Ngôn Thanh Nhiên xoay người, tìm đến chổ ban âm thanh muốn mượn một
chiếc ghi-ta sau đó đứng ở trước microphone, vươn ngón tay thon dài nhẹ
nhàng gảy thử âm thanh. Cảm giác cái chuôi đàn ghi-ta này cũng không tệ
lắm, âm cũng rất hảo, nghĩ tới cũng đã lâu rồi không có chơi ghi-ta.
Ngôn Thanh Nhiên vẫn luôn có một ước mơ đó chính là thành lập ban nhạc,
không sai, đó chính là ước mơ khi còn bé của cô, nhưng sự thật luôn tàn
khốc, cô cho dù đến bây giờ cũng vẫn chưa có cơ hội thể thực hiện. Bởi
vì không có ai muốn cùng chơi với cô! Cô chỉ có thể lặng lẽ đi học nhạc
khí này nọ nào là trống, đàn ghi-ta còn có đàn dương cầm, đồng thời đều
có giấy chứng nhận... Cùng lúc đó hình tượng của cô cũng đã được mọi
người định dạng là ôn nhu rồi, cho nên không thể nào mà lại biểu diễn
rock được, tưởng tượng một nữ thần ôn nhu lại chơi nhạc rock... cảnh
tượng kia có chút không biết nói như thế nào... . Truyện Gia Đấu
Ngôn Thanh Nhiên quay đầu hướng tới ban âm nhạc gật gật đầu, ngón tay tùy ý
rãi đàn, âm nhạc vang lên, ngọn đèn sân khâu đánh vào trên thân thể của
cô khiến cho xung quanh tỏa ra một vầng ánh sáng nhàn nhạt.
Trong nháy mắt một cổ âm thanh kích động lòng người bắt đầu vang lên, chỉ
thấy tóc Ngôn Thanh Nhiên mềm mại vuốt lên trán, cất dấu mị hoặc trong
hai tròng mắt, ánh mắt ngang ngược, sắc bén vô tình! Lông mi nhỏ dài hơi xoăn, mũi cao thẳng, cánh môi mỏng ửng đỏ có độ cung nhàn nhạt, khóe
miệng mỉm cười mang theo phong cách đặc biệt hiếm có, một nhan sắc tuyệt thế kiêu ngạo cùng tôn quý, giống như tất cả mọi thứ trên thế giới này
đều bị thuần phục dưới chân cô, mà cô từ sớm đã giỏi hơn bất kì chúng
sinh nào! Cà vạt bị cô không kềm chế được đã sớm trượt ra làm lộ cái cổ
trắng nõn cùng với hầu kết hoàn mỹ, ngoái đầu nhìn lại cười, mê đảo tâm
hồn chúng nữ sinh.
Rất nhiều bị hút đi vào, Ngôn Thanh Nhiên hảo soái! Chết tiệt đẹp mắt mê người!
Tiếng ca hát vang lên, âm thanh mát lạnh duyên dáng trong nháy mắt truyền
khắp toàn bộ hội trường, như vậy thật là êm tai, như vậy cũng thật tuyệt đẹp. Lúc này Ngôn Thanh Nhiên mị lực không ngừng bắn ra, ôm đàn ghi-ta
tựa như đang ôm một thứ gì đó đáng giá vô cùng, Ngôn Thanh Nhiên bây giờ chẳng khác gì một cái siêu sao. Ngoại hình hoàn mỹ cùng với khí phách
phát ra nhượng vô số người điên cuồng.
"Ngôn Thanh Nhiên! Ngôn Thanh Nhiên!"
"Hảo soái a! Hảo soái!"
"Oa, mê chết ta! Ngôn Thanh Nhiên ta yêu ngươi!"
Chổ nào trong hội trường đều có fan cuồng của Ngôn Thanh Nhiên, những bạn
học nữ kích động phấn khởi, giống như đói con sói bụng thật lâu thì gặp
phải một khối thịt tươi.
Ngôn Thanh Nhiên cảm thụ được dưới sân
khấu rất nhiều bạn học nhiệt tình kêu gào tên cô, thời điểm này giống
hệt đời trước. Giống như được trở về thời điểm được các fan hâm mộ quan
tâm, điều này làm cho trong lòng cô sản sinh một loại thỏa mãn cảm, khóe miệng hơi hơi giơ lên.
Hiện trường bầu không khí nóng như lửa
mà lại phấn chấn lòng người, người trên sân khấu chói mắt người nhượng
rất nhiều người không dời mắt được, Ngôn Thanh Nhiên giống như có một
loại ma cuốn hút người khác.
Lạc Chanh Manh tim đập nhanh gia
tốc, nhìn thiếu niên trên sân khấu cực kì mê người, nhượng lòng của nàng nhộn nhạo không chịu nổi. Hai mắt liền như thế nhìn chằm chằm Ngôn
Thanh Nhiên~
Cố Tư Huyền cũng không dời mắt được, ân, Ngôn Thanh Nhiên như vậy rất hảo xem. Cuồng ngạo nhưng không câu nệ, Ngôn Thanh
Nhiên giống như gió để người ta muốn bắt cũng không được.
Hiệu
trưởng đại nhân ý trong mắt ngày càng thâm, thú vị trong mắt càng lúc
càng lớn, hứng thú trong lòng đối với Ngôn Thanh Nhiên cũng là gia tăng
lên. Quả nhiên a, tiểu gia hỏa này chính là thích cho nàng kinh hỉ, đã
bao lâu rồi đều không có loại cảm giác này. Rất nhiều thứ nàng có thể
nắm trong lòng bàn tay, chỉ có mỗi Ngôn Thanh Nhiên khiến nàng cảm thấy
không thể nào hiểu được.
Việc Ngôn Thanh Nhiên lên sân khấu biểu diễn chính là quyết định hiệu trưởng đại nhân, bởi vì nàng xem những
tiết mục trước thực buồn chán, ân, cho nên mình phải tự tạo thú vị. Quả
nhiên Ngôn Thanh Nhiên không có làm nàng thất vọng a...
Nhân
sinh của hiệu trưởng đại nhân thuận buồm xuôi gió lại hoa lệ, rất ít gặp phải khiêu chiến, nhưng một khi đã khiêu chiến thì sẽ khiến nàng nhiệt
huyết sôi trào, lời khiêu chiến lần này với Ngôn Thanh Nhiên nàng muốn
tiếp nhận rồi.
Ngôn Thanh Nhiên lúc này hoàn toàn không biết
chính mình đã khiến cho hiệu trưởng đại nhân chú ý, ở trên sân khấu tiếp tục mãnh liệt biểu diễn, mỗi tế bào trong người cô đều đang sôi trào!
Cô muốn tối nay bản thân sẽ điên cuồng một lần nữa!