Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.3 - Chương 537: Hoa Lệ Lệ Của Tập Đoàn Sở Đại.


trướctiếp



Sáng sớm hôm sau, rời khỏi Đại Tân, bốn người Đường Sinh quay lại kinh thành, Đinh Hải Quân và Hạ Hoa ở lại đi đăng kí làm chi nhánh Kinh Tân Sở Đại, với những mối quan hệ của anh ta ở đây, làm chút chuyện nhỏ này dễ như trở bàn tay, vì vậy không cần đợi họ.

Tối qua vừa tắm vừa nói chuyện điện thoại với Cẩn Du, cô ta đã truyền đạt ý kiến của Đường Sinh với Đường bí thư, ông Đường trầm ngầm một lúc rồi gật nhẹ đầu, cũng cảm thấy sự sắp xếp của con trai có phần hợp lý, ngoài ra trên chính trị thì hai nhà Đường Quan có chút phân biệt, không dễ gần.

Như vậy là Đường Thiên Tắc đã đồng ý sự sắp xếp của con trai đối với Quan Cẩn Du, vậy bên Đường Sinh có thể hành động rồi.

Một khi Sở Đại lập hồ sơ thành công thì chính là một trong những doanh nghiệp nhà nước, đây là vỏ ngoài của Hoa Lệ Lệ, trên thực tế vẫn là tư nhân, còn về chế độ quản lý của tập đoàn thì sao? Phải sắp xếp thế nào đối với những người có quyền có chức của nhà nước điều xuống để quản lý tập đoàn chứ. Sẽ đạt được thỏa thuận dưới hình thức bảo mật. Thông thường, doanh nghiệp nhà nước chắc chắn là tư bản quốc doanh khống chế cổ phần, nhưng không tiền lại muốn nắm quyền trong tập đoàn, việc này phải dựa vào thương lượng điều kiện, chủ yếu là, tiền và chỗ dựa của Sở Đại vô hại đối với quốc gia và chính phủ.

Tất cả các xí nghiệp trung ương đều bị khống chế, sau 3 năm thành lập Hội doanh nghiệp nhà nước, năm năm sau có trên dưới 190 doanh nghiệp

Theo trí nhớ của Đường Sinh, chỉ đến cuối năm mãi 2006 rất nhiều doanh nghiệp nhà nước trải qua tổ chức lại, mới rút xuống còn 160. Cùng với tiến độ cải cách, con số doanh nghiệp ngày càng giảm, sau vài năm muốn chỉ còn 80 đến 100, đây vẫn là kế hoạch lâu dài của Ủy ban quản lý tài chính nhà nước.

Bước tiếp theo của tập đoàn Sở Đại chính là chọn ra người kế nhiệm Sở Đại tương lai, người này phải được Đường Sinh công nhận, nếu không sẽ không nói chuyện được với Quốc vụ viện. Còn về các mặt khác cậu có thể hạn định một số nguyên tắc để trói buộc Sở Đại, nhưng vấn đề người nắm giữ thì không thể nhượng bộ, nếu không tương lai sẽ không biết ai sẽ gây sức ép với Sở Đại đâu

Cậu có kế sách của cậu, ta có cái thang của ta, vốn đầu từ lớn nhất đang trong tay ta, ta có quyền lên tiếng trước.

Điều Quan Cẩn Du về Kinh Thành và việc đầu tiên phải làm, năm 2003 Quan Cẩn Du rèn luyện bên ngoài, treo chức rời khỏi Kinh Thành hai năm. Tháng 9 năm 2004 lúc Đường Sinh đến Giang Lăng, Cẩn Du đã làm Phó thị trưởng hơn một năm ở Giang Lăng, đến tháng 7 năm nay, thời gian rèn luyện đã hết, cũng đã vượt quá. Chỉ là bên kia vẫn chưa có động tĩnh gì, theo lý thì phải điều cô ta về rồi, chắc lãnh đạo bận, quên mất rồi.

Nhưng đây chỉ là việc đơn giản, Đường Thiên Tứ gọi điện một cú là có thể giải quyết, vì vậy Quan Cẩn Du đã sớm chuẩn bị để chuyển về Kinh Thành rồi, về Bộ trung tổ báo cáo trước, sau đó sắp xếp theo tình hình, không cần nói nữa chắc chắn sẽ đưa cô ấy tới Uỷ ban tài chính quốc gia.

