Cực Phẩm Thái Tử Gia

Q.2 - Chương 447: Ai Là Người Cười Cuối Cùng?


trướctiếp



Con bài đầu tiên của cả hai bên đều là bài úp, bắt đầu từ con thứ hai thì là bài ngửa, quân bài thứ nhất của Đường Sinh không ngờ là một quân 7.

Ô, gì thế này? Còn dám chọn lại sao? Mấy vị xem bài đều lên tiếng, mồ hôi toát ra, con bài này tốt mà.

Mà con bài thứ hai của Vương Ngạn Thận là, một quân Xì, ngay lập tức y mỉm cười

- Mở bài đỏ thật đấy.

Đường Sinh ít nhiều có chút bực mình, nhíu mày:

- Ai cho tôi một điếu thuốc.

Hoa Anh Hùng ném qua cho hắn một bao Trung Hoa, Đường Sinh rút một điếu ra, Lâm Phỉ từ phía sau đến châm thuốc cho hắn.

Lúc này hai bên đều không nhìn con bài úp đầu tiên, mới một con bài ngửa, căn bản không nhất thiết phải nhìn.

Vương Ngạn Thận cười đắc ý, nhìn quân bài kia rồi lại nhìn Đường Sinh:

- Đường công tử, không thêm chút tiền thắng bạc quả thực là không nâng lên được nhiều hứng thú, đương nhiên, nếu cậu phản đối, chúng ta tiếp tục chơi bài, hừ, cậu nói xem?

- Ha, không vấn đề, thêm tiền thắng bạc gì đó đều được, tuỳ anh thêm, tôi theo.

Đường Sinh không phản đối.

- Vậy tốt, mỹ nhân bên cạnh tôi không còn ai, nhưng thời hạn hai mươi bốn tiếng có thể nới thêm lên để làm món đặt cược, đồng ý không?

- Ừ, đề nghị này không tồi, có mỹ nhân thì phải từ từ hưởng thụ, hai mươi tư tiếng e rằng có hơi ít.

Vương Ngạn Thận cười ha ha:

- Được, vậy tôi có thể ra giá rồi à, bài lớn như vậy, thôi thì ba mươi ngày nhé?

Ba mươi ngày? Vậy là một tháng rồi, khốn khiếp, ngươi đem người ta về nhà để dày xéo một tháng à? Ngươi có còn là người không?

Chuyện đến mức rối loạn thế này rồi, Đường Sinh không theo không được, không theo y bây giờ thì cũng vẫn đã xúc phạm Cao Ngọc Mỹ rồi, đơn giản là như vậy.

- Ừ, một ngày và ba mươi ngày cũng không khác biệt gì nhiều, tôi theo, chị, chia bài!

Đường Sinh búng tay một tiếng.

Quả thật, “làm” một ngày cũng là làm, ba mươi ngày cũng là làm, dù sao cái gì mất thì cũng đã mất rồi, giống như Đường Sinh nói, không khác biệt.

Hai cô đang bị giam giữ ở trong phòng đồng thời có cảm giác rơi vào bi kịch, tiếp tục theo cược như vậy, có thể lên tới một hai năm sao?

Hoa Anh Hùng, Vương Tĩnh, Lý Thịnh chờ mở rộng tầm mắt, cái trò này không giống với bài bạc bình thường, nó quá kích thích, tim họ đập như điên cuồng!

Con bài thứ ba được chia cho Vương Ngạn Thận, bởi vì con bài thứ hai của y lớn, đạt được thế nước trên. Bài trong tay cô phục vụ mở ra, sau đó trượt trên mặt bàn đến trước mặt Vương Ngạn Thận, rõ ràng lại là một quân 10 cơ, cùng quân cơ thứ nhất của y hợp lại càng tăng thêm sức mạnh.

Chỉ tính riêng quân bài 10 cơ này thì cũng không lớn, nhưng quân này và Xì cơ là cùng chất, cái này rất quan trọng, có khả năng thắng lớn.

Vận may của Đường Sinh hiển nhiên là rất lộn xộn, quân bài thứ hai là, khốn khiếp, là một con 2, thôi kiếm lấy đi.

Quân bài lúc trước của hắn là quân 7 bích, bây giờ là 2 mai, hai con bài này có thể nói quá mức lộn xộn, không kết hợp với nhau được.

Vương Tĩnh cũng che mặt, không phải bi kịch như vậy chứ? Tình hình này cho thấy rõ ràng hôm nay Đường Sinh không may mắn.

Lâm Phỉ đứng sau Đường Sinh cũng phẫn nộ, trong lòng vì Cao Ngọc Mỹ trong trắng mà tưởng niệm, xong đời rồi.

