Nhìn tấm vải trải ra trên bục, dưới bục cũng là một trận náo loạn.
Không biết là cố ý hay vô ý, nói đến cũng rất khéo, năm người tham gia thi
đấu hôm nay đều là mỹ nữ xuất chúng, nhưng trong năm người, ba người
chọn ra vải đơn sắc, một người chọn hoa văn đầu mèo màu xanh đen, đều là màu sắc khá khiêm tốn hoặc là rất thông dụng, trắng đen hoặc xám, chỉ
có Giang Hiểu Nhi, không chỉ chọn vải màu xanh lá, hơn nữa còn rất quái
dị, vì vậy cũng trở nên vô cùng nổi bật.
Lập tức, Quách Tiếu Nhu
cũng ‘ngây’ ra hai giây, vô thức che miệng: “Trời ạ, cô ấy sao lại xui
xẻo như vậy, chọn tấm vải thô bỉ như thế?”
Màu sắc xanh xanh đỏ đỏ, vừa nhìn, quá low rồi!
Không biết là Giang Hiểu Nhi tự chọn, còn cho rằng cô xui xẻo rút phải, Quách Tiếu Nhu thay cô toát mồ hôi lạnh, ảo não xém chút cắn lưỡi:
Sớm biết, thì sẽ không khích lệ cô lên rồi!
Đang ảo não, trên đài, tiếng chuông tính giờ đã vang lên.
Vừa gấp gáp, xoay người, Quách Tiếu Nhi chen vào trong đám người, nhìn
thấy bạn thân, liền chào hỏi với người ta, kéo phiếu bầu thay Giang Hiểu Nhi.
Mà vốn dĩ, bản thân chọn vải hoa, là muốn thiết kế kế váy đi
biển phong cách mùa hè Bohemia, lúc này, Giang Hiểu Nhi trừng to mắt,
vải này, thật sự giống như vài trải bàn phong cách nhà quê, mảnh vải này khoác lên người, thật sự là mất mặt.
“Thời gian tới rồi, các vị, bây giờ có thể bắt đầu ra tay rồi.”Cầm mảnh vải, vội vò lại, thời gian từng giây từng phút trôi qua, Giang
Hiểu Nhi nhất trời trán toát ra mồ hôi, đột nhiên kinh ngạc phát hiện
vải hơi co dãn, vải voan in hoa co dãn? Vậy nhất định tưa chỉ!
Ánh
mắt lóe lên, cầm kéo, Giang Hiểu Nhi cắt đôi mảnh vải, phần màu đơn cắt
thành áo, chỗ cổ xử lý hơi góc cạnh, hai bên cắt thành ba đoạn tua rua,
cột thành kết quần áo, đều buộc trên người người mẫu.
Nửa thân dưới,
cô lựa chọn vài phần hoa văn phóng khoáng, gấp mảnh vải lại, cũng cắt
thành tua rua ba đoạn, cột thành ba nơ bướm bên hông, đè áo lên váy, lập tức trở thành một bộ váy áo thời trang.
Vừa giúp người mẫu chỉnh trang xong, tiếng chuông trên đài cũng đã lại vang lên, gần như cùng lúc, tất cả đều dừng tay.
Còn bận rộn kéo phiếu bầu cho Giang Hiểu Nhi, tiếng chuông vừa vang lên,
thần kinh Quách Tiếu Nhu xém chút hoàn toàn sụp đổ, nửa nhắm mắt cứng
ngắc nghiêng người, vừa ngước mắt, cô ấy lập tức trợn to mắt không dám
tin, gãi gãi:
“Mẹ ơi.”
Cô làm sao làm được?
Vì là một mảnh
vải, nhưng phàm là nhà thiết kế, nhất định đều sẽ để ý toàn bộ thiết kế, quần áo dù tốt, đều tưa chỉ hết cũng nhất định ảnh hưởng đến cảm
quan, hiệu quả sẽ bị giảm đi nhiều. Cho nên năm người, căn bản đều vòng
vải lên người, không phải kiểu cúp ngực, thì chính là kiểu lệch vai, mà
sau đó dùng kẹp trang sức khẽ xử lý các chi tiết, nói tóm lại, chính là
bảo thủ không sai, lại cũng giống nhau không khác biệt.
Mà bộ này của Giang Hiểu Nhi, vừa sáng đèn lên, đâu chỉ là kinh diễm? Không chỉ màu
sắc sặc sỡ, hơn nữa nhìn ra, chính là bộ quần áo đúng nghĩa, mà không
phải một mảnh vải.
Thiết kế của cô rất độc đáo, màu đơn phối với in
hoa cùng tông màu, áo càng có cổ có tay, thể hiện rõ thần công thần sầu
nhà thiết kế, phóng khoáng lại thời thượng.
Cũng chỉ có cô, cắt mảnh
vải. góc cạnh lại làm tua rua, thành công giảm đi dấu vết bị cắt, quần
áo cũng dùng dây cắt ra cột lại, tự nhiên thoải mái, lại thêm người mẫu
cũng chuyên nghiệp, biết thể hiện POSE cong thế nào, thể hiện rõ một
chút, phối với nụ cười thanh xuân ngọt ngào của cô ấy, thật sự như biến
thành người sống.
