Bị mất một thanh Namagaki thật ra không có gì bởi đây là thứ vũ khí vốn chỉ nên dùng bằng một tay.
Thi khôi bị mất một thanh Namagaki thậm chí còn thuận tay hơn, hắn lúc này
lấy hai tay nắm lấy thứ vũ khí này, lại lao tới tấn công Vô Song.
Vô Song cũng nắm thanh Namagaki của đối phương, trực tiếp lựa chọn phương án cứng đối cứng.
Tuy Vô Song với thứ vũ khí này không quá quen thuộc nhưng mà Namagaki chung quy cũng chỉ là kiếm, là một thanh kiếm đặc biệt hơn một chút mà thôi,
cũng sẽ không quá khó khăn.
Quả nhiên khi thay đổi xong vũ khí
thì chiến đấu dễ dàng hơn nhiều, một người một khôi thoắt ẩn thoắt hiện
trong cái thạch thất này, tiếng kim loại va vào nhau vang vọng toàn bộ
thạch thất.
Lần này khác với thành Katana cũ, trong tay cầm thanh Namagaki của đối phương, Vô Song có thể cùng thi khôi đánh hơn trăm
chiêu, lúc này quả thật không ai làm gì được ai.
Cũng như lần đấu với Hắc Thủy Thần trước đây, Vô Song luôn mang theo một tâm thế "thăm
dò" rất lớn với bất cứ sinh vật gì sản sinh ra ma khí nơi Bồng Lai Tiên
Đảo, lần này cũng vậy.
Trải qua trăm chiêu "giao hữu" với cái thi khôi này thì Vô Song trong lòng ngoại trừ nghi hoặc cũng chỉ còn nghi hoặc.
Thi khôi này nói mạnh không mạnh, nói yếu không yếu.
Về mặt thân thể, nó còn khỏe hơn cả Vô Song thì không thể yếu được, tức là trong trạng thái dồn 3 chiêu Kháng Long Hữu Hối lại rồi dồn vào đối
phương thì thi khôi tuyệt đối chịu được, đến cả thương nặng cũng chưa
chắc đã bị thương nặng.
Về phần yếu thì thi khôi tấn công rất đơn điệu, còn đơn điệu hơn nhiều sơ với Hắc Thủy Thần, đây cũng chẳng phải
gọi là tấn công nữa, cứ như đánh giao hữu vậy.
Cái thi khôi này
phi thường giống người sống, nếu không phải Vô Song từng có một đoạn
thời gian ở Dược Vương Cốc, nghiên cứu rất kỹ lưỡng thi thể của Lam Phật cũng như từ những điều Tử La Lan nói thì cũng không nhận ra đây là thi
khôi.
Cái thi khôi này chiến đấu cũng không dựa vào bản năng, nó chiếu đấu cứ như dựa vào "kinh nghiệm" vậy.
Nếu so sánh với Lam Phật, Lam Phật chỉ biết tấn công, mặt kệ tất cả còn thi khôi trước mặt Vô Song thì như có suy nghĩ, ví như Vô Song tấn công thì nó sẽ biết đường phòng ngự, Vô Song biến chiêu thì nó cũng sẽ biến
chiêu, chiến đấu với thi khôi chẳng khác gì lần Vô Song luận bàn với Lý
Thu Thủy là bao.
Thi khôi cứ như đang bị cái gì kiềm chế, vì một
lý do nào đó nó không thể tung ra toàn bộ sức mạnh của mình, cái cảm
giác này càng đánh với thi khôi thì Vô Song càng trải nghiệm rõ ràng.
Đương nhiên thi khôi dù sao vẫn là thi khôi, nó vẫn là kẻ địch của Vô Song,
hắn cảm thấy mình không nên quan tâm quá mức tới thi khôi này mà phải
giải quyết những vấn đề quan trọng hơn.
Thi khôi này rất đặc biệt nhưng không có nghĩa là Vô Song phải xem nó đặc biệt ra sao, thậm chí
cho dù thi khôi có là Oda Nobunaga đi chăng nữa thì nào có liên quan gì
tới Vô Song đây?.
