Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.3 - Chương 604: Không Thấy Tôi Còn Bận Hơn Cả Tổng Thống Sao?


trướctiếp



Đối với những dự đoán về việc sau khi cha về Bắc Kinh lần này của Đường Sinh cũng khá là chính xác, nói một cách khác là lý lịch của Đường Thiên Tắc hiện tại vẫn còn mỏng kinh nghiệm còn chưa đủ.

Nếu nói có vào được Uỷ ban trung ương thì sẽ cho ông ấy làm chức vụ gì? Một cấp Bộ Phó chắc? Nhưng ở Bắc Kinh, cái chức quan cấp Bộ Phó đó quá nhiều đi, không thể hiện được năng lực của mình mà lại còn bị dị nghị nữa. Lựa chọn tốt nhất là đi các nơi khác tích luỹ them kinh nghiệm.

Lên Bắc đi Liêu Thẩm hay xuống Nam đi Lưỡng Quảng? Vào Lỗ Đông hay tới Tây Xuyên? Với những việc này, Đường Sinh tạm thời vẫn chưa đoán ra được.

Hai thành phố Bắc Kinh – Thiên tân thì quá rực rỡ rồi nên có thể bỏ qua, dưới thế lực của các Đại gia tộc muốn đứng mũi chịu sào, khó đấy.

Tỉnh Chiết Giang hay Thành phố Thượng Hải đều không thoả đáng, đây là Hòn ngọc Đông Nam luôn là đô thị trong mắt thế giới, cũng là nơi có lĩnh vực kiến trúc thượng tầng vào bậc nhất, không cẩn thận một chút là vạn kiếp không quay trở lại được, với kinh nghiệm làm cấp Giám đốc Sở nhỏ xíu của Đường Thiên Tắc mà muốn chơi trội e rằng cũng khó!

Ngược lại, Liêu Thẩm; Lỗ Đôn; Lưỡng Quảng; Tây Xuyên mấy nơi này còn có khả năng, đây cũng là những vùng đất quan trọng sau Bắc Kinh – Thiên Tân – Thượng Hải.

Tối nay, Đường Sinh lại cùng với Đường Cẩn, Đậu Đậu, Tiểu Yên đến nhà Đậu Vân Huy ăn cơm, với hắn mà nói đây là việc đi tới nhà Bố vợ thôi mà. Mẹ vợ Quan Cẩn Tú thì đối với Đường Sinh cực kỳ tốt, bà ấy vốn trải qua một số việc có liên quan đến Đường Sinh, trong mắt bà ấy Đường Sinh không phải là đứa trẻ, mà là một nam tử hán gánh vác cả bầu trời, thậm chí năng lực của chính bà ấy cũng không bằng hắn nữa.

Mặc dù nói, tương lai của con gái là điều đáng phiền muộn, có thể chỉ là như vậy thôi, nhưng mà bối cảnh nhà họ Đường quá thâm sâu, thâm sâu tới mức mà Quan Cẩn Tú và Đậu Vân Huy đều vì việc hôn nhân trọng đại của con gái nên phải đi tới bước đường thoả hiệp, đương nhiên, chủ yếu vẫn là con gái cứ muốn theo Đường Sinh thôi.

Ngoài ra là Quan Cẩn Du có mối quan hệ quá sâu đậm với Đường Sinh, nhưng mà là một người chị như Quan Cẩn Tú và anh rể như Đậu Vân Huy thực sự cũng chưa từng nghĩ tới cô ấy sẽ trở thành một thành viên trong hậu cung của Đường Sinh, ngược lại còn cảm thấy tiếc cho việc đến giờ mà cô ta vẫn còn độc thân. Với thân phận như Cẩn Du mà nói, cô ta lấy ai mới phù hợp đây? Cao thì không được do có chút ảnh hưởng tới chính trị nhạy cảm, thấp thì không xong, cô ấy mà chịu chịu thiệt thòi mới là lạ?

Nói như vậy, trong long chị gái và anh rể lại hy vọng Cẩn Du đừng lấy chồng nữa. Ôi, nghĩ thế thì qủa là không có trách nhiệm, làm sao đáng làm chị gái chứ?

