Thế Nào Là Chân Tình?

Chương 2


trướctiếp

Hơn nữa Dịch Đình làm trầy xe Tống Vũ, anh cũng không hề bắt cô bôi thường, còn lái xe mời cô đi ăn khuya, lúc đo Dịch Đình lại hỏi: “Tống Vũ, sao anh lại tới làm ở nhà ăn?”

Động tác dùng cơm của Tống Vũ vô cùng tao nhã, cũng không nói nhiều, đại khái là đánh cược với anh họ bị thua, kẻ thua phải đến nhà ăn làm không công hai tháng.

Xém chút nữa là Dịch Đình bị sặc cơm.

Đợi đến khi phiếu sửa xe được trợ lý của Tống Vũ đem tới, chân Dịch Đình cũng run rẩy luôn. Cô dụi dụi mắt, đếm hết lần này tới lần khác, xác định là đúng sáu con số thì ngẩng đầu cười giả lả với anh: “Chúng ta quen thân thế này chắc không cần tính toán chi li ha?”

“Nhưng xe là do em làm trầy mà đúng không?” Anh nói cũng vô cùng nghiêm túc: “Tôi chỉ mới mua nó tháng trước thôi, giờ phải đưa vào tiệm bảo hành, tổn thất này tôi còn chưa tính với em đấy.”

“Em chỉ lỡ chân thôi mà, lúc anh lỡ không có tiền thối bánh bao cho em, em cũng đâu có tính với anh.”

“Nói cũng đúng.” Tống Vũ nghĩ một lát: “Em giúp tôi một chuyện, việc này coi như cho qua.”

Dịch Đình cũng không thèm hỏi chuyện gì mà gật đầu lia lịa.

Tống Vũ muốn Dịch Đình làm mối cho anh, đối phương là bạn cùng lớp với Dịch Đình, bạn học có tên gọi như hoa Dạ Lộ. Dạ Lộ là người đẹp mang nét lai Đông – Tây, Tống Vũ nói: “Lúc tôi gặp được cô ấy, tôi cũng biết tại sao tôi muốn đến đại học C rồi.”

“Vì sao?” Dịch Đình hỏi: “Không phải vì thua cược à?”


trướctiếp