Đây là suy nghĩ đầu tiên của Vô Song khi nhìn nữ tử kia, đương nhiên Vô Song biết nữ tử trên bờ hàn đàm này là ai, nàng gọi Tiểu Long Nữ.
Một đời Vô Song gặp qua không
biết bao nhiêu nữ tử, đẹp đến mức nào Vô Song cũng đã gặp qua thậm chí
đến cả Tây Thi còn từng ngủ qua, Vô Song chưa từng phải bật thốt lên
"đẹp quá" cho dù chỉ là trong lòng với một nữ nhân.
Tiểu Long Nữ
có một vẻ đẹp rất khó để nói thành lời, khi nhìn vào nàng Vô Song không
phải như nhìn một tuyệt thế mỹ nhân mà là như nhìn thấy cảnh sắc tự
nhiên vậy, thay vì nhìn thấy mỹ nhân thì Vô Song có cảm giác mình cứ như nhìn thấy danh lam thắng cảnh, thực sự rất diệu kỳ.
Tiểu Long Nữ ở trên bờ hàn đàm, Vô Song ở dưới hàn đàm, chỉ có nửa thân trên nổi lên khỏi mặt nước, hai người cứ thế nhìn nhau... sau đó Vô Song chịu thua.
Tiểu Long Nữ rất kỳ dị, nàng ngồi trên bờ hàn đàm nhìn Vô Song, ánh mắt chăm chú vô cùng hơn nữa chưa từng nháy một cái, cái nhìn của nàng không
mang theo sự hiếu kỳ cũng chẳng phải đánh giá, cái nhìn không thể cảm
nhận được bất cứ một loại cảm giác nào, không nhìn ra bất cứ một loại
tâm tình nào, nhìn ở đây chỉ là nhìn.
Nếu con mắt là cửa sổ tâm hồn thì Vô Song hoài nghi ... Tiểu Long Nữ lúc này không có hồn.
Bằng vào một cái nhìn này Vô Song liền thua bởi Vô Song có cảm giác chỉ cần
nàng nhìn Tiểu Long Nữ thì Tiểu Long Nữ sẽ nhìn lại, sau đó cứ thế kéo
dài cái khoảng thời gian này ra vô tận, Tiểu Long Nữ có thể nhìn Vô Song vài tiếng, vài ngày thậm chí đến khi nào nàng kiệt sức thì thôi, quả
thật rất đáng sợ.
Ngoài một cái nhìn này ra, Vô Song không hiểu
tại sao mình lại thấy rung động, hơn nữa trong người có một loại cảm xúc tà ác xuất hiện, cảm xúc của sự chiếm hữu.
Đây cũng là cảm giác
đầu tiên mà Vô Song cảm nhận được khi đối đầu với một nữ nhân, cứ như
nhất định phải trói chặt Tiểu Long Nữ, nhất định phải biến nàng thành
của mình.
Đương nhiên Vô Song không phải là người thường, rất
nhanh ép được thứ cảm xúc kia xuống nhưng chỉ cần thế thì Tiểu Long Nữ
trong mắt Vô Song đã được kéo lên một độ cao mới.
Vô Song rốt
cuộc rời khỏi đầm nước, Tiểu Long Nữ thấy thế khẽ nhíu mày nhưng mà vẫn
không nói gì, đến khi hai chân Vô Song hoàn toàn đặt lên bờ hàn đàm, đến khi Vô Song cũng như Tiểu Long Nữ ngồi trên bờ hàn đàm thì Tiểu Long Nữ mới lên tiếng.
"Ngươi làm gì vậy? ".
Giọng nói của nàng
rất trong trẻo nhưng nó trong đến mức khiến người khác cảm thấy lạnh hơn nữa cũng như ánh mắt, chẳng có cách nào phát hiện ra được cảm xúc của
nàng.
Nàng hỏi Vô Song đương nhiên là vì hiếu kỳ bởi nàng thấy Vô Song đang dùng tay vắt nước trên quần áo, khiến nước cứ như vậy chảy
lại xuống hàn đàm.
"Hong khô quần áo mà thôi, nước của hàn đàm rất lạnh, để quần áo ướt chỉ sợ sẽ sinh ra ám bệnh ".
Tiểu Long Nữ nghe vậy gật đầu, nàng cũng chưa từng thử để cả quần áo trên
người mà nhảy xuống hàn đàm, ngay từ nhỏ mỗi lần nàng tiến xuống hàn đàm thì đều được bà bà dạy phải bỏ quần áo ra, theo nàng thì Vô Song làm
sai, làm sai đương nhiên đang cố tìm cách sửa sai.
Nàng cứ như
vậy nhìn Vô Song vắt quần áo, cá nhìn này làm Vô Song dị thường không
quen nhưng cũng không biết làm gì hơn nữa Vô Song lúc này càng phải tỏ
ra lạnh lùng, gần như không quản bất cứ thứ gì vậy.