- Ha ha ha! Chậc. Hôm nay xem ra có thể đánh cuộc, vận may đúng là không tồi, bài dù không lớn, lại có thể áp chế được cậu, lại là cùng chất, ngại quá, lại là tôi nói, đã thế thì nên tăng giá vật đặt cược, một năm ba trăm sáu lăm ngày, vậy lần này giữ người một năm đi.

Quả nhiên không ngoài dự tính của Dung nữ, từ ngày đã biến thành năm. Cao Ngọc Mỹ nghe thấy Vương Ngạn Thận cười, cảm thấy như sét đánh ngang tai.

Đường Sinh vẫn theo, không theo là thua, hắn chỉ có thể bị kéo xuống, kéo đến tận đáy:

- Ừ, tôi theo, chị chia tiếp bài đi.

Cho đến bây giờ, hai người cũng không ai xem con bài úp đầu tiên, hoàn toàn là dựa vào con bài ngửa thứ hai để nói chuyện, ai cũng không định xem.

Yên vốn không hiểu cách thức đánh cuộc cho lắm, cô chưa từng trải qua, chỉ là nhìn Đường Sinh giống như rất bị động, không khỏi sốt ruột thay cho hắn.

Quan bài thứ tư lại là cho Vương Ngạn Thận trước, lúc bài trong tay cô phục vụ bài chuyển đến, tất cả mọi người đều tái mặt, J cơ, ba quân bài cùng chất, cái này làm người ta quá áp lực, Đường Sinh cũng là ánh mắt thẫn thờ, vận may quái gì tốt như vậy?

Vương Ngạn Thận cười một cách đắc ý, miệng chậc chậc:

- Ôi da, trời giúp tôi rồi, tôi cảm mến cô Cao không phải mới ngày một ngày hai, hôm nay nếu như được toại nguyện, tất nhiên trước khi tới Ngũ Đài Sơn vẫn còn tâm nguyện, đã đồng hoa (1), lại còn theo thứ tự nữa, ha!

Lý Thịnh và Hứa Tranh mặc dù cũng căng thẳng, nhưng cũng vui mừng thay cho Vương Ngạn Thận, thế bài tạo sức ép quá lớn cho Đường Sinh, mẹ nó chứ, thật dễ chịu.

Mà chia cho Đường Sinh con bài thứ tư, lập tức trêu ghẹo bằng một loạt tiếng bi ai, cậu đúng là không bị chó tiểu lên đầu chứ? Không dễ dàng có được một con bài lớn, không ngờ lại là con Q rô, có lầm hay không? Và mặt khác hai con bài đã lật hoàn toàn không dính dáng.

- Ngại quá, Đường công tử, hay là tôi nói, bài mặt này của tôi, đồng hoa cũng có thể đọ sức, bài liền nhau càng có thể đánh, tôi rất chán bài bạc, nhưng hôm nay tâm trạng bất đồng, giả sử có thắng có thể mang vật thắng cược đi qua Singapore, Malaixia, Thái Lan nghỉ ngơi, dù sao cũng phải có tiền mới hưởng thụ được, không tính hơn, một trăm triệu nhé, nhưng là đô la Mỹ, nếu cậu không theo nổi, bây giờ có thể bỏ, hừ!

Đã tham gia vào ván bài không giới hạn này, nếu bạn không có thực lực hùng hậu về mọi mặt, người ta tuỳ ý đặt thẻ bạc cũng có thể thổi bay bạn, vì vậy mới nói, loại ván bài không giới hạn này, người bình thường thật sự không chịu đựng nổi đả kích, mà đây vẫn chưa đến lần đặt cược cuối cùng.

Vương Ngạn Thận rút từ tronh người một tập chi phiếu tiền mặt, ký một tờ chi phiếu một trăm triệu, soạt một cái ném lên bàn.

Theo tỉ giá đô la Mỹ năm 2005 so với nhân dân tệ một trăm triệu đô la Mỹ là hơn tám trăm triệu nhân dân tệ, không hổ là công tử nhà quyền thế, ra tay không tầm thường, trực tiếp ném ra hơn tám trăm triệu nhân dân tệ. Cằm của đám công tử bình thường vẫn hay khoe khoang Lý Thịnh, Hứa Tranh đều nện trên bàn, cái khí phách ném tiền hàng vạn không tiếc bọn họ cũng có, nhưng bọn họ, nói một câu thô tục là, không có thực chất cái rắm gì.

Đến lúc này, khoảng cách chênh lệnh giữa bọn họ và Vương Ngạn Thận thật sự lộ rõ, lúc lại nhìn về phía hắn, hai người tràn đầy sự sùng kính.

