cô Chân, lão Khúc mà tới Tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc hoặc Tổng công ty công nghiệp tàu thuỷ Trung Quốc thì cũng không thể hiện được gì chỉ là tăng thêm sức ảnh hưởng thôi, nguồn tài nguyên của họ rất lớn đâu có cần lão Khúc giống với Sắc Hinh thiếu về mặt kỹ thuật này chứ …


trướctiếp