Edit: LuberBeta: Triêu Nguyên Đám người
kia cũng mặc kệ ánh mắt uy hiếp của hắn, một đám còn cố ý ở lại quấy
rối, còn có người sợ thiên hạ chưa đủ loạn mà trực tiếp rống một tiếng
vào điện thoại của Kỷ Quan Lan: "Em dâu, Tiểu Lam Tử không có trêu hoa
ghẹo nguyệt ở bên ngoài đâu, em cứ mặc kệ đi, quản cậu ta làm gì......"
Ba ngày không bị đánh liền muốn lật nhà sao!
Kỷ Quan Lan nỗ lực đè xuống hỏa khí trong người, ôn nhu nói với Lạc Yên
một câu "Em chờ một lát", sau đó liền bỏ điện thoại xuống, vén tay áo
đánh người!
Nghe tiếng đùa giỡn từ phía bên kia, Lạc Yên chắc
chắn Kỷ Quan Lan lúc này đang "choảng" nhau, cũng không hề lo lắng chút
nào, cúp máy, nghĩ một hồi, lại gửi cho hắn một tin nhắn.
Lúc Kỷ Quan Lan xử lí xong đám người kia, liền phát hiện Lạc Yên đã cúp máy,
thiếu chút nữa là đập bọn kia một trận nữa. Chỉ là sau khi nhìn đến tin
nhắn cô gửi, hỏa khí của hắn liền ba đi đâu mất.
"Anh cứ chơi tiếp đi, em đang chuẩn bị đi siêu thị một chuyến, buổi tối em nấu cơm, anh đến đây ăn nhé." —— Lạc Yên
Mọi người nhìn đến bộ dạng xuân phong đắc ý của Kỷ Quan Lan, không khỏi mà
nói móc vài câu,nhưng mà lần này Kỷ Quan Lan lại không chấp bọn họ.
"Loại người không có vợ như các cậu,tuyệt đối không thể hiểu tâm tình của tôi."
Mọi người: "... " Cảm giác đối phương dù không nói chuyện với bạn nhưng cũng cố ý ném một bát cẩu lương vào mặt bạn....
Có vợ thì ghê gớm hả? Có tâm phết nhỉ?
Kỷ Quan Lan đắc ý: Có vợ chính thì ghê gớm đấy.
Mọi người: Anh em! Giơ đuốc cao lên! Thiêu chết cái tên tự luyến này đi!
Buổi tối.
Lúc Kỷ Quan Lan gõ cửa, Lạc Yên đang đem ngao bỏ vào nồi canh. Nghe được
tiếng đập cửa, cô liền đặt bát xuống, rửa sạch tay mở cửa cho hắn.
Cô bây giờ vẫn còn ở tại khu trung cư hạng trung này, tuy Hạ Lan Hinh đã
rất nhiều lần có ý bảo cô trở về ở Hạ Lan gia, nhưng Lạc Yên lại lấy lí
do để tiện công tác mà từ chối.
Kỷ Quan Lan vừa bước vào liền ôm chặt lấy cô, đầu khẽ cọ cọ vào hõm cổ.
Lạc Yên cảm thấy có chút ngứa, liền đẩy hắn ra,"Đừng nháo nữa, anh đi rửa tay đi, em đi dọn cơm."
Kỷ Quan Lan vẫn không buông cô ra, tiếp tụ cọ cọ giống như đang làm nũng, nói: "Ôm một chút thì có sao đâu."
Lạc Yên dở khóc dở cười, cảm giác sau khi quay ngựa, cái vị này càng ngày
càng không bận tâm đến hình tượng bản thân nữa, đặc biệt là ở trước mặt
cô. Có điều tim cô lại không thể không ngọt ngào nha, thanh âm ôn nhu mở miệng nói: "Đợi lát nữa lại ôm tiếp, bây giờ chúng ta ăn cơm đã, em đói bụng."
Kỷ Quan Lan lúc này mới buông cô ra, ngoan ngoãn đi rửa tay. Lạc Yên cũng tranh thủ đi chuẩn bị thức ăn để dọn ra.
Lạc Yên tối nay nấu bốn món mặn, một món canh. Lúc Kỷ Quan Lan rửa tay xong đi ra, nhìn thấy cô đang bày biện đũa bát, trong lòng liền dâng lên một cảm giác thỏa mãn.
Lạc Yên dọn bát đũa xong, quay đầu lại thì
nhìn thấy Kỷ Quan Lan trưng ra vẻ mặt sủng nịch nhìn mình, bỗng nhiên
thấy có chút ngượng ngùng, ho khụ một tiếng, nói: "Em đi dọn canh ra,
anh đơm cơm trước đi."
Nói xong cũng không đợi hắn trả lời, nhanh chóng đi vào phòng bếp.
Kỷ Quan Lan tâm tình vui sướng mà chạy ra giúp cô, ngoan ngoãn đơm cơm,
nhìn đồ ăn trên bàn, không biết nghĩ đến cái gì,liền lấy điện thoại ra
chụp một ảnh, đăng lên Weibo.
Kỷ Quan Lan V: Vợ yêu làm đồ ăn, đây là chính là hương vị hạnh phúc a / tình yêu / tình yêu / tình yêu @ Sở Lạc Yên
Bên dưới là mấy tấm ảnh hắn vừa chụp.
Từ sau khi công khai quan hệ, Kỷ Quan Lan cũng không đăng gì lên Weibo,
bây giờ bỗng nhiên xuất hiện động thái mới, tất nhiên sẽ có hàng loạt
fan đến hóng.
Bộ vật trang sức dưới chân Lan Hoàng bệ hạ: Thực
sự đăng vào lúc này là ý tốt sao? Tôi còn đang ở công ty tăng ca, còn
một giờ nữa lận! /tạm biệt / tạm biệt / tạm biệt/
Tiểu mê muội của Lan Hoàng bệ hạ: ̄﹃ ̄ Thật muốn ăn a!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com