- Ta cảm nhận được rồi!
Trong sơn cốc, một thanh âm thì thào rất nhỏ bỗng vang lên.
Mặc dù hoàn cảnh xung quanh khá yên tĩnh, nhưng cũng có không ít âm thanh
khác như tiếng nước chảy, tiếng chim ca ríu rít,... vừa vặn có thể che
lấp thanh âm vô cùng bé nhỏ này, tuy nhiên lại không thể cản trở được
thính giác nhạy bén của Tiểu Long Nữ.
Ánh mắt nàng không tự chủ nhìn qua một hướng.
Nam nhân nơi đó vẫn lặng lẽ ngồi giữa hồ nước, toàn thân phảng phất như
muốn hòa cùng không gian xung quanh, nhưng thực tế lại luôn có một cảm
giác không thể thực chất hòa hợp, dung nhập vào trong đó.
Tiểu Long Nữ cũng không cho đây là ảo giác của nàng.
Bởi chính nàng tận mắt chứng kiến hắn từ việc không thể dùng khinh công
chạy qua mặt nước, không ít lâu sau liền có thể duy trì trạng thái cân
bằng trên mặt nước hàng giờ, hơn nữa còn giống như có thể mãi mãi duy
trì như vậy cả đời. Chỉ điều này đã đủ khiến cho không ít cao thủ hàng
đầu thiên hạ phải kinh hãi.
Vậy nên nàng chỉ có đôi chút nghi
hoặc không phải cao thủ võ công càng cao khi tu luyện sẽ càng thêm bình
tâm, tinh thần hòa nhập vào thiên địa, cảm ngộ những huyền diệu, thậm
chí sáng tạo diễn hóa ra thế võ mới dựa vào quy luật sự vận động của thế giới sao?
Dù cho hắn không đạt đến mức độ đó, nhưng vì sao lại
xuất hiện tình huống càng muốn dung nhập lại càng bị thế giới bài xích
như vậy, thậm chí còn rõ ràng đến mức chính nàng cũng có thể cảm nhận
rõ.
Tuy nhiên, đây cũng chỉ là nghi hoặc trước đó của nàng, bởi
lẽ Tiểu Long Nữ lần này là để ý đến một hiện tượng khác trên người hắn.
Một cỗ lực lượng trong cơ thể Văn Trung giống như bị đụng chạm tới mà bất
chợt tỉnh dậy gào thét, dấy lên từng đợt sóng nước rung động liên tục
lan tỏa ra từ điểm tiếp xúc bên dưới hắn.
" Nội công thật thâm hậu! "
Tiểu Long Nữ lập tức cảm nhận được điều này.
Chỉ là, nàng không hiểu mà cảm thấy trình độ nội công này có đôi chút quen thuộc.
Nếu qua nội công có thể dễ dàng cảm nhận được đối phương, hẳn Tiểu Long Nữ
sẽ nhận ra được đây chính là lực lượng của người nàng mới từng giao thủ
qua, Âu Dương Phong.
Ở thời điểm Văn Trung xuất hiện một loại lý
giải này, hắn cũng vì thế tiến bước trong cách điều động loại nội lực
tạm thời có được từ Âu Dương Phong.
Tuy nhiên, bởi vì không phải
hoàn toàn kiểm soát nhưng lại bộc phát toàn bộ khiến hắn thiếu chút nữa
ăn không tiêu. Bởi lẽ thể chất hắn dù mạnh nhưng nội lực lại là dạng sức mạnh nội sinh.
Cái gọi là phòng địch thì dễ, phòng người nhà lại khó khăn.
Nếu không phải chỉ là nhất thời mà là cố ý vận dụng loại lực lượng vượt quá khả năng này lâu dài, kết cục của hắn nhất định sẽ rất thảm.
Dẫu vậy, Văn Trung cũng liễn nghĩ ngợi một chút rồi để việc này qua một bên, không nhịn được lộ vẻ vui mừng.
Điều trọng yếu nhất đó là hắn rốt cuộc đã có thể cảm nhận được cũng như hiểu rõ về bản chất của kinh mạch, huyệt đạo trong cấu tạo cơ thể mình. Bằng cách dùng chính năng lượng của hắn lưu chuyển đi khai thông và tìm hiểu tỉ mỉ, việc tưởng chừng đơn giản này lại đem đến cho hắn lợi ích rất
lớn.