Sau khi vắt
khô quần áo hoặc ít nhất quần áo cũng chẳng còn sũng nước như trước nữa, Vô Song mới quay về phía Tiểu Long Nữ mà nói.
"Ngươi gọi là gì? ".
Tiểu Long Nữ thấy có người hỏi tên mình liền trả lời.
"Bà bà gọi ta là Long Nhi nhưng ta không quen ngươi, vậy ngươi gọi ta là Long Nữ ".
"Ngươi gọi là gì? ".
Sau khi trả lời xong, đến lượt Tiểu Long Nữ hỏi Vô Song.
Vô Song nghe vậy khẽ đáp.
"Cơ Vô Song ".
Hai người sau khi hỏi tên nhau xong đều im lặng, Tiểu Long Nữ tiếp tục nhìn mặt nước hồ tĩnh lặng, một bên luyện công còn Vô Song thì lại bắt đầu
nhìn Tiểu Long Nữ.
Cái này cũng không trách được Vô Song, bản
thân Tiểu Long Nữ thực sự quá đẹp, nàng đẹp đến mức Vô Song phải dùng từ đặc dị để hình dung, vẻ đẹp của nàng không hẳn là từ dung mạo bởi dung
mạo Tiểu Long Nữ không hơn được Khinh Huyền đồng thời vẫn phải kém Tây
Thi nửa bậc.
Vẻ đẹp của nàng đến từ một thứ khí chất đặc dị mà Vô Song chẳng thể giải thích, ngắm Tiểu Long Nữ vừa giống với ngắm một
tuyệt thế mỹ nhân nhưng cũng vừa như ngắm một khối bảo thạch hoàn mỹ
không tỳ vết vậy.
Đương nhiên đây không phải là tất cả, Vô Song
nhìn Tiểu Long Nữ bởi Vô Song có một loại cảm giác quen thuộc để rồi
không mất quá nhiều thời gian thì Vô Song cũng hiểu cảm giác quen thuộc
đó đến từ đâu.
Tiểu Long Nữ là Tiên Thiên Chí Âm Thể.
Thế
giới này nếu không xuất hiện Vô Song thì Quỳnh Hương có lẽ là người duy
nhất sở hữu Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể còn Tiểu Long Nữ sẽ là
người đầu tiên sau hơn trăm năm sở hữu Tiên Thiên Chí Âm Thể.
Tiểu Long Nữ cơ hồ cũng không cảm thấy khó chịu khi có người nhìn mình dù sao bà bà thỉnh thoảng vẫn nhìn nàng như vậy.
Trong đầu Tiểu Long Nữ, bà bà đã dạy nàng không thể cho nam nhân nhìn mình,
nàng một mực nhớ điều này nhưng nam nhân là gì thì nàng cũng không quá
rõ, đương nhiên nàng biết Vô Song không phải nam nhân bởi nàng thấy hai
cục thịt nổi lên trước ngực Vô Song, cái này nàng cũng có, bà bà cũng
có, khác biệt duy nhất chỉ là hai cục thịt của Vô Song lớn hơn hai cục
thịt của nàng mà thôi.
Nam nhân nhìn mình là sai nhưng Vô Song là nữ nhân, nữ nhân nhìn vậy thì không sao.
Cứ thế, thời gian trôi qua, tại Cổ Mộ này rất khó đoán đúng thời gian, đây gần như là một khái niệm huyền hồ trong Cổ Mộ, mọi thứ chỉ có thể ước
lượng mà tính.
Nếu Vô Song không lầm thì qua khoảng 10 phút, Tiểu Long Nữ mới lại nói câu tiếp theo.
"Ngươi rời đi thôi, bà bà trở về rồi, bà bà nói nơi này không đón tiếp người
ngoài, tổ sư bà bà cũng không cho người ngoài tiến vào nơi này ".
Tiểu Long Nữ nói một câu làm Vô Song giật mình bởi tại thời điểm nàng nói ra câu này Vô Song cũng phát hiện ra có người đang hướng về nơi đây.
Tiểu Long Nữ thực lực ra sao?, vì Vô Song trực tiếp nhìn nàng luyện công nên có thể cảm giác được nội công của nàng rất không tệ, nội công của nàng
chỉ sợ là cấp ngũ tuyệt.
Khi phát hiện ra điểm này Vô Song còn
tưởng mình nhìn nhầm nhưng quả thật nội công của nàng tràn đầy, nội công còn mạnh hơn cả Tử Y tỷ, mạnh đến mức quá phận bất quá nội công là một
chuyện còn thực lực lại là chuyện khác, Vô Song cảm giác thực lực của
nàng chỉ sợ kém xa Tử Y tỷ, giỏi lắm có lẽ chỉ là cấp bậc tông sư tức là ngang ngửa với Vô Song của gần 6 năm về trước.
Nếu phải dùng một người để hình dung nàng thì đương nhiên phải chọn Đoàn Dự, nàng giống
hệt Đoàn Dự, nội công vượt xa thực lực chân chính.
