Hoàng Hậu Mất Trí Nhớ Rồi

Chương 11: Đi tắm


trướctiếp

Hôm nay y ra không ít mồ hôi, quần áo đều dính nhớp, có chút không thoải mái. Sở Du liền mang người đến hồ tắm, nhìn y cởi sạch quần áo, dẫm lên bậc thềm đá xuống nước.

Tuy hiện tại tâm tình của Giang Dao đã có chút biến hóa, nhưng y vẫn không thể thản nhiên thoát y trước mặt Sở Du được. Y tránh sau tấm bình phong, thỉnh thoảng có thể thoáng thấy da dẻ trắng ngần. Lúc y ra khỏi tấm bình phong, vẫn giấu đầu lòi đuôi quấn một chiếc khăn ngang hông, bắt gặp Sở Du quần áo chỉnh tề ngồi đó thì lập tức sững sờ.

"Nam Cẩn, ngươi...... Không ngâm mình sao?"

"Không ngâm," Sở Du đảo mắt qua ngọc thể của y, nhìn những dấu vết đã nhạt dần, khẽ cười nói: "A Dao, nếu em muốn ngâm mình cùng ta, không đơn giản chỉ là tắm gội, chúng ta thường xuyên ở trong hồ tắm này......"

Lời còn chưa dứt, Giang Dao đã rõ rành rành ý tứ của hắn. Y còn chưa xuống nước, nhưng bằng mắt thường cũng nhìn thấy ngực và gò má chuyển đỏ, giống như lời vừa rồi của Sở Du đang bắt nạt người vậy.

Sở Du tuy nói vậy nhưng không có thêm hành động gì.

Hắn nhìn Giang Dao vào trong nước rồi mới cởi áo khoác ngoài của mình ra, để lại một kiện áo trong mỏng manh, hắn ngồi xuống bên hồ, hai tay nắm lấy mái tóc dài của Giang Dao.

Tóc Giang Dao đen nhánh, sáng bóng và mềm mại, còn mang theo thanh hương lành lạnh. Sở Du múc một gáo nước làm ẩm tóc cho y, tầm mắt lại theo cần cổ trắng ngần tinh xảo của y dời đi, cuối cùng dừng ở trên hai quả sơn thù du đỏ au trước ngực.

50

Giang Dao vùi lỗ tai đã đỏ bừng dưới nước, phía trên mặt hồ rải rất nhiều cánh hoa, che lấp cảnh xuân phía dưới. Màu nước sẫm càng phản chiếu cơ thể trắng tuyết của y, như một khối ngọc hoàn mỹ nhất, xứng đáng được người nâng niu trong lòng bàn tay.


trướctiếp