Điển hình như có thể nhất thời bộc phát toàn bộ lực lượng
của Âu Dương Phong vừa rồi. Dù không phải hoàn toàn kiểm soát nhưng so
với tình trạng không quen thuộc, lại cả việc vận nội công cơ bản cũng
không nắm rõ, như vậy là đã là tốt hơn rất nhiều.
Văn Trung lập
tức chạy đến bên cạnh Tiểu Long Nữ, ôm nàng lên mà xoay vài vòng, sau đó lại đem nàng chạy một lượt quanh sơn cốc để cho vẻ mặt Tiểu Long Nữ
chợt ngây ngốc không thôi.
Hắn không phải luyện thành nội công nào đó mà vui đến phát ngốc chứ?
- Ta phải tranh thủ ăn hiếp nàng một lúc.
Văn Trung giải thích.
- Lát nữa ta có thể giải huyệt cho nàng rồi, khi đó sợ không còn cơ hội!
Tiểu Long Nữ nghe vậy liền ngạc nhiên, lại chợt hiểu ra. Tuy nhiên, nàng
cũng cảm thấy thêm vô lực với loại giải thích này, liền đưa hắn một cái
liếc mắt. Thực tế nàng đã sớm quen thuộc cùng hắn, nên không lạ gì với
kiểu vui đùa, "ăn hiếp" này.
Hơn nữa, mặc dù nói là "ăn hiếp"
nhưng thực sự lúc này hắn lại ôm nàng rất chặt, có loại cảm giác giống
như níu giữ thêm đôi chút.
Vì điều gì?
Phải rồi, sau khi giải huyệt nàng sẽ làm gì? Tiếp tục ở lại cùng hắn sao?
Tiểu Long Nữ bất giác nghĩ tới điều này.
Đây cũng là vấn đề mà Văn Trung băn khoăn trước đó. Tuy nhiên, hắn sớm đã quyết định không quá miễn cưỡng trong chuyện này.
Chung quy, thường mỗi lần trở về thấy nàng bất lực ngồi cô độc một chỗ, hắn
lại cảm thấy không đành lòng và đôi chút áy náy. Nhưng chiếc vòng là có ý muốn giúp hắn nên mới không chịu hỗ trợ, khiến hắn cũng không biết phải cảm ơn hay trách cứ nó.
Thành ra, nếu có thể tự mình giúp nàng đả thông huyệt đạo, như vậy hắn liền thuận theo tự nhiên mà làm.
" Cùng lắm nếu nàng rời đi, ta liền theo cùng nàng a! "
Nếu thật như vậy, có lẽ rắc rối sẽ là có thêm người nào đó ở bên cạnh tranh cùng hắn. Hắn không ngần ngại, mọi người cũng có thể cạnh tranh công
bằng. Chẳng qua trước đây tên kia đã có nhiều thời gian cùng nàng, hắn
hiện giờ còn chưa hưởng "công bằng " được ở riêng cùng nàng đủ bao thời
gian đâu.
Nghĩ đến những việc này Văn Trung cũng có chút đau đầu.
Tuy vậy, Việt Nam nói là làm!
Hắn cũng không phải người không kiên định đã quyết ý lại dễ dàng thay đổi
nửa chừng. Hắn lập tức đỡ Tiểu Long Nữ ngồi xuống, ánh mắt từ phía sau
nhìn chăm chú vào nàng.
Tiểu Long Nữ không thể làm ra cử động nào khác, vậy nên chỉ có ngồi một chỗ thầm nghi hoặc.
Trước đó, khi vừa điểm huyệt nàng bèn vận "Cửu Âm Thần Công" tự thông huyệt
đạo, hít một hơi dài, xung hướng huyệt đạo mấy lần, ai dè hai chỗ huyệt
đạo chẳng những không có dấu hiệu giải khai, mà còn ê ẩm hơn, để nàng
không khỏi kinh hãi. Bởi lẽ, thủ pháp của Âu Dương Phong nghịch chuyển
với "Cửu Âm chân kinh", nàng dùng di pháp của Vương Trùng Dương xung
giải mấy lần, chỉ thấy huyệt đạo đau đau, liền không dám thử thêm.
Vậy mà người này còn chưa từng thử giải huyệt qua cho nàng, làm sao lại giống như khẳng định có thể giúp nàng giải huyệt a.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com