Thường Lị bình tĩnh lại an ủi: "Tuyết Lạc bình tĩnh một chút, email kia yêu
cầu chúng ta trong 24h phải gửi 800 vạn vào tài khoản kia, đây rõ ràng
mà vì tiền mà tới! Đưa tiền là được rồi! Chỉ cần có thể giải quyết bằng
tiền thì đây cũng không phải chuyện gì lớn!"
Ninh Tuyết Lạc cáu gắt nói: "800 VẠN! Chỉ trong thời gian một ngày thì tôi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"
Mặc dù cô ta kiếm được nhiều tiền nhưng tiêu còn nhiều hơn, quần áo đồ
trang điểm, rồi tiền để đi lấy lòng mấy người của Ninh gia... Có việc
nào không cần tiêu tiền sao?
"Đi gom khắp nơi đi... hẳn là miễn cưỡng đủ!" Thường Lị trầm ngâm, trong
đầu nghĩ đối phương cũng thật biết cách ra giá, vừa vặn là mức chi trả
lớn nhất trong khả năng chịu đựng của bọn họ.
Lúc này, đột nhiên Ninh Tuyết Lạc nghĩ ra cái gì: "Nếu đối phương có thể
tra ra thông tin của chúng ta, vậy tại sao chúng ta không thể?"
Thường Lị lắc đầu: "Tài khoản nặc danh có thể dễ dàng tra được như vậy sao?
Đây chính là đột nhập vào hệ thống ngân hàng! Chúng ta có đốt tiền thuê
bậc thầy hacker về cũng không nhất định có thể tra ra trong một chốc một lát được! Hơn nữa... tìm được thì thế nào? Đối phương nắm đằng chuôi
trong tay rồi, bất kể như thế nào... khoản tiền này vẫn phải cũng cho
họ!"
"Chết tiệt..." Ninh Tuyết Lạc hung hăng trừng mắt nhìn Thôi Thái Tĩnh đang
trốn trong góc: "Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!"
Nếu không phải bởi vì Ninh Tuyết Lạc nắm được điểm yếu của Thôi Thái Tĩnh
nên cô ta mới tương đối yên tâm khi dùng chứ nếu không đã đuổi cổ từ sớm rồi.
Thôi Thái Tĩnh muốn phản bác nhưng lại không dám mở miệng, cô ta chẳng có lỗi gì cả được không.
Ninh Tuyết Lạc cố gắng trấn tĩnh lại rồi thúc giục: "Chị Thường, bây giờ chị giúp tôi đi xoay tiền! Nhanh! Còn nữa... đi thuê thêm mấy nhóm thủy
quân, làm sao mà trong vòng một tuần phải ép Ninh Tịch rời khỏi giới
giải trí, vĩnh viễn không trở được mình!"
"Tuyết Lạc, dù sao chúng ta cũng có lời khai của Trương Cường, em xem... chúng ta có thể tiện tay đưa cô ta vào tù luôn không?" Thường Lị thử thăm dò.
"Không được, mặc dù Ninh gia không nhận cô ta nhưng sẽ không đến mức cho cô ta ngồi tù. Chị nhớ cho kĩ, tốt nhất đừng để cho cô ta hủy hợp đồng, phải
khiến cô ta ở lại trả nợ cho công ty cả đời. Nếu không nhỡ đâu ép quá cô ta chạy về Ninh gia thì tôi sẽ không khống chế được cục diện đâu... Còn nữa, đề phòng ngày mai có gì bất trắc, tôi sẽ sắp xếp cho chị một luật
sư giỏi!" Ninh Tuyết Lạc vắt óc dặn dò từng cái một, chắc chắc không sót cái gì nữa mới an tâm.
Mọi chuyện vốn đang vô cùng thuận lợi, không ngờ giữa đường lại xảy ra biến cố lớn như vậy, nhưng mà Thường Lị nói không sai: chuyện có thể dùng
tiền giải quyết thì không phải vấn đề. Những chuyện tiếp theo, cô ta
tuyệt đối không cho phép xảy ra bất cứ tình huống ngoài ý muốn nào!
Ngày hôm sau....
Ninh Tịch thuận lợi lấy được 800 vạn, 6h chiều cô cùng với luật sư do Lục Đình Kiêu sắp xếp đi tới công ty giải trí Tinh Huy.
Lúc này chính là thời điểm tan ca, mọi người nhìn thấy Ninh Tịch thì đều
kinh ngạc đến ngây người, ngay sau đó lập tức điên cuồng truyền tin cho
nhau, chụp ảnh quay clip đưa lên trên mạng: #Tưởng đã bốc hơi khỏi nhân
gian - Ninh Tịch đã xuất hiện!
"Trời ạ! Ninh Tịch kìa! Thật sự là cô ta! Thế mà cô ta còn dám xuất hiện?"
"Đúng vậy! Gan thật lớn! Nếu tôi là cô ta thì đã trực tiếp bỏ trốn rồi, còn về làm gì?"
"Đúng thế, sau chuyện này chắc chắn cô ta không còn cách nào lăn lộn trong
giới giải trí nữa rồi, không chừng còn bị ngồi tù, thà trốn luôn cho
rồi!"
"Các cô có thấy người đàn ông đi theo cô ta không? Vừa nhìn đã biết là tinh anh*! Lai lịch thế nào nhỉ?"
(*Tinh anh: nhân tài xuất chúng.)
"Nhìn không giống tình nhân, chẳng lẽ là trợ lí?"
"Không thể nào! Đã thảm hại đến thế sao có thể mời được trợ lí?"
"Lỡ đâu là vị kim chủ sau lưng của cô ta?"
"Ha hả, tôi muốn nhìn xem vị kim chủ nào có bản lãnh giải quyết chuyện lớn như này?"