Tóm lại, trước kia nhà họ Quan luôn đối lập với nhà họ Đường nay lại từ từ chuyển biến lập trường, nhưng mà có rất nhiều người lại không hiểu tình hiểu lý.

Mặc dù đang ở Giang Trung, nhưng việc Đậu Vân Huy và người đàn ông mà con gái lớn nhà họ Quan đã tái hợp cũng không phải lá cờ của Đường hệ. Ông ta ngầm đoán rằng khả năng Chung Hoài Nhân sẽ chuyển đi là rất lớn, cũng có thể là trong lần Đại hội đảng mùa đông năm nay sẽ rời khỏi Giang Trung. Nếu mà như vậy thì Hách Đông Minh sẽ lập tức đứng ra tiếp nhận vị trí cán cờ chủ chốt tại tỉnh Giang Trung thay cho người của Đường hệ kia. Khi nhiệm kỳ mới thay đổi, khả năng ông ta trở thành Chủ tịch tỉnh Giang Trung là rất có thể.

Về phần Đậu Vân Huy sau bốn năm này sẽ như thế nào, phải xem thái độ của Lão Vương, bọn họ đồng ý thỏa hiệp để Lương Cẩm Quang rời bỏ Giang Trung, thì Đậu Vân Huy cũng chưa chắc được ở lại tỉnh Giang Trung này. Ông ấy không thể đi tranh giành với Hách Đông Minh, đến bất cứ tỉnh nào thì ông ấy cũng cầm chắc chức Chủ Tịch Tỉnh đấy chứ.

Xét về lý lịch Đậu Vân Huy và Hách Đông Minh ngang sức ngang tài, vẫn còn một khả năng là Đậu Vân Huy về các bộ phận quan trọng tại Bộ và Ủy ban trung ương.

Sau bữa cơm, hai người con rể và bố vợ với Quan Cẩn Tú là ba người cùng nói chuyện trong thư phòng. Bạn học Đậu Đậu của chúng ta lần đầu tiên làm đứa con ngoan ngoãn hiếu thảo, luôn trà bưng nước rót cho Cha Mẹ và Người yêu, làm cho Lão Đậu thích thú đến mức cứ vỗ đùi đen đét, cười mà miệng không khép lại được.

- … Đường Sinh, chuyện hai năm sau bây giờ nói sớm chút đi, tình thế tại Giang Trung về cơ bản cũng đã ổn định, nếu xuất hiện từ góc độ chiến lược thương nghiệp, dựa vào việc phát triển hung mạnh của Cẩn Sinh và Sở Đại tại Trung Hoa rộng lớn, chúng ta phải tăng cường sức ảnh hưởng từ bộ phận bên Quốc vụ viện. Ví dụ như những bên có ảnh hưởng sâu sắc như Ủy ban Phát triển và cải cách nhà nước, Bộ Tài Chính, Bộ Kinh Tế, Bộ Thông tin, Ủy ban Giám sát Quản lý tài sản Nhà nước, Ngân hàng trung ương, Kiểm toán, thậm chí đến Bộ Ngoại Giao!

- Vâng … Bác nói không sai, tình hình cụ thể còn chưa rõ ràng nữa, vào dịp tết năm nay, cháu sẽ mời bác lên núi Thanh Trúc!

Vừa nghe nhắc đến núi Thanh Trúc, thì người có tố chất được tu dưỡng tốt như Đậu Vân Huy cũng không khỏi dao động, vì nơi đó có một vĩ nhân đang sống.

Đường Sinh biết Đậu Vân Huy không phải là người làm bên tổ chức nhhân sự đi lên, chuyên môn của ông ấy là Kinh tế, cho nên nơi phát huy lý tưởng nhất của con người này là Ủy Ban Phát triển và cải cách nhà nước, đây là bộ phận quan trọng thuộc bậc nhất của Quốc vụ viện, nhất cử nhất động của Uỷ ban phát triển và cải cách nhà nước đều rất quan trọng.

