Lý Thương Hải nhìn thấy Hắc Phong Thần ngã xuống, đương nhiên sẽ không có lòng từ bi mà tha cho nó, chỉ thấy khí lãng màu xanh trong người nàng lại thay đổi, toàn bộ khí lãng thu lại, kết giới
Bắc Minh Hạo Hãn toàn bộ đang rút gọn sau đó vèn vẹn chỉ còn lại một quả cầu trên tay nàng, một quả cầu tràn ngập lực lượng.
Bắc Minh
Thần Công không chỉ có thủ mà còn có cả công, cách thức tấn công cũng
không phải chỉ dựa vào nội lực đơn thuần mà là "ép" nội lực.
Mang một lượng nội lực khổng lồ ép lại trong lòng bàn tay, lúc này thứ năng
lượng bạo phát kia sẽ khủng khiếp bao nhiêu?, một chiêu này gọi là Bắc
Minh Côn Nộ.
Nắm lấy năng lượng kinh khủng trong tay, Lý Thương Hải đẩy ra một chưởng.
Bắc Minh Côn Nộ theo một động tác của nàng bắn thẳng về phía Hắc Phong
Thần, bản thân Hắc Phong Thần trước sức ép kinh khủng đang dồn tới đương nhiên chỉ có cách bỏ chạy nhưng mà liệu với một chi bị thương như vậy
thì nó có nhanh hơn được tốc độ bạo phát của Bắc Minh Côn Nộ hay không?.
Bắc Minh Côn Nộ bạo phát lực lượng, như một cơn sóng thần nuốt chửng tất
cả, một chiêu này cứ như Lý Thương Hải sử dụng "boom" vậy, nguyên một
vùng cây cối bị nàng san bằng.
Không cần hoài nghi, Hắc Phong
Thần chỉ cần dính phải năng lượng khủng khiếp kia thì nó không chết cũng bị lột một lớp da, cho dù ngay cả với Lý Thương Hải thì Bắc Minh Côn Nộ cũng là một trong những chiêu thức mạnh nhất của nàng, nếu không tính
Nhập Tiên Cảnh thì Bắc Minh Côn Nộ thậm chí đã được coi là thủ đoạn sát
phạt mạnh nhất của Lý Thương Hải.
Đổi lại Lý Thương Hải vào vị trí của Hắc Phong Thần, Lý Thương Hải muốn đỡ một chiêu này cũng khó vô cùng.
Khi dư uy của Bắc Minh Côn Nộ bắt đầu tán đi, trên người Lý Thương Hải lại
xuất hiện một vòng khí khác, lấy cơ thể nàng làm trung tâm bắt đầu có
một cỗ hấp lực xuất hiện.
Chiêu thức cuối cùng trong Bắc Minh
Thần Công có tên gọi là Bắc Minh Hồi Quy, đặc điểm lớn nhất khi vận
chuyển Bắc Minh Hồi Quy là nó có thể hấp thu dư lực mà Bắc Minh Côn Nộ
gây ra.
Cho dù là cường giả cấp bậc Ngũ Đế thì cũng vẫn là người, chưa phải là thần tiên mà có thể dùng không hết nội lực, Bắc Minh Côn
Nộ uy lực kinh khủng nhưng mà nội lực mà nó tốn cũng kinh khủng vô cùng, nhất định phải có một chiêu thức vì chủ nhân hồi phục nội lực, vì chủ
nhận giảm thiểu tối đa lượng nội lực mà Bắc Minh Côn Nộ tiêu hao, đây
chính là Bắc Minh Hồi Quy.
Bắc Minh Thần Công của Tiêu Dao Phái
thự sự rất khủng bố, là một bộ tuyệt học công phòng nhất thể chứ tuyệt
chẳng phải chỉ có thể hút lấy nội lực của người khác.
Bắc Minh Hóa Hải chuyên dùng để hấp thụ nội lực, hút lấy nội lực của đối phương.
Bắc Minh Hạo Hãn chuyên dùng để phòng ngự, mang nội lực khủng bố của chủ
nhân hóa thành kết giới phòng ngự thực chất đồng thời còn dùng chính nội lực của chủ nhân mà bắn ngược đối phương.
Bắc Minh Côn Nộ thì tập trung nội lực khủng bố của chủ nhân rồi nén nó lại, một khi bạo phát thì uy lực không thể tưởng tượng.
Bắc Minh Hồi Quy thì chỉ có một công dụng, giúp chủ nhân hồi lại một lượng nội lực lớn ngay sau khi sử dụng Bắc Minh Côn Nộ.
