Vô Song vốn cứ nghĩ hắn nhất định phải khổ chiến một trận dù sao bất kể
thế nào Vô Song cũng không muốn thương tổn Ngô Ứng Hùng bởi chính Vô
Song cũng sợ ném chuột vỡ bình.
Vô Song có không ít thủ đoạn để
hành hạ người khác trong đó nổi tiếng nhất là Sinh Tử Phù nhưng chỉ cần
hắn dám hạ Sinh Tử Phù vào Ngô Ứng Hùng chỉ sợ ngay lập tức sẽ có không
biết bao nhiêu đế vị truy sát hắn, về phần giết Ngô Ứng Hùng thì lại
càng không, Vô Song nào phải Đông Phương Bạch?, nào có thể độc thân độc
vãng mặc kệ tất cả, hắn hiện tại còn chưa muốn chọc thủng trời.
Ngô Ứng Hùng là bắt buộc phải đưa về nguyên vẹn cho Ngô Tam Quế, đương
nhiên Vô Song cũng có thể mang kẻ này theo làm kim bài miễn tử nhưng như vậy thì cực phiền phức.
Sau lần này Vô Song muốn mang Dung nhi
ra hải ngoại, rời khỏi võ lâm trung nguyên một khoảng thời gian, hắn sao có thể mang theo Ngô Ứng Hùng?, đấy còn chưa kể chỉ cần Vô Song mang
theo Ngô Ứng Hùng thì hắn nhất định sẽ bị vô số cao thủ nhìn chằm chằm,
căn bản không thể thoát thân.
Sau khi bắt được Ngô Ứng Hùng rồi
rời khỏi Hành Dương, Vô Song nhất định phải thả kẻ này đồng nghĩa với Vô Song hoàn toàn có khả năng gặp phải đế vị truy sát, hắn lần này phá
hỏng kế hoạch Hành Dương của Ngô Tam Quế lại bắt cóc Ngô Ứng Hùng rồi
toàn thân trở ra, đây chẳng khác gì tát vào mặt Trấn Nam Vương, Vô Song
cảm thấy mình không bị truy sát mới là lạ, hắn rất khó tránh được một
trận chiến.
Kế hoạch là vậy, suy nghĩ trên lý thuyết của Vô Song
là vậy nhưng mà thực tế lại có chút khác biệt, ít nhất Vô Song cảm thấy
Bách Tổn không muốn đánh với hắn, điều này làm Vô Song cảm thấy tương
đối lạ nhưng trong lòng cũng không phải không có đáp án.
Cũng như Ngọc Huyền "bán" thông tin của Vô Song cho Phúc Kiến An vậy, khi đóng
giả thân phận Đông Phương Bất Bại thì có rất nhiều việc Vô Song không
giải thích được, những việc mà Đông Phương Bạch có thể hiểu nhưng Vô
Song thì không, những việc đó Vô Song phải mặc định chấp nhận, tuy có
hoài nghi nhưng cũng khó lòng mà đi sâu tìm hiểu.
Cũng như lần
này, rõ ràng Vô Song không biết Bách Tổn là ai nhưng người này lại thể
hiện ra sự quen thuộc với Đông Phương Bất Bại, ngay cả việc Vô Song
khống chế Ngô Ứng Hùng cũng không khiến Bách Tổn nổi lên sát ý với hắn.
Vô Song không quá hiểu Bách Tổn thực sự nghĩ gì, Bách Tổn thực sự muốn làm gì nhưng nếu người này muốn nói chuyện Vô Song đương nhiên sẽ đồng ý.
Vô Song có thể không địch lại Bách Tổn nhưng mà hắn sẽ không sợ Bách Tổn,
Vô Song lại càng không tin Bách Tổn có thể cứu được Ngô Tam Quế khỏi tay Vô Song, cái thực lực này Vô Song nhất định phải có.
