Triệu Phàm chỉ là cảm thấy nhân sinh ngày hôm nay thật là đen đủi, hắn
từ người được mọi người sùng bái là nam thần bây giờ lại biến thành cái
nam thần kinh bị mọi người cười nhạo!
Hận thời gian không thể
quay ngược lại, nếu có thể hắn kiên quyết sẽ không tuyên chiến cùng Ngôn Thanh Nhiên, là tên vương bát đản nào dám nói với hắn là Ngôn Thanh
Nhiên sẽ không biết chơi bóng rổ! Giả dối! Gạt chết hắn! Hại hắn mất một đời anh danh!
Từ hôm nay trở đi, thứ tự trên bảng nam thần ở
trường học đã được thay đổi ngoạn ngục, danh xưng đệ nhất Triệu Phàm bị
chen xuống phía dưới, Ngôn Thanh Nhiên cư nhiên đứng vọt ở đầu bảng.
Sở Yên bị thua thê thảm, trong lòng ghi hận cho Ngôn Thanh Nhiên cùng với
Triệu Phàm! Triệu Phàm này quá vô dụng! Hại nàng bồi nhiều như vậy!
Ngôn Thanh Nhiên tại thời điểm mở màn còn nghĩ là hắn không biết chơi bóng
rổ, nghe được Lạc Chanh Manh còn quan tâm dò hỏi, nghĩ tới đây là một
cái cơ hội tốt để kiếm tiền, cả đám liền ngu si vội vã đưa tiền cược mà
kết quả không thành, khiến cho các nàng thật sự ngượng chết!
Khi
nghe xong tin này Lạc Chanh Manh cầm tất cả tiền của chính mình vài năm
này tích cóp đặt cược cho Ngôn Thanh Nhiên, Lạc Chanh Manh trong nhà
cũng là có tiền, ủng hộ cho Ngôn Thanh Nhiên chính là đạo nghĩa không
thể chối từ, lập tức bản thân lần này thắng được cả đống tiền.
Mộ Dung Tử cũng là muốn tham gia náo nhiệt, vốn dĩ nàng cũng là không ôm
mong muốn gì, nhưng mà thôi kệ, dù sao cũng phải ủng hộ một chút, không
nghĩ tới cuối cùng lại khiến chính mình bất ngờ.
Không ít bạn học đều dùng tất cả tài sản của mình đặt cược cho Triệu Phàm, nhưng mà nhìn kết quả mà xem, từ hôm nay trở đi Triệu Phàm chính thức đã trở thành
địch thù của đại đa số bạn học, đừng đùa, trong nhà mặc dù có tiền nhưng tiền cũng không là rác mà quăng qua cửa sổ như vậy a! Triệu Phàm cái
tên vương bát đản này chỉ trong một chút hại các nàng đều thua trống
trơn, ai không hận mới là lạ, chỉ còn kém một chút là không có vây quanh hành hung Triệu Phàm.
Dung Tích Triều cùng Cố hội trưởng đi xem
náo nhiệt, không sợ gây ra chuyện lớn mà còn thật nhập tâm vào nó, các
nàng một người đặt cược cho Triệu Phàm, một người đặt cho Ngôn Thanh
Nhiên, sau khi xong việc thì mặt Dung Tích Triều hoàn toàn đen.
Nhìn Cố Tư Huyền cười phi thường càn rỡ lại còn trước mặt nàng đếm tiền, cái loại cảm giác này, thật là... Trong lòng ấn tượng với Triệu Phàm lập
tức liền tan biến.
Ngôn Thanh Nhiên hài lòng vô cùng, buôn bán
lời một chút tiền, cảm giác này không sai, sờ sờ quần áo ướt nhẹp trên
người, chuẩn bị rời khỏi đây đi thay quần áo thuận tiện tắm rửa.
Thật nhiều bạn học nữ hai mắt bốc lên hồng tâm nhìn theo bóng lưng Ngôn
Thanh Nhiên rời đi, Lạc Chanh Manh tựa như một cái đuôi nhỏ lạch bạch đi theo phía sau. Mộ Dung Tử cảm thấy Lạc Chanh Manh thực chướng mắt.
