Cá nấu vừa lên bàn, mọi người không kịp đợi nữa động đũa thưởng thức
luôn. Đây là lần đầu họ ăn canh cá, cũng không biết tiêu chuẩn ăn uống
như thế nào, cơ mà vẫn hạ đũa vào miếng thịt cá trắng trong theo bản
năng.
Sau khi miếng cá trắng nõn được cho vào miệng, hương vị cay tê bùng nổ trong khoang miệng, dù cay đến mức túa cả mồ hôi, mà động
tác trên tay không hề dừng lại, ăn rồi còn muốn ăn nữa. Đặc biệt là
người Rutte, bọn họ đã hoàn toàn bị tay nghề của đầu bếp đế quốc thuyết
phục, cho tới giờ, tất cả những món được mang ra không có món nào không
ngon, dù cái thứ đỏ rực thế này có hơi bị cay quá, nhưng là mỹ thực thì
họ không chê gì hết.
Sợ những người ngoài hành tinh không biết
nhả xương cá nên Nguyễn Đường chọn phần bụng cá mè, tươi và mềm, rất
ngon. Dưới lớp cá là giá đỗ, khoai tây và váng đậu, sau khi số rau và đồ ăn thêm ngấm gia vị thì trở nên ngon hơn gấp bội, cắn một miếng nước
canh túa ra, hấp dẫn ngang ngửa thịt cá.
Người Rutte lại lần nữa
phá vỡ quy tắc "không ăn đồ chay" của bản thân, thích đồ ăn kèm bằng với thích thịt cá, nếu Hạ Vân Dật không cản lại thì họ còn ăn hết cả ớt.
[Sen bạc nhạt màu: Ha ha ha. Không phải người Rutte không thích ăn "chay" à? Sao ăn khoai tây ngon thế!]
[Muốn tên giống cuộc sống phù du: Hu hu, nhiều món chưa được livestream quá! Tôi vô cùng ghen tị đó! QAQ]
[Tế Ly Hâm: Huhuhu... Thấy bọn họ ăn ngon như thế tôi cũng muốn!]
Bởi vì canh cá khá nhiều, mà ăn gần hết thì phần cặn sẽ mặn, nên Nguyễn
Đường để người máy trí năng mang thêm cơm trắng ra. Hạt cơm căng tròn,
tỏa ra thứ ánh sáng bóng bẩy dưới ánh đèn, hương thơm nức mũi, nhìn là
muốn ăn.
"Không không không, chúng tôi không ăn cơm." Phản ứng đầu tiên của người Rutte khi nhìn thấy cơm trắng là từ chối, lần đầu tiên họ tới thăm, người đế
quốc cũng tiếp đãi họ món này, không có vị gì hết, chẳng ngon tí nào.
Hạ Vân Sâm nhìn họ, cầm muôi múc một muỗng canh lớn chan vào bát cơm, cơm
trắng thấm canh biến thành màu đỏ hồng nhàn nhạt, thịt cá lẫn thêm rau
củ ăn ngon tuyệt vời.
Thấy người đế quốc ăn không ngẩng đầu lên,
mấy người Rutte liếc nhìn nhau, sau đó cũng học theo người đế quốc, chan canh vào cơm, sau đó nếm thử một miếng.
Người Rutte:!!!!
Cơm này khác hoàn toàn với lúc trước họ ăn! Hạt cơm mềm mà thơm, cho canh
vào thì không chỉ ngon mà làm giảm hẳn sự cay nồng của ớt, hơn nữa cá ăn với cơm, không có từ ngữ nào có thể diễn tả hết được độ ngon của nó.
Canh với thịt cá, rau củ trong chiếc bát tô to như chiếc chậu rửa mặt hết
nhanh đến nỗi dùng mắt thường cũng thấy, đến khi chỉ còn chút nước canh
và xác ớt thì người máy tiến lên muốn thu dọn, cơ mà lại bị người Rutte
ngăn lại.
"Có thể thêm cơm không?"
"Phải đó! Còn nhiều canh quá, không thể lãng phí được."
"Đúng, đúng, thêm bát cơm nữa! Bát nhỏ như này sao đủ ăn?!"
Người Rutte thay đổi thái độ bài xích với cơm tẻ, cùng nhau yêu cầu có thêm một bát cơm nữa.
Kỳ thực Trình Kê cũng muốn ăn thêm, vì thế nhìn về phía người máy trí năng, để nó về thông báo với bếp, phục vụ thêm cơm.
Nguyễn Đường nhìn livestream: "..."
Bát canh lớn như vậy, ăn mới mấy phút mà đã chỉ còn cặn, những người ngoài hành tinh này có dạ dày thông với đại dương à...?
Nguyên nhân Nguyễn Đường chỉ cho một họ một bát cơm cốt là để họ giải cay,
không ngờ họ lại còn muốn ăn nữa. Không tính đến người Rutte có lượng ăn lớn, mà người đế quốc thì sao? Giờ để họ ăn no thì mấy món sau này thì
sao.
"Không phải lo, chỉ cần người Rutte vui là được." Thấy Nguyễn Đường lo lắng, Cổ hội trưởng nhẹ nhàng vỗ vai Nguyễn Đường.
