Điền Viên Xuân

Chương 6


trướctiếp

Điền Hòa Hòa tỉnh lại, đầu óc choáng váng nặng nề, đầu nàng có chút mơ màng, nàng nhìn về phía trần nhà, cái này không phải đèn nhà nàng, nàng đang ở nơi nào? Điền Hòa Hòa lục soát ký ức hôm qua, nhớ là sau khi chia tay, mình mơ mơ hồ hồ đi theo Hà Viện Viện về nhà, còn ở nhà của Hà Viện Viện uống rượu, hình như còn uống rất nhiều bia, sau đó thì không còn nhớ gì hết. Cho nên chính mình bây giờ đang ở trong nhà của Hà Viện Viện? Điền Hòa Hòa nhìn quần áo bản thân, vẫn còn, chỉ là nội y bên trong đã được tháo dây, giống như bị tuột, chắc là không có việc gì đâu, không có phát sinh chuyện gì xấu sau khi say rượu.

Liền lúc Điền Hòa Hòa âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nàng cảm giác được bên chăn mình hơi hơi giật. Điền Hòa Hòa trong lòng liền lộp bộp, nghĩ thầm nhà của Hà Viện Viện chỉ có một cái giường, hai người tạm chấp nhận ngủ cùng một giường. Điền Hòa Hòa nhẹ nhàng kéo chăn ra, xem một chút người bên cạnh, xác nhận người này chính là Hà Viện Viện.

Chăn mở ra, người nằm trong chăn là Hà Viện Viện, chính là vì cái gì nàng ta lại trần trụi như thế? Một cái dáng người ngủ khỏa thân, đối với Điền Hòa Hòa mà nói, tuyệt đối là chấn động không nhỏ, Điền Hòa Hòa lập tức đem chăn đắp lại, liếc một cái xem cũng không dám. Cho nên tối hôm qua chính mình uống say rồi đã xảy ra chuyện gì? Điền Hòa Hòa miên man suy nghĩ đều không nhớ ra được, nàng nhớ rõ lúc chưa say còn hướng Hà Viện Viện nói chuyện trên giường, chính mình muốn luyện kỹ năng, Hà Viện Viện muốn trị tính lãnh cảm, hai cái quả nữ, lại cùng uống rượu, say rượu rồi làm loạn, nghĩ lại liền đau đầu.

Hiện tại Điền Hòa Hòa đặc biệt muốn gọi Hà Viện Viện dậy, hỏi một chút xem, tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nàng hy vọng Hà Viện Viện sẽ phủ nhận đáp án mình mới nghĩ tới, nhưng cũng không dám gọi Hà Viện Viện tỉnh, sợ các nàng thật sự phát sinh quan hệ, vậy thì thực xấu hổ. Điền Hòa Hòa suy nghĩ, nếu không thì hiện tại liền trốn đi, đến nỗi có phát sinh quan hệ hay không, đều mặc kệ. Cho dù có, cũng làm như không có!

Chính là trời cao dường như không muốn cho Điền Hoa Hoa cơ hội chạy, chăn bên phía nàng phồng lên, động đậy, hiển nhiên muốn tỉnh, quả nhiên ngay sau đó, người nọ ngồi dậy, chăn trên thân thể nàng tuột xuống, nửa người trên lỏa lồ hiện ra, đường cong kia thật gợi cảm mê người. Điền Hòa Hòa vô pháp phủ nhận sự gợi cảm của Hà Viện Viện, nhưng là nàng không dám nhìn, mới thấy một cái khi nãy, đều muốn hoảng.

"Tỉnh?" Hà Viện Viện xoay người nhìn về phía Điền Hòa Hòa, ngữ khí tự nhiên hỏi. Nàng phát hiện thấy Điền Hòa Hòa không dám nhìn chính mình, hơn nữa rõ ràng quần áo Điền Hòa Hòa còn chỉnh tề trên người, mà Điền Hòa Hòa lại đem chăn bọc lấy chính mình thực khẩn trương, ngược lại chính mình không có mặc quần áo bại lộ bên ngoài, ngược lại một chút cũng không hoảng hốt. Cảnh tượng như vậy làm Hà Viện Viện cảm thấy buồn cười vô cùng.

"Tối hôm qua.....Tối hôm qua tôi uống say rồi ngủ có phải không?" Nếu Hà Viện Viện tỉnh, vậy thì không tránh khỏi, Điền Hòa Hòa chỉ có thể mở miệng hỏi Hà Viện Viện chuyện của tối hôm qua.

"Cô quên mất rồi sao?" Hà Viện Viện nhìn chằm chằm Điền Hòa Hòa, ngữ khí sâu kín mở miệng hỏi.

Hà Viện Viện tỏ thái độ như vậy, làm trong lòng Điền Hòa Hòa lộp bộp một chút, có dự cảm không tốt lắm.

"Tôi chỉ nhớ rõ là tôi uống rất nhiều rượu, còn chuyện sau đó thì không nhớ rõ...." Điền Hòa Hòa càng nói càng hối hận, cảm thấy chính mình không nên uống rượu nhiều như vậy.

"Cô thật sự không nhớ rõ sau?" Hà Viện Viện lại hỏi một lần.


trướctiếp