- Hai ngày trước, Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức Trung ương và Bí thư Lê cũng nói chuyện về đồng chí Chung Hoài Nhân, Tôi dự đoán chắc là sẽ chuyển ông ta đi.

Trước kia hình như Đường Sinh có nghe ai đó nói qua, thời gian Lão Chung ở Giang Trung không còn dài. Tại tỉnh Giang Trung, những cuộc đối đầu cao cấp đang nhạt dần. Đại diện Lương Cẩn Quang của Lão Vương Gia giai đoạn này không vì lợi ích cá nhân mà lo lắng cho đại sự, không còn phân tâm làm những chuyện đấu tranh nữa. Từ đó thấy rằng, Lão Vương Gia sau việc của Vương Ngạn Thận chịu thất bại rất thảm. Bọn họ không còn cách nào nắm trong tay Cục diện của Giang Trung được nữa. Bởi vì Lê Thiên Sâm đã gia nhập vào Đường hệ rồi. Chung Hoài Nhân khẳng định chuyển đến Ủy ban Chính trị Pháp luật Trung ương, nhậm chức tại Bộ Công an Quốc Gia, đến năm Q có khả năng sẽ leo lên được tới Ủy viên Quốc Hội

- Bên này, Lão Chung mà đi, Giám đốc Sở Công an lão Cố nhất định sẽ chuyển lên bậc đó thôi.

Đậu Vân Huy lại nói tiếp:

- Lão Chung cũng đã tiến cử người này với tôi, năng lực rất giỏi đấy, tác phong quá cứng luôn.

Đậu Vân Huy hiện nay đang nắm quyền Nhân sự của cả tỉnh, nếu không tiến cử trước tới chỗ ông ấy, thì cũng không thể báo lên Bí thư tỉnh ủy chứ đừng nói đến Ban tổ chức Trung ương, cho nên quyền thế trong tay Đậu Vân Huy cũng tương đối lớn, hơn nữa là quyền thế thực sự.

Lão Cố chính là cha của Cố Tiểu Trung, sau khi Đường Sinh và Cố Tiểu Trung, Tạ Trường Quân kết thành đồng minh, mối quan hệ của người lớn cũng đang hòa hợp. Không thể xem thường những người trẻ tuổi này, có những việc chúng nó làm lại là việc lớn, Lão Cố không còn dám xem thường thằng con này nữa.

Quả nhiên không đầy mấy ngày sau, Chung Hoài Nhân bị chuyển đi thật, chuyển lên Bắc Kinh. Đậu Vân Huy gọi điện cho Đường Sinh:

- Lệnh bổ nhiệm của Lão Chung bên đó đã xuống rồi là Phó Trưởng Ban Thư ký Ủy Ban Chính trị Pháp luật trung ương; Chủ nhịêm duy trì ổn định Trung ương; Phó trưởng ban thường trực Bộ công an. (Cấp bộ trưởng)

Hừm, Lão Chung giờ hoành tráng rồi! Kỳ thực quá trình này là một thời kỳ quá độ để dọn đường cho việc lão ta bước vào Bộ Công an.

Chủ yếu là từ Phó Chủ tịch tỉnh bước một bước lên cấp Bộ Trưởng, một bước như bay, có người cả đời cũng không bao giờ bò qua hết ngưỡng này.

Ngay tối hôm đó, trong lúc đưa tin tức trên Tivi còn quay mấy giây về Chung Hoài Nhân được thăng chức.

Đường Sinh mới gọi điện cho Lão Chung:

- Bác Chung à, Cháu phải tranh thủ về Bắc Kinh uống rượu chúc mừng bác thăng quan tiến chức mới được!

- Hà, tên tiểu tử này, thừa cháy nhà đến hôi của trên đầu bác đấy à? Được thôi, đến đây, bác sẽ kiếm hai chai rượu ngon đãi cháu…

Lúc Đường Sinh còn định nói gì thì trong điện thoại đổi thành giọng khác:

- Tên tiểu tử này chịu khó mà học hành cho Lão tử, rượu của ngươi để ta uống thay cho, ngươi khỏi cần đến đây.

