"Dung nhi, chúng ta vào trong khoang thuyền trước đi ... Nhược Hoa hiện tại có đại cơ duyên, cũng không nên làm phiền nó ".
Một người đột phá thẳng từ đại tông sư lên ngũ tuyệt trung kỳ quả thật là
đại cơ duyên nhưng mà cũng không phải không có, ví dụ như Hoàng Dược Sư
mang hết nội lực cả đời truyền cho Đại Ngưu thì Đại Ngưu cũng dễ dàng
chạm tới ngũ tuyệt trung kỳ thậm chí hậu kỳ mà thôi, hoặc tỷ như trường
hợp của chính Hư Trúc trong chính bản vậy.
Đây là đại cơ duyên
của một người nhưng trong mắt Hoàng Dược Sư cũng không phải quá thần kỳ
gì, ít nhất so với những việc hôm nay ông trải qua thì chẳng thấm vào
đâu.
Hoàng Dược Sư có cảm giác mình như lọt vào một thế giới
khác, như bước vào trong mộng vậy có điều nếu đây là mộng bản thân Hoàng Dược Sư liền lưu luyến với cái mộng này vô cùng.
Dung nhi đương nhiên tin tưởng lời của phụ thân nàng vô điều kiện, nàng nghe Hoàng
Dược Sư nói vậy liền nhoẻn miệng cười sau đó lại nhìn sư tỷ một chút rồi mới cùng phụ thân tiến vào trong khoang thuyền.
Vào đến khoang
thuyền, Hoàng Dược Sư vẫn còn cảm giác như mộng như ảo thậm chí trong
lòng còn có chút nôn nao, ông không biết Hoàng Dung rốt cuộc sẽ kể cái
gì với mình tuy nhiên lần này ông cũng chuẩn bị tâm lý, ông nguyện ý tin tưởng.
Hai cha con cùng ngồi xuống một chiếc giường khỗ trong
khoang thuyền, Hoàng Dung nhanh nhẹn vì phụ thân rót một ly nước trà, ôn nhu mà mỉm cười.
"Phụ thân, người dùng trà ".
Trà này
đương nhiên là trà hảo hạng dù sao cũng là sản phật Diêm gia muốn bán ra ngoài , muốn đưa đến Phù Tang, cũng không thể là hàng bất nhập lưu.
Hoàng Dược Sư dùng một tay tiếp nhận ly trà của Hoàng Dung có điều ông không
uống mà đặt chén trà lên giường, ánh mắt vẫn đang nhìn con gái mình.
Hoàng Dung hiểu ý liền cười cười, nàng chậm rãi ngồi xuống giường gỗ, hướng về phụ thân mà kể câu chuyện của riêng mình.
Câu chuyện này cũng là nàng và Vô Song cộng đồng sáng tạo ra, cả hai người
cũng không muốn lừa gạt Hoàng Dược Sư nhưng có một số việc Hoàng Dược Sư vẫn không nên biết thì tốt hơn.
"Phụ thân, Dung nhi không phải là người thế giới này.. . cả Nhược Hoa tỷ tỷ cũng vậy ".
Hoàng Dược Sư nghe vậy cả người liền khẽ run lên nhưng mà ông vẫn khẽ gật
đầu, việc này ít ra còn .. có lý, còn nằm trong khả năng chấp nhận của
Hoàng Dược Sư.
Nếu đặt ở hiện đại cái câu chuyện này trở nên cực
kỳ khó tin nhưng trong thời đại này thì không hẳn, ít nhất Phật Giáo còn có thuyết tam đại thiên, ba ngàn thế giới tồn tại trong cõi trời, nếu
Hoàng Dung nói mình đến từ thế giới khác cũng chưa hẳn không được chấp
nhận, cái thời đại này vẫn tin vào thần phật vô cùng.
Hoàng Dung thấy phụ thân không nói gì, nàng lại kể tiếp.
"Phụ thân, ở thế giới kia... Dung nhi năm đó 14 tuổi liền rời khỏi Đào Hoa
Đảo, cũng vì Dung nhi nghe nói phụ thân muốn tứ hôn Dung nhi với cháu
trai của Tây Độc – Âu Dương Phong ".
"Dung nhi không thích bị sắp xếp hơn nữa Dung nhi không rõ hắn là người ra sao... Dung nhi cảm thấy
rất bực tức, rất lo lắng đồng thời cũng có chút sợ hãi vì vậy Dung nhi
rời khỏi Đào Hoa Đảo đến Trung Nguyên ".
Hoàng Dược Sư nghe đến
đây, hai mắt mở ra, việc này đương nhiên ông biết, năm đó ông cũng chuẩn bị mang Quách phu nhân gả cho Âu Dương Khắc, dù sao trong mắt Hoàng
Dược Sư thì khi đó Âu Dương Khắc còn nhỉnh hơn Quách Tĩnh nhiều.
