Ảnh hưởng của Liễu Ngọc Dao vẫn rõ như ban ngày, Ngư Hi không thể không
thừa nhận nhờ lời nói của cô ấy mà tình hình trên mạng đã trở nên hài
hòa, điều duy nhất không hài hòa, là sự xuất hiện bất ngờ của fans CP tà đạo.
Hơn nữa còn có xu hướng càng ngày càng đông.
Họ dành cả đêm mở super topic (siêu thoại) cho Hi Dao, cứ thế quên đi chính
mình hai ngày trước vừa mới xé mặt đối phương không biết mệt. Ngư Hi
không biết trong số những fans tà đạo này có fans only hay không, chỉ
biết là số người chèo thuyền rất đông, trong vòng một đêm, số người theo dõi super topic đã lên đến hơn bốn trăm nghìn, số lượt xem cũng vượt
qua hai trăm triệu.
Cô nhìn qua mấy lần, phần lớn nội dung đều là những cảnh tương tác giữa mình và Liễu Ngọc Dao tại chương trình, có
một số phân đoạn rõ ràng là tổ chương trình muốn gây chuyện, vậy mà vẫn
được fans biên tập thành tình cảnh yêu nhau lắm cắn nhau đau.
Đặc biệt là cảnh đoán chữ ở trên thuyền, khi Chu Hiểu hỏi Liễu Ngọc Dao có
phải bị cô đoạt tài nguyên ở bộ phim đầu tiên hay không, Liễu Ngọc Dao
không lên tiếng, là cô trả lời, rõ ràng đây là thái độ muốn gây sự, lại
bị fans cho là mình không chịu nổi khi thấy Liễu Ngọc Dao khó xử nên chủ động trả lời.
Ngư Hi cảm thấy dở khóc dở cười, chưa cần nói đến
những lần cô và Liễu Ngọc Dao đối chọi gay gắt lại bị biến thành liếc
mắt đưa tình.
Cô nhếch miệng, than một câu vớ vẩn.
Có điều cô cũng không thể làm gì, chỉ sợ ngay cả tổ chương trình cũng chẳng ngờ tới, cảnh cấu xé lẫn nhau như trong dự đoán không xuất hiện, thay vào
đó là CP được xào lên, còn không phải chủ động xào.
Mà là bị antifans xào.
Sáng sớm Ngư Hi đã nhận được điện thoại từ Bạch Vũ Đường nói với cô việc bắt đầu tuyên truyền, còn về chuyện bị xào CP, tạm thời cũng sẽ không đè
xuống, vẫn là hy vọng có thể mượn lưu lượng của Liễu Ngọc Dao. Ngư Hi
không lên tiếng, nghe Bạch Vũ Đường nói xong mới đáp lại: "Vâng."
Cuộc gọi kết thúc, Chung Thần vẫn đang nhìn điện thoại của mình, lẩm bẩm trong miệng: "Chị Bạch gọi ạ?"
Ngư Hi trả lời: "Ừ, đang xem gì đấy?"
Chung Thần giơ điện thoại: "Em đợi ratings."
"Hôm qua em mải lên Weibo mắng nhau, không xem hiệu ứng chương trình, Hi Hi chị cảm thấy tập hai thế nào?"
Ngư Hi suy nghĩ, công bằng mà nói, tập hai đã chín hơn rất nhiều so với tập một, bầu không khí và sự tương tác giữa các thành viên đều không tồi,
thậm chí còn xuất hiện những phân đoạn giúp đỡ lẫn nhau, song cô vẫn
chưa dám nói là tốt, vì ngày hôm qua lại xảy ra ồn ào, fans hai nhà cãi
nhau, nên cô cũng hoang mang không rõ có bao nhiêu người để ý đến chương trình.
Thấy Ngư Hi im lặng không lên tiếng, Chung Thần vỗ vai cô: "Không sao đâu, chắc chắn sẽ không kém hơn tập một."
Cô cố ý chuyển đề tài: "Gần đến rồi đúng không ạ?"
Ngư Hi ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Đến rồi."