Hoa Anh Hùng cũng toát mồ hôi trán, tuy nói Cẩn Sinh có tiền, nhưng đùng một cái phải kiếm hơn tám trăm triệu đô la Mỹ đến dể theo cược quả thật không dễ. Y không biết trong tài khoản quốc tế của Cẩn Sinh có hơn mười tỷ lẳng lặng nằm, bởi vì Cẩn Sinh đang bí mật hoạt động quốc tế, không công khai.

Đường Sinh bĩu môi:

- Hừ, theo thì nhất định phải theo, chỉ là vội vàng ra khỏi nhà, không nghĩ phải đánh cuộc, không mang theo tập chi phiếu mà thôi. Tạm dừng hai mươi phút đi, tôi gọi điện thoại bảo bọn họ mang tiền đến, đã cược mở, chúng ta không ngại đánh cuộc lớn một chút đi.

Việc tạm dừng ván bài là có thể, trước đó không hạn chế, cũng không ai phản đối, Vương Ngạn Quý nhún vai ra vẻ không hề gì.

Tiền trong tài khoản quốc tế Cẩn Sinh khẳng định trong chốc lát không chuyển tới được, Mai Chước vẫn đang ở thành phố Nam Phong thì xem ra muốn giải quyết cũng không kịp, nửa đêm rồi, ngân hàng ai cho ngươi chuyển tiền? Chiếu bạc cũng không đợi ngươi đâu. Đường Sinh gọi điện cho Bích Tú Hinh, bảo cô ta mang tập chi phiếu đến.

Không nghi ngờ gì chị Tú Hinh là ngân khố sống mà Đường Sinh có thể dùng tạm, ứng phó với ván cược của Vương Ngạn Thận là dư sức, điểm này không nghi ngờ.

Cũng gần hai mươi mấy phút, Bích Tú Hinh chạy tới, đến cùng cô là Uông Sở Minh, hai cô bước vào vừa nhìn thấy trận này, thì biết ngay hai bên đang đọ sức, sự hở hang của cô phục vụ bài khiến Uông Sở Minh có chút ngượng ngùng, cô chưa bao giờ gặp tình cảnh này.

- Ồ, hồng nhan tri kỷ của Đường công tử quả thật không ít, làm tôi vô cùng ngưỡng mộ.

Vương Ngạn Thận nói, cũng có chút cảm xúc.

Khi y ở Phượng Thành thì đã nhắm vào Uông Sở Tình, sau đó lập kế hoạch thao túng ngân hàng Nam Hối, dự định để Uông Ích của nhà họ Uông thay thế Liễu Vân Cương, thực ra là kéo Uông thị tiến vào phạm vi khống chế của y, bước tiếp theo là chiếm hữu cơ thể và trái tim người đẹp này, nhưng tất cả không như y muốn.

Ngạn Thận từng ăn nằm với rất nhiều phụ nữ, khả năng quan sát vô cùng chuẩn xác, chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra Bích Tú Hinh và Uông Sở Tinh đều là còn trinh trắng.

Hai cô Bích, Uông không biết việc bọn họ đặt cược phụ nữ, chỉ cho là đang bài bạc, cũng không nghĩ gì nhiều Bích Tú Hinh liền ký chi phiếu.

Hiện tại thẻ bạc đặt trên bàn cược là người phụ nữ của cả hai bên, thời hạn hưởng thụ là một năm lẻ một tháng, và một trăm triệu đô la Mỹ.

Con bài thứ năm vẫn là chia cho Vương Ngạn Thận trước, lần này vận may của y dừng lại rồi, nhưng quân bài vẫn lớn như trước, là một con J bích, ồ, không đồng hoa được rồi, nhưng khả năng sảnh (2) vẫn còn, A, K, 10 cơ, cộng thêm J bích, con bài úp là Q thì chắc thắng rồi.

Mặt bài của Đường Sinh vô cùng có lợi, quân bài chưa lật không ai biết là gì, nhưng ba con bài ngửa là ba màu, Q, 7, 2, con cuối cùng lại lớn hơn con của Vương Ngạn Thận, rốt cục giành được một cơ hội được đặt cược, là con A rô, nhưng theo mặt bài mà nói, hắn vẫn thua.

Khó được cơ hội cuối cùng cho hắn, có thể nói mặt bài không có lực, đến cả Bích Tú Hinh cũng cho rằng hắn thua chắc rồi.

Hai lần cuộc lúc đầu, sau khi cô phục vụ tráo bài, bọn họ chia nhau cắt bài, lại có cơ hội chọn bài, hơn nữa trước đó đã dùng trực giác mà dự đoán, đều nắm bắt cơ hội, đánh cuộc thành cái thế bất phân thắng bại, nhưng môti ván cuối cùng, ai cũng không nắm bắt được, thậm chí đến con bài úp của đối phương cũng không nhìn thấu được.

Chính bọn họ cũng không xem con bài chưa lật, chính là tạo sức ép cho đối phương, nếu chính mình không vững tâm, sợ là không tiếp tục theo được nữa.