Sau đó nghe tiếng phụp một tiếng là đầu bên kia gác điện thoại luôn. Ai vậy nhỉ? Còn dám nhận là Lão Tử của mình nữa? Hả, hay là cha mình? Hắn vã cả mồ hôi.

Nghĩ đến tình cảnh cha mình Đường Thiên Tắc ngồi uống rượu với Lão Chung ở bên đó, Đường Sinh không kìm nổi liếc qua Sắc Sắc lè lưỡi cười một cách đau khổ.

Trong thời gian ngắn, tình hình chính trị tại Giang Trung có chút biến đổi, tình hình tại Kinh đô cũng biến đổi. Đừng thấy vị trí của Chung Hoài Nhân bây giờ không lung lay, người có con mắt tinh đời đều có thể thấy đang qua thời quá độ, đang ở thời khắc tung bay trên 9 tầng mây của những năm Y đại nhiệm kỳ mới điên cuồng, đợi đấy mà xem!

Lão Chung là người đáng tin cậy trong Đường hệ, nên lão ta được vực dậy là lẽ đương nhiên. Mối quan hệ giữa Lão ta và Đường Thiên Tắc tính ra cũng sâu đậm, những người khác sao mà sánh được.

Đường Sinh đang hàn huyên với Sắc Sắc một số chuyện về sự biến đổi của vũ đài chính trị, nào ngờ một câu của Sắc Sắc đả kích Đường Sinh.

- Thế à, tôi muốn đổi xe, chiếc Audi cũ này mất điểm quá.

Được đấy, chị Sắc Sắc, chị đang nghĩ cái gì vậy chứ?

Đường Sinh như muốn sụp đổ nói:

- Vú nuôi Sắc Sắc à, tôi đang nói chuyện về chính trị, mà bộ óc hạt dưa của chị đang nghĩ gì thế? Tầm nhìn, tầm nhìn của kẻ mạnh ở đâu rồi? Sao lại nhắm vào chiếc xe cũ chứ? Chẳng lẽ là chiếc Maserati của Uông Sở Tình kích thích chị sao?

- Cũng không hẳn thế? Tôi đang ghen đó được không? Bây giờ Sở Đại nở mày nở mặt vô cùng, Miền Tây còn đang lâm nạn thì Miền Đông lại mua luôn cục Trường Tương và cục Dục Lâm, quá ngứa mắt đi ấy chứ. Nghe nói An Lục Dân của Công ty Năng lương trung hoa và Hình Chính Phu của Công ty than đá trung quốc đang lo sốt vó lên đây…

Đường Sinh bĩu môi:

- Chỉ lo sốt vó lên thì có ích lợi gì chứ? Ở cái thời này mà không có tiền của là không làm được việc gì lớn. Cho nên, trước tiên cứ tạm nhét mình ngồi vào cái Audi đó trước đi, có tiền mình sẽ làm về bây xây dựng, sau này mua máy bay cho chị, còn bây giờ, đi vào trong, hôm nay để cho chị “cưỡi” tôi trước đã.

Mặt Sắc Sắc tối sầm lại, chu mỏ làm bộ như bị ấm ức lắm, liếc chị Trần đang cười thầm bên cạnh và lên tiếng:

- Chị Trần, Chị thấy đấy! Có ai ức hiếp người như thế không? Đã không đổi xe cho thì thôi đi, còn bắt tôi hầu hạ hắn nữa. Tôi kháng nghị đấy, Chị Trần, chị nói đi…

- Nói cái gì mà nói chứ!

Đường Sinh đứng lên nhấc bổng Sắc Sắc đang giãy dụa lên vai đi, tay vỗ vào bộ mông trắng nõn như tuyết dưới lớp váy ngắn, cười thỏa mãn nói:

- Còn dám kháng nghị không? Tin thiếu gia này cùng ngươi hát một bài hoa lá cành trong vườn không?

Chị Trần, đóng cửa lại, đương nhiên, Sắc Sắc của chúng ta thực ra có muốn đổi xe gì đâu, ẩn ý của cô ấy là muốn có tư cách làm việc lớn. Ý là Sở Đại thì quá nở mày nở mặt rồi còn tôi bây giờ lại nhàn hạ, cậu không sắp xếp cho người ta làm việc gì đó trọng đại, thì trong long tôi có yên được không?