Dĩ nhiên Vô Song thấy lạ là bởi Vô Song không hiểu về Tiểu Long Nữ, nếu hiểu tuyệt đối sẽ không cảm thấy lạ.
Nàng là Tiên Thiên Chí Âm Thể, nàng ngủ là Giường Hàn Ngọc, nàng tắm ở Hàn
Đàm, tu luyện ở Hàn Đàm, nàng sống ở Cổ Mộ nơi âm khí no đủ nhất nhì
thiên hạ, hơn nữa khí ở Cổ Mộ phải dùng từ trong suốt để hình dung,
thiên địa khí của Cổ Mộ sạch sẽ vô cùng, đấy là chưa kể nàng tu luyện
Băng Tâm Triệt Ngọc Cốt Thần Công đồng thời ... nàng đạt đến cảnh giới
Tâm Thần Không Minh, một cảnh giới cực kỳ khó xuất hiện trên thế gian.
Tiểu Long Nữ thực sự rất quái vật, thậm chí với những thứ được liệt kê, nàng có vốn để thành Nữ Đế thứ hai sau Cầm Đế – Phượng Huyền Cầm.
Vấn đề của Tiểu Long Nữ chỉ là nàng không thích võ công, mọi thứ với nàng
đều bình bình đạm đạm đồng thời nàng cũng chẳng có minh sư chiếu cố, tất cả đều bình bình an an, yên yên ổn ổn mà bước từng bước, từng bước.
Thật sự rất khó có từ nào để hình dung về Tiẻu Long Nữ hiện tại cả.
Dĩ nhiên Vô Song cũng chẳng có thời gian để hình dung Tiểu Long Nữ nữa bởi tiếng bước chân đang đến gần lắm rồi.
Tiểu Long Nữ thấy Vô Song không rời đi, nghĩ một chút rồi lại nói.
"Ngươi rời đi thôi, bà bà trở về rồi, bà bà nói nơi này không đón tiếp người
ngoài, tổ sư bà bà cũng không cho người ngoài tiến vào nơi này ".
Câu nói này giống hệt câu nói trước, nàng cảm thấy mình đã nói rất có đạo
lý, Vô Song không rời đi chỉ sợ là vì Vô Song không nghe rõ, vậy thì
nàng liền nói lại một câu giống hệt.
Nhìn thiếu nữ đẹp tuyệt trần trước mặt, Vô Song phát hiện nàng có chút ngốc nhưng mà ngốc đến đáng yêu.
"Yên tâm, ta không phải người ngoài ".
Tiểu Long Nữ nghe vậy, hai mắt chớp động rồi lại nói.
"Tại Cổ Mộ chỉ có ta cùng bà bà, ngươi hẳn là người ngoài mới đúng ".
Vô Song vẫn cười mà đáp.
"Ngươi đã thấy người ngoài nào theo hàn đàm xuất hiện ở đây chưa? ".
Tiểu Long Nữ nghe vậy như có điều suy nghĩ, nàng cảm thấy Vô Song nói đúng,
Cổ Mộ cũng có vài lần bị làm phiền, nàng tuy chưa từng thấy nhưng bà bà
cũng có kể qua với nàng bất quá chỉ có thể ở bên ngoài làm phiền chứ
chưa có ai tiến vào bên trong, đặc biệt là từ hàn đàm tiến vào.
"Ngươi thực sự không phải người ngoài? ".
Tiểu Long Nữ lại hỏi, lần này Vô Song đương nhiên khẳng định.
"Yên tâm, ta không phải người ngoài ".
Vô Song dứt lời, Tiểu Long Nữ lại không quan tâm tới nàng nữa, tiếp tục tu luyện, tiếp tục ngắm nhìn hàn đàm.
Cũng không mất bao lâu, rốt cuộc người thứ ba cũng xuất hiện, Tôn bà bà đi phóng sinh hai đầu cá chép trở về.
Tôn bà bà trở về đương nhiên nhìn thấy Vô Song ngồi bên cạnh Tiểu Long Nữ.
Nếu Vô Song là nam nhân, Tôn bà bà đã lập tức tấn công nhưng mà Vô Song lại là nữ nhân, Vô Song còn là một nữ nhân đẹp tuyệt trần, khi Vô Song cùng Tiểu Long Nữ ngồi trên bờ hàn đàm ... thực sự tạo nên một loại cảnh sắc đầy ý vị.
Tôn bà bà nhìn Vô Song, toàn thân đề khí nhưng không hề tấn công mà hỏi.
"Cô nương này, ngươi là ai? ".
Nhìn Tôn bà bà đề khí Vô Song cũng hơi giật mình, bà bà này vậy mà cũng là
ngũ tuyệt hơn nữa chiến lực còn không yếu, chỉ sợ cũng là ngũ tuyệt
trung kỳ.
Tuy Cổ Mộ này chỉ có hai người nhưng mà quả thật mạnh hơn nguyên tác rất nhiều.
..........
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.