Hoàng Dược Sư suy nghĩ một chút, không ngờ lại nói chen lời Hoàng Dung.
"Dung nhi, con đến Trung Nguyên gặp mặt tiểu tử Quách Tĩnh sao? ".
Hoàng Dược Sư thật sự tò mò, nếu mà Hoàng Dung đến từ một thế giới khác vậy
câu chuyện Hoàng Dung gặp có giống câu chuyện mà Hoàng Dung thế giới này gặp không?.
Hoàng Dung nghe phụ thân hỏi, nàng khẽ cười.
"Lần đó con tới Trung Nguyên, bị lọt vào tay đám ác tăng Huyết Đao Môn,
thanh bạch của Dung nhi suýt nữa không giữ được nhưng may mắn Dung nhi
gặp Vô Song ca ca, là Vô Song ca ca cứu Dung nhi, Dung nhi đến Trung
Nguyên ban đầu cũng không gặp mặt ai gọi là Quách Tĩnh cả ".
Hoàng Dược Sư nghe đến con gái suýt nữa bị Huyết Đao Môn hủy thanh bạch trong lòng lập tức xuất hiện sát khí, thế giới kia có Huyết Đao Môn, thế giới này cũng có Huyết Đao Môn, tuy ở xa vô cùng nhưng tốt nhất đừng để ông
gặp mặt.
Tiếp theo Hoàng Dược Sư liền nghe mấy chữ "Vô Song ca ca ", nếu Hoàng Dung là con gái của ông bản thân ông cảm thấy mình cũng
hiểu đứa con gái này, cũng như Hoàng Dung của thế giới này, khi đã thêm
hai chữ "ca ca" ở đằng sau thì ý vị rất nặng.
"Vô Song?, hắn chính là người lúc nãy ở trên đảo đấu với tiểu tử Quách Tĩnh sao? ".
Nghe phụ thân hỏi về Vô Song, ánh mắt Hoàng Dung xuất hiện sự tự hào.
"Vâng thưa phụ thân, Vô Song ca ca chính là phu quân của Dung nhi ".
Hoàng Dung nói xong còn không quên lè lưỡi với phụ thân.
"Phụ thân yên tâm, chỉ cần phụ thân gặp Vô Song ca ca nhất định sẽ thích, Vô Song ca ca ít nhất hơn Âu Dương Khắc một ngàn lần, một vạn lần ".
Hoàng Dược Sư nhìn con gái, cũng cảm thấy vui vẻ mà khẽ cười, sau đó ông hỏi.
"Gấp ngàn lần?, gấp vạn lần?, thế ở thế giới kia con mang nó về Đào Hoa Đảo vậy cũng không gặp phụ thân phản đối đúng không? ".
Hoàng Dung nghe vậy lập tức gật đầu mà nói.
"Phụ thân sao phản đối Vô Song ca ca được chứ, hơn nữa người còn nhận huynh
ấy làm đệ tử, truyền thụ sở học của Đào Hoa Đảo cho huynh ấy "
Hoàng Dược Sư nghe vậy liền khẽ giật mình, trong quá khứ nếu không phải ông
không hợp mắt với Quách Tĩnh có lẽ cũng sẽ mang tuyệt học Đào Hoa Đảo
truyền thụ cho Quách Tĩnh, dù sao ông hiểu con gái mình sẽ không đi quá
xa trên con đường võ đạo, đáng tiếc cho dù ông có dạy bao nhiêu lần đi
chăng nữa chỉ sợ Quách Tĩnh cũng chẳng học được, võ công Đào Hoa Đảo cần ngộ tĩnh cực cao.
"Con một câu Vô Song ca ca, một câu Vô Song ca ca, vậy hắn năm nay bao nhiêu tuổi? ".
Ông đã sống đến từng này tuổi, thật ra cũng thay đổi rất nhiều so với năm
đó, con gái lớn nhất định phải gả ra ngoài, con gái lớn liền khó giữ,
Hoàng Dung có mang về một nam tử tầm thường nhưng chỉ cần chân tâm đối
tốt với con gái, khiến con gái hạnh phúc thì Hoàng Dược Sư cũng sẽ chấp
nhận.
Vấn đề mà ông quan tâm hiện tại là Vô Song bao nhiêu tuổi,
dù sao Vô Song rõ ràng là cấp bậc chuẩn đế, cường giả như vậy ít cũng
phải ngoài 30 tuổi thậm chí 40 tuổi, tuổi tác chỉ sợ gấp đôi con gái
mình, vậy sao được?.
Nhắc đến tuổi của Vô Song, bản thân Hoàng Dung không khỏi đỏ mặt bởi nói thẳng ra thì Vô Song là dân lái máy bay.
