Dược Vương Cốc tổng cộng có tứ đại trận hoa, vốn ban đầu trong tứ đại
trận hoa thì hai trong số đó là mê trận, hai trận còn lại là sát trận
cùng cấm trận nhưng cũng không biết có phải vì chuyên đối phó với Thạch
Vạn San cùng Tử La Lan hay không mà tứ đại trận hoa liền đổi thành ba mê trận cùng một sát trận.
Trong thời gian qua Thạch Vạn San bỏ ra
nhiều năm nghiên cứu, y thuật của hắn thậm chí đã có tiến bộ vượt bậc
đặc biệt là về nhân thể học nhưng mà cũng không phải chỉ mình Thạch Vạn
San có tiến bộ, trong những năm qua đồng dạng Dược Vương cũng có tiến bộ bất quá không chọn con đường của Thạch Vạn San mà thôi, những năm qua
Dược Vương chuyên tâm nghiên cứu dược thảo, con đường này cũng đi được
càng ngày càng xa, càng ngày tạo nghệ càng kinh người.
Mê trận
của Dược Vương Cốc bản thân Thạch Vạn San tuyệt không phá được, hoặc hắn phải đợi viện binh từ Mông Cổ tới hoặc phải nhờ cao nhân có hiểu biết
tương tự Dược Vương, ở đâu thì không biết nhưng trên toàn cõi Trung
Nguyên có lẽ cũng chỉ có Thần Nông Lão Nhân có khả năng so sánh cùng
Dược Vương – Trịnh Hạo Thiên, lẽ dĩ nhiên Thạch Vạn San tuyệt không thể
mời Thần Nông Lão Nhân đến đây trợ giúp vì vậy hoa trận ở Dược Vương Cốc vẫn cứ là tấm bình phong tốt nhất ngăn cản Thạch Vạn San cùng Tử La Lan tiến vào.
Không thể nhập cốc bản thân hai người liền muốn hướng
chướng khí nhập cốc bất quá cách này cũng không quá khả quan, không phải vì tốc độ lan tỏa của chướng khí chậm mà là vì tại Dược Vương Cốc cũng
tồn tại một loại cây có tác dụng làm thiên địch của chướng khí cùng ma
khí.
Việc này phải kéo dài đến nhiều năm trước, tại thế giới này
có một người khác ngoài Vô Song biết được ma khí là thứ kinh khủng bậc
nào, người này đương nhiên là Trường Sinh Chân Nhân – Trương Tam Phong.
Cố hương của Trương Tam Phong chính là bị ma khí hại, Trương Tam Phong sau khi đến thế giới này vốn có phòng bị nhưng mà thời gian qua đi một chút tin tức của Đế Thích Thiên cũng không xuất hiện thậm chí còn làm cho
Trương Tam Phong nghĩ đến thế giới này "an toàn".
Mãi sau này đến khi sự tình Hắc Địa phát sinh lại thêm trận kinh thế đại chiến giữa
Trương Tam Phong cùng Đế Thích Thiên, Trương Tam Phong nhất định phải
làm chuẩn bị.
Trong thời gian ở Võ Đang Sơn bản thân Trương Tam
Phong không thể xuống núi, bị vây vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê, nửa
sống nửa chết, chỉ có thể ở trong Trường Sinh Quan cố gắng điều dưỡng
thương thế.
Thời điểm này Trương Tam Phong làm hai việc, thứ nhất để con gái nuôi tới Hắc Mộc Nhai, tất nhiên hàm ý của Trương Tam Phong
là gì đến giờ vẫn không ai hiểu cho dù Đông Phương Bạch cũng không thể
hiểu.
Việc thứ hai mà Trương Tam Phong làm chính là cử người tới Dược Vương Cốc, để nhị đệ tử của mình tới Dược Vương Cốc.
Nhị đệ tử của Trương Tam Phong là ai?, đương nhiên là Địa Thánh – Trương Địa, Võ Đang Đệ Nhất Kiếm.
Trương Địa là một tồn tại đặc biệt tại Võ Đang bởi khác với Trương Nhân hay
Trương Thiên sự tồn tại của Trương Địa rất nhạt nhòa, bản thân Trương
Địa không giỏi giao tế gần như là kiếm si, một đời chỉ chuyên tâm với
kiếm thuật, chấp nhất với kiếm thuật, đến cả đi lại trên giang hồ cũng
cực ít, giao tiếp lại càng ít hơn.
Tại giang hồ ai cũng nói Võ
Đang Tam Thánh, Trương Địa được gọi là Trương Thánh đương nhiên cực mạnh dù sao cũng là đệ tử của Trường Sinh Chân Nhân, cho dù không mấy ai
được trực tiếp giao thủ với Trương Địa thì cũng vẫn mặc định đây là đại
cao thủ chốn võ lâm.
