Một hôm, Tuyên Vương
đang uống rượu giữa bầy cung nga xinh đẹp, vui chơi ở Tiệm Đài. Chung vô Diệm xin vào yết kiến, tự xưng là người con gái không lấy được chồng
của nước Tề, nghe nói Tề Vương là người hiền minh, xin vào hậu cung lo
việc quét tước cho vua. Các cung nữ nghe xong bụm miệng cười, Tuyên
Vương nghe tâu cũng tức cười nhưng vì lòng hiếu kỳ, ra lệnh cho vào yết
kiến. Tuyên Vương hỏi: "Xú phụ! Ngươi sao không chịu ở yên nơi quê hương mà tự tiến tới vua phải chăng ngươi có tài nghệ cao kì?". Vô Diệm đáp:
"Không dám nói kì tài cao nghệ, chỉ học được thuật ẩn hình, xin vì đại
vương hiến chút nghề mọn để giúp vui". Nói xong liền ẩn mình, không ai
thấy nữa.
Hôm sau Triệu Vương lại triệu đến làm trò. Vô Diệm
không nói, chỉ trừng mắt, cắn răng, giơ tay, vỗ gối... làm 4 động tác và kêu liên tiếp 4 tiếng "hiểm". Tuyên Vương hỏi ý nghĩa ra sao? Vô Diệm
nói rằng: "Nay nước Tề có sự uy hiếp của Tần ở phía Tây, Sở phía Nam, đó là nguy hiểm thứ nhất. Đại vương làm nhọc sức dân, hao tốn tiền của,
lập Tiệm đài hoa lệ, đó là điều nguy hiểm thứ hai. Trong triều thì biếm
người hiền, dùng kẻ nịnh, đó là điều nguy hiểm thứ ba. Đấng quân vương
đam mê tửu sắc, không sửa sang chính trị trong nước, đó là điều nguy
hiểm thứ tư. Thiếp trừng mắt vì đại vương xét cái biến phong hoả, cắn
răng là thay đại vương trừng trị cái miệng chống can gián, giơ tay là vì đại vương đuổi kẻ bề tôi xàm nịnh, vỗ gối là xin đại vương dẹp bỏ cái
đài ăn chơi."
Tề Tuyên Vương nhận lời can gián, từ đó bỏ yến
nhạc, phá Tiệm đài, trừ tôi nịnh, làm cho binh mã mạnh, kho lẫm đầy...
lập Chung Vô Diệm làm Vương hậu, và với sự phụ tá của bà, nước Tề trở
nên cường thịnh.