Hà Song Diệp thật sự sợ đến ngây người, bất quá thâm tâm cô liền biết
người kia là "Hà Song Diệp", là Hà Song Diệp chân chính của thế giới
này.
Người kia cũng không nói gì, biểu tình cũng không ngạc nhiên, ngược lại còn nói một câu: "Hết sức xin lỗi."
Sau đó liền biến mất...
Trên tâm gương chỉ phản chiếu lại một bóng dáng đang mặc áo ngủ sợ hãi ôm lấy chính mình trên giường...
Huyền Minh Thạch cũng cảm nhận được cô có điểm khác thường, tháo tai nghe
cùng micro, nhìn Hà Song Diệp ngồi bất động trên giường, sắc mặt xám
ngoét.
Anh bất an gọi một tiếng: "Hà Song Diệp?"
Hà Song Diệp hồi hồn, lắc tay: "Không sao đâu, tự nhiên nhìn vào gương lại bị chính mình dọa giật mình."
Huyền Minh Thạch phì cười: "Ngốc. Có chuyện gì thì gọi anh."
Hà Song Diệp thấy anh đã quay trở lại tiếp tục livestream, đành cố gắng ổn định tinh thần, suy nghĩ một chút.
Tại sao "Hà Song Diệp" kia lại xuất hiện?
Tại sao lại nói xin lỗi cô?
Cô không hiểu, càng lúc càng không hiểu.
Cô đành dựa vào tính tình của mình, suy đoán thử xem bản thân mình khi nào thì lại đi xin lỗi người khác?
Cô và cô ấy là hai thế giới khác nhau, sao lại còn xin lỗi nhỉ?
"Xuyên qua!"
Hà Song Diệp không dám tin trừng lớn hai mắt, chỉ có khả năng này mới có
thể làm cho "Hà Song Diệp" cảm thấy có lỗi. Chắc chắn chuyện cô xuyên
vào quyển sách này có liên quan đến cô ấy.
Cô cũng chợt nhớ tới
XV của mình, vì sao "Hà Song Diệp" có xuất thân cũng gia thế không khác
mấy, học hành cùng tính cách cũng giống cô, ngay cả bạn thân cũng là
Dương Văn Tiếu. Thế nhưng sao người này lại đi khoe giàu, suốt ngày ở
trên internet mắng chửi người?
Vì sao?
Liệu có liên quan gì tới việc cô xuyên đến đây không?
Đây là lần đầu tiên cô nghiêm túc suy nghĩ đến chuyện xuyên qua đến vậy. Hà Song Diệp hít sâu một hơi, dùng chăn trùm kín đầu, muốn ổn định tâm
tình hỗn loạn hiện tại.
Lật qua lật lại, Hà Song Diệp bỏ chăn,
trong lúc nhất thời không biết phải làm sao liền theo bản năng gọi Huyền Minh Thạch, thanh âm tràn đầy dựa dẫm: "Huyền Minh Thạch, anh
livestream xong chưa? Em có chuyện muốn nói."
Huyền Minh Thạch cũng không giống như miêu tả trong sách, có thể hỏi anh một chút.
Huyền Minh Thạch nghe gọi, đành rời mắt khỏi màn hình, nhìn thấy nữ nhân nhỏ
nhắn đang ngồi trên giường, ánh mắt đầy mong chờ nhìn mình. Anh ho nhẹ
một tiếng, nói vào micro: "Các vị bằng hữu, hôm nay tới đây thôi. Ngày
mai sẽ bù lại cho mọi người vậy."
Biết sao bây giờ, trên giường còn đang có mỹ nhân chờ đợi, anh làm gì còn tâm trí mà kiếm tiền chứ.
Cũng mặc kệ bình luận nhảy loạn, mặc kệ trợ lý sẽ xử lý thế nào, Huyền Minh Thạch trực tiếp tắt máy.
Fans của Minh Nhật Aube:
"Mẹ nó chứ, gấp như vậy là bận đi thị tẩm vợ hả?"
"Này này, kể từ ngày lão đại này kết hôn thì ba ngày hai bữa mới phát livestream đấy."
