Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.2 - Chương 464: Nhiệm Vụ Của Cẩn Du


trướctiếp



Vào một ngày tháng sáu, Đường Sinh dắt tay Tiểu Yên đi dạo trên phố, vừa đi đến cửa hàng Thương Hạ mua cho cô vài bộ nội y. thời tiết quá nóng nực, các cô gái phải thay trang phục, mỗi khi hè tới lại là mùa của các cô gái thể hiện nét xuân thì của mình. Trong tự nhiên nở rộ lên một phong cảnh cực đẹp.

Thời gian này, cửa hàng đồ cổ của Lão Chu xảy ra một vài vấn đề nhưng cuối cùng cái hộp kia đã bán cho một người ngoài nghề.

Thật ra, rất nhiều dấu hiệu khả nghi đều hướng về phía La Kiên, nhưng Lão La vững như đá, Đường Sinh cũng có tiếp xúc với La Mai, nhưng không có thu hoạch gì.

Những đường dây hắc ám nhìn chằm chằm vào câu lạc bộ quyền quý cũng kêu khổ không đỡ nổi, không phát hiện ra điều gì, trong một thời giàn dài hơn một tháng, không hề phát hiện ra bất cứ manh mối gì liên quan đến La Hà, cô giống như đã bốc hơi khỏi thế gian, Đường Sinh lại tin chắc chắn rằng cô đang bị giấu trong Câu Lạc Bộ hào hoa kia.

Trong trường học sinh lớp 12 đang phải đối mặt với kì thi đại học, học sinh lớp 11 cũng đang chuẩn bị, giường như không liên quan gì đến Đường Sinh, thời gian đó mới phát sinh ra việc Ninh Manh chuyển trường, khiến Đường Sinh buồn bực nhất là việc Ninh Manh may mắn cũng chuyển vào trường Nam Phong, “ôi”, cái này còn vòng vo cái gì nữa.

Oan gia mãi là oan gia, nghiệt duyên trong số mệnh không thể vì người thay đổi mà có chút thay đổi nào cả, Ninh Hân cũng than thầm.

Công trình của lão Đường Cảng cũng đã phấn đấu gần ba tháng trời rồi, đã đủ được hình thức ban đầu, khu nhà cửu ngũ cũng đã hoàn thành xong công trình phức tạp nhất.

Hôm nay báo chiều Giang lăng đã đăng bài khu ngà cửu ngũ, soạn thảo cũ là Giang Lăng cư sĩ Lão Văn tao này.

Thư kí Đường Đại ngồi trong phòng khách của anh xem bài viết này, cặp lông mày rậm có chút cau mày, anh biết rõ hậu bối của Lão Đường Cảng có bóng dáng của con trai là Đường Sinh, có một vài cách nói không thể chuyền ra. Tầng lớp thấp nhất là dân chúng cũng không có nhiều cách nghĩ, nhưng trên quan trường chính trị lại không giống nhau.

Buổi chiều, Quan Cẩn Du đến báo cáo về các hạng mục Lô Hồ, công trình phố buôn bán Giang Giáo, công trình cải tạo Lão Đường Cảng, Đường Thiên vẫn đang ngồi nghe.

Sau khi báo cáo xong, Đường Thiên Tắc cũng nói một vài suy nghĩ của mình, Quan Cẩn Du ghi nhớ trong lòng, Cuối cùng, thư kí Đường Đại nhập vào vấn đề cá nhân. Về cách nói khu nhà cửu ngũ của Lão Đường Cảng, thời gian trước cũng ồn ào huyên náo một thời, sau lưng có bóng dáng của tiểu tử đó, anh thay tôi dạy dỗ nó, đừng chỉnh những cái hư đó, làm nhiều nên chút, phần lớn nhiều người đang chuẩn bị hưởng thụ?

Quan Cẩn Du biết rõ sự tín nhiệm của Thư Kí Đường đối với mình, nói theo cách này là rất riêng tư, thư ký Đường bằng lòng giao cho mình làm, nói rõ ràng ông ý coi mình là tâm phúc. Trên thực tế cũng là vì mối quan hệ giữa mình và Đường Sinh,

-Thư ký Đường xin hãy yên tâm, ừ, ngoài ra, Văn phòng Tỉnh Ủy đã có thông báo xuống dưới, khiến thành ủy nổi lên phong trào tuyển người vào vị trí Trưởng ban tuyên giáo, tôi đanh chuẩn bị tiến cử cậu.

