Quả nhiên, tiến sĩ Lâm vừa mới dứt lời, con ngươi của Thanh Tuyệt lập tức sáng lên: "Thật sao, còn có đồ ăn tốt như vậy?"
Đúng vậy, đồ ăn. Trong mắt của Zombie vương Thanh Tuyệt, nhân loại đều là đồ ăn. Ngay cả người đàn ông trước mắt này, hắn cũng rất thèm muốn. Thế
nhưng bản năng lại nói cho hắn biết, người đàn ông này rất nguy hiểm,
cho nên hắn vẫn chậm chạp chưa dám hành động.
Sự thèm khát trong
mắt của Thanh Tuyệt làm sao tiến sĩ Lâm lại không nhìn thấy, nhưng nụ
cười trên mặt anh ta vẫn rất nho nhã. Tâm tư của Zombie vương Thanh
Tuyệt này vậy mà lại rất đơn giản, cũng có thể nói là một kẻ vô cùng coi trọng ăn uống, đương nhiên cũng là một quân cờ dễ khống chế nhất.
"Đúng vậy, đồ ăn này ngươi cần phải hưởng thụ thật tốt... Chính là cô gái
xinh đẹp nhất ấy, ngươi liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy." Trên mặt
Tiến sĩ Lâm chứa ý cười vui vẻ, nhưng mà giữa những câu chữ anh ta nói
ra lại như định sẵn sinh tử của Tần Nhất.
Ở nơi Thanh Tuyệt không nhìn thấy, giữa hai đầu mày tiến sĩ Lâm lóe lên sự ngoan lệ, giống như
dã thú kêu gào muốn xé nát hết thảy.
"Được được được, vậy khi
nào thì công thành?" Vừa nghe thấy có đồ ăn ngon, Thanh Tuyệt đã gấp
gáp không thể chờ đợi thêm. Nếu không phải còn chút lý trí có thể khắc
chế du͙ƈ vọиɠ thèm khát của mình, hắn đã sớm gào to xông lên.
"Không cần gấp, chúng ta trước tiên nên làm thế này..." Tiến sĩ Lâm nhẹ giọng thì thầm.
Trong giây lát, một trận đại nạn lớn sắp xảy ra với căn cứ thành phố Z.
Mấy vạn đại quân Zombie bỗng nhiên rút lui, chỉ lưu lại mấy nghìn con đứng ngẩn người ở nơi đó, động tác gì cũng không có.
"Đây là có chuyện gì?" Tần Miễn nhíu chặt lông mày suy nghĩ sâu xa, Zombie
làm sao lại vô duyên vô cớ thối lui hơn phân nửa? Bọn chúng tới quá đột
nhiên, biến mất cũng rất đột nhiên.
Giống như, giống như có người đang chỉ huy.
Chẳng lẽ, chẳng lẽ là...
"Ông cũng đã nhìn ra rồi, đằng sau bọn chúng có người chỉ huy. Nếu như tôi
đoán không sai, Zombie vương đã xuất hiện." Vẻ mặt Tần Nhất rất ngưng
trọng.
Zombie vương đối với mọi người mà nói chỉ là truyền thuyết mà thôi. Bọn họ nghe qua Zombie vương, biết Zombie vương, thế nhưng
trước giờ lại chưa từng gặp qua. Một con Zombie cao cấp cũng đã có thể
làm cho bọn họ tâm hoảng ý loạn rồi, nếu như là Zombie vương, sợ rằng sẽ có người muốn bỏ thành đầu hàng.
"Chuyện này có chút nghiêm
trọng, Phong Lãng, anh đi điện báo chuyện này cho từng căn cứ biết mau." Zombie vương tương đương với sự tồn tại của dị năng giả cấp mười, thế
nhưng đã nhiều năm như vậy, trong nhân loại chưa từng xuất hiện một dị
năng giả cấp mười nào, ngược lại bên trong bầy Zombie lại xuất hiện
Zombie vương.
Cho tới bây giờ, dị năng giả đẳng cấp cao nhất cũng chỉ mới cấp chín. Chớ có xem thường khoảng cách một cấp này, tuy chỉ
một cấp mà thôi, nhưng lại rất dễ dàng nghiền ép kẻ yếu hơn.
Người tên Phong Lãng là một quân nhân khoảng ba mươi tuổi, đừng nhìn đối
phương tuổi đời còn trẻ, trên thực tế anh ta là thủ trưởng của tất cả
quân nhân trong căn cứ Z, dị năng giả hệ Phong cấp sáu.
Phong Lãng cũng biết chuyện này so với trong tưởng tượng thì càng nghiêm trọng, lập tức đi tới phòng hội nghị đánh điện báo.
Tận thế năm nay, sinh hoạt của nhân loại đã chậm rãi đi vào quỹ đạo như
trước tận thế, nhưng có rất nhiều vật liệu bọn họ không tìm thấy, cho
nên hiện tại các căn cứ liên hệ với nhau chỉ có thể dựa vào điện báo.
"Xem ra còn có một trận đánh ác liệt phải đánh." Ánh mắt của Tần Miễn bình
tĩnh, cho dù biết đối thủ là Zombie vương xa không thể chạm, nhưng trong lòng Tần Miễn không hề có chút sợ hãi, ngược lại là chiến ý nhiệt
huyết.
"Chuyện của Zombie vương tạm thời đừng nói cho người trong căn cứ, rõ chưa?" Tần Miễn quay đầu, trầm giọng nói với những người có
mặt trên tường thành.
Hiện tại dân tâm không thể dao động, Tần
Miễn biết, một khi tin tức về Zombie vương bị lộ, dân tâm rất có thể sẽ
dao động rồi tan rã, như vậy tỉ lệ thắng của bọn họ vốn đã thấp sẽ càng
thấp hơn.
"Con đã biết, cha." Tần Hàn Vũ và Tần Hàn Mạt hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, cực kỳ tán thành ý của ông.