Vô Song đứng trước cái "hắc thủy tế đàn ", một cánh tay xâm nhập vào tế
đàn sau đó liền là quá trình hấp thu của chính cơ thể Vô Song.
Vô Song lúc này cũng hoàn toàn có thể rút tay ra bất quá Vô Song không
muốn, thứ nhất cảm giác xuất hiện trong cơ thể quá mức thoải mái, Vô
Song không biết nó có tác dụng gì nhưng bản năng nàng cảm nhận được thân thể mình "muốn", việc hấp thu hắc thủy rõ ràng mang lại chỗ tốt cho
thân thể.
Vấn đề thứ hai là cái hắc thủy tế đàn này càng ngày
càng thu nhỏ lại, có thể nói tốc độ thôn phệ của thân thể Vô Song đối
với hắc thủy tế đàn quá mức kinh khủng.
Vô Song đứng ở bên ngoài cũng có thể cảm nhận được theo tốc độ thôn phệ của nàng bên trong hắc
thủy tế đàn có thứ động đậy, có một vật nhỏ đang run lên rất dữ dội, vật kia nằm sâu trong hắc thủy tế đàn vì vậy khi mà hắc thủy toàn bộ đều bị Vô Song hút vào trong thân thể liền sẽ không có gì che chắn mà dần dần
lộ ra.
Vô Song quả thực tò mò muốn biết, là vật gì có thần thông
quảng đại như vậy, là vật gì có thể biến Dược Vương Thôn thành tử địa
như thế?.
Thời gian qua đi, có thể là mười phút, có thể là nửa
tiếng đồng hồ thậm chí là 1-2 tiếng đồng hồ Vô Song cũng không biết nữa, trong cái tình hình hiện tại của nàng rất khó đoán được thời gian chính xác bởi hiện tại Vô Song gần như không cách nào tập trung được, cái cảm giác hưởng thụ, cảm giác thư sướng trong từng lỗ chân lông thực sự rất
khó thoát ra.
Chỉ đến khi quá trình này dần dần chậm lại, đồng
thời tại vùng không gian tăm tối này xuất hiện một mùi hương nhẹ dịu thì Vô Song mới mở mắt ra, đôi lông mày hơi nhíu.
Mùi hương nhẹ dịu
tỏa ra từ đâu?, Vô Song cũng không cần đoán liền biết từ cơ thể mình, Vô Song cảm thấy có chút quái dị bất quá thoạt nghĩ cũng không phải vấn đề gì xấu vì vậy liền bỏ qua, tất nhiên Vô Song không biết hương khí này
là cái gì, đây chính là hương khí bảo hiệu cho thân thể Vô Song hoàn
thành thuế biến, trở thành thương thiên sủng nhi, Vô Song lúc này liền
đạt được hai loại dung mạo thiên phú, thứ nhất là Ý Loạn Tình Mê nằm ở
đôi mắt, thứ hai là Thương Thiên Thủ Hộ nằm ở chính làn da của Vô Song.
Vô Song không biết được tại cái nơi tối tăm này thân thể nàng thay đổi
nghiêng trời lệch đất ra sao, bất cứ tiên thiên thiên phú nào đều rất
khủng bố, năm xưa Vô Song sở hữu Tiên Thiên Chí Âm Thể cùng Tiên Thiên
Thiên Phú – Cái Thế Thần Đồng, bằng vào hai loại thiên phú này cho dù
chẳng có kỳ ngộ gì thì tốc độ phát triển võ học của Vô Song chỉ sợ vượt
xa sư tỷ Viên Tử Y, có thừa tư cách độc bộ thế hệ trẻ một đời.
Lúc này hai loại thiên phú dung mạo song song xuất hiện tuy không phải là
trực tiếp gia tăng chiến lực của Vô Song, bất quá nếu Vô Song biết mình
cộng đồng sở hữu hai loại thiên phú này chắc chắn bị dọa sợ.
Để
biết hai loại thiên phú này kinh khủng đến mức nào thì phải nhìn lúc Vô
Song lần đầu tiên gặp Bao Tích Nhược tại cái thế giới kia hay nói đúng
hơn là Tây Thi, khi đó nhìn Bao Tích Nhược một cái, khi đó đối diện với
nữ nhân kia, để đè xuống dục vọng bản thân Vô Song thậm chí phải chọn
cách tự mình tổn thương mình, lấy đau đớn mà triệt tiêu dục vọng.