Quan Cẩn Du há miệng, anh biết từ phó chủ tịch ủy ban thường vụ lên Trưởng ban Tuyên giáo là một bước tiến vượt bậc vì bản thân anh đảm nhiệm chức phó thị trưởng này chưa đến hai năm, mới có hơn một năm,nếu lại nhảy lên Ban Tuyên Giáo, như vậy ý nghĩa sẽ hoàn toàn khác, hơn nữa thư kí Đường í đã sắp xếp quyền lực ở Giang Lăng, trước đây khi ăn cơm cùng Đường Sinh, anh nói thời gian cha anh ta rời khỏi Giang Lăng cũng sắp tới rồi.

Giang Lăng, bây giờ đã là căn cứ của Đường gia, cán bộ địa phương từ đây trở đi, Đường Thiên Tắc đây cũng phải bắt đầu.

Từ Thành Ủy đi ra, xem thời gian, Quan Cẩn Du gọi điện cho Đường Sinh,

- Có chỉ thị, có người bảo tôi giáo dục cậu.

- Ờ, không thể nào?

Đường Sinh vừa nghe Quan Cẩn Du nói vậy, biết ngay là Quan Cẩn Du vừa đi gặp thư kí Đường về, ho khan một tiếng.

- Cái gì mà không thể? Tôi có Thượng Phương bảo kiếm, cậu dám chống lại trời sao? Hay ở trong cung cẩn sinh đi, Tôi đợi cậu là được.

Đường Sinh ồ lên một tiếng, nhắn tin cho Tiểu Yên, bảo cô ấy buổi tối tự đi về, mình có chút chuyện không thể đón cô được.

Khi về đến Cẩn sinh cung, Cẩn Du đã đến, Ngọc Mỹ cũng ở đó, cô là nhàn nhất, Sắc Sắc, Lâm phỉ đều bận làm việc.

Chị Trần thời gian này cũng không thể ngày ngày ở bên Đường Sinh, phần lớn thời gian đều ở trong nhà Cẩn Sinh rèn luyện tay nghề làm bếp, cô có sở thích này.

Đường Sinh đã đi thay quần bơi thoải mái, đôi chân trần dẫm trên thảm dầy, đi đến chỗ ghế sopha ngồi.

Chị Trần và Ngọc Mỹ rất hợp ý, nói cùng nhau đi làm cơm, kỳ thực là để cho Đường Sinh và Cẩn Du cơ hội, Cẩn Du có chút ngượng ngùng đỏ mặt, trong lòng cũng có chút thầm hận, xem ra tôi và tiểu tử này giao tế họ cũng đều nhìn ra rồi. Ôi, tôi có thể làm gì đây?

Đường Sinh với thái độ của một thiếu gia, đặt chân lên bàn trà, đối diện với người phụ nữ thành thục mình đã hôn đêm qua, trong lòng đối đãi cô như một người đàn bà, cái gì mà bộ trưởng với chả bộ trưởng chứ, không có lý do gì mà làm dáng trước mặt một người đàn ông, nếu dám làm bộ, hahaha.

Cẩn Du dã mắt nhìn anh ta...

- khu nhà cửu ngũ của lão Đường Cảng, anh định xử lý thế nào ? đừng nói nếu mua cho Sắc Sắc đấy.

- Chuyện này, tôi đã sớm nghĩ rồi, Sắc Sắc và Mai Chước đều không thích hơp, tôi chuẩn bị vay tiền mua cho thị trưởng Cẩn Du, cô thử so sánh xem, a, đầu hàng, đầu hàng’.

Thấy Cẩn du trừng mắt với bộ dạng muốn nhảy ngược lên,

- Cứ sửa đi. Tôi sẽ sắp xếp thỏa đáng, xin hãy tin tôi, dù sao tôi cũng có cách? Nếu không tôi làm sao có thể trình báo với bố cậu chứ?

Cẩn Du nói xong đôi mi thanh tú hơi ngước lên,

- Những cư sĩ Giang Lăng kia cũng thật là, cũng không làm chủ được miệng lưỡi của mình? Còn Vương Tĩnh cũng là gặp gió theo mưa, là anh theo đuổi cô ấy?

- Tôi ngạt, lần trước Vương Tĩnh đã từng nói, cô ủng hộ cách làm của các cư sỹ Giang Lăng , cô cũng muốn nói câu này, sợ tôi thu phục cô, thật ra vì muốn tốt cho tôi, nhưng cũng không thể luôn đề là không? Anh còn không biết sao, Vương Tĩnh và cư sĩ Giang Lăng, còn cả nhật báo xã tên An phong là anh em bao nhiêu năm nay, cũng là thiết tam giác của giới dư luận Giang Lăng, đúng rồi, năm đó, bọn họ đã tạo ra một scadal làm chấn động anh đã nghe tới chưa? Vừa xuất bản đã bị cấm luôn, nhưng ở Âu mỹ, Đông Nam Á cực kỳ dễ bán, có thể nói là kinh điển.