Ở Võ Đang thì lại càng đặc biệt, Trương Địa
được coi là đệ nhất kiếm của Võ Đang Phái nhưng trên dưới Võ Đang thực
sự chưa ai được nhìn thấy Địa Thánh hiển uy, bất quá dù sao Địa Thánh
cũng có một đệ tử gọi là Xung Hư Đạo Trưởng, tại thế giới này Xung Hư
đương nhiên không phải chưởng môn Võ Đang nhưng kiếm pháp đã đến hóa
cảnh hơn nữa tuổi còn rất trẻ mới hơn 40 tuổi một chút, nhìn vào Xung Hư liền có thể đại khái nhìn ra sư phụ của Xung Hư là tồn tại bậc nào.
Trương Địa bản thân gần như không đi lại trên giang hồ, quanh năm suốt tháng
đều ở hậu sơn Võ Đang luyện kiếm thuật nhưng thần kỳ là cũng chẳng mấy
khi có người thấy Trương Địa chỉ là đây cũng không coi là việc gì khó
hiểu dù sao hậu sơn Võ Đang rộng lớn vô cùng lại thêm Trương Địa thân là Trương Thánh, bằng vào võ công của người này thì đệ tử Võ Đang muốn
phát hiện cũng khó.
Cứ như thế Trương Địa gần giống với người thủ hộ Võ Đang, bất cứ đệ tử Võ Đang nào đều biết Địa Thánh ở hậu sơn
chuyên tu kiếm thuật, chỉ cần có cường địch xâm phạm Võ Đang thì Địa
Thánh tất xuất hiện hộ tông.
Thiên Thánh bế tử quan đột phá đế
vị, Địa Thánh ở hậu sơn chuyên tu kiếm thuật, Nhân Thánh lo toàn bộ sự
vụ Võ Đang, đây chính là điều thế nhân đều biết, thế nhân đều công nhận.
Đáng tiếc thế nhân đều nhầm, Địa Thánh từ 15 năm nay đã rất ít khi trở về Võ Đang Sơn, thủ hộ nhân của Võ Đang gần 15 năm qua cũng chỉ trở về Võ
Đang 3 lần, trong 15 năm qua Địa Thánh đều ở Dược Vương Cốc.
Địa
Thánh chuyên tu kiếm thuật?, cái này đương nhiên đúng bởi Địa Thánh rất
thích kiếm thuật bất quá đây cũng là việc của hơn 20 năm trước, Địa
Thánh từ lâu cũng đã không còn chuyên tu với kiếm thuật, nếu có người
gặp Địa Thánh tuyệt đối sẽ không nghĩ đây là một trong tam thánh của Võ
Đang mà lập tức hình dung ra một lão nông quốc đất không hơn không kém,
cái hình dạng bên ngoài này thực sự có chút giống kiếm thánh Mục Nhân
Thanh khi lần đầu Vô Song nhìn thấy.
Địa Thánh ở lại Dược Vương
Cốc 15 năm, trong thời gian này đều cùng Dược Vương chuyên tâm nghiên
cứu một loại thực vật mới, một loại thực vật có tính khắc chế với ma
khí, ít nhất có khả năng ngăn cản ma khí lây lan.
Vô Song những
năm qua không còn ở Thiên Ý Thành lại càng không đi qua Hắc Địa vì vậy
Vô Song sẽ không biết ở Hắc Địa bắt đầu xuất hiện một loại cây gọi là Tử Đằng Phi Lao, một loại cây đặc dị bởi nó thuần một màu tím, kỳ lạ vô
cùng.
Tử Đằng Phi Lao được trồng ở Hắc Địa đương nhiên không
khiến quá nhiều người chú ý dù sao cây cũng chỉ là cây, Hắc Địa lại là
cấm khu hơn nữa ma khí ở Hắc Địa vẫn chưa có cách nào tràn ra ngoài,
diệu dụng của Tử Đằng Phi Lao căn bản không thể lộ ra.
Tử Đằng
Phi Lao chính là thành quả 15 năm của Dược Vương cùng Địa Thánh, lúc này nó lại là thứ giúp Dược Vương Cốc ngăn cản chướng khí, lá cây của Tử
Đằng Phi Lao thật sự có khả năng thanh lọc ma khí, đồng thời ngăn cản ma khí xuyên qua.
Sự xuất hiện của Tử Đằng Phi Lao là bước tiến rất lớn đối với thế giới này nhưng đây vốn là một loại thực vật cũng không
nên hiện thế, tại nhân gian vốn không có loại cây cối nào cản được ma
khí, cho dù Dược Vương cùng Địa Thánh có vắt hết óc cũng vậy, sự xuất
hiện của Tử Đằng Phi Lao cũng không phải chỉ là hai người cố gắng mà còn là sự cố gắng của Trương Tam Phong, 5 năm trước tại Hắc Địa, Trương Tam Phong tiễn Vô Song một đoạn đường đồng thời bất chấp sinh tử quyết định ở Hắc Địa lấy về vài vật.
