Long Mặc Uyên cũng theo phản xạ tiến tới muốn ngăn cản Tử Du thì cũng bị cô không hề nể nang dùng hết sức bình sinh tát những cái trời giáng
khiến cho anh cũng say xẩm mặt mày lảo đảo suýt ngã. Sau màn vả mặt tra
nam và cái con giáp thứ mười ba kia Tử Du liền phủi phủi tay xoay người
rời đi, cô còn không quên nói vọng lại.
"Đồ tra nam đê tiện, đồ
con giáp thứ mười ba mặt giày hơn cả mặt đường. Chuyện hôm nay giữa ba
chúng ta còn chưa xong đâu, con Tử Du này hiền chứ không phải ngu nên
đôi tra nam tiện nữ hai người cứ đợi đấy. Hơn nữa không biết là con của
ai mới là dã chủng nha, nếu tôi đoán không nhầm thì cái thai đó của cô
khoảng tầm hai tháng. Nhưng lúc đó anh ta lại ở nhà tôi làm giúp việc
không công vậy cái thai này của cô là sinh sản đơn tính hả? Ôi trên đầu
ai đó có thảm cỏ thật xanh, lại có cái sừng thật dài!’’ Ha ha hết lần
này tới lần khác cô vẫn luôn cho anh cơ hội để bù đắp, chẳng qua cô đã
ngây thơ mà quên đi rằng nếu bắt đầu đã sai thì cả quá trình sẽ tiếp
theo sẽ chẳng bao giờ đúng.
Tử Du cố gắng tỏ ra kiên cường mạnh
mẽ tránh cho đôi tra nam tiện nữ kia hả hê. Nối niềm tâm sự này cô không biết nên nói với ai mà cũng không biết nên nói như thế nào. Sau khi
quay trở lại cửa hàng ban nãy để tìm Bắc Minh mắt của cô đã cay xè đỏ
hoe nhưng dù hắn hỏi như thế nào thì Tử Du cũng không chịu hé răng nửa
lời.
“Tử Du à em bị làm sao vậy, sao tự dưng tự đế lại khóc? Hay
vừa rồi có người ăn hiếp em?” Trời ạ, đứa em gái bé bỏng đáng thương của hắn liệu còn phải chịu bao nhiêu giày vò nữa đây. Ông trời ơi, ông quá
bất công!
Tử Du lắc lắc đầu liên tục, sau đó kéo anh tới quầy thanh toán rồi nhanh
chóng trở về nhà. Sau khi về nhà thì Bắc Minh Thiên có chuyện quan trọng nên sau khi Tử Du xuống xe hắn không có vào nhà mà chỉ vẫy tay chào tạm biệt cô rồi rời đi.
Tử Du lững thững lê đôi chân mệt mỏi về
phòng cô nằm vật xuống giường nhớ lại từng câu từng chữ Lăng Hạ Nhi nói
lúc ở trung tâm thương mại. Hóa ra anh và cô ta đã sớm nên duyên, ngay
cả con cũng có rồi vì sao còn luôn gieo hi vọng cho cô cớ chứ.
Tử Du cứ vì chuyện này mà ngày đêm trằn trọc mất ngủ, hơn nữa cô vì thương con, thương cho số phận bản thân mình mà ngày nào cũng dùng nước mắt
rửa mặt. Cô cả ngày nhốt mình ở trong phòng không chịu ra ngoài, cơm
cũng là đem lên phòng ngồi ăn.
Bắc Minh Thiên cũng phát hiện ra
sự khác thường của em gái, còn phát hiện ra cô có xu hướng tự ngược đãi
thân thể mình. Khiến cho hắn nửa đêm còn gọi điện đánh thức bạn của mình và cũng là một bác sĩ nam có tiếng ở khoa sản.
“Ngạn Thanh tôi
hỏi cậu chút chuyện! Nếu phụ nữ có thai bị mất ngủ thì có thể sử dụng
thuốc ngủ không? Hơn nữa cô ấy còn có những hành động và biểu hiện gây
nguy hiểm và thương tích cho bản thân thì nên làm gì?”
“Lão tổng tông của tôi ơi, anh biết bây giờ là mấy giờ không là 3 giờ sáng
rồi. Nguyên hôm nay tôi thực hiện một ca phẫu thuật kéo dài tới 9 tiếng
nên rất mệt! À mà cậu vừa nói cái gì? Phụ nữ có thai? Cậu sa ngã tới mức chưa danh chính ngộ thuận rước con con người ta về nhà đã làm họ lớn
bụng!”
"Nói vào trọng điểm đi!’’
“Cần hết sức thận trọng
dùng thuốc cho phụ nữ mang thai. Các thuốc/sản phẩm có thể dùng cho thai kỳ: - Thuốc kháng histamine: Diphenhydramine hydrochloride và
doxylamine gây buồn ngủ, có thể được sử dụng làm thuốc hỗ trợ giấc ngủ.
Còn về những hành động lạ kia cậu nên liên hệ với bác sĩ tâm lý càng sớm càng tốt vì đó là triệu chứng trầm cảm thai kì. Bởi vì nó là một chứng
rối loạn cảm xúc nghiêm trọng ở mẹ bầu, chúng ảnh hưởng trực tiếp đến mẹ và thai nhi. Cảm xúc của mẹ bị rối loạn và rất khó kiểm soát trong suy
nghĩ.”
“…”
Bắc Minh Thiên len lút bỏ loại thuốc hỗ trợ
giấc ngủ vào sữa của Tử Du, sau khi thấy cô chìm vào giấc ngủ mới nhẹ
nhõm được chút xíu. Hắn quyết định sẽ điều tra xem ngày hôm đó Tử Du ở
trung tâm thương mại đã xảy ra chuyện gì!
…
Mà từ lúc Tử
Du tức giận bỏ đi thái độ của Long Mặc Uyên đối với Lăng Hạ Nhi ngày
càng lạnh lùng, cô ta suốt ngày mặt nóng dán mông lạnh nên lúc nào cũng
âm thầm chửi rủa cô.
Mà Long Mặc Uyên cũng vì sự xuất hiện của Tử Du mà sự nghi ngờ của anh đối với Lăng Hạ Nhi ngày càng lớn. Anh chắc
chắn rằng cô ta đang lừa dối anh, bởi vì ở bên cạnh cô ta anh không hề
cảm thấy gì cả, nhưng lúc cô gái ôm anh thì anh lại vô thức đáp lại và
thậm chí tham luyến không muốn buông. Sự nghi ngờ kia được đẩy đến đỉnh
điểm khi anh nhận được chuyển phát nhanh một cặp nhẫn cưới. Tên người
đặt là anh và trong chiếc nhẫn cưới đó lại có khắc tên anh và Tử Du chứ
không phải là Nguyệt Nguyệt.
Nhưng với nhiêu đó chưa đủ để chứng
minh cái gì cả, trong một lần anh tới công ty đã vô tình tìm được cuốn
sổ tràn đầy những lời nói yêu ngọt ngào dành cho Tử Du và nét chữ trên
đó với nét chữ của anh cũng không sai lệch tí nào.