Đây là tứ đại chiêu thức tạo nên tuyệt học Bắc Minh Thần Công của Tiêu Dao Phái.
Trước sự khủng bố của Bắc Minh Thần Công, bản thân Hắc Phong Thần bây giờ thế nào?.
Hắc Phong Thần lúc này không ngờ chưa có chết, nó nằm im trong một cái hố, cả người thoi thóp.
Màu sắc của nó trở về với hai màu đỏ đen bình thường, từ 7 cái đuôi giờ
phút này chỉ còn 3 cái, tức là tình hình hiện tại của Phong Thần phi
thường tệ, cho dù là một con Baku cũng có khả năng thịt nó.
Phong Thần nằm trong hố, ánh mắt lim dim căn bản không mở ra nổi, chỉ có cái
miệng còn có thể cử động, trong cổ họng vang lên những âm thanh rên rỉ,
nó còn không đủ sức mà kêu "meo meo".
Nhìn Phong Thần nằm một đống ở đó, Lý Thương Hải lại nhẹ mở cây quạt của nàng ra, nhè nhẹ phe phẩy cây quạt trong tay.
Nàng cũng không có ý định giết chết Phong Thần bởi vì nàng đang đợi một thứ khác thú vị hơn.
Có một câu hỏi là... tại sao Phong Thần nhiều năm trước vừa thấy Tiêu Dao
Tử thì đã chạy mà nhiều năm sau nó lại dám liều sống liều chết với
Nguyệt Đế?.
Đáp án chắc chắn không phải là vì Nguyệt Đế yếu hơn
Tiêu Dao Tử mà cũng chẳng phải bởi Phong Thần sống lâu mà muốn đi tìm
cái chết.
Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua, thật chậm rãi, thật tĩnh lặng.
Phong Thần thì vẫn nằm đó, sinh mệnh của nó càng ngày càng yếu ớt.
Lý Thương Hải vẫn đứng đó phe phẩy cây quạt của mình, Bắc Minh Hồi Quy thì vẫn đang được nàng sử dụng, Bắc Minh Hồi Quy đang điên cuồng khôi phục
nội lực cho nàng.
Trong thời điểm này, ở nơi hạ nguồn tức rìa
ngoài cùng của Bồng Lai Tiên Đảo, bản thân Vô Song cũng vừa giải quyết
Hắc Thủy Thần.
Hắc Thủy Thần yếu hơn Hắc Phong Thần ít nhất một
cấp tuy nhiên vì một vài sứ mệnh đặc biệt, Hắc Thủy Thần khi xuất hiện
luôn khủng bố hơn Hắc Phong Thần và khi chết đi thì cũng vậy.
Nó
xuất hiện mang theo ma khí ngập trời, nó biến mất thì cái thứ ma khí
ngập trời kia cũng biến mất theo, trả lại bình yên cho Bồng Lai Tiên
Đảo, trả lại bầu trời cao, sáng, bầu trời tuyệt đẹp của nơi Bồng Lai.
Giây phút Hắc Thủy Thần chết... có rất nhiều người đều nhìn về phía hạ nguồn.
Lý Thương Hải một tay che quạt, ánh mắt nàng hơi nhíu lại.
Nàng không quản đám người Phù Tang sống hay chết, không quản sinh linh thiên hạ ra làm sao, nàng chỉ là bất ngờ, trong mắt nàng thì lần tiến lên
Bồng Lai Tiên Đảo này căn bản không có ai làm đối thủ được với Hắc Thủy
Thần mới đúng chứ đừng nói là giết nó.
Ngoại trừ Lý Thương Hải
ra, ở sâu trong khu vực Quỷ Lâm, khi mà Thiên Thánh – Vô Hà Tử đều đang
thưởng thức mỹ vị trong đồ ăn của Quỳnh Hương, hai lão nhân này bất giác cũng dừng tay lại, ánh mắt cộng đồng nhìn về hạ nguồn.
Hai người đương nhiên nhìn không ra cái gì cả, lúc này Vô Hà Tử không khỏi cảm thán mà nói.
"Nha đầu Thương Hải kia thực sự nhiệt tâm, nhanh như vậy đã giải quyết xong việc ".
Nghe Vô Hà Tử nói vậy, Thiên Thánh khẽ cười.
"Phí lời, nàng đã bước vào Nhập Tiên Cảnh thì giải quyết chẳng nhanh? ".
Thiên Thánh nói xong lại cùng Vô Hà Tử thưởng thức đồ ăn tuy nhiên... trong lòng Thiên Thánh cũng không yên bình như bề ngoài.