Con thi khôi này có thân thể siêu cường hơn nữa nó đánh gần như bằng "kinh nghiệm", thứ mà Vô Song không thể tin được
là tồn tại trên người thi khôi nhưng mà bất kể kinh nghiệm của thi khôi
thế nào thì thi khôi cũng đã sớm chết, trước mặt Vô Song không phải
người sống.
Điểm yếu lớn nhất của thi khôi là khả năng phản ứng,
nó phản ứng chậm hơn nhiều so với thứ thực lực nó đáng ra phải sở hữu,
giống như một dạng trì độn vậy, về bản chất thi khôi vẫn phản ứng kịp
nhưng thân thể của nó lại không nghe theo nó, lúc này mới dẫn đến thứ
cảm giác quái lạ của Vô Song với thi khôi.
Điểm yếu của nó đã là khả năng phản ứng, vậy Vô Song liền dùng siêu tốc độ giải quyết thứ này.
Vô Song lập tức thả thanh Namagaki trên tay mình xuống, vốn đang giao
chiến với thi khôi cả người hắn lại lướt về phía sau,tiếp theo toàn bộ
khí chất của Vô Song thay đổi.
Hắn vẫn cứ là Vô Song nhưng mà đã
chuyển trạng thái bản thân từ Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể sang
Tiên Thiên Chí Âm Thể, biến đổi cơ thể về trạng thái cực âm.
Toàn bộ nội lực của Vô Song chuyển hóa thành chí âm chí nhu, đương nhiên sau khi chuyển hóa thành dạng này tức là Vô Song vận dung Quỳ Hoa Bảo Điển.
Cũng như Hàng Long Thập Bát Chưởng hay Cáp Mô Công, bản thân Quỳ Hoa Bảo
Điển cũng tự mình sinh uy cho chủ nhân, uy của Vô Song lúc này cũng
chính là uy của Quỳ Hoa Bảo Điển tức là một đóa quỳ hoa đỏ rực.
Vô Song đã lâu lắm rồi không dùng Quỳ Hoa Bảo Điển đối chiến nhưng không
ảnh hưởng gì đến độ thuần thục của hắn, xét về mặt võ công thì không có
bất cứ môn tuyệt học nào Vô Song am hiểu bằng Quỳ Hoa.
Quỳ Hoa
một khi đã mở, toàn bộ sát khí của Vô Song liền cô đọng lại, sát khí bao phủ lấy thi khôi, đương nhiên con thi khôi này sẽ không cảm nhận được
bất cứ thứ gì cả, lúc này nó cũng chẳng biết Vô Song đang làm gì, cứ như vậy lấy hai tay nắm thanh Namagaki mà đâm về phía Vô Song, dùng toàn
lực mà tiến lên.
Đứng trước mặt thi khôi, Vô Song khẽ nhếch miệng.
"Quỳ Hoa Áo Nghĩa – Chước Chước Quỳ Hoa – Địa Ngục Mị Ảnh ".
Mị Ảnh xuất hiện, hai cái bóng đen hắc ám hiện ra trên người Vô Song, sau
đó hắn cũng lao về phía thi khôi nhưng mà tốc độ nhanh hơn thi không
không biết bao nhiêu lần.
Vô Song triệt để trở thành một đạo tàn
ảnh, hai cái bóng đen của Vô Song như gắn liền vào người hắn, giống như
hắc ám bao phủ lên người thi khôi, trong lúc này dùng tốc độ siêu việt,
Vô Song cứ như vậy lướt qua người thi khôi, lúc này quanh người thi khôi xuất hiện không rõ bao nhiêu bóng ảnh, không biết đâu mới là Vô Song
thật, đâu lại là Vô Song giả.
Thi khôi cũng không nhận ra, thi
khôi không biết tấn công thế nào trực tiếp lựa chọn đứng im một chỗ,
mang thanh Nagamaki kéo sát về phía cơ thể mình, lúc này trừ việc phòng
ngự thì thi khôi cũng không biết mình phải làm gì mới chính xác nữa.
