Ôn Nguyễn tập trung vào Diệp Khuynh Ngữ, nhưng lại không để ý đến thanh niên sắc mặc âm trầm kia.
Rất nhanh đã đến thứ hai.
Sau khi Diệp Uyển Uyển về đến trường, cô đi thẳng đến phòng làm việc của cô chủ nhiệm Chu Lệ Bình.
Trong kỳ thi hàng tháng này, cô cảm thấy mình đã thể hiện rất tốt, và không có vấn đề gì khi lọt vào tốp ba của trường.
"Cô Chu, kết quả đã ra chưa? Lần này em thi thế nào?" Diệp Uyển Uyển hiện
lên một chút lo lắng cùng mong đợi trên khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng.
Chu Lệ Bình nhìn thấy Diệp Uyển Uyển thì mỉm cười, "Tốt lắm, em mới là top ba."
Diệp Uyển Uyển Tim đập nhanh hơn.
Tự mình ước lượng là một chuyện, xác nhận từ miệng của giáo viên lại là chuyện khác.
"Còn top một và top hai?"
"Là Hoắc Cảnh Tử và Tống Thiến."
Tức là không có Ôn Nguyễn?
Trong lúc Diệp Uyển Uyển cười nhạo trong lòng, trên khuôn mặt xinh đẹp lại
hiện lên một tia khổ sở, "Không có em gái Nguyễn Nguyễn của em sao?"
Chu Lệ Bình nghĩ đến Ôn Nguyễn, trong mắt hiện lên một tia nước mắt, lắc đầu một cái, không nói gì.
Diệp Uyển Uyển không để ý đến sự phức tạp trong mắt Chu Lệ Bình, sau khi rời phòng giáo viên, cô lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cho
Liễu Thục Oánh.
Biết rằng Diệp Uyển Uyển đứng top ba, còn Ôn Uyển thì không được xếp hạng, Liễu Thục Oánh vội đáp, lát nữa bà sẽ đến
trường với Ôn Cẩm Chương.
Môi Diệp Uyển Uyển cong lên thành một nụ cười tự mãn.
Khi chú qua xem, trong lòng khẳng định sẽ đối với đứa con gái khẩu xuất cuồng ngôn kia thất vọng a!
Ôn Nguyễn sẽ đăng đàn lên diễn đàn để chứng minh mình là đồ ngốc, nên sẽ bị dư luận chế giễu và mất mặt đúng không?
Nghĩ thế bài đăng sẽ làm Ôn Nguyễn xấu hổ thì còn gì bằng!
“Uyển Uyển, điểm của chị thế nào?” Sau khi Lăng Phỉ Nhi đến trường, cô đến
phân ban 1 tìm Diệp Uyển Uyển, nghe nói Diệp Uyển Uyển đến văn phòng
giáo viên, cô cũng vội vàng đi tới.
Diệp Uyển Uyển vuốt mái tóc
dài trên má, tự mãn trong lòng nhưng trên mặt lộ ra một tia buồn bã,
"Phỉ Nhi, nếu không vẫn là đừng để Nguyễn Nguyễn đăng bài chứng thực
mình là đứa ngu xuẩn, đến lúc đó con bé sẽ rất mất mặt a?
Nghe
được lời nói của Diệp Uyển Uyển, Lăng Phỉ Nhi không khỏi bật cười, giữa
hai lông mày lộ ra vẻ khinh thường, " Cậu ta đúng là đồ ngốc, không
những thế còn là kẻ thua cuộc, giống như đồ não lợn, còn muốn phá tung
quan hệ của hai anh em Hoắc gia, ôi chao! "
Nghĩ đến Ôn Nguyễn
sắp bị chế giễu, Lăng Phỉ Nhi nhất thời không chần chờ, "Em trở lại
phòng học, em phải để con nhỏ đó đăng bài, gọi em là cô!"
“Danh sách còn chưa đưa ra, nhưng đã có người hỏi chủ nhiệm lớp, cậu không
lọt vào top ba!” Lăng Phỉ Nhi ánh mắt khiêu khích tự mãn, “Quên đi, cậu
ngu xuẩn nên không biết, coi như nói vài lời liền có thể trở thành một
học bá, nên học hỏi thêm để thay đổi chỉ số IQ thì mới có thể so sánh
với Uyển tỷ nha! "
Ôn Nguyễn thần sắc nhàn nhạt nhìn Lăng Phỉ Nhi kích động, hận không thể giẫm cô trên mặt đất dùng sức ma sát. "Danh
sách vẫn chưa công bố, đến đây kêu gào cái gì."
Lăng Phỉ Nhi từng mắt nhìn Ôn Uyển, "Kéo dài thời gian cũng không thể thay đổi được một đứa ngu xuẩn như cậu."
Lăng Phỉ Nhi vừa dứt lời, đột nhiên có người hét lên: "Danh sách kết quả đã ra!"