Năm đó Vô Song xuyên không, hắn 12 tuổi tuy nhiên trải qua thông đạo kia
thân thể Vô Song lập tức tự động lớn lên, khiến Vô Song giống với một
"thiếu nữ" tuổi 15.
Lại qua 5 năm ở thế giới kia, đương nhiên có
thể tính Vô Song 20 tuổi bất quá thực tế Hoàng Dung biết tuổi của Vô
Song cũng chỉ 16-17, còn nhỏ tuổi hơn cả nàng."Vô Song ca ca... Vô Song ca ca năm nay 20 tuổi ".
Hoàng Dược Sư nghe vậy ngẩn người, căn bản không tin mà nói.
"Sao có thể như vậy được?, thiên hạ nào có chuyện như vậy? ".
Hoàng Dược Sư thốt lên một câu liền nhớ ra sự tình khó tưởng tượng hơn còn
đang hiện hữu trước mặt mình thì tuổi tác của Vô Song tính là gì?.
20 tuổi chạm đến cảnh giới Chuẩn Đế có khó tin bằng một Hoàng Dung cùng mộ Quách phu nhân song song tồn tại hay không?.
Hoàng Dung thì không biết phụ thân đang nghĩ gì, cứ nghĩ phụ thân không tin tưởng tuổi tác của Vô Song, nàng liền nói.
"Phụ thân, Vô Song ca ca là thiên tài đệ nhất thiên hạ, 20 tuổi đạt đến trình độ như vậy đâu có gì lạ chứ? ".
Tình hình trong cái khoang thuyền này thực sự rất lạ, Hoàng Dung thì như một cô bé còn chưa đến 10 tuổi đang làm nũng phụ thân còn Hoàng Dược Sư lại cứ như một vị phụ thân đầy từ ái và hiền hậu vậy.
Nghe tiểu nữ
nhi vì Vô Song biện hộ, Hoàng Dược Sư cũng chỉ biết cười, cảnh này thực
sự rất quen thuộc, năm xưa một Hoàng Dung khác cũng vì Quách Tĩnh mà cãi nhau với ông thật lâu.
"Được rồi, phụ thân tin còn chưa được sao. Dung nhi kể tiếp đi, phụ thân lần sau không nghi ngờ nữa ".
Trong khoang thuyền, Hoàng Dung liền bắt đầu kể cho phụ thân rất nhiều rất
nhiều chuyện, từ việc gặp gỡ sư tỷ Mai Nhược Hoa, đến việc Quách Tĩnh
cùng Hồng Thất Công lên thuyền tới Đào Hoa Đảo gặp Chu Bá Thông, tiếp
theo là lúc Vô Song cùng Âu Dương Phong quyết đấu.
Đương nhiên
những phần việc tiếp theo thì phải biến đổi một chút, Hoàng Dung không
thể kể cho phụ thân về Thiên Đạo, nàng chỉ có thể nói thế giới của mình
bị ma vật xâm chiếm, toàn bộ cao thủ trong thiên hạ liền tập hợp lại
chống lại ma vật, đương nhiên kết quả chính là thất bại, thế giới chịu
huy diệt, cuối cùng dưới cơ duyên xảo hợp cũng chỉ có Vô Song mang theo
nàng cùng Nhược Hoa tỷ tỷ tới thế giới này.
Hoàng Dung không phải là muốn nói dối phụ thân nhưng nàng biết có rất nhiều việc không nên
nói, có rất nhiều việc cũng không thể nói, Vô Song kể với nàng rất nhiều nhưng việc nàng có thể kể với ai khác không thì lại là một vấn đề khác, dù gì ma vật tồn tại không đến lúc vạn bất đắc dĩ vẫn không nên để
Hoàng Dược Sư biết.
_ _ _ _ _ _ _
Hai cha con ở trên
khoang thuyền rất lâu rất lâu đồng thời trong lúc này các Đào Hoa Đảo
khoảng 2 ngày lộ trình có ba con thuyền chiến rẽ sóng mà đi, mục tiêu
chính là Đào Hoa Đảo.
Đây chính là đoàn thuyền ra khơi của Dương
Chí, theo thư tín gửi đến cho Quách Tĩnh thì phải 3 ngày nữa Dương Chí
mới có thể đến Đào Hoa Đảo nhưng thực tế tốc độ đoàn thuyền lần này
nhanh hơn dự tính, cũng chỉ cần 2 ngày nữa là có thể đến nơi.
Dương Chí thực sự rất muốn đến Đào Hoa Đảo, chuyến đi này thật ra Dương Chí
cũng mong đợi từ lâu bởi Dương Chí ngoài việc tới Đào Hoa Đảo xem Dương
Quá ra thì còn muốn mời Hoàng đảo chủ xuất sơn.