Nghi thức khai máy lần này tổ chức dưới chân một ngọn núi, cũng như mỗi đoàn phim đều có quy tắc của riêng mình, Chu Tử Minh tin vào Phật, trên núi
có một ngôi chùa, vậy nên lần nào ông cũng sẽ tổ chức nghi thức khai máy ở đây, bối cảnh không quá lớn, nhưng trong ngoài đã sớm có phóng viên
vây kín.
Lễ khai máy phim truyền hình của Ngư Hi chỉ mời một vài
phóng viên có quen biết, cách biệt một trời một vực so với hiện giờ, vừa xuống xe, vô số ánh đèn flash đã ập tới cô, phóng viên chen chúc đứng
trước mặt cô, muốn lại gần hơn để hỏi.
"Cô Ngư, xin hỏi bộ phim này cô diễn vai nữ phụ phải không?"
"Cô Ngư, cô có thể nói cảm tưởng của mình khi lần đầu tiên diễn vai nữ phụ không?"
"Cô Ngư, có tin đồn cô sắp ra nước ngoài đào tạo sâu, xin hỏi có phải thật không?"
Ngư Hi được nhân viên hộ tống, thỉnh thoảng có phóng viên đặt câu hỏi gay
gắt với cô, cô đều tỏ ra lạnh nhạt, chiếc váy dài không tay màu đỏ tươi
ôm vào dáng người mỹ lệ, lồi lõm đầy đủ, hai chân thon dài, đôi tay
trắng như ngọc, làn da bóng mịn tinh tế gần như trong suốt dưới ánh đèn
flash, trên tay cô không có trang sức dư thừa, chỉ đeo một chiếc vòng
xanh ngọc, vòng ôm lấy cổ tay, làm nổi bật cổ tay mảnh mai.
Thắt
lưng trên váy cùng màu với vòng tay, đậm hơn một chút, ôm trọn vòng eo,
thời gian này Ngư Hi đã ăn uống điều độ hơn, eo rất nhỏ, bụng dưới bằng
phẳng, váy dài chiết eo vốn là màu đỏ tươi, mặc trên người cô lại mang
đến cảm giác lạnh lẽo, đặc biệt là gương mặt xinh đẹp luôn căng thẳng hờ hững, khi ánh mắt dù không quá sắc bén liếc qua, đám phóng viên vốn
đang rục rịch lại lùi về sau một chút, có người thậm chí còn cúi đầu
xuống.
Trên người Ngư Hi không tỏa ra áp lực, nhưng lại khiến người ta không thể dễ dàng xâm phạm.
Chung Thần đi bên cạnh Ngư Hi, cảm nhận được vẻ kiêu ngạo và mỹ lệ toát ra từ bên trong cô, hờ hững nhưng ngang tàng.
Giống như Ngư Hi trước kia.
Đã trở lại.
Cô hoảng hốt trong giây lát, nhanh chóng đi theo Ngư Hi vào trong.
Các cô đến sớm, nam nữ chính vẫn chưa có mặt, Chu Tử Minh bảo trợ lý đưa
Ngư Hi về phòng nghỉ trước, Chung Thần đi theo sau, hai người còn chưa
vào phòng liền nghe thấy phía sau có tiếng gọi.
"Cô Ngư!"
Là Mạc Ninh Hoan.
Ngư Hi nghiêng đầu, quả nhiên nhìn thấy Mạc Ninh Hoan cười ngây ngô đứng ở
nơi đó, gương mặt căng thẳng của cô thoáng thả lỏng, nở ra một nụ cười
xinh đẹp: "Hoan Hoan."
Mạc Ninh Hoan đến gần Ngư Hi, cười toe toét: "Cô Ngư đến sớm thế ạ?"
"Bọn họ nói nửa tiếng sau mới bắt đầu mà."
Nhân viên mở cửa phòng, Ngư Hi bước vào, cũng gọi Mạc Ninh Hoan vào cùng,
giải thích: "Ở nhà không có việc gì, muốn sang đây sớm, em thì sao?"
Mạc Ninh Hoan ngây ngô cười: "Em cũng thế ạ."