"Quỳ Hoa Áo Nghĩa – Chước Chước Quỳ Hoa – Quỳ Hoa Vĩnh Kiếp ".
Vô Song cũng không trực tiếp tấn công thi khôi mà là sử dụng một chiêu
này, đóa quỳ hoa sau lưng Vô Song liền nổ tung, quỳ hoa nở rộ tạo
thành đầy trời ám khí, từng tia từng tia Quỳ Hoa lực lượng
ngưng tụ thành thực chất, nhắm đến thi khôi mà phóng tới.
Đây không phải chỉ là 12 đạo ám khí như trước mà là đầy trời quỳ hoa đổ
xuống, quỳ hoa như một cơn mưa màu đỏ đổ xuống đại địa vậy, người đứng
dưới mưa sao có thể không ướt đây?.
Thi khôi nắm thanh namagaki
trong tay, vẫn là động tác xoay những ngón tay kia, biến thanh vũ khí
của mình thành một tấm chắn hay thậm chí như một cái ô để đỡ lấy cơn mưa quỳ hoa khí này của Vô Song.
Thi khôi đương nhiên không thể ngăn toàn bộ quỳ hoa khí nhưng mà thân thể của nó thực sự rất khủng bố, cho
dù bị quỳ hoa khí công kích thì cũng chưa chắc đã có vấn đề gì, cũng như người đi đường mà dính mưa vậy, chỉ ướt người nhưng nào có vấn đề gì?.
Vô Song nhìn thấy quỳ hoa khí của mình không xuyên qua được thân thể của
thi khôi thì thầm tặc lưỡi, dù sao cùng là một chiêu này xuyên qua nhân
thể con người cứ như xuyên qua đậu hũ vậy, nào có vấn đề gì?.
Một chiêu đầu tiên mở màn không thể gây ra sát thương trực tiếp với thi
khôi, Vô Song liền biến chiêu, quỳ hoa khí vốn đang tản ra giữa thiên
địa liền lập tức tập trung lại, tụ về bên người Vô Song.
Theo động tác này của hắn, hai cái bóng cũng làm tương tự.
"Quỳ Hoa Áo Nghĩa – Chước Chước Quỳ Hoa – Quỳ Hoa Tỏa Mộng ".
Quỳ hoa khí tụ lại, bản thể của Vô Song có ba vòng quỳ hoa bắn ra,
sau lưng hai cái hư ảnh cũng làm tương tự, tổng cộng là chín
vòng quỳ hoa điệp gia lên nhau, bắn thẳng về phía thi khôi.
Chín vòng quỳ hoa điệp gia lên nhau, uy lực không thể khinh thường, quan
trọng là tốc độ tỏa ra cực nhanh, như một vết cắt qua thiên không vậy.
Thi khôi nắm chặt vũ khí, dùng toàn lực bổ ra, thanh namagaki của nó chém
xuống, kình lực khủng khiếp hoàn toàn có thể ngăn cản một vòng quỳ hoa
thậm chí hai vòng, ba vòng nhưng mà chín vòng quỳ hoa đồng thời tỏa ra
thì khác, rốt cuộc vòng sáng quỳ hoa đánh bật thi khôi về phía sau, đồng thời thành công cắt lên ngực thi khôi.
Thi khôi một lần nữa bị
đẩy lùi nhưng mà lần này nó lại làm cho Vô Song thêm kinh ngạc, chịu Quỳ Hoa Tỏa Mộng oanh kích nhưng mà trên chiến giáp của thi khôi lại chỉ
hiện lên một vết cắt chứ không hề bị phá hủy, tức là thi khôi vẫn không
chịu sát thương thực chất.
Vô Song biết thân thể thi khôi biến thái nhưng mà biến thái thế này có vẻ hơi quá?.
Một chiêu này do Quỳnh Hương đánh ra, đến Long Đế còn phải cẩn thận đối
đãi, Vô Song hiện tại mạnh hơn Quỳnh Hương khi đó nhiều, ấy vậy mà thi
khôi vẫn như không chịu sát thương?.