Bọn họ đang trong lúc lâm trận thì Mai Chước đến, Chị Trần không lên tiếng mà giơ tay chỉ vào phòng ngủ, Mai Chước đỏ mặt, ép tai lắng nghe tiếng rên rỉ lúc lên cao lúc gấp gáp phát ra trong phòng. Tiếng rên của Sắc Sắc tuy cao vút nhưng lại hưng phấn, tiếng rên phát ra ba đến năm nhịp sau đó lại hôn vồ vập.

Mai Chước đỏ mặt là vì thấy bản thân không sánh được với Sắc Sắc khoản này, dù sao Sắc Sắc vẫn lợi hại hơn, mỗi tiếng động nghe được, mật độ càng dày đặc hơn của mỗi lần hôn kèm theo những tiếng va chạm, có thể thấy tên đàn ông đang chống không lại sự kích thích đó, Mai Chước ngượng toát mồ hôi nói nhỏ với chị Trần:

- Chị đưa cái này cho hắn giúp em!

Chị Trần cầm lấy xem, là cuốn《Báo cáo về việc điều chỉnh tám cục của Sở Đại》do Sở Tình và Cẩn Du mới làm ra.

- Mai Tổng, cô đừng đi vội? Sắc Tổng sẽ nhanh chóng kêu cứu thôi, tôi đỡ phải mất công đi kéo người khác, cô cứ ở lại đây đi.

- Liên quan gì đến tôi chứ, Chị Trần việc của chị tôi nhận không được đâu.

Mai Chước hướng đôi mắt đẹp của mình về phía cô ta nheo nheo mắt rồi bỏ đi.

Không ngoài tầm dự đoán của cô ta, chỉ một lát là Sắc Sắc không lên tiếng nổi, Đường Sinh hét lên ở bên trong “Chị Trần, vào đây một chút” Chị Trần liền vào đó ‘cứu’.

Trên thực tế, cứ cách hai ba ngày là Chị Trần phải xông vào làm cứu hỏa một lần, cô ta luôn là người đi thu dọn hậu quả, tính ra cô ta cũng làm tròn hết bổn phận của mình.

Sau khi tắm xong, Đường Sinh quấn áo ngủ đi đến phòng Đường Cẩn bọn họ, giả bộ như mới đàm phán xong chính sự, rồi tắm rửa sạch sẽ, lại còn bảo Chị Trần trừng phạt hậu cung cho hắn, làm bộ là một người rất ngoan ngoãn, trên tay còn cầm theo một tập tài liệu, thể hiện rằng mình bận rộn với trăm công ngàn việc.

Kỳ thực trong lòng ba người Đường Cận, Đậu Đậu, Tiểu Yên đều đoán được, chỉ là không ai lên tiếng mà thôi, mà có nói rõ ràng ra thì có ích gì? Hiện tại bọn họ không dám vào phòng của Mai Chước, Ngọc Mỹ, Vương Tĩnh họ chỉ ở yên trong phòng của mình, sợ vào đó rồi lại gặp phải tình cảnh khó xử.

- Ồ, thiếu gia, Cậu làm xong việc rồi à? Có cần tôi rót cho cậu tách trà không?

Đậu Đậu nháy nháy mắt châm biếm.

Đường Sinh luôn giữ vẻ trịnh trọng trang nghiêm:

- Nói gì vậy? Không thấy tôi còn bận rộn hơn cả Tổng Thống sao? Nhức cả đầu, ngày nào cũng bận đến mức không có thời gian để chơi.

Phù, Đường Cẩn và Tiểu Yên đồng loạt thở dài, một người lên tiếng:

- Ai da, Cậu không sợ chúng tôi làm cho “dưa” văng lên bịt kín miệng hả?

Đường Sinh cười gượng một tiếng rồi tuột giày leo lên giường.

- Ai da, ở cái thời đại này, người tốt thường hay bị hiểu nhầm thế đấy!


trướctiếp