Vy An không phải toàn toàn: biểu tượng mặt cười gian.
Quay đầu lại,Lục An nhảy chân sáo đi xuống lầu,đi tới chỗ sofa Lục Vy An
đang ngồi uống trà,không nhanh không chậm vỗ vỗ bờ vai của anh: “Nói đi, anh tính yêu chị Lam Nhi thế nào?”
“Yêu?” Lục Cẩn Ngôn lạnh nhạt hỏi ngược lại.
“Đúng vậy,đàn ông thì nên yêu một cô gái mình thích.” Lục Vy An phân tích
giúp anh, “Nguyên nhân anh liên tục đi xem mắt thất bại chính là do anh
không chủ động,khi đi ăn cùng lại không chu đáo giúp đối phương kéo ghế
ra,cũng không mỉm cười khen ngợi trang phục của đối phương,lại chẳng chủ động mời đối phương đi xem phim,chứ đừng nói tới tặng hoa hồng,thiệp
chúc mừng,chocolate,đồ trang sức này nọ khiến người ta vui vẻ,phụ nữ sẽ
cảm thấy anh không thật lòng,tự nhiên sẽ thất vọng,cũng chẳng cố chấp
lấy mặt nóng dán mông lạnh nữa đâu.”
Lục Cẩn Ngôn uống một ngụm trà,không nói lời nào.
“Nếu như anh tiếp tục dùng cách này đối với Lam Nhi,thì anh nhất định sẽ đi
lên vết xe đổ.” Lục Cẩn Ngôn nói thêm một câu, “Hơn nữa,Lam Nhi vốn cũng không phải đặc biệt để ý tới anh.”
Lục Cẩn Ngôn đặt ly trà xuống,cầm cuốn tạp chí y học lên không khách khí vỗ vỗ vào đầu Lục Vy An: “Anh muốn đọc sách,em về phòng đi.”
Lục Vy An lầm bầm kêu một tiếng “Bực mình”,rồi đi lên phòng.
“Đúng rồi,chủ nhật ba và dì sẽ về ăn cơm,em nhớ dọn dẹp sạch sẽ phòng mình đi đấy.” Lục Cẩn Ngôn vừa mở tạp chí ra,vừa dặn dò.
Lục Vy An lập tức dừng bước,xoay người kháng nghị: “Không thể nào,loại phụ
nữ không biết xấu hổ đó muốn tới nhà mình? Chỉ cần em vừa nhìn thấy mặt
bà ta thì sẽ ăn không ngon.”
Mắt Lục Cẩn Ngôn nhìn chữ viết: “Em bao nhiêu tuổi rồi,nói chuyện sao lại không có chừng mực như vậy?”
Lục Vy An cười lạnh: “Bà ta vốn dĩ là loại phụ nữ không biết xấu hổ,em đâu
có nói sai? Bà ta quấn Lục Thiên Sơn mấy chục năm,mẹ cũng bởi vì sự tồn
tại của bà ta cho nên mới suy nghĩ nhiều mà sinh bệnh,em đã sớm nói với
Lục Thiên Sơn,cho dù bây giờ mẹ không còn trên đời này, cũng không tới
lượt loại phụ nữ như bà ta.”
Lục Cẩn Ngôn ngước mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn em gái đang bộc phát cảm xúc.
Một lát sau,Lục Vy An khắc chế cảm xúc,tỉnh táo lại: “Thôi,em cũng không
trông cậy việc anh sẽ cùng chung mối thù với em,suy nghĩ của cánh đàn
ông các anh,trong vấn đề tình cảm không giống con gái bọn em,đối mặt với tình yêu cũng kém hơn rất nhiều,có lẽ anh cảm thấy em không nên cư xử
như thế với bà ta,nhưng em….không làm được.”
Lục Vy An nói xong liền chạy lên lầu.
Lục Cẩn Ngôn ngồi ở trên ghế sofa,gấp lại cuốn tạp chí trong tay,ném sang một bên,trong đầu nhớ lại người cũ chuyện xưa.
Ngày đó cãi nhau loạn cả lên,cha mẹ ở trong phòng khách gây gổ,không muốn ly dị,dì cũng ở đó,bà ấy đứng sau lưng cha,không nói một câu nào,chỉ lặng
lẽ rơi nước mắt,sau đó lại nghe thấy tiếng khóc lóc, tiếng gào thét chói tai,mẹ chạy tới phòng bếp cầm con dao phay,anh đang kéo Lục Vy An núp
dưới cánh cửa nhìn lén,liền mở cửa chạy tới,dùng sức nắm cánh tay đang
cầm con dao của mẹ: “Mẹ,mẹ muốn làm gì?”
Anh nhớ lúc đó mặt mẹ lạnh lẽo,cứng ngắc lại tuyệt vọng,kinh ngạc mà nhìn
sang anh,anh đoạt lấy con dao trong tay của mẹ mình,đem lại giá dắt vào, dõng dạc nói: “Không giải quyết được vấn đề gì đâu, bất kể thế nào,con
và An An sẽ luôn ở bên cạnh mẹ.”
Nghe được câu này,mẹ mới vươn cánh tay ôm anh vào ngực: “Đúng vậy,mẹ còn có
con và An An,mẹ còn cần thêm gì nữa,làm người không thể ngu ngốc như
vậy,thôi….”
Khi đó anh mới mười hai tuổi,cũng đã hiểu đại khái mọi việc,cha của anh Lục Thiên Sơn ở Hongkong học bổ túc một năm cùng mẹ anh là Vũ Thi bên nhau
thì ít mà xa cách thì nhiều, tình cảm giữa hai người dần dần có một
khoảng cách,mà Ân Phi yêu thầm anh rể đã lâu lại đúng lúc xóa bỏ hôn ước với bạn trai,cố chấp đi Hongkong, lấy danh nghĩa em vợ chăm sóc cuộc
sống cơm nước thường ngày cho Lục Thiên Sơn,mới đầu Lục Thiên Sơn chỉ
coi dì như một người em vợ đúng mực,nhưng cuối cùng vẫn không tránh khỏi cảnh anh hùng khó qua ải mĩ nhân.
Sau đó,Ân Phi cũng không lập gia đình,vì tiền đồ của Lục Thiên Sơn,dì lựa
chọn đứng trong bóng tối lặng lẽ chờ đợi ngày được làm bạn cùng Lục
Thiên Sơn, cho đến sau khi Vũ Thi mắc bệnh ung thư vú rồi qua đời,chuyện của Ân Phi mới sáng tỏ,mấy năm gần đây,trong một số trường hợp công
khai,người cẩn thận sẽ phát hiện ra bên cạnh Lục Thiên Sơn luôn có một
người phụ nữ kiều diễm,một người phụ nữ dịu dàng theo bên cạnh, người
phụ nữ này chính là Ân Phi.