Quan Cẩn Du cáp hương, biết được một chút, cho nên tôi nói cư sĩ Giang Lăng bọn họ không quản được miệng lưỡi của chính mình, mất quan cũng là vì nguyên nhân đó, quan niệm hận đời ghen tuông thật quá cố chấp, chỉ là thích kiếm đi nét bút nghiêng, dùng vài phương thức cực đoan để khiến xã hội chú ý đến, nhưng bản thân những hành vi này cũng xúc phạm đến đáy của đạo đức

- nghe nói “ Tam ẩn lục” đó còn được coi là Kim Bình Mai hiện đại, phải không?

- Đúng vậy, văn từ của “văn tao tam ẩn lục” cải biến dựa trên hình tượng đó, ba tập sau của hình tượng, mỗi tập 80 phút, phê phán sâu sắc các hiện tượng của xã hội, một số là sinh hoạt cá nhân của quan phủ và một vài quy tắc ngầm của quan trường, nguyên hình của nhân vật chính là bản thân các cư sĩ Giang Lăng “ vì không có diễn viên và đạo cụ, tất cả đều là cảnh vật và nhân vật trong thực tế, Vương Tĩnh đảm nhận chụp ảnh trong suốt bộ phim, cho nên quay phim chụp ảnh suốt mấy tháng nay rất hâm mộ sự quyết đoán của ngũ cư sĩ, anh đã lấy tiền đồ của mình đi chỉ ra một số hiện tượng.

- Nghe cô nói như vậy, tất cả hành vi của anh ta đều là cố ý, sau đó chụp được cái xã hội cảnh thị sao?

- Chính Là như vậy, Vương Tĩnh nói ngũ cư sĩ chức quan thấp kém, chỉ là cấp sở.

Làm không nổi, anh ta có thể đắc tội với vị nào chứ? Nhưng anh có thể đắc tội với chính anh ta, cho nên anh ta đem tất cả các hành vi xấu xa của cán bộ quan chức làm luôn một lần, chuẩn bị lên đoạn đầu đài, nào ngờ cái xã hội này lại rất dễ dàng hiểu được những dụng tâm chu toàn của anh ta, chỉ là kéo quan chức của hắn,côbiết tại sao không?

Cẩn Du than một tiếng :

- Giết hắn đi, người khác nếu cũng kéo vấn đề như vậy, giết hay không giết ? là vậy sao ?

- Ha, cô thật thông minh, cái này gọi là cầm đèn chạy trước ô tô, để đường rút lui, vấn đề hủ bại, lưu truyền mấy nghìn năm.

- Nhưng tật là khiến người ta khâm phục hắn, chả trách Vương Tĩnh luôn kết giao với hắn, bọn họ đều ôm chí thú giống nhau, có An Phong kia, viết ra bài văn vô cùng sắc bén, dám yết, dám phê, dám mắng, nhưng lại không thăng quan được, loại người cá tính này, làm quan cũng không hợp.

- Đúng vậy, còn chút thời gian, đi, Cẩn Du, cho cô xem một đoạn chưa tóm gọn được tất cả trong “ tam ẩn lục”, sẽ thấy rung động tương đương.

- rất phù hợp sao?

Khuôn mặt xinh đẹp của Cẩn Du đỏ ửng, nhưng trong lòng không phải không có hứng thú, càng là những thứ cấm thì lại càng có hứng thú.

- Xem em dùng ánh mắt thế nào để thẩm định, giường như lật xem “kim văn, vĩ nhân từng mấy lần tiến cử cho quan viên cấp bộ xem.

Hai người vào phòng ngủ

- Đường Sinh lấy ra từ ngăn kéo một cái đĩa nhét vào đầu đĩa. Em xem đi, anh đi tắm một lát.

Cẩn Du tuy mặt ngượng chín, nhưng vẫn muốn xem, vì nó không phải là một cuốn phim giải trí thuần túy.

