Thương Em Cả Một Đời

Chương 3: Tôi cần.


trướctiếp

Lục Hạ lấy chồng rồi. Chồng cô ấy là người vô tâm nhất thế giới này.

Và hiện tại, người chồng trong truyền thuyết ấy đang ở ngay trước mặt cô, không chút ngượng ngùng nào mà quỳ xuống trước cô, bình tĩnh buông lời độc địa, "đe doạ" cô.

Tâm trí của Lục Hạ quay cuồng. Đặc biệt để ý câu nói "em cũng uống cạn ly rượu có thuốc k.ích d.ục mà một cô người mẫu "chuẩn bị" cho anh." của Hoắc Vũ.

Trong một khoảnh khắc nông nổi, cuộc đời của Lục Hạ đã phải rẽ ngang. Cô không may nhấn nút tự hủy rồi.

"Anh... anh đừng quá đáng!" Lục Hạ theo bản năng lùi lại, kéo giãn khoảng cách với Hoắc Vũ. Thật ra lúc này cô rất muốn quay đầu bỏ chạy. Nhưng như thế thì thật sự nhục quá. Lòng tự trọng của cô không cho phép.

Hơn nữa, Lục Hạ không biết có người của Hoắc Vũ ở bên ngoài hay không.

Khoé môi Hoắc Vũ cong lên. Đáy mặt tràn ngập ý cười. Anh đứng dậy, không có tiến đến bên Lục Hạ.

"Em chạy không thoát. Đừng nghĩ ở khoảng cách đó, em có thể thoát khỏi nanh vuốt của tôi."

Lục Hạ hít sâu một hơi, cố gắng vững tâm trước dòng đời éo le này. Cô cảm thấy mình nhất định phải vùng lên. Nếu cứ để anh đè đầu cưỡi cổ thế này, có lẽ cô thật sự sẽ mất vị trí nóc nhà quyền lực mất.

Nghĩ là làm. Lục Hạ lấy hết sự dũng cảm của bản thân, hùng hổ tiến về phía Hoắc Vũ. Cô nắm lấy cà vạt của anh, kéo mạnh. Khuôn mặt điển trai của anh rất nhanh phóng đại.

Lục Hạ có thể thấy rõ từng cọng lông mi dài và cong cong của Hoắc Vũ. Anh thật sự quá yêu nghiệt. Vẻ đẹp này có thể khiến mọi minh tinh phải lụi tàn, chịu thua.


trướctiếp