Tây Thi khi đó còn chưa dùng mị thuật thậm chí nàng đã khinh thường mọi mị
thuật trong thiên hạ, một ánh mắt, một câu nói, một cử chỉ liền có thể
mị hoặc thế nhân, không phải vì nắm giữ loại thủ đoạn khủng bố này bản
thân Tây Thi đã chẳng được ban cho sự bất tử, trở thành vũ khí diệt thế
của Thiên Đạo, loại vũ khí có thể hủy cả một quốc gia, hủy một vương
triều.
Từ trong thôn phệ mà tỉnh lại, việc làm đầu tiên của Vô Song chính là nhìn về phía hắc thủy tế đàn.
Hắc thủy tế đàn lúc này hoàn toàn bị hủy diệt, hoàn toàn biến mất nhưng vẫn còn một thứ tồn tại, một thứ huyền phù giữa trời, đây là một trái tim
hoặc đúng hơn là một vật hình trái tim màu đen thần bí vô cùng thậm chí
Vô Song có thể cảm nhận được cái trái tim này đang nhè nhẹ nhảy lên cứ
như một quả tim thật vậy có điều tốc độ "nhảy" lên của nó rất chậm,
tương đối chậm.
Nếu đây là trái tim của một người thì người đó
liền cách cái chết không xa, dù sao từ nhịp đập mà nhìn căn bản không
cảm thấy nó khỏe mạnh gì.
Vô Song không ngần ngại đưa tay ra chạm lấy cái trái tim này, trái tim rõ ràng nảy lên mạnh mẽ hơn một chút
nhưng rất nhanh yên vị trở lại.
Vô Song nắm vật này trong tay,
nhìn đi nhìn lại càng nhìn càng cảm giác đây là một trái tim "sống", dù
việc này rất kỳ dị nhưng với Vô Song bất cứ việc kỳ dị gì có gắn mác
liên quan tới Đế Thích Thiên liền trực tiếp biến thành hợp lý hóa.
Theo mỗi lần đập của trái tim này lại có hắc khí xuất hiện, lại có ma khí
nhè nhẹ bay lên, nhìn vào đây Vô Song đại khái đoán ra cách thức hoạt
động của ma khí cũng đại khái đoán ra luôn sự tình ở Dược Vương Thôn ra
sao.
Dược Vương Thôn ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài nhưng thú
thật nếu có đại cao thủ muốn lẻn vào thì lại không phải không thể, Tử La Lan cùng Thạch Vạn San tạm thời có thể coi như phù hợp với ba chữ đại
cao thủ.
Từ trong lời của Lam Giác lão tổ nói với Vô Song thì ông ngoại nàng biết được sự tồn tại của Thạch Vạn San, cũng biết được Thạch Vạn San có dự định nào đó liền muốn nhờ Lam Giác lão tổ xuất quan trợ
lực, hai huynh đệ cùng ngăn cản kẻ này.
Thạch Vạn San nếu bị ông
ngoại phát hiện chỉ sợ là lão tặc này tự mình hiện thân, lấy thân phận
sư đệ của mình thách đấu ông ngoại, thách đấu đoạt ngôi vị Độc Thủ Dược
Vương đời thứ 2.
Thạch Vạn San xuất hiện ngoài sáng, Tử La Lan
liền ở trong tối âm thầm tiến xuống nơi này, nơi này là Dược Điền của
Dược Vương Thôn dĩ nhiên có rất nhiều người qua lại, Tử La Lan muốn có
thời gian tự mình tới đây, tự mình đào một con đường thông xuống bên
dưới mà không bị ai phát hiện là rất khó thậm chí là không thể vậy thì
nàng cùng Thạch Vạn San dùng cách nào?.
Đáp án rất đơn giản,
Thạch Vạn San lẻn vào trước sau đó chế tạo dịch bệnh tại Dược Vương
Thôn, một loại dịch bệnh có tính lây truyền cực cao, đương nhiên nơi
phát bệnh chắc chắn là nguồn nước.