Nếu Cổ hội trường đã nói vậy, Nguyễn Đường cũng chỉ đành để người máy trí
năng mang cơm lên, tiện đó anh cũng cho món thứ tám lên tiệc. Đó là gà
hầm nấm, cũng là một món ngon khi ăn với cơm, kết hợp với số cơm vừa
mang lên là hoàn hảo.
Người máy mang cả hai thứ ra, gà nấm vàng óng, đã được chia đều, đĩa đặt trước mặt mỗi người khiến khán giả chú ý.
[Gió thổi: Ấy, lần này mang đồ ăn ra nhanh thế? Món trước còn chưa ăn xong.]
[Bụi thu nhẹ nhàng: Đây là món gì vậy? Nhìn thấy ngon quá...][Chim yến nhỏ bay bay: Hôm nay không có món nào là không ngon cả.]
Kỳ thực Nguyễn Đường không hề có ý định để từng món từng món lên, tiệc thì phải đầy tràn một bàn trông mới phong phú, chỉ là anh đánh giá sai
lượng ăn của những người này, tốc độ của họ quá nhanh, vừa lên một món
đã phải lên một món khác.
Trong gà hầm nấm cũng có đồ chay, ngoại trừ nấm thường còn có nấm hương, cơ mà lần này ngươi Rutte cũng không
bài xích, hiển nhiên là đã hoàn toàn từ bỏ chống lại, cầm thìa im lặng
ăn. Món này dùng lửa nhỏ để hầm nên thịt gà rất mềm, tách xương cũng dễ, vừa cho vào miệng thịt đã tơi, mà nấm cũng hấp thu gần hết chỗ sốt gia
vị, nấm hương không khác nấm thường là bao nhưng nó có một vị đặc biệt
thơm, khi cho vào miệng cảm thấy rất đã.
Ăn chung với cơm nóng
làm mọi người thấy trong người ấm áp đến mức muốn thở dài, đợi đến khi
họ bắt đầu muốn xin thêm bát cơm thứ ba, Nguyễn Đường đã rất bình tĩnh,
cho người máy trí năng mang cả cơm cả đồ ăn lên.
Món thứ chín là
một món chay mang tên – củ niễng non xào, đây là món từng có tên trong
thực đơn Mãn Hán toàn tịch, không cần phải bàn cãi về hương vị, Nguyễn
Đường quả thật không ngờ Cổ hội trưởng biết làm món này. Nghe Cổ hội
trưởng nói, ông dựa vào những tri thức còn sót lại từ thời cổ địa cầu để làm, trước đây ông dùng nước gạo để xào, luôn cảm thấy vị bị sai ở chỗ
nào đó, mãi đến khi viện khoa học cùng làm tôm thì ông mới chợt hiểu ra. Dùng tôm thay thì quả nhiên sốt sệt mới ra màu cam trắng, vị cũng ngon
hơn, cuối cùng mới xem như không phụ lòng sách cổ.
Sốt thực chất
là tôm, Cổ hội trưởng chọn những con tôm béo nhất, chất thịt non nhất để làm, củ niễng cũng là loại tươi non gốc dài, chỉ có thế mới làm ra được món củ niễng thơm ngon nhất.
Món này có được sự yêu thích của
thực khách đúng như dự đoán, những người Rutte đã không cần quan tâm đây là món chay hay mặn, chỉ ăn thôi là được.
Món cuối cùng, chính
là món đặc sắc của ngày hôm nay – heo sữa quay. Đây cũng từng là món ăn
nổi tiếng cung đình, đồng thời là món chính trong thực đơn Mãn Hán.
Lúc heo sữa còn chưa bưng ra mọi người đã ngửi thấy một mùi thơm khiến
người khác thèm thuồng khó mà tin nổi, rõ là họ đã ăn nhiều lắm rồi, dạ
dày vẫn cứ phát ra tín hiệu ăn thêm, dường như tất cả mọi thứ họ ăn lúc
trước đều đã tiêu hóa hết.
Không chỉ người Rutte nhìn chằm chằm
khay lớn đậy kín đang được người máy mang lên mà cả Trình Kê cũng ngồi
ngay ngắn lại, ba cha con nhà họ Hạ thì tỏa sáng cả hai mắt.
Sau
khi nắp khay được mở ra, heo sữa béo ngậy bóng loáng hiện ra trước mắt
mọi người. Nhưng con heo hoàn chỉnh quá lại khiến người ra không biết
nên động đũa từ đâu.
[Trà nấm khuẩn: Má ơi, con heo bự như dị, sao mà ăn?]
[Kiku: Chắc không phải là để họ gặm ăn chứ? Ha ha ha]
Lúc nào một người trẻ tuổi cao lớn mặc đồ đầu bếp bước ra, hắn mang trên
tay một chiếc dao phay rất sắc, bước nhanh tới bàn tiệc chính, giọng như chuông đồng cất cao, "Thất lễ."
Tiếp đó hắn chém xuống, bùm bùm
mấy phát là chặt con heo sữa hoàn chỉnh thành những miếng nhỏ, mà sau
khi heo được chặt ra, hương thơm gia vị nồng nặc bay khắp phòng tiệc.