Nói ra thì chủ tịch của doanh nghiệp nhà nước đều là cán bộ ủy nhiệm của Ủy ban tài chính quốc gia. Đặc biệt là đều xếp trong 50 doanh nghiệp đứng đầu, do Ban tổ chức Trung ương và Uỷ ban hành chính quốc gia đảm nhiệm. Những người đứng đầu Quốc Vụ viện cũng phải thẩm định người được chọn, những chủ tịch này đều là cấp thứ trưởng, 50 người cũng là cấp giám đốc. Nhưng bọn họ là nhân viên của Uỷ ban hành chính quốc gia thì là được, không cần phải những người đứng đầu Quốc vụ viện hoặc Ban tổ chức Trung ương can thiệp.

Về đến Kinh Thành cũng đã gần trưa rồi. Hơn 9 giờ sáng Đinh Hải Dung đáp máy bay về Giang Trung, trước khi lên máy bay có gửi cho Đường Sinh tin nhắn. Đợi Đường Sinh đến Kinh Thành thì cô ta đã sớm đến Nam Phong Giang Trung rồi, sau khi thông báo bình an Đường Sinh trở về ngồi nhà mới của mẹ hắn.

Ngồi trên sofa, gọi điện cho Hách Đông Minh, hắn nói Bí thư Lê đang ở thủ đô, bác dành chút thời gian gặp Lê Đại Sứ. Đường Sinh trong lòng nghĩ, mình chỉ là vãn bối, gặp Ông Lê thật ngại quá. Nhưng bây giờ ông Lê cũng rất rõ Đường Thiên Tắc là người nhà ông Đường rồi, Cẩn Sinh đến từ Giang Lăng, chắc chắn là có quan hệ với Đường Thiên Tắc, điều này Bí thư Lê cũng có thể đoán được.

Ở thủ đô ông ta luôn đụng phải người quen, nhưng việc liên quan đến Giang Trung vẫn không dễ giải quyết, tài liệu xin lập hồ sơ tập đoàn Sở Đại đã đưa cho Quốc vụ viện rồi, nhưng người ta chỉ nói một câu, đưa cho Uỷ ban tài chính quốc gia duyệt đi. Bên Ủy ban tài chính quốc gi đồng ý rồi thì gửi lên Uỷ ban phát triển cải cách, Uỷ ban phát triển cải cách đồng ý rồi thì đưa lên Quốc vụ viện, gửi lên từng cấp trên cấp trên nữa, Bí thư Lê đưa cho Phó tổng quốc vụ xem trước, ý là chiếu cố đi.

Nhưng Quốc vụ viện không tỏ thái độ gì, làm Lê Thiên Sâm có chút thất vọng, mấy năm trước điều chỉnh sản nghiệp than đá của Giang Trung đã gây ấn tượng không tốt với lãnh đọ cấp trên, sau khi thất bại cũng không điều chỉnh lại, chắc chắn họ cũng đánh giá về năng lực của Ông Lê

Khách sạn năm sao Kinh Nghị, là khách sạn mà Lê Thiên Sâm ở lại khi ở trong Kinh, ở đây chịu sự quản lý của Quốc vụ viện

Đối với Ông Lê, lần đầu đến Kinh đô như vậy cũng là một đòn đả kích, ông ta gửi tài liệu của tập đoàn Sở Đại đến Uỷ ban tài chính quốc gia rồi mới quay về khách sạn, đi tìm một vài người bạn tâm sự. Ở đây ông ta cũng không phải không có người quen, nhưng có thể nói chuyện với cấp trên thì rất hiếm.

Ông ta cũng quen biết với Chủ nhiệm Ủy ban quản lý tài chính Nhà nước, nhưng giao tình không sâu, cũng không thể nhờ giúp đỡ được, phải xem Ủy ban quản lý tài chính Nhà nước nhìn nhận thế nào về tập đoàn Sở Đại rồi. Dù sao người ta cũng có thực lực tài chính hùng hậu, lại thêm sự ủng hộ của tỉnh Giang Trung, chẳng lẽ lại không qua được cửa ải ủy ban này?

Bên Đường Sinh đã hỏi Hách Đông Minh một số tình hình, ví dụ như Ông Lê ở lại khách sạn nào, sau đó hắn gọi điện cho Đường Thiên Tứ, nói tình hình của Bí Thư Lê cho ông ta biết, Đường Thiên Tứ nói:

- Ông Phó tổng của Quốc viện thường xuyên đến Thanh Trúc Sơn, hay là mối nay chú đi gặp Lê Thiên Sâm trước.