"Đám người các cậu không hiểu được vui thú khi sủng ái vợ yêu đâu, lại còn ở đây kêu gào bất bình cái gì? Quê mùa."
"Tôi cũng phải mau đi tìm vợ thôi."
.........
Huyền Minh Thạch mặc kệ đám người náo loạn, chỉ nhớ tới một thoáng kia Hà
Song Diệp hư suyễn gọi anh, cả người liền nhiệt huyết sôi trào, hận
không thể hái cả sao trên trời xuống cho cô.
Anh hít một hơi sâu, ngồi xuống giường: "Sao? Muốn anh thị tẩm hả?"
Hà Song Diệp:....
Bà nó, đầu óc đàn ông toàn thế này đấy à?
Hà Song Diệp lắc đầu, dùng vẻ mặt nghiêm túc kéo tay anh: "Em có chuyện rất quan trọng muốn nói."
"Chuyện gì?"
Hà Song Diệp suy nghĩ một chút, vừa định nói ra cả người liền đau, hít thở không nổi.
Cô ôm chặt cánh tay anh, hít thở qua một lúc, mới nảy ra một ý kiến. Hà
Song Diệp cầm điện thoại lên, gõ ra một hàng chữ: Em không phải là Hà
Song Diệp.
Huyền Minh Thạch bị cô dọa sợ cũng không biết phải làm sao, lo lắng nhìn dòng chữ kia.
Là ý gì?
Anh nghiêm túc nhìn lại cô, lại thấy cô gõ thêm một dòng chữ: Nhưng em cũng là Hà Song Diệp.
Huyền Minh Thạch bắt đầu bối rối: "Ý em là sao?"
Cái gì gọi là "Em không phải Hà Song Diệp nhưng em cũng là Hà Song Diệp."
Huyền Minh Thạch định nói mấy lời này nhưng làm sao cũng không nói ra được,
cái loại hít thở không thông này lại tới. Từ kinh nghiệm lần trước, anh
càng cố ý muốn nói thì sẽ càng không thở nổi.
Anh thật sự cảm thấy mình sắp phát điên rồi. Sao lại khó chịu thế nhỉ?
Hà Song Diệp nhìn anh, muốn nói hết cho anh nghe, muốn nói cho anh biết
chính mình lúc này đang hoảng sợ đến thế nào, cái gì cũng không muốn
giấu nữa. Nhưng cô không dám, cảm giác đau đớn đến hít thở không thông
kia luôn ngăn trở ý định của cô, lại sợ nói ra anh cũng sẽ không tin
mình, cho rằng chính mình là một người điên.
Cô thở dài một hơi: "Khuya rồi, ngủ thôi, để hôm nào có thời gian rảnh sẽ nói cho anh nghe."
Huyền Minh Thạch đang rất rối loạn, không hiểu nổi cô đang muốn nói gì, lại
thấy ánh mắt long lanh nhưng van nài anh đừng tra vấn, liền vào chỗ,
vươn tay xoa đầu cô, nhẹ giọng nói: "Được rồi, không cần lo lắng, còn có anh ở đây."
Hà Song Diệp vốn đang khẩn trương, lúc này được anh ôm vào lòng, tinh thần cũng buông lỏng, không phòng bị mà chìm vào giấc ngủ.
Một đêm này vì bị kích thích tinh thần quá độ, lại được
người trong lòng dỗ dành, giấc ngủ của Hà Song Diệp rất ngon, hoàn toàn
không mộng mị. Mà ngược lại, Huyền Minh Thạch bên người cô cả đêm không
ngủ được, tâm phiền ý loạn muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra....
*
Hôm sau hai người rời đại trạch liền trở về biệt thự, Hà Song Diệp bận rộn
chuẩn bị cho video mới, Huyền Minh Thạch vừa bận rộn xử lý công việc vừa tìm hiểu xem vấn đề giữa anh và cô là gì.
Một tháng bận bịu trôi qua rất nhanh, video của Hà Song Diệp thành hotsearch mấy lần, lượng người theo dõi cũng tăng rất cao.