Bởi vì cô rất phấn khích, hôm nay có thể được gặp Ngư Hi, hơn nữa còn có
thể hợp tác cùng Ngư Hi trong bộ phim này, phấn khích đến nỗi không ngủ
ngon suốt hai ngày, nếu không phải quản lý nói tinh thần của cô không
tốt, cô vẫn có thể không ngủ cho đến khi được gặp Ngư Hi.
Ngư Hi nghe vậy chỉ nhìn cô, cười nhẹ, bảo Chung Thần ra ngoài mua đồ uống nóng.
Mạc Ninh Hoan nhìn Ngư Hi đang ngồi trên sô pha nói chuyện, vẫn là phong
thái của nữ thần, mọi cử chỉ đều tao nhã tự tin, vẻ đẹp khiến người ta
mất hồn mất vía không ngôn ngữ nào có thể diễn tả thành lời. Sau khi
Chung Thần đi, cô ngồi xuống đối diện Ngư Hi, xoa dịu trái tim đang đập
thình thịch, nhỏ giọng hỏi: "Cô Ngư."
"Em đã xem Weibo."
"Có cần em hỗ trợ không ạ?"
Tuy rằng hiện giờ cô không quá nổi tiếng, cũng chưa có nhiều tác phẩm nổi
bật, lưu lượng cũng thấp, nhưng nếu Ngư Hi nói cần, cô có thể về nhà tìm bố nói chuyện, nhưng chỉ sợ Ngư Hi sẽ không vui.
Khuôn mặt bình
thản của Ngư Hi nở một nụ cười nhẹ nhàng, cô nhìn Mạc Ninh Hoan, thấy
trong mắt đối phương là nỗi lo lắng vì mình, từ khi mới gặp nhau, em ấy
đã hết lòng đối xử chân thành với cô, không hề giấu giếm chuyện gì, ngay cả gia thế cũng báo cáo, Mạc Ninh Hoan không phải người hoàn toàn không có tâm tư, nếu em ấy thật sự chỉ là đơn giản ngây thơ, vậy người quản
lý của em ấy không có khả năng đến giờ vẫn chưa biết xuất thân của em
ấy.
Em ấy chỉ không che giấu bản thân với cô, luôn luôn nhiệt
tình với cô, Ngư Hi cũng xem như đã gặp đủ loại người muôn hình muôn vẻ
trong giới giải trí, nhưng không thể không nói, đôi khi chính mình vẫn
sẽ bị Mạc Ninh Hoan làm cho cảm động.
Nhưng cảm động không có nghĩa là phải tiếp nhận, Ngư Hi lắc đầu: "Không cần."
Mạc Ninh Hoan vò đầu: "Vâng ạ, cô Ngư có bất cứ chuyện gì đều có thể cho em biết."
"Nếu em không làm được..." Cô chần chừ trong giây lát: "Nếu em không làm được, em có thể tìm bố hỗ trợ."
Ngư Hi bị chọc cười: "Được rồi."
Hai người vừa nói chuyện xong, Chung Thần cũng đã bê hai cốc đồ uống nóng
đi vào, đưa cho Mạc Ninh Hoan một cốc, trên mặt lộ vẻ phấn khởi, Ngư Hi
nhìn biểu cảm này liền biết là có tin tốt, nhấp một ngụm nước rồi hỏi:
"Sao thế?"
Chung Thần cười đến híp cả mắt: "Hi Hi, có ratings ngày hôm qua rồi."
"Chị đoán xem là bao nhiêu!"
Giọng nói hớn hở cất cao như không thể đợi để được chia sẻ cùng người khác,
Ngư Hi còn chưa hé môi đã nghe thấy tiếng của Mạc Ninh Hoan: "Ratings
hôm qua ạ?"
Chung Thần gật đầu lia lịa: "Đúng!"
Mạc Ninh Hoan đoán: "2.5?"
Chung Thần cười bí hiểm, lắc đầu, lập tức đưa màn hình điện thoại cho Ngư Hi
nhìn, vẻ mặt thản nhiên của Ngư Hi thả lỏng, ratings được định ở con số
3.0.
Ratings hôm qua lại có thể lên đầu 3 rồi?
