Nữ Thần Cô Ấy Thà Gãy Chứ Không Chịu Cong

Chương 73: Dạo trung tâm thương mại


trướctiếp

Bảy người nhận nhiệm vụ rồi ngồi ô tô đến trung tâm thương mại.

Máy quay lắc lư một lúc, màn hình cũng tối đen, đến khi trực tiếp trở lại thì nhóm người đã vào IKEA.

Bởi vì mục đích việc mua sắm này là để trang trí phòng cho nên khách mời ở cùng phòng tự động hợp thành một nhóm.

Lãnh Tương và Tưởng Tư Tư một nhóm, ba khách mời nam một nhóm, Bạch Nhu và Lục Nhụy một nhóm, chia thành ba đường, dạo quanh trung tâm thương mại.

Tổ chương trình không có kịch bản cụ thể cho buổi hôm nay, nhưng mà có căn dặn, hi vọng nam nữ khách mời có thể tương tác với nhau nhiều hơn, giả vờ tham khảo ý kiến của nhau.

Một camera không đủ cho một chương trình trực tiếp, tổ chương trình mở thêm hai camera phụ, tương ứng với ba cửa sổ nhỏ, ba máy quay ba nhóm khách mời.

Ba khách mời nam khá quy chuẩn, chọn đồ ở khu trang phục đen trắng tối giản, hơn nữa còn dựa theo gởi ý trong kịch bản, giả vờ 'tình cờ' gặp Bạch Nhu và Lục Nhụy cũng chọn đồ ở đó.

Năm người bắt đầu tán gẫu, sau đó rời đi, bọn họ chia lại Bạch Nhu và Dịch Cảnh, Lục Nhụy và Hứa Tinh Triệt, còn lại Tần Dương một mình, lẻ loi đi theo sau Dịch Cảnh, người đàn ông cao gần hai mét lại trông có vẻ thật đáng thương.

Kịch bản chung của Nhật Ký Yêu Đương đã giao cho mỗi khách mời khi chương trình bắt đầu. Các khách mời được ghép cặp lần lượt là Bạch Nhu và Dịch Cảnh, công tử làng chơi và cô gái ngoan hiền; Lục Nhụy với Hứa Tinh Triệt, một người ngọt ngào, một người ấm áp, tưới mát vườn trường; còn Tần Dương và Lãnh Tương hoàn hảo kết thành một đôi, ngự tỷ lạnh lùng và chàng trai mạnh mẽ.

Tổ chương trình mời Tưởng Tư Tư đến, ngoài mặt là làm người chủ trì, tiện thể còn để cọ nhiệt cho chương trình.

Dù sao tần suất lên hotsearch của Lãnh Tương và Tưởng Tư Tư trong ba tháng qua thật sự rất cao, vừa hay Tưởng Tư Tư tỏ ra rất hứng thú với kế hoạch Ngôi nhà tình yêu này, tổ chương trình mời được vị Phật lớn, đương nhiên kéo được rất nhiều người lũ lượt đến.

Nhưng ngàn vạn lần không ngờ đến cục diện này.

Đầu tiên là Tần Dương bị lẻ loi.

Tiếp theo là ba máy quay trực tiếp, tổng lượt xem trực tuyến hơn bốn ngàn vạn, nhưng của Lãnh Tương và Tưởng Tư Tư đã chiếm ba ngàn vạn, gần ba phần tư lượng truy cập.

Chuyện này tuyệt đối không phải mong muốn ban đầu của tổ chương trình Nhật Ký Yên Đương.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, chương trình này có khả năng bị khai tử.

Dịch Cảnh quan tâm đến sở thích của Bạch Nhu, cùng nhau đi dạo, nhìn đông nhìn tây, Bạch Nhu thích một cái chuông gió bằng vỏ sò và mấy bức tranh, trong tranh là một cô gái mặc váy dài, ngoái đầu nhìn phía sau nở nụ cười, đều là cử chỉ diệu dàng.

Không biết là tổ chương trình cân nhắc điều gì, ngay cả xe đẩy mua sắm cũng không cấp cho khách mời.

Dịch Cảnh giúp Bạch Nhu cầm đồ, tay trái cầm chuông gió tay phải cầm bức tranh.

Vốn dĩ Tần Dương đi theo sau Dịch Cảnh, giả vờ xem này nọ, cho đến khi Dịch Cảnh và Bạch Nhu đi vào khu phong cách nông thôn, che giấu không được, chân dài bước nhanh qua, sánh vai đi cùng Dịch Cảnh.

Dịch Cảnh liếc nhìn qua một cái, quay đầu nói chuyện với Bạch Nhu.

Anh ta chỉ chỉ cái gối ôm nhỏ bên cạnh, trên gối thêu hoa màu hồng, anh ta hỏi, "Em thích cái này không?"

"Cũng đẹp đó."

Bạch Nhu cười dịu dàng, nhỏ giọng nói với anh ta, hai người nói cười vui vẻ.

Dịch Cảnh cũng cười, đưa tay ra ôm cái gối lên.

Vốn dĩ anh ta rất đẹp trai, cười lên còn mang theo chút tà khí, nhất thời làm người xem mê mẩn.

"Đẹp trai quá!! Đẹp trai quá!!"

"Bây giờ tôi chỉ muốn xuyên hồn vào Bạch Nhu tiểu tỷ tỷ thôi!!"

"Không, tôi muốn xuyên hồn vào bức tranh anh ấy cầm trên tay!!"

Tần Dương nhìn hai người họ, chỉ vào một chiếc đèn ngôi sao trong góc, mỗi chiếc đèn đều có treo một cái chuông hình mèo nhỏ, phía dưới còn có tua rua dài, anh ấy nói: "Cài này thì sao?"

Ánh mắt Bạch Nhu sáng lên, lập tức đi qua đó.

So sánh một chút, vừa rồi cách Bạch Nhu nói chuyện với Dịch Cảnh giống như là cho có lệ.

Lượng người xem trực tuyến tăng dần.

"Ha ha ha ha cười chết tui, Dịch Cảnh à, anh có thể đi ăn nhẹ rồi!!"

"Bạch Nhu tiểu tỷ tỷ thật thà, thích và không thích rất rõ ràng, rất rõ ràng!"

"Cho Dịch Cảnh chút mặt mũi đi?! Ha ha ha ha thật xin lỗi, tôi xin phép cười mười phút!!"

Tần Dương nhìn về phía Dịch Cảnh nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng.

Dịch Cảnh: ".................."

Mẹ nó, tên răng trắng này thật đáng ghét.

Cho nên Tần Dương quang minh chính đại đi cùng Dịch Cảnh và Bạch Nhu, hai người một trái một phải đi bên cạnh Bạch Nhu, giúp Bạch Nhu cầm đồ.

Ở một góc khác của trung tâm thương mại, Hứa Tinh Triệt và Lục Nhụy đang đi chung, dạo quanh khu vực mua sắm phong cách ngọt ngào dễ thương.


trướctiếp