Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.3 - Chương 498: Có Khí Phách, Hậu Sinh Khả Úy


trướctiếp



Điện thoại của Nhãn Tinh tỉ đã làm Đường Sinh sực tỉnh, vua cờ bạc Australia đến rồi sao? Thật chẳng ngờ đã nói trúng, thôi rồi! Như vậy nhất định ván bài này sẽ rất giật gân đây. Số tiền trong tay mình chỉ sợ không đủ để lên chiếu bạc với người ta?

Chiếc Maserati dừng ở bãi đỗ xe cực lớn của Caesar, Đường Sinh chưa xuống xe, hắn đang nghĩ có thể xoay sở tiền từ đâu, Sở Tinh thấy hắn nhận điện thoại xong thì chau mày, chắc hắn đang tức giận ai, cô cũng không nói năng gì, chỉ yên lặng lay cánh tay hắn xem thế nào.

- Sở Tinh, cô gọi điện cho Bích Tú Hinh, xem cô ấy có thể chuyển khoản qua mạng cho cô bao nhiêu tiền, tôi tạm thời mượn của cô ấy.

Sở Tinh chỉ biết ván bài đêm nay nhất định rất kinh hồn động quỷ, tài khoản của cô có tỉ bảy, tỉ tám đô la cũng không đủ sao?

Cộng thêm 10 tỉ NDT trong tài khoản quốc tế Cẩn Sinh của Mai Chước, cộng lại có khoảng 3 tỉ đô la.

- Lúc này số tiền đó vẫn không đủ sao?

- Không đủ, đối phương nổi danh là vua cờ bạc bậc nhất Đông Nam Á, theo tôi dự tính, ít nhất y có thể kiếm được 10 tỉ đô quăng lên chiếu bạc.

- Tài khoản của cô và Mai Chước cộng lại cũng mới có 3 tỉ hơn, làm sao có thể chơi với người ta? Tiền là chuyện nhỏ, quan trọng là có liên quan lớn đến lợi ích chính trị, chúng ta mượn tiền là để ứng phó với ván bài này, cô cho rằng tôi sẽ đem tiền tặng y sao?

Lồng ngực Sở Tinh đập loạn xạ, lá gan tiểu oan gia còn lớn hơn trời, kiếm 10 tỉ đô để đánh bạc với người ta? Trời ạ!

Thực ra Đường Sinh cũng bị ép đến đường này, thất bại hay không, hắn cũng chưa suy xét qua, chơi qua mới biết được. Nhưng nếu thắng, thì vấn đề không phải là tiền, mà là cục diện chính trị mơ hồ kia cũng sẽ được đặt một nền móng vững chắc, Thế kỉ Caesar sau này cũng sẽ là của họ Đường.

Về phần vua cờ bạc Australia, nếu y thua sẽ phải nhảy lầu, e là nhiều nhất y cũng chỉ có năm tỉ đô, còn năm tỉ đi mượn, nếu không trả được thì y sẽ suy sụp. Y chỉ được thắng, không được thua, dĩ nhiên, Đường Sinh cũng vậy.

Nhưng vận khí của Đường Sinh đang thịnh, thiên thời tại Giang Trung, địa lợi tại Giang Trung, nhân hòa tại Giang Trung, tam tài quy nhất (1), thời cơ vô cùng thuận lợi.

Sở Tinh gọi điện cho Bích Tú Hinh, sau khi trò chuyện chốc lát, đưa mã số tài khoản của mình cho Bích Tú Hinh, cô dập máy nói chuyện với Đường Sinh:

- Tú Hinh tỉ chỉ có thể chuyển qua hai tỉ thôi, còn lại hơn một tỉ hiện đang đầu tư ở nước ngoài, chỉ được bao nhiêu đấy thôi!

- Số tiền vốn năm tỉ mốt của Bích Tú Hinh cũng không thể huy động toàn bộ, có thể mượn được hai tỉ cũng là tốt lắm rồi.

Đường Sinh thoáng cười khổ:

- Chỉ mới có năm tỉ à, chỉ sợ không xứng với người ta, vậy thì thua chắc rồi, phải kiếm ít nhất mười tỉ, đây gọi là có phòng bị trước sẽ tránh được tai họa, mà mười tỉ cũng chưa chắc ngăn cản được, vua cờ bạc Australia có khí thế lớn, không chừng có thể mượn được nhiều hơn.

Đường Sinh thoáng chau mày nghĩ ngợi, gọi điện cho cậu hai Liễu Vân Cương:

- Cậu hai, tạm thời mượn một ít tiền cho con, chỉ mượn một đêm, sáng mai sẽ trả lại, con còn thiếu năm tỉ, đây là để phòng hờ thôi, cậu có thể thu xếp bao nhiêu ạ?