Màn đầu tiên khi bắt đầu là buổi lễ ăn mừng ngũ cư sĩ nhậm chức tổng biên tập tòa soạn, từng chén say sưa, một mảnh nịnh nọt, sau đó là nguyên do về hồi ức anh được lên chức, cảm tình là thông đồng với bà vợ của một lãnh đạo nào đó, người phụ nữ đó rất xấu nói: người chồng cầm quyền hàng đêm không về, cô như bị chồng ruồng bỏ, trong lòng oán hận chất chứa, đuổi theo người chồng thuộc hạ đến dâng lễ vật cầu quan hệ, thường xuyên qua lại, phu nhân và thuộc hạ đã quá quen mặt rồi.

Một đêm ngũ tổng biên tập hẹn Quan phu nhân, buồn uống nhiều rượu, sau rượu là loạn tính, đây là màn đầu tiên trong Tam ẩn lục, kéo dài trong vòng 16 phút, trong phim ống kính loạng choạng, không lâu hơn 16 phút, sự va chạm của xích quả quả đều là đặc tả, đột nhiên sự cô đơn của Quan phu nhân và sự cầu quan của Ngũ tổng sốt ruột, xem xong đoạn này, Cẩn Du chịu không nổi tắt đia đi, cô chưa hiểu chuyện, chịu không nổi đả kích.

Nhưng cô vẫn thấy được tư tưởng chủ đề của màn ảnh này và các cuộc đối thoại đột xuất, không phải vì hoan lạc, mà là vì lợi ích.

Ban đêm “Sắc Sắc, Vương Tĩnh bọn họ đều về rồi, cùng nhau đi ăn, sau đó Vương Tĩnh kéo Cẩn Du đi để chuyện trò.

Đường Sinh nhún vai.

Suy nghĩ ban đêm có cần phải thương lượng với Quan Tiểu Di? Ninh Hân điện thoại tới.

- Tin tốt đây, đã phát hiện ra La Kha.

Đường Sinh rung lên, lập tức thay quần áo xuất phát, xe của Ninh Hân đang đợi dưới lầu, sau đó thẳng ngoài thành mà tiến.

- Hóa ra người phụ nữ họ La kia vẫn tránh ở khu biệt thự ngoài thành, lúc đầu cô hẳn là ở Câu Lạc bộ.

- Hei, thu hoạch này rất lớn, lần này không chỉ anh em họ La xui xẻo, còn liên lụy tới chủ tịch thành phố Ông Lý.

Đường Sinh có chút hưng phấn,

- Lý Thịnh và La kha ở cùng nhau, rất tốt mà, tiện thể đánh luôn. La Lý đều có phận, tiết kiệm thời gian và sức lực.

Bên ngoài biệt thự, Đoan Mộc cùng vợ khéo léo nhìn chăm chú bên ngoài, con đường hai bên còn có một tốp đặc công quan sát.

Ninh Hân rút điện thoại gọi cho Đoan Mộc,

- Các anh đợi lệnh, Tôi và Đường Sinh vào trước thăm dò, khi cần hành động sẽ thông báo với các anh.

Bọn họ dừng xe ở khu biệt thự, chỗ đó có một đống xe, hàng đêm đều có những nhân sĩ hưởng thụ hoan ca ở đây.

Nhớ lại lần đầu cùng Ninh Hân thăm dò tình hình khu biệt thự riêng của phó chủ tịch thành phó Lưu, Đường Sinh lại bật cười, cảm giác cho Ninh Hân cưỡi thật là thoải mái.

Lý Thịnh cũng không biết ngôi biệt thự bí mật của mình đã bị cảnh sát do thám,hắn không cho rằng phía cảnh sát sẽ kéo dài thời gian nhìn mình, cho nên sau hơn một tháng, hắn cho rằng mọi việc đã qua đi, cho nên xuất hiện ở ngôi biệt thự, làm công tử của Lý chủ tịch, thủ đoạn rửa tiền của hắn nhiều không kể xiết. Ngọc Mỹ đã từng đánh giá kho bạc nhỏ của hắn, có khi cũng có đến ba mấy triệu.

Mỗi một đêm yên tĩnh, sẽ xảy ra bao nhiêu chuyện kia của nam nữ, chưa ai từng thống kê sao? Cuộc sống là như vậy, Lý Thinh và La Kha khi ở cùng nhau, trở thành công cụ an ủi của cô, bao ngày không đến, La Kha biệt mắt đều xanh rồi, cô vỗn dĩ dục vọng rất mãnh liệt mà.

Hai người trong phòng khách bắt đầu cuống nhiệt mà không hề biết có hai người đã lẻn vào phòng ngủ tầng hai ,ở một chỗ trên lầu có thể quan sát được toàn bộ hiện trường.


trướctiếp