Tiếp theo khi ông ngoại phát
hiện ra lập tức làm các biện pháp phòng tránh loại bệnh này, các biện
pháp đẩy lùi dịch bệnh, ngay tại thời điểm đó thì Thạch Vạn San đường
đường chính chính xuất hiện, thậm chí rất có khả năng mang luôn thuốc
giải xuất hiện.
Lấy thuốc giải bức bách ông ngoại quyết đấu với
hắn, đồng thời cũng hút toàn bộ sư chú ý của Dược Vương Thôn lại để cho
Tử La Lan dễ bề hành động.
Đào một cái hang xuống bên dưới không
dễ nhưng nếu trong thời điểm dịch bệnh hoành hành mọi người đều cố gắng
cách ly lẫn nhau chỉ sợ Dược Viên tạm thời không ai tới lại có một Quỷ
Thi như Lam Phật ở đó thì đào đất chẳng phải việc gì.
Tử La Lan
cùng Lam Phật sẽ chịu trách nhiệm xây dựng hắc thủy tế đàn, nói là xây
dựng nhưng thực tế gần như chỉ là thả cái trái tim này xuống nơi có
nguồn nước, Vô Song hoài nghi cái trái tim này mang theo một loại năng
lực, nó có thể hút sạch mạch nước ngầm trong đất sau đó chuyển hóa thành hắc thủy, rồi tạo thành hắc thủy tế đàn.
Khi hắc thủy tế đàn
được tạo dựng, khi bốn cột hắc thủy xuất hiện đặt trái tim này vào vị
trí trung tâm thì nó bắt đầu quá trình thả ra ma khí, nước bình thường
sẽ bị vật này hóa thành hắc thủy, hắc thủy sẽ quay ngược lại nuôi dưỡng
nó để nó sản sinh ra ma khí lan ra toàn bộ khu vực Dược Vương Thôn.
Về phần trận chiến của ông ngoại cùng Thạch Vạn San, không khó để đoán ông ngoại chiến thắng, lấy được thuốc giải căn bệnh quái dị kia nhưng mà
thuốc giải này chỉ sợ cũng có vấn đề.
Ông ngoại của Vô Song là
Độc Thủ Dược Vương đời thứ 2, muốn mang loại thuốc giải có vấn đề này
lừa gạt ông chỉ sợ không làm được tuy nhiên nếu lại liên hệ với Đế Thích Thiên, nếu là thủ đoạn của Đế Thích Thiên thì không phải không có khả
năng.
Tiếp theo bệnh tình của mọi người được chữa tốt nhưng chỉ
sợ trực tiếp bùng phát một loại bệnh đáng sợ hơn, lần này vấn đề không
còn nằm trong nguồn nước mà nằm trong chính thứ thuốc giải của Thạch Vạn San.
Ông ngoại Vô Song lúc phát hiện ra thì mọi thứ đã muộn,
liền lập tức cố gắng tìm cách chế ra giải dược chân chính, Vô Song tin
tưởng ông ngoại có thể chế ra giải dược nhưng mà trong khoảng thời gian
ông ngoại bất chấp tất cả mà chế dược, mà nghĩ cách cũng là lúc ma khí
làn tràn, ma khí chiếm lấy toàn bộ Dược Vương Thôn.
Việc tất cả
nhà cửa của Dược Vương Thôn đều bị lật tung lên chỉ sợ là khi quá trình
thi hóa diễn ra, con người sinh sinh bị biến thành thi, loại đau đớn này không ai có thể chịu được liền tiến hành đập phá tất cả mọi thứ xung
quanh.
Việc tiếp theo cũng không cần nói, chướng khí lan ra càng
ngày càng rộng đến mức không thể chế ngự, lan ra toàn bộ Dược Vương
Thôn, đây cũng là lúc Giác Viễn biết được tình hình liền phái người thăm dò nhưng tất cả đều là công cốc, chính Giác Viễn tiến vào còn bị Lam
Phật trực tiếp đẩy bật ra ngoài.
Vô Song cầm trái tim trong tay,
nghĩ đến vật này gây ra thảm trạng tại Dược Vương Thôn, Vô Song căn bản
không do dự trực tiếp phát lực, muốn bóp nát cái thứ này bất quá Vô Song rất nhanh nhíu mày lại, Vô Song dùng tới 10 thành thực lực vậy mà vẫn
không thể gây tổn thương cho trái tim?.