Liễu Vân Cương sợ hãi, cậu ấm ơi, con muốn làm gì vậy? Làm chủ tịch ngân hàng Nam Hối, tuy nắm được có bao nhiêu tiền vốn có thể tạm thời chi dùng, nếu tạm mượn một đêm cũng được, hôm sau trả cũng không sao, nhưng không trả được thì sao?

Trả không được thì làm thế nào? Trong bụng Liễu Vân Cương nghĩ, ta mọc mấy cái đầu mới dám làm chuyện này, một đêm, chỉ là một đêm, có xảy ra vấn đề gì không?

Nhưng ông ta rất tin tưởng Đường Sinh, nghĩ một chặp rồi nói:

- Bên đây cũng chỉ có thể thu xếp được một tỉ, nhưng sáng mai con có thể trả không?

- Dĩ nhiên ạ, con trả không được cũng sẽ nghĩ cách bù đắp thiếu hụt cho cậu hai, một tỉ ít quá, có cách nào khác không ạ?

- Để ta liên hệ xem.

Thần tài Liễu Vân Cương này quả không hỗ danh, 10 phút sau đã gọi lại cho Đường Sinh:

- Tạm thời dàn xếp với mấy ngân hàng khác, tổng cộng đã mượn được ba tỉ đô, nhưng nếu ngày mai con không trả hết, tất cả chúng ta sẽ tiêu đời.

- Ha, không thành vấn đề, cháu đảm bảo sẽ trả.

Đường Sinh nghĩ bụng: “Các người chống mắt lên mà xem tôi thắng đây, thua sao được mà thua”!

Sau đó hắn đưa số tài khoản của Sở Tinh cho Liễu Vân Cương, trong vòng nửa tiếng tiền sẽ chuyển vào, Liễu Vân Cương đã xác định bất cứ giá nào cũng sẽ giải quyết xong.

Nhưng Đường Sinh có chút lo lắng, vì ván bài này, đúng là phải suy nghĩ đến bất trắc có thể xảy ra, tự mình thua thì không sao, nhưng không thể hại mấy vị chủ tịch ngân hàng, không thể, phải nghĩ một kế sách vẹn toàn, và cũng chỉ mới có 8 tỉ, cũng chưa đủ.

Không còn cách nào khác, hắn lại gọi điện thoại.

- Chú tư, con là Đường Sinh, dạ, có chuyện như vầy…

Hắn nói qua cần mượn tạm bao nhiêu tiền, cũng không nói dùng cho việc gì.

Nhận điện thoại của hắn là Đường Thiên Tứ đang ở Bắc Kinh.

- Ít nhất là bảy tỉ nha chú, thu xếp trong một giờ, có vấn đề gì không ạ?

Đường Thiên Tứ cũng mặt nhăn mày nhíu:

- Tiểu thiếu gia ơi, con muốn mua cái gì vậy? Bảy tỉ đô la Mỹ tương đương với 60 tỉ NDT đó, không được đâu.

Ông ta đắn đo trong giây lát:

- Cách thì có cách, nhưng nhiều nhất ba đến năm ngày con phải trả, nếu không thì chỉ có nước đâm đầu mà chết.

- Ha…ba đến năm ngày ạ, quá nhiều rồi, khả năng trả được vào ngày mai là 95%, chú yên tâm!

- Ừ, vậy thì tốt, đưa số tài khoản cho ta, nửa tiếng sau sẽ có cho con.

Đường Thiên Tứ ở ngân hàng Trung ương có đường lối cứng rắn, không nói sử dụng những mối quan hệ ở đây, dù cho là theo con đường của cấp dưới tạm thời vay nóng bảy tỉ cũng không phải chuyện lớn gì., đương nhiên có thể giải quyết được.

Ngồi trong xe gần 40 phút, Đường Sinh nhận được hai cuộc điện thoại trả lời. Đến lúc này, tài khoản của Sở Tinh đã có số tiền cực lớn lên đến 13.8 tỉ đô, khoản này có thể doạ chết người, còn có 1.2 tỉ của Mai Chước, chi phiếu cũng ở trên người Đường Sinh.

Đã hẹn ván bài này sẽ bắt đầu lúc 0 giờ đêm, còn 10 phút nữa, người của hai bên bắt đầu đi vào, Tạ Trường Quân cùng Lê Hỉ Mỹ, còn có Cố Tiểu Trung và Bào Lệ Nhu, bốn người họ đã đến, còn hẹn với Đường Sinh, cục diện có vẻ không vững vàng.

