Điền Viên Xuân

Chương 29


trướctiếp

Ở bên nhau ba bốn tháng, vào một ngày, Hà Viện Viện nằm ở trên đùi Điền Hòa Hòa, Điền Hòa Hòa đang cắt trái cây thành khối nhỏ, dùng tăm xỉa răng cắm vào, một ngụm một ngụm đút cho Hà Viện Viện.

Hà Viện Viện không khách khí ăn trái cây Điền Hòa Hòa đút, quả thực cảm thấy hạnh phúc.

"Em có để ý đến họ của em và tên của chị là đồng âm, còn tên của em và tên của chị cũng đều là hai âm giống nhau không?" Hà Viện Viện một bên ăn, một bên nói.

"Thì như thế nào?" Điền Hòa Hòa hỏi ngược lại.

"Chứng minh chúng ta là duyên phận trời định, đã được an bài là trời sinh một đôi." Người ta có thể tự cho mình nhiều ý nghĩa, làm như trùng hợp, nhưng trong mắt của Hà Viện Viện, đều biến thành duyên phận do trời cao an bài.

"Trên đời này không nhiều chuyện trùng hợp như vậy." Điền Hòa Hòa mỉm cười nói, người này nhất định là đang nói hươu nói vượn, nàng còn chưa quên lúc trước người nào đó còn lừa mình có tính lãnh cảm, làm cho mình cả đời nhớ kỹ không quên, đặc biệt là lúc trên giường, phản ứng của Hà Viện Viện thật sự nhiệt tình. Cơ mà, nếu là vì Hà Viện Viện muốn dỗ mình vui vẻ, mà mình nghe cũng thật sự vui vẻ, nên nàng cũng không còn để ý.

Liền ngay khi Hà Viện Viện còn muốn nói gì nữa, tiếng chuông điện thoại vang lên, trên màn hình di động là dãy số lạ.

"Chắc là cuộc gọi rác." Hà Viện Viện nhìn dãy số lạ nói.

"Cứ nghe đi, lỡ như là điện thoại quan trọng." Điền Hòa Hòa nói.

Hà Viện Viện lúc này mới an tâm ấn nghe, đem di động lên tai.

"Là ai?" Hà Viện Viện không có hứng thú hỏi.


trướctiếp