Sáng sớm thứ hai, Ngôn Thanh Nhiên đột nhiên dậy sớm, mặc đồng phục
tường nghiêm chỉnh, áo sơmi trắng phối hợp với cái cà vạt nơ hình con
bướm màu đen, một thân khoác tây trang màu đen bên ngoài lộ ra vóc người thời thượng hoàn mỹ.
Tóc vuốt lên một chút, nhìn trong gương
xuất hiện gương mặt của thiếu niên tuấn mỹ, khuôn mặt xấu xa tươi cười,
lông mi dài cong cong khẽ rung động, mắt mang theo ý cười, như một ngôi
sao tỏa sáng trong bầu trời đêm. Làn da trắng nõn kèm theo đôi môi hồng
đào khiến cho ngũ quan càng thêm hài hòa tuấn mỹ, phối hợp một thân tây
trang thuần hắc thần khí hiên ngang.
Toàn thân tản ra một cổ ấm áp, khí chất đặc biệt, người có thể ưu tú như vậy gọi là con cưng của thần cũng không sai đi.
Ngôn Thanh Nhiên quần áo nón nảy chỉnh tề, ngồi trên xe đi tới trường học,
ngày hôm nay trường học phi thường náo nhiệt. Ngày kỷ niệm thành lập
trường mỗi năm một lần khiến cho các học sinh càng nhiệt tình, còn có
món quà thần bí đến từ hiệu trưởng, thực sự là chờ mong cực kỳ.
Ngày kỷ niệm thành lập trường hằng năm đều được tổ chức phi thường long
trọng náo nhiệt, năm nay đặc biệt hơn mọi lần là có hiệu trưởng đại nhân đứng ra tổ chức còn tự mình chuẩn bị quà thần bí.
Các học sinh
từ từ tụ tập tại hội trường, với sức chứa có thể lên tới ngàn người, phi thường lớn. Ngày hôm nay vì tham gia ngày kỷ niệm thành lập trường mà
các học sinh đến rất nhiều.
Chỉ chốc lát, hội trường đã chật
ních người, vị trí ngồi hàng đầu chính là hiệu trưởng đại nhân, hàng thứ hai chính là của các lão sư, hàng thứ ba là của hội trưởng hội học sinh cùng với hội viên nhóm, đên vị trí thứ tư mới là của các tuyển thủ dự
thi.
Hàng thứ năm của các học sinh trong trường. Vị trí Ngôn
Thanh Nhiên được sắp xếp là hàng đầu, cách không xa chổ ngồi của hiệu
trưởng đại nhân...
Ngồi kế bên chính là Lạc Chanh Manh, Lạc
Chanh Manh ngồi đó mà đôi mắt không nhịn được liền nhìn sang Ngôn Thanh
Nhiên, Thanh Nhiên ngày hôm nay hảo soái a! Lạc Chanh Manh lại bị mê
hoặc nữa rồi!
Sau khi cùng cùng Lạc Chanh Manh chào hỏi, trò
chuyện Ngôn Thanh Nhiên ngồi ở vị trí mà im lặng. Ngày kỷ niệm thành lập trường chậm rãi khai mạc, đầu tiên là hiệu trưởng đại nhân sẽ lên đài
đọc diễn văn.
Hiệu trưởng đại nhân chậm rãi lạnh lùng bước lên
đài, đứng ở trước microphone "Ân, bắt đầu đi" Hiệu trưởng đại nhân nhàn
nhạt nói ra những lời này sau đó chỉ cảm thấy không khí xung quanh thấp
đi mấy độ, còn chưa ai kịp phản ứng thì hiệu trưởng đại nhân đã vững
vàng ngồi trên ghế.
Ngôn Thanh Nhiên vẻ mặt co quắp, hiệu trưởng đại nhân quả nhiên thực lạnh lùng a...
Các học sinh tất cả đều sửng sốt một hồi, cũng là các chủ nhiệm nhanh phản
ứng dẫn đầu vỗ tay, các học sinh mới hồi phục tinh thần lại vỗ tay, sôi
nổi đối hiệu trưởng đại nhân tỏ vẻ sùng bái! Hiệu trưởng đại nhân quả
nhiên cực giỏi!
Chỉ chốc lát người dẫn chương trình lên sân
khấu, lần này người dẫn chương trình vẫn là thành viên của hội học sinh, một nam sinh thanh tú cùng một nữ sinh đáng yêu.
"Quoa, có thể
thấy được ngay lúc này đây, ngày kỷ niệm thành lập trường phi thường náo nhiệt nha, những nam thanh nữ tú của trường chúng ta đâu rồi ạ, mọi
người có mong đợi những tiết mục tối nay không nào." Giọng nữ chủ trì
ngọt ngào vang lên, kéo tinh thần của mọi người trở nên tích cực, nam
chủ trì người cũng vội vã tiếp lời, hai người phối hợp ăn ý mà trò
chuyện.
Chỉ chốc lát, người biểu diễn đầu tiên xuất hiện, tiết
mục chính là múa ba-lê, kỹ thuật nhảy duyên dáng nhượng các học sinh đều vỗ tay tán thưởng, ngay sau đó các học sinh theo số thứ tự 2 và 3 cũng
lên diễn xuất, đều là đặc sắc không ngừng.
Rốt cục đến phiên
Dung Tích Triều biểu diễn, Dung Tích Triều chậm rãi đi lên sân khấu,
ngồi ở đàn dương cầm trước mặt tay bắt đầu chậm rãi đàn bài "Trí Ái Lệ
Ti" âm thanh êm tai nhượng vô số bạn học nghe đến si mê, kỹ thuật chơi
đàn dương cầm của Dung Tích phi thường hoàn hảo, bàn tay mềm mại trắng
nõn di chuyển trên phím đàn, nhanh chóng hoàn thành bản nhạc này, khiến
cho mọi người xung quanh mặc dù nhạc đã dừng nhưng trong lòng vẫn còn
hoài niệm a.
Một khúc nhạc hoàn tất, các học sinh đều nhiệt liệt vỗ tay, Ngôn Thanh Nhiên ánh mắt tán thưởng nhìn Dung Tích Triều trên
đài cách đó không xa, thật không hỗ danh là hoa hậu giảng đường tài mạo
song toàn, đúng là hình mẫu khiến người ta hâm mộ từ thiên phú đến bối
cảnh gia đình.
Sau Dung Tích Triều, các bạn học khác tiếp tục
lên biểu diễn, nhưng mà tiếng vỗ tay không được nhiệt liệt như dành cho
Dung Tích Triều, không ít bạn học đang chờ mong Cố hội trưởng biểu diễn, cùng với mỹ nữ Mộ Dung Tử xuất hiện a.
Các bạn học bắt đầu suy
đoán rằng lần này ai sẽ đoạt được giải thưởng, có phải hay không là hoa
hậu giảng đường Dung Tích Triều, dù sao năm vừa rồi cũng chính là nàng
đứng nhất bảng xếp hạng a, còn những tiết mục đặc sắc khác cũng chỉ có
mấy cái.