Mà Lương Nam cũng không xuất hiện, vẫn nằm ở bệnh viện tiếp tục giả chết, Trần Kỳ ra mặt thay thế hắn. Đến cùng lúc có Trần Quang Cự và ba bốn vị cổ đông của Caesar, lại thêm một hàng sáu vị chuyên gia tài chính thâm niên, bọn họ đang trực tiếp tiến hành kiểm tra tài sản, tiền mặt, chi phiếu…, từ chối toàn bộ những chữ ký khống.

Mạch Hùng Phong được mọi người vây quanh, hai người phụ nữ theo bên cạnh y là Trương Mỗ, cô vợ bé y rất cưng chiều, cũng là bảo bối của y, tiếp đó là Nhãn Tinh tỉ, khuôn mặt xinh đẹp sưng lên, rõ ràng cô đã khóc.

Ở trên xe không chỉ bị Mạch Hùng Phong kích động, mà còn bị thoá mạ, nhưng cô ta cũng không dám đắc tội với vị lão gia danh tiếng hiển hách này, dự đoán sau ván bài này, y sẽ bắt cô đi dày vò một đêm, đây là kết cục cay đắng của người phụ nữ mệnh khổ, trong lòng cô đau thương không thể tả. Cô cũng không biết được họ Mạch đánh bạc cùng ai, lại không quan tâm đến việc trừng trị mình.

Trong lòng Nhãn Tinh tỉ thật buồn bực, lo lắng cho bản thân mình, muốn bảo vệ tiết hạnh nửa đời sau là không thể nào, qua đêm nay, chuyện với Đường Sinh chỉ còn là câu chuyện tình cờ, số mình là cái số gì đây?

Không nói đến Nhãn Tinh tỉ tự chuốc sầu chuốc khổ, bên cạnh Mạch Hùng Phong còn có vệ sĩ của y, ngoài ra còn có đạo diễn nổi tiếng Ngưu Mập và vài ngôi sao khác, nam nữ cộng lại có hơn 7-8 người. Trước mặt Mạch Hùng Phong, bọn họ cũng không phải những nhân vật nhỏ không dám lên tiếng.

Vừa vào đã nhìn thấy tình hình bên đây, Mạch Hùng Phong liền nhíu mày:

- Sao lại là mấy đứa tiểu tử thối này?

Nhưng y nghe Trần Quang Cự dặn dò, trưởng bối của mấy đứa trẻ này đều là quan chức cấp cao của tỉnh Giang Trung, trong bụng y cũng không dám xem nhẹ gia thế của họ.

Còn như chỉ nói tới đánh bạc thôi thì Mạch Hùng Phong hoàn toàn nhìn kẻ khác bằng nửa con mắt, tuỳ ý phô diễn kỹ năng bài bạc cũng đánh cho bọn họ thua đến mất cả quần.

Tạ Trường Quân và Lê Hỉ Mỹ đều rất căng thẳng, cục diện phía đối thủ rất kinh người, một đám tai to mặt lớn tháp tùng theo họ, có thể thấy lão đầu trọc này là một nhân vật lớn, Trần Kỳ nghênh mặt hỏi:

- Lê Hỉ Mỹ, là cô muốn đánh?

Lê Hỉ Mỹ căng thẳng nhưng cũng rất lợi hại:

- Lương Nam không xuất hiện, thế thì tôi cũng có thể kiếm người thay tôi ra sân chứ?

- Tuỳ cô thôi, Lương Nam trong người mang thương tích, chúng tôi bên này cũng tìm người thay anh ta ra sân, cô muốn kiếm ai cũng được.

Lê Hỉ Mỹ xem đồng hồ, sắp 0 giờ rồi, tại sao Đường Sinh còn chưa đến? Đúng lúc cô đang lo lắng, Đường Sinh và Sở Tinh, Trần Tỉ đã tiến vào, hắn khẽ mỉm cười, thần sắc phong thái rất thản nhiên, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Nhãn Tinh tỉ đang đứng bên cạnh Mạch Hùng Phong:

- Hả, cô ấy làm sao thế? Mặt sưng, mắt đỏ, rõ ràng là bị người ta đánh, xem ra cô ấy đã phản kháng lại?

Đường Sinh thầm thở dài, đây là tự tìm cái khổ, tôi không phải nói với cô rồi sao, cô có thể theo tâm ý mà chọn lựa. Xem dáng vẻ của cô hình như là đã bỏ y mà chọn tôi? Gã đầu trọc chính là họ Mạch sao? Cũng thật khốn nạn, không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả sao?

- Trần tiểu thư, tôi thay Lê tỉ vào sân, cô thấy không được à?