Vô Hà Tử yếu hơn Thiên Thánh cũng yếu hơn Lý Thương Hải trong khi Thiên Thánh cùng Lý Thương Hải lại là đồng cân đồng hạng.
Ở đây chỉ có Thiên Thánh biết Lý Thương Hải không tiến tới hạ nguồn,
không đi ra ngoài khu vực rìa ngoài bởi khi Lý Thương Hải phát hiện ra
Phong Thần đang bám theo đoàn người thì Thiên Thánh cũng phát hiện ra... hơn nữa cả hai người thật ra thấy được càng nhiều.
Vì thấy được
càng nhiều, Lý Thương Hải mới quyết định rời đi mà giải quyết cái việc
này, Thiên Thánh biết nhưng cũng không ngăn cản, ông chỉ hỏi Vô Hà Tử
rằng "Lý Thương Hải liệu đã là Nhập Tiên Cảnh hay chưa? ".
Nếu Lý Thương Hải chưa bước vào cảnh giới này, Thiên Thánh sẽ có hứng thú đi giúp nàng một hai.
Nếu Lý Thương Hải đã bước vào cảnh giới này, Thiên Thánh sẽ không làm việc
thừa thãi, nếu có việc gì ngay cả Tiêu Dao – Nhập Tiên Cảnh còn không
giải quyết nổi thì Thiên Thánh cũng không giải quyết được.
Có một quy luật bất thành văn của thế giới này, quy luật liên quan đến huyết khí.
Khi hai cường giả có trình độ bằng nhau, có kinh nghiệm chiến đấu cùng con
bài tủ tương đương nhau thì người càng già càng gặp nhiều bất lợi.
Với một số người, bọn họ sống quá trăm tuổi còn chưa gặp vấn đề hạn chế của huyết khí nhưng mà Thiên Thánh... Thiên Thánh năm nay đã sống gần 200
tuổi, cho dù võ công kinh thế thì Thiên Thánh cũng bắt đầu chịu huyết
khí suy yếu, dù sao ông ta không phải Trường Sinh Chân Nhân.
_ _ _ _ __ _ _
Cái chết của Hắc Thủy Thần đương nhiên còn làm một nhóm người khác trong
Thạch Thành bị kinh động – một nhóm người không hề muốn Hắc Thủy Thần
chết.
Khi Hắc Thủy Thần xuất hiện, bọn họ đương nhiên cảm nhận
được nhưng mà trong bọn họ chưa từng có ai nghĩ Hắc Thủy Thần sẽ chết
nhưng mà hiện tại nó thật sự... thật sự đã chết.
Trong một đình
viện nằm ở góc Tây Nam của Thạch Thành, có 5 người đang nhâm nhi ly trà
với nhau, sau đó khi mà Hắc Thủy Thần chết đi, có 4 người đều dừng động
tác lại, chỉ có một người vẫn đang thưởng thức trà ngon.
Lúc này một trong 4 người kia lên tiếng.
"Suijin chết rồi ".
Sau câu nói này, 5 người cộng đồng đặt tách trà xuống, trong không khí yên tĩnh đến đáng sợ.
Rốt cuộc sau vài giây, lại có một âm thanh vang lên.
"Ebisu đi ra ngoài, hắn làm gì mà để Suijin chết?, hắn không biêt Suijin với chúng ta quan trọng thế nào sao? ".
Sau âm thanh này, lại có một âm thanh khác vang lên.
"Là kẻ nào trên đảo có khả năng giết Suijin, Suijin không thể chết mới đúng ".
Sau câu nói này, lại là sự yên tĩnh.
Rốt cuộc lại mất thêm một đoạn thời gian, một nam tử đứng lên, nam tử này gọi là Mikoto.
"Để ta ra ngoài đi, dù sao ở đây ta cũng không có việc gì ".
Bốn người còn lại nhìn nhau một thoáng, sau đó cộng đồng đưa tay trái lên, đây là dấu hiệu của sự đồng ý.
Mikoto thấy vậy, thân ảnh nhẹ bước ra khỏi đình viện, ánh mắt hắn hiện lên một tia dị tượng.
"Trừ nhóm người của Nguyệt Đế lên đảo ra, không ngờ trên đảo vẫn có kẻ có thể giết được Suijin?"
"Nguyệt Đế xuất hiện đã là biến số, nay lại có thêm một biến số nữa... thực sự không tốt chút nào "
Nhắc đến Nguyệt Đế... bản thân Mikoto liền cảm thấy trong lòng ngũ vị tạp trần.
.........
Comment càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.