So với cảm giác đi đường cẩn thận của những người
mẫu đi trên đài khác, model của cô hoàn toàn thoải mái thể hiện, tự tin, hoàn toàn không cần sợ xấu hổ vì quần áo có thể rơi xuống.
Lúc này,
dưới đài cũng là tiếng vỗ tay nhiệt liệt, những người vốn đợi xem cô làm trò cười, xem cô làm sao xử lý đều tràn đầy kinh dị, ngay cả MC ở một
bên cũng không nhịn được lộ ra ánh mắt tán thưởng.
Ánh nhìn lướt qua
tập trung ở chỗ nào đó, trên màn hình lớn lướt qua khuôn mặt kinh diễm
của Giang Hiểu Nhi, lập tức lại có tiếng náo nhiệt:
“Wa, mỹ nữ!”“Nhìn thấy rồi chứ? Đó là nhà thiết kế sao? Còn thu hút hơn cả người mẫu!”
...
Góc cách cửa không xa, Trương Việt Khánh từ xa xa luôn ngây ngốc nhìn trên đài, khóe môi bất giác tràn ra đầy ý cười:
Thiên phú thiết kế của cô, sự thông tuệ của cô, đều không có gì để nghi ngờ!
Anh đã từng thấy không chỉ một lần! Bất kể là nghịch cảnh khốn đốn thế
nào, cô dường như đều có bản lĩnh chuyển nguy thành an!
Nhớ lần đầu
tiên nhìn thấy cô, cũng là trên cuộc thi phục trang, lần đó, hình như là hoạt động trong học viện của họ, giai đoạn chung kết, mỗi người đều là
model tác phẩm của mình, hôm đó, lúc cô bước ra cũng vô cùng độc đáo,
chân trần, tay cầm một chiếc giày cao gót, một bên váy còn vén lên một
nửa, không giống với sự cao quý ưu nhã của các lễ phục bình thường,
ngược lại thêm vài phần phong thái tùy ý.
Lần đó, cô không phải quán quân, lại cũng không phải top ba, hoàn toàn là dựa vào : “Chiến thắng bất ngờ”!
Sau đó, anh mới biết, trước khi cô ra trận, bị người ta làm gãy một chiếc
giày cao gót, quần áo cũng không biết làm sao bị người ta rạch một lỗ.
Trên đài lần đó, anh lần đầu tiên tặng cành hoa hồng cho cô, còn cố ý trêu
chọc gãi bàn tay cô, cho đến sau này, mỗi lần nhìn thấy anh, phản ứng
đầu tiên đều là đạp anh.
Cho đến khi, cô bị đàn ông quấn lấy, anh cứu cô, sau khi họ quen thuộc...
Anh nói, anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, muốn hấp dẫn sự chú ý của cô mà thôi!
Trên thực tế, anh cũng không xem là nói dối!
“Cô người phụ nữ đẹp đến kinh hồn đồng phách, mê hoặc người bình thường phát điên!”
Lại lần nữa, trong lòng Trương Việt Khánh hiện lên một câu như vậy, ngắm nhìn, nắm tay rũ hai bên nắm chặt.
Lúc này, tiếng nhạc catwalk nhạt đi, giọng nói kích động của MC lại truyền tới:
“Cảm ơn các quý cô xinh đẹp! Sau đây là thời khắc kích động lòng người nhất
của chúng tôi, các quý ông, cầm gậy Tinh Nguyệt trong tay lên, bỏ một
phiếu quý giá cho tác phẩm cảm động các bạn, ‘sao sáng ngày mai’ trong
lòng bạn! Hoan nghênh mọi người nhiệt liệt tham gia, sau đó còn có kinh
hỉ thần bí chờ đợi các bạn! Có lẽ, một giây sau, bạn sẽ có thể tiếp xúc
gần với nữ thần trong lòng mình! Mười phút bất kỳ, người số phiếu nhiều
nhất, có thể đạt được sổ tay thiết kế của Cniva, những đối thủ khác, đều có phần thưởng tham dự, ngoài ra, á quân sẽ được thưởng tiền, giải
ba sẽ có một huy chương kỷ niệm bằng bạc!”
Tiếng nhạc lại vang lên, liên tục có người lên đài.
Giang Hiểu Nhi rất hài lòng với thiết kế của mình, tiếp nhận nó, cô cười nhạt, không chút tiếc nuối: “Cảm ơn!”
Khóe mắt lướt qua đối thủ, Giang Hiểu Nhi vẫn rất tự tin, dần dần, sự cách
biệt càng rõ ràng, trở thành tranh đấu của cô và số ba, ánh mắt cô cũng
bắt đầu quan tâm tới người lên đài bỏ phiếu, đột nhiên, một bóng dáng
quen thuộc xông vào tâm nhìn của cô.