Đường Sinh đi đến bàn ngồi đối diện với họ Mạch, hôm nay là hắn đánh với y, người khác đều là trọng tài và khán giả, cũng có thể nói yêu cầu của ván bài này thật không thấp. Nhưng ở Trung Quốc mà nói, thì đây được cho là ván bài bão táp, vì ở đây cấm đánh bạc, có thể đánh như thế tuyệt đối chưa thấy nhiều.

Trần Quang Cự lần đầu gặp mặt Đường Sinh, chính là người thiếu niên này sao? Bên cạnh hắn là Sở Tinh, tiểu thư nhà họ Uông, có quen biết, nhưng lúc này hai bên không nói gì, quen thì quen, cũng chỉ là gật đầu chào, những vị cổ đông ở Caesar không ai là không biết Sở Tinh.

Nhãn Tinh tỉ trong lòng vô cũng kinh ngạc, trời ơi, tại sao lại là anh ta đánh cược với vua cờ bạc? Anh ta sao có thể thắng được y cơ chứ, y là vua cờ bạc thuộc loại lợi hại nhất, rất lợi hại, 10 năm qua chưa thua một lần, luôn đứng ở đỉnh cao của bão táp phong ba.

Đường Sinh nhìn thấy sự sốt ruột trong ánh mắt của Nhãn Tinh tỉ, trong lòng càng thích, xem ra trong lòng cô vẫn còn quan tâm đến tôi, cứ nghĩ cô sẽ thuận theo ý trời mà cắt đứt với tôi, nào ngờ cô chống đối đến nỗi bị đánh sưng mặt mũi, được, tôi sẽ rửa hận cho cô!

Trần Kỳ lúc này đã mở miệng nói, ngắm nghía Đường Sinh một cách khinh miệt:

- Cậu Đường, hôm nay đánh cược rất lớn, anh đánh nổi không?

Đường Sinh khinh thường nói:

- Thế họ Trần rất nhiều tiền sao? Cô có đủ tư cách đứng ra sao? Đổi một người có thể làm chủ được không?

Trần Kỳ mặt nóng lên, đang muốn nói thêm gì nữa thì chú ba Trần Quang Cự của cô ta mở miệng:

- Nghe danh cậu Đường đã lâu, thật hân hạnh, Trần Kỳ nói không sai, cược sẽ rất lớn, để tôi giới thiệu một chút, vị này là Mạch Hùng Phong tiên sinh, vua cờ bạc Australia nổi tiếng Đông Nam Á.

- Ồ…tiếng tăm lừng lẫy, vua trong các vua cờ bạc, thật là hân hạnh, tiểu bối họ Đường tên Sinh, tự Thế Tổ.

Đường Sinh mỉm cười đáp lại.

Chỉ là phong cách thong dong không đổi với thần thái điềm tĩnh cũng đủ khiến Mạch Hùng Phong xem trọng hắn hơn, y vẫn khách khí cười, cũng đối đáp thản nhiên như vậy:

- Cậu Đường, xin chào, có thể gặp cao thủ trong nước để mở mang tầm nhìn rồi, thật may mắn!

- Ha…Sẽ không để Mạch vương thất vọng đâu, chơi thế nào là tuỳ ông, tôi chỉ là một tay chơi nhỏ nhoi ở địa phương, thế nào cũng sẽ khiến cho ông phải tâm phục khẩu phục!

Sự kiêu ngạo của Đường Sinh thật khiến người khác kích động, ánh mắt mọi người nhìn hắn đều thay đổi, không ngờ hắn dám coi thường vua cờ bạc Đông Nam Á như vậy?

Sự bi ai trong lòng Nhãn Tinh tỉ càng tăng thêm bội phần. Tiêu rồi, Tiểu Đường, anh biết rõ y thế nào mà còn muốn chơi với y sao?

- Có khí phách, hậu sinh khả uý, được lắm, ván cờ hôm nay, nếu anh không có mười tỉ thì đừng nên ngồi vào chiếu bạc.

(1) Tam tài: theo cổ học Trung Hoa - Việt Nam dùng để chỉ Thiên (trời), Địa (đất), Nhân (người). Tam tài quy nhất: hội đủ cả ba yếu tố Thiên, Địa, Nhân, ý nói làm điều gì mà có đủ cả ba yếu tố thiên thời, địa lợi và nhân hoà thì sẽ thành công. Sự vật gì có ba yếu tố cùng hiện diện trong một thể thống nhất cũng gọi là tam tài. Ví dụ như quốc kỳ nước Pháp gồm 3 mảng màu đều nhau: Đỏ, Trắng, Xanh (dương), được gọi là cờ tam tài.


trướctiếp