Bây giờ đánh cuộc không chỉ là một người phụ nữ, còn kèm một khoản tiền cược cao ngất, liền nhìn Đường Sinh nói chuyện.

Theo lý thuyết, hắn nên xem qua con bài chưa lật là quân gì để tiếp tục đặt tiền đánh cuộc, nhưng hắn không làm, hắn đơn thuần chỉ là tỏ rõ khí thế, quay đầu hỏi Bích Tú Hinh:

- Chị Hinh, có một tỷ đô la Mỹ đưa ra không?

Bích Tú Hinh khẽ gật đầu, người yêu muốn đánh cuộc thì đánh cuộc thôi, cô không tiếc tiền.

Lập tức ký một chi phiếu một tỷ đô la Mỹ, đưa cho Đường Sinh, sắc mặt của Vương Ngạn Thận thay đổi, vẻ nặng nề phủ trên khuôn mặt, tên họ Đường nghĩ có thể thổi bay ta sao? Hừ, một tỷ đô la Mỹ, ta miễn cưỡng phải chi ra, nhưng toàn bộ tiền tích góp mấy năm qua đều ném vào rồi.

Muốn nói Vương Ngạn Thận không đau lòng là nói dối, số tiền này là sáu bảy năm trời bản thân mình tích luỹ bằng đủ cách từ tài sản của nhà họ Vương mà có, nếu thua cược, sản nghiệp bí mật của mình sẽ không thể hoạt động hiệu quả nữa, trong thời gian ngắn khó khăn về tài chính chắc chắn sẽ trở thành vấn đề lớn, nhưng không đến mức mất sạch.

Đường Sinh quả thực để lộ ra phong thái muốn làm nổ tung Vương Ngạn Thận. Rất khí phách, hắn ung dung ném tờ chi phiếu lên mặt bàn, cười ha hả nói:

- Phát bài tới giờ, tôi mới giành được quyền nói chuyện một lần, hình như vận may không tốt lắm, nhưng cơ hội quý báu lần này có thể bỏ phí sao? Một tỷ đô la Mỹ chỉ là điều thứ nhất, ngoài ra còn thêm thời hạn mười năm giữ người đẹp, có tiền thì phải có thời gian tiêu xài.

Phụ nữ? Mười năm? Bích Tú Hinh và Uông Sở Tình đều ngây người ra, sao lại thế này? Ván bài này và phụ nữ thì có quan hệ gì sao?

Hiện tại Vương Ngạn Thận ngược lại không phải đang suy nghĩ số tiền đánh bạc, hắn đang suy xét con bài chưa lật của Đường Sinh, xem những con bài hiện có trước mặt, chính mình vẫn còn cơ hội giành được sảnh, còn hắn? Quá lộn xộn, nhiều nhất được một đôi, phần thắng vẫn ở bên mình, giả dụ bài mình không phải là sảnh, chính là một đống bài lộn xộn, bài hắn chưa chắc có thể kết đôi, cũng là một đống bài lộn xộn, bài tàn đúng là bâì tàn, phần thắng của mình vẫn rất lớn.

Mà Đường Sinh bỗng chốc ném ra một tỷ đô la Mỹ, lại không thấy quân át chủ bài, hắn rõ ràng là muốn hù mình, hừ, ngươi cho rằng ta không theo nổi?

________

(1) Đồng hoa: những quân bài cùng một nước hay một chất (cùng là cơ, hay rô…chẳng hạn), trong bài xì tố hay còn gọi xì phé (poker), năm lá bài cùng chất gọi là Thùng (flush). Thùng đứng thứ năm trong xếp hạng bài tốt, xếp ngay dưới Cù lũ (Full House), Tứ quý (Four of a Kind), Thùng Phá Sảnh (Straight Flush) và Thùng Phá Sảnh lớn (Royal Flush), nhưng trên Sảnh (Straight), Xám Chi (Three of a Kind), Thú (Two Pairs), Đôi (Pair) và Mậu Thầu (High Card).

Trong đó Thùng Phá Sảnh lớn là cao nhất, gồm 5 lá bài đồng chất liên tiếp nhau với Xì là lá bài cao nhất, Thùng Phá sảnh là 5 lá bài đồng chất liên tiếp nhau, Tứ Quý là bốn lá bài đồng số, Cù Lũ là một bộ ba và một bộ đôi, Sảnh là năm lá bài liên tiếp nhưng không cùng chất, Xám chí là ba lá bài đồng số, Thú là hai đôi, Đôi là hai lá bài đồng số, Mậu Thầu là lá Xì (hay còn gọi là Ách).

(2) Cùng chất: những lá bài cùng là cơ, hoặc rô, hoặc chuồn, hoặc bích.


trướctiếp