Trong thời gian này, dì Trương cũng chính thức chuyển sang phụ trách chuyện
ăn uống của trụ sở, Hà Song Diệp chính thức trở thành bá chủ của gian
bếp trong biệt thự.
Không chỉ thế, cô và Huyền Minh Thạch còn có một thỏa thuận mới. Đó là cô phải lo lắng mấy bữa cơm cho anh, đổi lại
mỗi cuối tuần Huyền Minh Thạch sẽ cố gắng bớt chút thời gian đưa cô đến
nhà hàng của Hoàng Mao ăn cơm.
Hà Song Diệp vui vẻ không thôi.
Đằng nào cô cũng phải quay video, có người trung thành tiêu thụ đồ ăn
đương nhiên sẽ càng thuận tiện, lại còn có lương nữa chứ.
Hôm
nay là thứ 7, trưa nay Huyền Minh Thạch đã hẹn mang Hà Song Diệp đi qua
chỗ Hoàng Mao. Kỳ thực anh nói muốn đổi 2 tuần nấu cơm của cô lấy 1 ngày đi ăn nhà hàng nhưng Hà Song Diệp không chịu, đòi bớt xuống một tuần.
Bất quá, mặc kệ cô muốn nói bao nhiêu anh đều sẽ đồng ý, dù gì cũng chỉ
là một cái cớ để bồi cô ra ngoài chơi thôi.
Hà Song Diệp vừa ra
cửa tiểu khu, đang muốn đi tới chỗ Huyền Minh Thạch đang đậu xe thì gặp 3 nữ sinh đang tranh chấp với bảo vệ. Cô vừa muốn ra ngoài thì có một nữ
sinh vui vẻ vẫy tay: "Tỷ tỷ, em đến thăm chị này."
Hà Song Diệp hoang mang: "Cô là ai?"
Nói xong lời này Hà Song Diệp đột nhiên có chút hối hận, nhỡ đâu "Hà Song Diệp" kia biết thì sao nhỉ.
Kết quả, nữ sinh kia tức giận, trừng mắt nhìn Hà Song Diệp, trách cô không biết điều.
Hà Song Diệp:....
Vừa mới ra khỏi cửa đã đụng phải chướng khí, tâm tình tốt đẹp cũng đã bị phá hủy rồi.
Bảo vệ thấy mấy nữ sinh kia còn muốn gạt người, lập tức nghiêm giọng: "Các
cô không có chuyện gì thì mau về nhà đi, nếu còn ở đây náo loạn thì tôi
sẽ báo cảnh sát tội quấy rối an ninh trật tự đấy."
Vừa lúc này
cũng có một nữ nhân trang nhã đi tới, không đi vào được đành nói một
câu: "Fan hâm mộ chạy đến tận đây để tìm nhà minh tinh thì thật sự là
quá phận rồi. Người nổi tiếng cũng cần sự riêng tư, các em cũng nên thu
liễm lại một chút, cứ quá khích thế này thì thần tượng của các em sẽ
không thoải mái, không vui đâu."
Thì ra là thế.
Nói xong người kia liền quẹt thẻ muốn đi vào trong, ba nữ sinh kia lập tức muốn
chen vào theo, nhất thời hỗn loạn thành một đoàn.
Hà Song Diệp nhân cơ hội, vội vàng quẹt thẻ lối ra, chạy vội đến bên xe của Huyền Minh Thạch, nhanh chóng ngồi vào.
Huyền Minh Thạch quan tâm hỏi vì sao giờ cô mới ra tới, Hà Song Diệp lập tức
kể lại chuyện có fan muốn chạy đến tìm diễn viên thần tượng.
Huyền Minh Thạch nghe Hà Song Diệp nhắc tới diễn viên lập tức nghĩ tới Kiều Nhất ở bên cạnh.
Đúng là không bớt lo, hết việc này đến việc khác, biết vậy lúc mua nhà chú ý một chút, hiện tại cũng không phiền não thế này.
Huyền Minh Thạch quyết định, nếu về sau có thêm vấn đề gì phiền phức nữa thì mua một cái biệt thự mới là được.