Không có bất kỳ một căn cứ nào muốn tiếp nhận lửa giận của mấy con
Zombie Vương cùng một lúc, thậm chí vì muốn dập tắt lửa giận của Zombie
Vương, các căn cứ khác có thể sẽ chủ động dâng thành phố Z cho Zombie
Vương.
Tần Nhất khẽ thở ra một hơi, kiềm chế xúc động trong lòng, cúi đầu yên lặng.
Thanh Tuyệt bỗng nhiên lại chú ý tới Trạch Ninh bên cạnh, ánh mắt hắn lấp lóe: "Trạch Ninh, ngươi thấy thế nào?"
Trạch Ninh chớp chớp huyết mâu xinh đẹp, nét ngây thơ vô tội trên khuôn mặt
nhỏ trước đó đã thay đổi sang trang trọng nghiêm túc: "Thanh Tuyệt ca,
tại sao chúng ta phải đi công kích nhân loại? Ta luôn cảm thấy cái tên
Lâm này không đơn giản, hắn vẫn luôn lợi dụng chúng ta."
Thanh
Tuyệt liếm môi một cái, trong con ngươi màu đỏ đậm hiện lên vài tia hứng thú. Trạch Ninh rất ít phát biểu cái nhìn của mình đối với mấy chuyện
như thế này, mỗi lần hắn hỏi, Trạch Ninh đều là vẻ mặt vô tội, nói hắn
tự quyết định là được.
"Tiếp tục." Thanh Tuyệt ngược lại rất muốn nghe một chút suy nghĩ của Trạch Ninh.
Trạch Ninh kéo căng cơ thể, ngồi thẳng lưng, cố gắng khiến cho bản thân nhìn
qua lão thành một chút: "Thanh Tuyệt ca, chúng ta và nhân loại đến bây
giờ đều là sống chung hòa bình, tại sao nhất định phải khai chiến trước? Nếu như nhân loại đoàn kết lại cùng nhau phản công đánh lại chúng ta,
chúng ta sẽ rất nguy hiểm. Với lại, ta cảm thấy đến lúc đó, cái tên Lâm
kia chưa chắc đã giúp chúng ta. Hắn là nhân loại, nói không chừng hắn là nội gián mà nhân loại phái tới, chính là muốn khiến chúng ta đi chịu
chết."
Trong lòng Tần Nhất bật cười, rốt cuộc trong đầu tiểu thiếu niên này chứa bao nhiêu thuyết âm mưu vậy.
Nhưng mà, nói không chừng cô có thể bắt đầu từ đây, nếu như quan hệ hợp tác
giữa tiến sĩ Lâm và Thanh Tuyệt tan rã, như vậy đối với bọn họ ngược lại là chuyện tốt...
Thanh Tuyệt cũng sững sờ, hắn có nghĩ tới Lâm
đang lợi dụng hắn, nhưng không sao cả, bởi vì hắn cũng đang lợi dụng
ngược lại Lâm. Nhưng nếu đúng như Trạch Ninh nói, Lâm là nội gián nhân
loại phái tới, như vậy bọn hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Con ngươi màu đỏ đậm của Thanh Tuyệt đang không ngừng lóe lên, răng nanh bên miệng không tự chủ vươn ra.
Trạch Ninh cẩn thận nhìn Thanh Tuyệt một lượt, hàng lông mày nhíu lại, cuối
cùng nhịn không được lên tiếng hỏi: "Thanh Tuyệt ca, ngươi làm giao dịch gì với Lâm?"
Trạch Ninh cũng không phải là người ngoài, với tư
cách là Zombie cấp chín chỉ cách Zombie Vương một bước ngắn, Thanh Tuyệt rất tín nhiệm hắn: "Lâm nói, hắn có thể cho chúng ta một nhóm bán thú
nhân ưu tú, hơn nữa còn có thể trị hết kỳ suy yếu của chúng ta."
Zombie Vương là Vương giả, nhưng bọn chúng lại có một nhược điểm trí mạng. Mỗi tháng, sẽ có hai đến ba ngày là bọn hắn rơi vào kỳ suy yếu. Mấy ngày
đó, dị năng của bọn chúng sẽ suy giảm một nửa, đồng thời dị năng cũng
không dùng được. Đây đối với Zombie Vương mà nói là uy hiếp trí mạng.
Cho nên, đây cũng là lý do tại sao số lượng Zombie Vương hiện tại không hề
ít, nhưng lại không dám xuất hiện đối đầu với nhân loại.
Ban đầu
khi Lâm tìm tới cửa, Thanh Tuyệt không hề tin hắn, thế nhưng khi Lâm nói hắn có thể trị hết kỳ suy yếu của Zombie Vương, Thanh Tuyệt không tránh khỏi động tâm.
Trạch Ninh lại không nghĩ đơn giản như vậy:
"Thanh Tuyệt ca, làm sao ngươi biết hắn có thể trị hết? Ngộ nhỡ hắn lừa
gạt ngươi thì sao?"
Không thể không nói, Trạch Ninh thoạt nhìn vô tội đơn thuần, nhưng suy nghĩ lại thấu đáo hơn Thanh Tuyệt nhiều.
Tần Nhất đang yên lặng làm người vô hình thì bị "kỳ suy yếu" mà Thanh Tuyệt nhắc tới hấp dẫn. Nếu cô không hiểu sai, đây chính là nhược điểm trí
mạng của Zombie Vương.
Chỉ là kỳ suy yếu xảy ra vào lúc nào, thời gian bao lâu, suy yếu tới trình độ nào, Tần Nhất vô cùng muốn biết.
Đối với Zombie Vương mà nói, kỳ suy yếu chính là nhược điểm trí mạng, nhưng đối với nhân loại mà nói, sao lại không phải là một cơ hội tốt chứ.