Ông ta nói như vậy, Đường Sinh liền biết Phó tổng là người có quan hệ với nhà họ Đường.

- Chú Tư à, cháu chỉ là một vãn bối, cháu đi gặp Bí thư Lê Đại thì thì không hay lắm, nhưng chú lộ diện cũng rất nhạy cảm

- Chú cũng lo vấn đề này, Bí thư Lê là đại biểu của địa phương, nếu qua lại với Đường gia, người khác sẽ đánh giá. Hay là chú tìm người khác lo thẩm định hồ sơ của Sở Đại.

- Cũng chỉ có thể làm vậy thôi. Đường gia không tiện qua lại với Bí thư Lê, chỉ cần có người nâng đỡ, những thứ khác không thể quá minh bạch.

Cùng lúc đó, Ngu Kiệt Thư nhận được điện thoại của Lương Cẩm Quang từ tỉnh Giang Trung gọi tới, ông ta báo cáo với Ngu Kiệt Thư một số tình hình công việc, Ông Ngu gật gật đầu rồi mỉm cười, thì ra là vậy, xem ra tình hình tỉnh Giang Trung không được thuận lợi như ta tưởng.

Nghĩ đến sự thất bại của Vương Ngạn Thận ở Giang Trung, kết quả là dẫn đến bệnh của Vương lão gia ngày càng nặng. Đây là lần thứ hai, chủ yếu là tình hình trở nên rắc rối, mất cơ hội làm thông gia với Đinh gia. Nền tảng kinh doanh hai ba năm bị hủy trong chốc lát, thật tức chết.

Có một cái tên mà chắc chắn người nhà họ Vương rất nhớ, đó chính là Bí thư Thành ủy thành phố Phượng Thành của tỉnh Giang Trung là Lục Như Hành, chính ông ta báo cáo tài liệu về Vương Ngạn Thận, Vương lão gia hai lần thất bại ở Giang Lăng, sự kiện Tần Quang Viễn cũng coi như một. Về việc của anh ta còn dễ nói, chỉ là cháu rể nhà họ Vương, bản thân cũng không có địa vị chủ chốt, mới chỉ là giám đốc sở, đến tư cách dự bị còn không có.

Nhưng lần thứ hai thất bại chính là việc của Vương Ngạn Thận thì khác. Anh ta là người nối dõi của họ Vương, đây đúng là đòn đả kích lớn đối với Vương lão gia.

Giang Trung, Chẳng lẽ là khắc tinh của nhà họ Vương? Không thể đặt chân tới? Thật kì lạ, trong một thời gian ngắn ngủi mà thất bại hai lần

Hai lần vấp ngã này làm cho kế hoạch lớn mà Vương lão gia dồn tâm sức mấy năm nay bị tan vỡ. Quan trọng nhất là không được làm thông gia với nhà họ Đinh.

Trước mắt, Giang Trung chỉ còn lại một Lương Cẩm Quang. Ở tỉnh ủy cũng chịu sự hạn chế của Lê Thiên Sâm, vì vậy nhà họ Vương rất không thích Lê Thiên Sâm

Nói đến Uỷ ban tài chính quốc gia, người nắm quyền đang có quan hệ với Vương lão gia, vậy thì dễ đối phó với Lê Thiên Sâm rồi.

Buổi trưa, Đường Sinh chạy đến chỗ Đường Thiên Tứ ăn cơm, đây là nhà ăn quân đội của Tổng quân khu hai, chị Trần cũng đi cùng hắn.

Nói đến tình hình Ủy ban quản lý tài chính Nhà nước hoặc Uỷ ban phát triển cải cách, Đường Thiên Tứ liền cười

- Quan trọng là cấp trên, cấp dưới không đáng nói, nếu Phó tổng quốc vụ gật đầu, tài liệu xin lập hồ sơ của tỉnh Giang Trung có thể nộp lên Quốc vụ viện, Ngu Kiệt Thư chắc chắn bất mãn với Bí thư Lê

- Vâng, Lương Cẩm Quang không báo cáo tình hình cho Ngu Kiệt Thư cũng không dễ ăn nói. Hơn nữa, Tần Quang Viễn và Vương Ngạn Thận đều thất bại ở Giang Trung, cháu sợ Vương lão gia sẽ rất ác cảm với Bí thư Lê. Còn có Lục Như Hành ở Phượng Thành Giang Trung, tất cả tài liệu của Vương Ngạn Thận đều là Thành phố Phượng Thành gửi lên. Lần này Vương lão gia không cản trở, sau này Lương Cẩm Quang càng phải cúi mình.