Cảm xúc
phức tạp bỗng chốc dâng lên trong lòng, Ngư Hi mím môi không nói gì,
Chung Thần phấn khởi không tìm được lối về, hớn hở nói: "Từ hôm qua em
đã biết chương trình chắc chắn sẽ hot mà!"
Có thể từ một bình luận live dẫn đến hot search trên Weibo, lưu lượng khủng bố như vậy, sao có thể không hot.
Nhưng hot thành như vậy vẫn khiến các cô kinh ngạc.
Ratings đạt con số 3.0, tất cả các chương trình giải trí năm ngoái đều không
lên được đầu 3, vừa sang năm mới, Trái Cây Vui Vẻ đã lập thành tích tốt, nếu những tập sau vẫn có thể duy trì ratings 3.0 là có thể vượt xa rất
nhiều chương trình giải trí khác trong ngành. Chung Thần phấn khởi không phải chỉ vì ratings, mà vì ratings cũng chính là thành tích của Ngư Hi, đối với những người có cái nhìn không tốt về cô, châm chọc mỉa mai cô,
đối xử lạnh nhạt với cô, thậm chí chửi bới đòi cô rút khỏi giới giải
trí, bảng thành tích xinh đẹp này đã đủ để vả mặt bọn họ.
Nhìn
thấy tin tức này, tất nhiên Ngư Hi cũng vui mừng, đôi mày cong lên như
trăng khuyết, trên mặt là nụ cười nhẹ nhàng, Chung Thần vốn còn muốn kéo cô nói chuyện, song lại bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang, Ngư Hi
nhận máy, là cuộc gọi từ Bạch Vũ Đường.
"Chị Bạch."
Giọng của Bạch Vũ Đường cũng đã vui vẻ hơn: "Có ratings rồi, em thấy chưa?"
Ngư Hi cười gật đầu: "Vâng, em thấy rồi."
"Chị đã nói em chắc chắn làm được mà." Không chỉ diễn xuất tốt, đi show giải trí cũng thể hiện tốt, thật sự em ấy được sinh ra là để trở thành người đứng trên sân khấu.
Ngư Hi cụp mi mắt, nghe Bạch Vũ Đường nói: "Đúng rồi, đã có lịch chiếu của phim truyền hình."
"Tháng năm sẽ lên sóng."
Chương trình còn bốn tập, hai tập đầu đã rất hot, Trái Cây Vui Vẻ cũng được
nếm đủ ngọt, chắc chắn những show giải trí khác cũng muốn kiếm ít bánh,
nên không cần lo về mảng giải trí này, hơn nữa hiện giờ cô đã vào đoàn
phim của Chu Tử Minh, trước khi bộ phim lên sóng, Bạch Vũ Đường không
tin mình không thể tìm được tài nguyên, chưa kể quảng cáo và lưu lượng
của Ngư Hi đã tăng trở lại, có lẽ chưa cần đến một năm, Ngư Hi đã có thể đứng lại trên vị trí vốn có.
Lần này rốt cuộc sẽ không còn lý do để ngã xuống.
Tựa như có thể nhìn thấy trước con đường rực rỡ, giọng nói của Bạch Vũ
Đường đều xen lẫn vô số niềm vui sướng, ngay cả tâm trạng Ngư Hi cũng
hiếm khi được thả lỏng, cô lắng nghe Bạch Vũ Đường dùng giọng hào hứng
nói hết lời mới đáp lại: "Vâng."
Thái độ trầm ổn, ung dung thản nhiên.
Nhìn biểu hiện của Ngư Hi, Mạc Ninh Hoan cực kì hâm mộ, khi nào cô mới có
thể có tâm cảnh như thế kia, vạn sự đều thản nhiên, vinh nhục không sợ
hãi.
Chung Thần trò chuyện cùng Mạc Ninh Hoan được mấy câu, điện
thoại của cô cũng đổ chuông, cô lập tức đứng dậy nghe máy, Ngư Hi cũng
đang bấm điện thoại, Mạc Ninh Hoan ngồi một mình nhàm chán, nghĩ đến tin tốt của Ngư Hi, cô lập tức muốn chia sẻ cùng những người hâm mộ trong
nhóm.