Hoàng Dược Sư có
đại tài, việc này trên dưới Đại Thanh đều biết nhưng mà tính cách Hoàng
Dược Sư quái dị vô cùng, căn bản không chịu dưới ai chứ đừng nói vào
triều làm quan.
Quan hệ của Dương Chí với Quách gia tương đối
thân thuộc ấy vậy mà mỗi lần muốn nhờ Quách phu nhân nói giúp với phụ
thân nàng về vấn đề này bản thân Quách phu nhân đều chỉ cười khổ từ
chối.
Hoàng Dược Sư có thể coi là dị nhân trong thiên hạ, để mời
nhân vật như Hoàng Dược Sư xuất sơn là khó vô cùng nhưng lần này nếu có
thể tự mình đặt chân tới Đào Hoa Đảo thì Dương Chí sẵn sàng thử một lần, dù sao đây coi như là lần đầu tiên Dương Chí gặp mặt Hoàng đảo chủ.
Đáng tiếc trời không chiều lòng người, Dương Chí còn chưa kịp lên Đào Hoa
Đảo, chưa kịp thử tự mình thuyết phục Hoàng Dược Sư thì Dương Chí nhận
được một phong thư.
Mở đầu phong thư chỉ có bốn chữ " Bắc Cương Có Biến ".
Bằng vào bốn chữ này đã khiến Dương Chí lập tức không thể bỏ qua thậm chí từ bỏ mọi hoạt động tiếp theo.
Bắc Cương cùng Trung Nguyên tuy không có hiệp ước hòa bình nhưng sau vài
năm chiến loạn ở Bắc Địa thì cũng tự tạo thành một loại ăn ý, hai bên
đều không nguyên ý tiếp tục hy sinh quân đội vào cái lò xay thịt Bắc Địa kia, phải biết với loại người như Dương Chí nếu không chắc chắn Bắc Địa chiến trường an toàn thì hắn nào có thời gian đi tới Đông Độ Khẩu rồi
lại tới Đào Hoa Đảo?.
Dương Chí nhận được phong thư, chậm rãi mở ra xem, ánh mắt càng ngày càng trở nên nghiêm túc.
Bắc Cương quả thật có biến, quân đội Mông Cổ tiến lên 25 dặm.
Việc này đương nhiên chưa là gì, vấn đề là đế quốc Mông Cổ gửi thư tín cho Đại Thanh, sau đó phái đặc sứ tới Thanh triều.
Bao nhiêu năm rồi Mông Cổ chưa đưa sứ giả sang Đại Thanh?, lần cuối cùng có đoàn sứ giả của Mông Cổ đến Đại Thanh là 24 năm trước, đây cũng là
khoảng thời gian Quách Tĩnh bắt đầu đi tới Trung Nguyên.
Nhìn vào danh sách sứ giả của Mông Cổ, Dương Chí rốt cuộc thở dài một hơi, hạ lệnh chiến thuyền quay đầu, trở về Trung Nguyên.
Trong ba chiếc chiến thuyền chỉ có duy nhất một chiếc vẫn hướng về Đào Hoa
Đảo nhưng đã không phải là để đón Dương Quá hay thuyết phục Hoàng Dược
Sư, chiến thuyền kia mang tin từ Bắc Cương cho vợ chồng Quách Tĩnh –
Quách phu nhân, là chiến thuyền đưa bọn họ quay lại Trung Nguyên.
Đoàn sứ giả lần này của Mông Cổ có trọng lượng rất nặng, ít nhất là về mặt lý thuyết.
Dương Chí chưa từng nghe tên ai trong ba sứ giả này của Mông Cổ nhưng thân phận thì tương đối dọa người.
Đoàn sứ giả lần này lấy chính sứ làm đầu, đi theo chính sứ là tả sứ cùng hữu sứ.
Chính sứ là Mông Cổ Hoàng Tử – Hốt Tất Liệt.
Tả Sứ là Mông Cổ Vương Tử – Ô Mã Nhi.
Hữu Sứ là Mông Cổ Vương Tử – Thoát Hoan.
Tên của ba người này Dương Chí chưa bao giờ nghe dù sao Dương Chí cũng chưa đi qua Mông Cổ, cả ba cũng không phải danh nhân tuy nhiên Dương Chí
cũng biết hoàng tử đại diện cho con trai của Đại Khả Hãn – Thiết Mộc
Chân còn vương tử ít nhất cũng là con trai của các đại tộc trưởng dưới
quyền Thiết Mộc Chân.
Dương Chí không thể không về chiều, gặp mặt đoàn sứ giả Mông Cổ, vợ chồng Quách Tĩnh – Quách phu nhân cũng không
thể không về Tương Dương, ai biết gió phương bắc nổi lên thì biến cổ gì
xảy ra?, không thể không phòng, không thể không có chuẩn bị.
..........
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.