Muốn nhanh chóng lập được hồ sơ, triển khai điều chỉnh sản nghiệp than đá trong tỉnh, tham vọng của ông ta ngày càng tăng.

Vấn đề bây giờ là rất nhiều việc dồn lại một lúc, tài liệu của Sở Đại có kế hoạch phát triển, nhưng lại không thêm kế hoạch của Tân Đại cảng hoặc Tân Đường Bắc cảng.

Nếu có thêm sẽ càng thêm sức thuyết phục, Đường Sinh nảy ra một ý

- Chú Tư, có rồi, dẫn dụ Bí thư Lê gặp Lão Ông được không?

Đường Thiên Tứ khẽ gật đầu

- Ừ, được, chính là cách này, hai người gặp nhau, việc này quyết định thế nhé, Ngu Kiệt Thư không tìm được lý do chối từ, cháu xuất hiện không tiện, để hai cô gái Uông Bích ra mặt đi

Đường Sinh gật gật đầu, buổi chiều Uông Sở Tình và Bích Tú Hinh đến khách sạn thăm Bí thư Lê Thiên Sâm, Lê Thiên Sâm nhiệt tình tiếp đón.

Buổi chiều cùng ngày, Lê Thiên Sâm đi Đại Tân, mặt mày rạng rỡ, lộ rõ sự hưng phấn.

- Chúng tôi để lộ ý đồ về Đại Tân cảng và Bắc cảng, Bí thư Lê hiểu ra, vừa nói việc này Bí Thư Ông đã biết rồi, Bí thư Lê liền cười lớn, nói lập tức đến thăm Bí thư Ông, không thể chậm trễ…

Sự việc vòng vo mãi tình thế đã biến chuyển, Đường Sinh cũng không quản việc khác nữa. Buổi tối, giám đốc điều hành Nhuận Đạt Hiền của của tập đoàn Ngọc Kinh bảo Đường Thiên Tứ mời Đường Sinh, ông ta đã thể hiện ý muốn tham gia, nói kéo thêm vài nhà kinh doanh nhỏ hùn vốn. Đường Sinh đương nhiên rất hoan nghênh, cổ đông nhỏ thì không sợ nhiều, càng nhiều càng tốt.

- Còn nữa, chú Tư, Chú vẫn phải đến Bộ tài chính một chuyến, đến ra mắt trước, nếu không nửa năm cũng không định được.

- Ừ, ừ, chú biết rồi, ngày mai chú đi ngay.

Cả nửa ngày Lão Ông đi tìm Phó tổng Quốc vụ để báo cáo tình hình, ông ta sẽ kéo cả Lê Thiên Sâm đi. Việc lớn tất thành, Phó tổng Quốc vụ một khi quan tâm đến việc này, Uỷ ban phát triển cải cách, các lão già trong ủy ban quản lý tài chính nhà nước đều phải mở đường.

Đường sinh tự nhủ, vậy ta thảnh thơi rồi, chỉ cần khoác lên tập đoàn Sở Đại vỏ bọc doanh nghiệp nhà nước là được.

Chí ít thì nó cũng làm cho Hoa Năng, Trung Môi cùng đứng trên một con đường. Khoáng sản than đã cũng đạt được, Tân Đường Bắc cảng cũng đạt được, chỉ phải tốn tiền thu mua và thuê là ok rồi. Còn về Tân Đại cảng, nửa năm công trình hoàn thành chính là lúc Hoa Năng và Trung Môi tranh giành, đương nhiên liên quan đến các ngành khác như vận chuyển hàng không, vận chuyển đường biển, đường sắt đều không thể thiếu. Phải dựng nên một doanh nghiệp có quy mô lơn thật không dễ dàng.

Hai ngày sau, Quan Cẩn Du nhân được thông báo của Ban tổ chức Trung ương liền đáp máy bay đến Thủ đô. Trong màn đêm, Đường Sinh xuất hiện tại sân bay.

Cẩn Du xuống máy bay liền lên xe của Đường Sinh, trong lòng ấm áp, cậu bé này thật khí phách gan dạ, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, hắn đến Thủ đô đã làm biết bao việc?

- Dì út, tối nay phải chúc mừng Hoa Lệ Lệ của Sở Đại rồi, haha…


trướctiếp