Ấn mở nhóm, Mạc Ninh Hoan vẫn không nhắn tin, thay vào đó nói với Ngư Hi: "Cô Ngư."
"Em có thể chụp một bức ảnh của chị không ạ?"
Ngư Hi khó hiểu hỏi lại: "Hả?"
Mạc Ninh Hoan cắn môi: "Lúc trước em từng đề cập với chị, em có quen một
fan ruột của chị, chị có nhớ không ạ? Em còn lập một nhóm chat."
Ngư Hi bỗng chốc nhớ lại, trước đó quả thật có việc này, chuyện cô nổi nóng ở đoàn phim được giải quyết nhờ Mạc Ninh Hoan quay video muốn chia sẻ
cho fan kia, cô gật đầu: "Được."
Mạc Ninh Hoan lập tức đứng dậy,
nhìn trái nhìn phải, tìm được góc độ thích hợp, chụp hai bức ảnh rồi
cười tươi nói với Ngư Hi: "Cảm ơn cô Ngư, em gửi cho chị ấy đây."
Ngư Hi không để ý, cười nhạt, ánh mắt nhìn thấy tên nhóm chat trên màn hình: Đội tiếp viện của Ngư Hi.
Cô thu ánh mắt về.
Mạc Ninh Hoan cầm điện thoại trên tay hớn hở gửi ảnh, Giang Tĩnh Bạch nhận
được trong lúc vẫn đang họp, điện thoại của cô đã tắt chuông, lúc nhìn
thấy màn hình sáng lên, cô nghiêng đầu nhìn qua, thấy ảnh Ngư Hi mặc váy dài, nhất thời không phản ứng kịp, tưởng rằng Ngư Hi nhắn cho mình, cô
ấn vào, nhắn lại: Thay đồ rồi à? Không phải sáng sớm cậu mặc bộ màu xanh sao?
Mạc Ninh Hoan nhìn chằm chằm vào tin nhắn.
Sáng sớm?
Bộ quần áo màu xanh??
Nghĩa là sao???
Lẽ nào sáng sớm hôm nay Giang tổng và Ngư Hi ở cùng nhau????
Bốn vấn đề liên tiếp xoay quanh trong đầu, vẻ mặt bối rối của Mạc Ninh Hoan cũng thay đổi, cô nhìn Ngư Hi, có vẻ muốn nói lại thôi, cúi đầu, mấy
giây sau lại ngẩng đầu nhìn Ngư Hi, rồi vẫn muốn nói lại thôi.
Ngư Hi không chịu nổi ánh mắt của cô, dứt khoát hỏi: "Sao thế Hoan Hoan?'
Mạc Ninh Hoan cầm chặt điện thoại trong tay, cắn môi: "Cô Ngư, em có thể hỏi chị một vấn đề không ạ?"
Ngư Hi gật đầu: "Em hỏi đi?"
Mạc Ninh Hoan cầm chặt điện thoại: "Chị và Giang tổng có quan hệ gì ạ?"
Nghe được câu hỏi này, Ngư Hi thoáng nhướng mày, nhìn xuống điện thoại của em ấy, cười: "Fan ruột mà em nhắc đến là Giang tổng?"
Mạc Ninh Hoan trong sáng vô tư: "Vâng ạ!"
Thật ra Ngư Hi đã đoán được từ trước, nhưng khi thật sự được xác minh, cô
vẫn kinh ngạc trong giây lát, cuối cùng mới nghiêm túc trả lời Mạc Ninh
Hoan: "Tôi và Giang tổng là quan hệ yêu đương."
Mạc Ninh Hoan trợn to mắt, nghẹn họng nhìn trân trối, Ngư Hi lại nói: "Cậu ấy là bạn gái của tôi."
BỊCH~! Điện thoại rơi xuống ngón chân lộ ra ngoài của Mạc Ninh Hoan! Đau đến
nỗi khiến khuôn mặt của cô bắt đầu vặn vẹo! Trong lòng hung tợn hét:
Phắc! Phắc! Phắc!