Năm đó Trương Tam Phong lấy về cái gì
chỉ sợ ngoài bản thân ông cùng hai người Dược Vương – Địa Thánh ra không ai biết nhưng nhờ Trương Tam Phong giúp đỡ, khoảng 3 năm sau ngày Vô
Song xuyên không lần thứ hai, Tử Đằng Phi Lao chính thức xuất hiện trên
nhân gian.
Vì một vài lý do Tử Đằng Phi Lao chưa được trồng đại
trà ở Hắc Địa dù sao mặt đất ở Hắc Địa là trường hợp đặc thù nhưng ở
Dược Vương Cốc thì Tử Đằng Phi Lao trước trồng thành cả một bức tường,
cái này có chút giống cây công trình ở hậu thế vậy.
Dược Vương
Cốc đương nhiên cũng không quá lớn, diện tích khoảng gấp ba lần so với
Tiêu Dao Cốc của lão đầu nhưng mà cũng không thể coi là lớn, có chăng là Tiêu Dao Cốc quá nhỏ mà thôi. Cũng vì diện tích không lớn nên Tử Đằng
Phi Lao có thể bao quanh lấy Dược Vương Cốc trở thành một bức tường ngăn cản toàn bộ chướng khí.
Lúc trước Vô Song xuyên qua mê trận thật ra cũng đã gặp rất nhiều Tử Đằng Phi Lao nhưng khi đó nàng dính ảo
cảnh, khi đã rời khỏi ảo cảnh bản thân bất giác liền xuyên phá luôn 3
tầng hoa trận từ đó căn bản cũng không coi là nhìn thấy Tử Đằng Phi Lao, về phần sát trận thì càng không cần nói, ở trong sát trận sẽ không
trồng Tử Đằng Phi Lao để Vô Song nhìn đồng thời sát trận kia đối với Vô
Song một chút cũng không tạo thành cảm giác gì, Vô Song dĩ nhiên có thể
hoàn toàn xuyên qua mà không gặp ngăn trở.
Vô Song gần như vô
tình xuyên qua toàn bộ trận pháp phòng ngự của Dược Vương Cốc, mãi đến
khi thấy hàng cây Tử Đằng Phi Lao thì mới khựng lại.
Nhìn hàng
cây kì dị trước mặt, Vô Song bản năng liền cảm thấy nó đặc biệt đồng
thời cũng bị màu tím của nó hấp dẫn thật sâu có điều nàng dừng lại không lâu lắm liền tiếp tục hướng về phía trước, xuyên qua hàng Tử Đằng Phi
Lao, trực tiếp tiến vào trong cốc.
Bước qua hàng Tử Đằng Phi Lao, Vô Song có thể thấy một con đường lớn hướng về phía xa, cảnh sắc hai
bên đường cũng rất bình thường, gần như là khung cảnh một thôn quê vậy
tuy nhiên cái cảnh sắc này chỉ có duy nhất một thứ không bình thường...
đấy chính là "người".
Sau khi xuyên qua rặng Tử Đằng Phi Lao, khi Vô Song vừa đặt chân vào trong cốc thậm chí trong tầm mắt Vô Song còn
có thể thấy một thôn trang nhỏ đằng xa cũng là lúc Vô Song phát hiện ra
cạnh đó có một lão nhân đang ngồi, ánh mắt lão nhân cũng đang nhìn chằm
chằm Vô Song.
Lão nhân một đầu tóc bạc, trên mặt lốm đốm những
vết đồi mồi, làn da cũng nhăn nheo, thân hình chỉ khoảng 1m7, ngồi trên
một tảng đá vuông vức, bên cạnh là một bàn đá bầy sẵn ấm trà, trên bàn
đá đặt một cây cuốc tựa sát vào bên trong, thoạt nhìn không khác gì lão
nhân đi làm đồng áng về cả.
Lão nông này nhìn Vô Song, Vô Song
đương nhiên cũng quay lại nhìn ông ta, lúc này không khí liền trở nên
ngưng trọng, có một loại cảm giác nặng nề vô cùng.
Vô Song nhìn
ra cái gì từ lão nông này?, Vô Song thật ra không nhìn thấy cái gì cả,
Vô Song chỉ biết lão nhân này cực mạnh, cho dù chỉ là cảm giác của Vô
Song nhưng Vô Song tuyệt đối tin tưởng thứ cảm giác này, lão nhân có lẽ
không bằng Giác Viễn bất quá sẽ không dưới Tu La Vương.
Về phần
lão nông này thì nhìn thấy cái gì ở Vô Song?, lão thật ra cũng không
phải đang nhìn Vô Song mà là nhìn cái hộp gỗ Vô Song mang theo, cái
hộp... thỉnh thoảng vẫn toát ra ma khí nhè nhẹ.