Trụ sở chính của toàn bộ hải quân thế giới.
Nơi này trước đây vốn mang theo sự uy nghiêm giống như một pháo đài bất khả xâm phạm giữa vùng biến này, cũng như toàn bộ
giới hải tặc bên ngoài, hiện giờ lại có chút tàn phá không
chịu nổi.
Sau cuộc đại chiến với băng hải tặc Râu Trắng trước đó không lâu, hải quân dù nghiêng về thắng lợi nhưng những thiệt hại và
thương vong phải chịu đều là không thể đo đếm được.
Cả toà tổng bộ to lớn sừng sững bị sụp đổ hơn nửa.
Ngay giữa đảo cũng vẫn còn lưu lại vết nứt không lồ , sâu không thấy đáy.
Cả hòn đảo hiện giờ đang tất bật với công việc tu sửa, khôi phục lại vô số kiến trúc bị hư hại nặng nề trong cuộc chiến, còn có rất nhiều phóng viên qua lại liên tục đưa tin về tình
hình nơi đây.
Lúc này, phía ngoài biển chợt xuất hiện một chiếc tàu hải quân dần tiến vào hòn đảo.
Việc này cũng không có gì đặc biệt, tuy nhiên một số người lính canh phát hiện bất thường ,bỗng hô lên:
Hàng loạt đạn pháo giống như " mưa bom bão đạn " liên tiếp
nổ vang ngay cạnh con tàu, nhưng lại không hề gây chút thương tổn nào đến nó.
Trên bờ, hải quân nhận ra điều gì đó mà càng thêm hoảng sợ và hỗn loạn.
Văn Trung hiện giờ ở trên chính chiếc tàu đang bị tấn công ,nhìn thấy tình cảnh này , vẻ mặt cực kỳ kích động.
Từng quả đạn pháo ở trước mặt Rayleigh và Jimbei giống như
những viên đất hay quả bóng dễ vỡ , dễ dàng bị chặn lại hoặc phá hủy.
Loại pháo này thực chất cũng cùng loại với họng pháo được trang
bị trên tàu hải quân ở đây, so với pháo hạm hay những vũ khí
tiên tiến ở thời đại hắn thì quả thật thua xa. Chúng có lẽ
mạnh hơn so với súng thần công nhưng cũng chỉ ngang với mấy khẩu
đại bác loại cũ mà thôi.
Tuy vậy ,uy lực vẫn là không thể coi thường, nhất là khi dùng sức con người đối mặt với chúng.
Bởi lẽ kể cả thời trong thời hiện đại, một người có trang bị đến tận răng cũng chỉ có thể banh xác nếu dính phải.
Chiếc vòng cũng không thể đưa hắn trở về hoàn toàn trúng
khớp với khoảnh khắc lúc biến mất, đúng hơn là nếu có thể
cũng sẽ không làm vậy.
Đơn giản là vì việc dịch chuyển thời gian sẽ gây tác động
lên dòng chảy thời không, như vậy nếu xuất hiện hiện tượng ghi
chồng hoàn toàn trùng khớp, vậy kết quả sẽ không thể biết
được chuyện gì xảy ra.
Có thể cả hai chiều sẽ dung hợp hoặc cũng có thể là cùng
biến mất, hơn nữa chắc chắn sẽ gây ra xung đột thời không gây
hậu quả không nhỏ.
Vì vậy , chiếc vòng cũng cố ý tránh đi điều đó nên nếu
người nào đó có năng lực đủ mạnh rất có thể phát hiện được
sự sai lệch này.
Tuy nhiên, Văn Trung nhìn xem tình huống hiện giờ, người mạnh
như Rayleigh có lẽ cũng không phát hiện được điều này, vậy xem
ra thế giới One Piece này khả năng người phát hiện được hẳn là rất ít đi.
Khoảnh khắc hắn biến mất và trở lại vừa rồi , không ai
biết rằng rất nhiều nơi trong thế giới này có sự thay đổi.
Đó là vì , rất nhiều sự kiện trong các mốc thời gian khác nhau bị thay đổi.
...
Nơi nào đó, một người phụ nữ kiên định nói:
- Tôi không thể chối bỏ gia đình mình… cho dù điều đó nghĩa là tôi phải hy sinh mạng sống...
Sau đó đẩy hai bé gái vào trong nhà ,rồi lao lên đối mặt
với tên người cá dữ tợn đang chĩa súng vào họ ở gần đó,
nhưng không quên quay lại mỉm cười:
- Nojiko ! Nami ! .... ta yêu hai đứa.
Ngay sau đó tiếng súng nổ vang lên, một người lao vút qua
hiện trường với tốc độc cực nhanh mà không ai có thể nhìn rõ.
Sau đó, mọi người chỉ kinh ngạc phát hiện không hề xuất hiện vết máu hay người chết ngã xuống.
Hắn che đi mặt mũi tiến đến nhìn qua một đám người đang mang
vẻ tuyệt vọng nhưng không hề sợ hãi hay khuất phục, sau đó ánh
mắt lại đặc biệt lưu ý trên người một phụ nữ tóc trắng xinh
đẹp, cuối cùng ngán ngẩm lắc đầu, thầm tự hỏi:
Chợt, một viên đạn từ phương xa bay đến, ngay thời điểm này một bóng đen lao ra chắn trước viên đạn.
Viên đạn xuyên qua người hắn nhưng lại kéo căng da thịt về
phía sau, giống như tạo nên một cái gai bằng thịt rồi sau đó
bị đàn hồi bắn ngược trở lại. Dưới lớp vải che kín kia, khẽ
vang lên một tiếng lẩm bẩm rất nhỏ :