Có Dung Tích Triều cùng Mộ Dung Tử biểu diễn trước, rất nhiều bạn học
diễn sau cảm thấy thật áp lực... Hơn nữa vẫn còn có Cố hội trưởng cũng
chưa biểu diễn, cảm giác càng thêm áp lực a.
Đột nhiên một trận
âm thanh vang lên, cuồng nhiệt mà mãnh liệt kéo tinh thần của các học
sinh lên cao, toàn bộ mọi người ánh mắt đều hướng lên sân khấu nhìn
người đang đứng trên đó.
Cố Tư Huyền hôm nay mặc một chiếc váy
lấp la lấp lánh giống như dải ngân hà đang phát sáng trong đêm. Vóc
người nảng lả lướt như ma như quỷ, da thịt trắng như tuyết, tóc đen như
mực lả lơi bên hông, lông mi cong vút chớp chớp, mị hoặc lòng người,
đúng là yêu nghiệt.
Váy ngắn màu rượu vang, nhìn xuống liền thấy hai chân thon dài trắng nõn, quyến rũ mười phần. Gợi cảm quyến rũ, môi
căng bóng đỏ mọng nhẹ nhàng như một đóa hoa hồng, khí chất cao quý từ
trên người nàng không hề giao động, tước đoạt toàn bộ ánh mắt ở đây.
Trên mặt hoàn mỹ nhẹ nhàng tươi cười, hơi thở lành lạnh giống như băng
sơn trên tuyết... Lại giống mị hoặc lòng người như yêu tinh, thật là
khiến người ta vừa muốn tới gần nhưng cũng muốn rời xa.
Cố Tư
Huyền như vậy mê hoặc lòng người, nhượng vô số nam sinh bắt đầu kích
động tru lên, năm nay trường học như thế nào liền có nhiều mỹ nhân hoàn
mỹ đây!
Cố Tư Huyền cảm âm mà bắt đầu khiêu vũ, kỹ thuật nhảy
xuất sắc khiến người người rung động, nhượng vô số người bắt đầu thét
chói tai, hiện trường bầu không khí bây giờ đã bị Cố Tư Huyền đẩy lên
tận đỉnh.
Nàng giống như một cái yêu tinh, mị hoặc như Trụ Vương Ðát Kỷ*, nghiêng nước nghiêng thành, khiến cho người ta muốn đem tất cả mọi thứ dâng lên cho nàng. Nghĩ không ra Cố Tư Huyền còn có mặt quyến
rũ như vậy. Một loại thần thái khiến người ta điên cuồng, bất đồng với
vẻ bề ngoài bình thường ôn nhu nhưng trong lòng phúc hắc của nàng.
*Trụ Vương Đát Kỷ: Hình tượng phổ biến nhất về Đát Kỷ có lẽ là sự tích do
hóa thành. Trong nhiều câu chuyện cổ đến tiểu thuyết, sân khấu, bà luôn
được mô tả là kỹ nữ có nhan sắc yêu kiều làm mê đắm lòng người, thuộc
hàng đại mỹ nhân của Trung Hoa.
Ngôn Thanh Nhiên nhìn Cố Tư
Huyền, trong đầu nhịn không được hiện lên hình ảnh ngày hôm qua tại
phòng thay quần áo... Thân thể Cố Tư Huyền mềm mại trắng nõn trơn mềm,
còn có hai tiểu bạch thỏ khả ái...
Ngôn Thanh Nhiên càng nghĩ
mặt càng đỏ, nhanh vỗ mặt chính mình, thầm tự mắng bản thân một tiếng,
cô là đang mê muội sao! Vì cái gì sẽ nhớ tới hình ảnh kia! Chắc chắn là
có độc!
Thầm đem những suy nghĩ trong đầu nhanh chóng xóa đi,
tĩnh tâm tiếp tục xem biểu diễn. Cố Tư Huyền rốt cuộc cũng nhảy xong,
sau đó hơi hơi gật đầu cúi chào, ánh mắt liếc nhìn Ngôn Thanh Nhiên rồi
đi xuống sân khấu.
Ngôn Thanh Nhiên cảm giác được nàng nhìn
mình, trong lòng bồn chồn, nữ nhân này sẽ không phát hiện mình lại nhớ
tới hình ảnh ngày hôm qua đi?
Cố Tư Huyền có khả năng phi thường lợi hại, chỉ cần một cái liếc mắc mà có thể mang theo rất nhiều ý tứ.
Cái thứ nhất chính là, nhìn cái gì vậy! Cái thứ hai chính là, còn dám
nhìn! Còn cái thứ ba chính là, ngày hôm qua xảy ra chuyện gì, thành thật khai báo!
Tuy rằng hai người chỉ nhẹ nhàng nhìn thoáng qua nhau, nhưng cũng không gây trở ngại đến sự nhiệt tình của mọi người...