Lông mày Vô Song nhíu
chặt lại, trực tiếp vận lên Long Tượng Bàn Nhược Công rồi ném vật này
xuống đất, lấy toàn bộ lực lượng cơ thể mà dẫm xuống, đáng tiếc kết quả
cũng không khác gì, vật này vẫn không hề bị phá hủy thậm chí thương tổn
mảy may cũng không có.
Vô Song thu chân lại, bản thân thật không
biết làm thế nào, vật nhỏ này khi chạm vào cũng không thấy cứng lại càng không thấy nặng, nó cứ như thân thể Vô Song vậy, bất kể nhìn thế nào,
bất kể chạm vào thế nào đều chỉ cảm thấy non mịn mềm mại nhưng thực tế
ra sao thì ai cũng rõ.
Chỉ qua hai lần thử Vô Song gần như chắc
chắn nàng không hủy được vật này, bản thân Vô Song hiện tại cũng chỉ còn Thái Tổ Trường Quyền là chưa có thử nhưng đại khái kết quả chỉ sợ cũng
làm nàng thất vọng, vật nhỏ này tuyệt không phải phàm vật.
Vô Song hiện tại nghĩ tới hai người, một là Giác Viễn còn hai là Trương Tam Phong.
Vật này đang liên tục sinh ra ma khí cho dù chỉ là rất nhẹ nhưng đúng là nó vẫn sinh ra, nếu như vậy tuyệt không thể để nó tồn tại, ai biết mang nó đi ra ngoài nó còn gây họa cho nơi nào nữa?, còn giết bao nhiêu người
nữa?.
Theo Vô Song, nàng liền đưa vật này cho Giác Viễn, Giác
Viễn mạnh hơn Vô Song nhiều quả thật có khả năng hủy diệt nó bất quá nếu cả Giác Viễn cũng không làm được thì sao?, chẳng nhẽ lại đi tìm Trương
Tam Phong?, nếu vị Trường Sinh Chân Nhân này cũng không làm được thì
sao?.
Vô Song đột nhiên nghĩ tới vật này có lẽ cũng không thể phá hủy theo cách thông thường, nên nhớ vật này là do Tử La Lan cùng Thạch
Vạn San mang đến trung nguyên, hai người này nói tốt một chút thì có
nghĩa là đi làm nhiệm vụ, nói không tốt thì là tốt thí cho Đế Thích
Thiên thăm dò Trung Nguyên.
Tốt thí thì sẽ có tỷ lệ thất bại rất
cao, nếu tỷ lệ thất bại cao thì cái trái tim này rất có khả năng cũng
rơi vào tay người khác, việc này Đế Thích Thiên nhất định đã tính tới
cũng có đủ tự tin để vật này không bị phá hủy.
Dám cử người tiến
vào Trung Nguyên thì Đế Thích Thiên nhất định phải nghĩ tới sự tình xấu
nhất, sự tình xấu nhất chính là để vật này rơi vào trong tay Trương Tam
Phong.
Một vật có thể biến cả Dược Vương Thôn thành tử địa thậm
chí theo thời gian nó có thể biến cả Nam Thiếu Lâm thành tử địa, nếu
theo kế hoạch Vô Song nghĩ lúc trước thì vật này thậm chí có thể hủy cả
Trung Nguyên, một vật như vậy quả thật mang theo ý nghĩa không thể đo
lường cũng có nghĩa là Đế Thích Thiên có tự tin, có tự tin để Trương Tam Phong cũng không thể hủy được nó.
Đế Thích Thiên lần này phái Tử La Lan tới Trung Nguyên hoàn thành nhiệm vụ này, nếu thành công tức là
đợi đến khi tình hình Dược Vương Thôn không có cách nào chế ngự được
nữa, đến khi Nam Thiếu Lâm cũng lực bất tòng tâm phải đi kêu gọi giúp đỡ cũng là lúc Đế Thích Thiên sẽ để càng nhiều người tiến vào nơi đây,
tiến vào Dược Vương Thôn, biến nhiệm vụ này từ mục đích do thám trở
thành siêu cấp nhiệm vụ, sẵn sàng đầu nhập toàn bộ tư nguyên của tổ
chức.