Triệu Phàm trực tiếp xám xịt chạy trốn, chỉ sợ bị người khác bắt lại cười nhạo vào mặt.
Dung Tích Triều xoay người rời khỏi, khẽ thở dài một cái. Ngôn Thanh Nhiên
a, cái tên Ngôn Thanh Nhiên này cùng với hình dáng của cô càng ngày càng rõ ràng trong lòng chính mình.
Cố Tư Huyền lắc lắc đầu, kết quả
ngày hôm nay cá cược đại thắng cũng chính là nhờ đến bạn học đáng yêu
Ngôn Thanh Nhiên kia, thực sự là càng xem càng thấy đáng yêu.
Trận bóng rổ này qua đi để lại trong lòng mỗi người mỗi dư vị, có người thì
vui mừng nhưng cũng có người lại ưu sầu. Những người vui sướng thì muốn
bay đến tận trời, còn những người còn lại thì như bị ném xuống địa ngục.
Tổng kết ngày hôm nay, cái tên Ngôn Thanh Nhiên nhượng rất nhiều bạn học nữ đều sùng bái ngưỡng mộ.
Ngôn Thanh Nhiên đi tới phòng tắm của trường học, chuẩn bị đi tắm rửa, trên
người dính dính quá khó tiếp thu rồi, cởi quần áo, cúi đầu nhìn ngực
chính mình thở dài, bản thân thật đúng là dậy thì không được đầy đủ a.
Đã 16 tuổi, đại di mụ* lại còn không có đến, điều này làm cho Dương Y thực sốt ruột, chỉ sợ con gái mình bởi vì phải phẫn thành nam sinh mà lưu
lại di chứng.
*Đại di mụ: ngày "đèn đỏ" của con gái.
Mở
nước, cảm thụ được độ nóng của nước, hai tay bụm mặt, nhắm mắt lại,
trước mặt chợt lóe ra vô số hình ảnh, có đời trước, cũng có đời này, nhớ tới cô đời trước nhượng rất nhiều người đều hâm mộ không ngớt, nhưng
không ai biết sau lưng đều là chua xót.
Vì để diễn tốt một tuồng
kịch, đến cả nhân vật thế thân cô cũng không cần, có đôi khi bị thương
thật sự thì cũng chỉ vội vã băng bó cho xong, trên người lưu lại rất
nhiều di chứng, ngoài ra tật xấu cũng rất nhiều.
Đời này thân thể thực khỏe mạnh, chỉ là dậy thì còn chưa đủ hảo, cũng may vẫn thực có
sức sống. Cô có cảm giác may mắn giành cho mình cũng không hẳn là may
mắn, dù sao việc sống lại này cũng thực huyền diệu, phỏng chừng nếu chưa trải qua cô cũng không tin là có thật, thôi thì cứ xem cô thật sự đĩnh
may mắn đi.
Lạc Chanh Manh đứng ở cửa ra vào nghe bên trong ào ào tiếng nước, trong đầu nhịn không được tưởng tượng một vài hình ảnh...
Nước trong suốt tát lên rồi dừng lại ở trên làn da trắng nõn khỏe mạnh
của Ngôn Thanh Nhiên, lồng ngực cô rộng lớn còn có hầu kết khiêu gợi,
hai chân thẳng tắp, còn có hai tay săn chắc... Lạc Chanh Manh càng nghĩ
mặt càng muốn hồng, nhanh chóng đưa tay lên che mặt, tim đập nhanh phi
thường, khẩn trương hít một hơi thật sâu xong mạnh mẽ lắc đầu, vừa rồi
chính mình vừa mới nghĩ cái gì a! Cảm giác bản thân thật hèn mọn!
Ngôn Thanh Nhiên tất nhiên sẽ không biết Lạc Chanh Manh đem mình suy nghĩ
đến như vậy, vẫn vui tươi hớn hở tận hưởng cảm giác thoải mái trong nhà
tắm.