Heo sữa được viện khoa học tự mình nuôi lớn và chọn lựa, mỗi một con heo
chỉ có hai cân rưỡi đến ba cân, da mỏng thịt mềm, sau khi quay mới mềm
và đủ non. Sau khi giết heo sẽ được ướp muối cùng hương liệu, cuối dùng
quét ở bên ngoài một lớp sốt mới có thể khiến heo sữa mang màu sắc hấp
dẫn ánh nhìn như vậy.
Hẳn là hương vị này nồng nặc quá, nên tất
cả mọi người vô cùng kinh ngạc, trừ nuốt nước miếng liên tục thì không
còn phản ứng khác, hình ảnh kênh livestream cứ như bị đơ do lag khiến
người xem không nhịn nổi bình luận.
[Một thằng nhóc trà sữa: Ha ha ha, mạng lag hả? Sao không ai động đậy gì hết vậy?]
[Mây nhìn đồng bằng: Chuyện gì xảy ra vậy? Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm con keo kia, rốt cục thì ngon đến cỡ nào thế?]
[Diệp khuẩn vui vẻ: Nhất định rất là ngon đúng không? Tôi thấy nữ thần nuốt
nước miếng! Quỳ cầu mở hình thức toàn tức! Cho chúng uối ngửi thôi cũng
được!]
"Mời từ từ thưởng dụng." Sau khi chặt xong heo trên bàn
tiệc chính, Đào An bước nhanh tới những bàn khác và bắt đầu chặt heo,
xong xuôi mới vội vã quay về bếp sau.
Đừng nhìn hắn bên ngoài tự
nhiên như thế, kỳ thực hắn căng thẳng sắp chết đến nơi, tim sắp nhảy
khỏi lồng ngực, cả sư phụ và Nguyễn đại sư đều bắt nạt hắn QAQ!
"Khụ, mọi người nhanh ăn đi." Đợi đến khi Đào An đi rồi, Trình Kê mới ho nhẹ
một tiếng, bắt chuyện trước mời mọi người thưởng thức heo sữa quay.
Heo quay da giòn thịt mềm, có thêm chút gì đó trong veo, mỡ trong thịt heo
được quay ra gần hết, lớp sốt bên ngoài ngọt ngào thơm mùi mật, cắn một
miếng là thấy hương vị bùng nổ tại nơi khoang miệng.
Mọi người ở
ngoài sảnh tiệc cũng bị thứ mùi thơm kinh người hấp dẫn, thịt nướng và
thịt hầm vừa ăn lúc nãy cũng hóa thành nhạt nhẽo. Bây giờ ai ai cũng
hướng mắt về phía phòng tiệc chính, hận không thể dùng mắt đục ra một lỗ hổng ở cửa, nhìn xem bên trong ăn gì mà ngon thế.
Đến heo sữa
quay là coi như đồ ăn nóng đã lên đủ, món cuối là hai món tráng miệng và một món chính. Tráng miệng là chè trôi nhân thịt, bánh bao trứng sữa,
và món chính là món mì thịt dê, tất cả đều rất được hoan nghênh.
Mỗi người một bát bánh trôi, mỗi bát bốn cái, trắng tròn đầy đặn, nhìn thấy là muốn ăn, Ăn rồi lại cảm thán quá ngon, da mềm nhân tươi, còn có thể
uống được canh bên trong nhân bánh.
Bánh bao trứng sữa thì có hương sữa và lòng đỏ trứng thơm nồng, được hấp rất mềm, người Rutte hận không thể nhét hết vào để ăn cùng một lúc.
Cuối cùng là mì thịt dê cực kỳ ngon, không biết thịt dê đã hầm bao lâu mà
mềm cực kỳ, không hề hôi chút nào, trong canh không chỉ có gia vị không
mà còn thêm cả ớt, uống ngụm canh nóng cả bụng, chút ớt cay như là nét
bút thánh thần vẩy thêm, căn bản là không dừng miệng được. Sợi mì dai
dai, nhai rất thích miệng, cơ hồ tất cả mọi người đều ăn sạch bát mì đó.
Trước khi lên đồ, Nguyễn Đường còn sợ họ ăn nhiều cơm quá nên bị no, không
ngờ sức chiến đấu của những người này vẫn mạnh mẽ như cũ. Ngay cả vị nữ
thần trên bàn tiệc chính cũng không bỏ sót một món nào.
Tiệc
chiêu đãi đến đây là hoàn thành mỹ mãn, cơ mà bởi họ ăn rất nhiều nên
không ai muốn đứng dậy, tất cả đều ngồi im tại chỗ, sờ cái bụng quá no
mà to lên, vừa thỏa mãn vừa chua xót. Thỏa mãn là bởi vì ăn nhiều món mỹ vị quá, chua lòng là vì về rồi là không còn ăn được nữa.
Gilbert hé mắt, trong lòng bắt đầu tính toán, quay đầu nhìn Trình Kê hỏi:
"Bệ hạ, có thể để chúng tôi gặp gỡ vị đầu bếp thần kỳ này không?"