Đương nhiên là "nếu" thành công bởi bản chất đây vẫn cứ là
một nhiệm vụ do thám, Đế Thích Thiên muốn biết Trương Tam Phong hiện tại thế nào bởi trung nguyên có Trương Tam Phong tồn tại thì Trương Tam
Phong sao lại không biết việc ở Dược Vương Thôn?, Trương Tam Phong biết
thì sao lại không ngăn cản?, Trương Tam Phong đã ngăn cản thì lấy cớ gì
nhiệm vụ này đòi thành công?.
Với Đế Thích Thiên, kẻ này chấp
nhận hy sinh Tử La Lan cùng Thạch Vạn San ngay từ đầu, bản thân chỉ muốn thăm dò tình trạng của Trương Tam Phong, điều duy nhất cần chú ý chỉ là cái trái tim trong tay Vô Song, cái trái tim này cho dù rơi vào tay
Trương Tam Phong cũng không thể bị phá hủy.
Vô Song đột nhiên vỗ đầu một cái, rốt cuộc Vô Song nghĩ ra đây là vật gì, đây chỉ sợ là Tâm Giới.
Nghĩ tới đang nắm Tâm Giới trong tay thì Vô Song có chút sợ hãi, đây là linh hồn, là tính mạng của một thế giới, vật này ai có thể tự tin phá hủy?,
Đế Thích Thiên mất nhiều công sức như vậy cướp Tâm Giới từ thế giới kia
chạy về đây, lại mất nhiều công sức cải tạo Tâm Giới trở thành một thứ
đại biểu cho ma khí, đại biểu cho chết chóc, vật này quả thực không thể
phá hủy, chỉ sợ Đế Thích Thiên cũng không thể phá hủy.
Vô Song
nắm lấy Tâm Giới, cả người ngửa về phía sau đồng thời không khỏi đưa tay di di hai hàng lông mày, Tâm Giới không thể phá hủy đây là đáp án thích hợp nhất mà Vô Song nghĩ ra, vật này nếu đã không thể phá hủy thì phải
giải quyết sao đây?.
Cầm theo Tâm Giới, Vô Song chậm rãi rời khỏi sơn động, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Dược Vương Cốc xa xa.
Tâm Giới đã bị lấy ra, theo Vô Song tính toán không bao lâu nữa chỉ sợ ma
khí hoàn toàn tán đi, Dược Vương Cốc cùng Dược Vương Thôn sẽ trở về bình thường, vật này nếu không có nước chỉ sợ cũng không có khả năng cải
biến thiên địa kinh khủng như vậy, dĩ nhiên Vô Song cũng không rõ liệu
có phải nó coi nước là nguồn năng lượng duy nhất để sinh ra đại lương ma khí hay không nhưng bất kể nói thế nào tình trạng ma khí của Dược Vương Thôn cũng coi như đã được giải quyết, chỉ tiếc kể cả giải quyết được
thì nơi đây cũng đà thành tử địa, từ giờ đến rất nhiều năm sau chỉ sợ
cũng không có người tới đây sinh sống.
Thở dài một hơi, cầm theo
Tâm Giới, Vô Song chậm rãi rời khỏi Dược Điền, thần hình dần dần hòa vào chướng khí mù mịt bên ngoài, trong nội tâm cũng không biết nên vui hay
nên buồn, nghĩ tới Đế Thích Thiên lòng Vô Song có chút trĩu nặng.
Kẻ này mạnh thì Vô Song biết, kẻ này có những thủ đoạn rợn cả người thì Vô Song đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng mà thủ đoạn của hắn tới mức này thì
quá khủng khiếp rồi, những thủ đoạn vốn không nên xuất hiện trên trần
thế, không nên tồn tại ở thế giới này đều bắt đầu xuất hiện trong tay Đế Thích Thiên.
Chưa từng động thủ với Đế Thích Thiên nhưng ngay
lần giao phong đầu tiên cũng đã làm cho Vô Song cảm thấy ngột ngạt, kẻ
này rốt cuộc là tồn tại ra sao?.