_ _ _ __ _ _
Vô Song vận dụng Quỳ Hoa Bảo Điển mang theo Ngô Ứng Hùng rời khỏi Hành
Dương, hướng thẳng về Hành Sơn, cho dù mang theo một người nhưng tốc độ
của Vô Song vẫn cực nhanh cơ hồ không hề bị ảnh hưởng.
Ở phía sau Vô Song đương nhiên là Bách Tổn, lão nhân này không thể đuổi kịp Vô
Song nhưng chung quy cũng không để Vô Song cắt đuôi, thủy chung vẫn có
thể bám theo Vô Song.
Vô Song chọn một địa điểm thích hợp sau đó
dừng lại, cũng không đến mấy giây bản thân Bách Tổn cũng hạ xuống, lúc
này hai người vậy mà đã lên tới đỉnh Hành Sơn, từ nơi này thậm chí có
thể nhìn thấy toàn bộ quang cảnh bên dưới dãy Hành Sơn, Hành Sơn quả
thật không hổ là đại sơn phương nam, là một trong những danh thắng đẹp
nhất phương nam, từ chỗ đứng của Vô Song nhìn xuống quả thật ý vị vô
cùng.
Bách Tổn thì không có tâm tình ngắm phong cảnh như Vô Song, lão nhân này không ngại mặt đất bẩn trực tiếp khoanh chân ngồi xuống
bất quá tại vị trí Bách Tổn ngồi xuống liền có từng đạo hàn khí bốc lên.
Nhìn hàn khí của Bách Tổn, Vô Song không thể không thừa nhận đây là lần đầu
tiên hắn nhìn thấy cường giả đi đến tận cùng của chí âm, tu luyện hàn
khí đến cùng cực.
Vô Song cũng chẳng hoài nghi nếu hắn không học
Quỳ Hoa Bảo Điển, nếu hắn không được Trương Tam Phong trao tặng cơ duyên thì tương lai của Vô Song chính là Bách Tổn, một đế vị cường giả chuyên tu hàn khí.
Vô Song cũng chọn chỗ ngồi, hắn mang theo Ngô Ứng
Hùng đến bên một tảng đá rồi ngồi xuống, khoảng cách cũng không xa với
Bách Tổn, hai người cách nhau khoảng 7 bước chân.
Khoảng cách 7
bước đối với đế vị cao thủ không là gì cả tuy nhiên Bách Tổn cũng biết
khoảng cách này căn bản không đủ để đoạt được Ngô Ứng Hùng trong tay Vô
Song hơn nữa Bách Tổn lần này cũng không muốn đoạt với Vô Song.
Bách Tổn nhìn Vô Song thản nhiên mà nói.
"Lão phu mới xuất quan khoảng thời gian gần đây, có rất nhiều việc trên
giang hồ cảm thấy xa lạ bất quá lão phu nghe nói ngươi gặp ám toán? ".
Thông tin Đông Phương Bất Bại gặp ám toán thực sự rất ít người biết, ngay cả
Khúc Dương cũng chưa chắc đã hiểu rõ việc này tuy nhiên Bách Tổn lại là
người của Ngô Tam Quế, bằng vào thế lực của Ngô Tam Quế tại nam phương
thì muốn không biết cũng khó.
Bách Tổn đã hỏi thì Vô Song đương nhiên trả lời.
"Cũng không có gì, coi như tạo điều kiện cho đám độc xà kia chui ra, đợi bản
nhân trở lại liền thanh lọc Hắc Mộc Nhai từ trên xuống dưới ".
Tiếp theo Vô Song như nghĩ đến cái gì lại hỏi.
"Lão đầu, ngươi cũng bị ám toán? ".
Câu hỏi này rất vi diệu, Vô Song thực sự chưa thể xác định được đây có phải Bách Tổn đạo nhân không vì vậy hắn liền thăm dò đối phương, tùy theo
câu trả lời này mà Vô Song có thể mò được một hai.
Tại sao Vô Song nghĩ Bách Tổn bị ám toán?, cái này thật ra bắt nguồn từ ưu thế xuyên không của Vô Song.
Huyền Minh Nhị Lão nói thế nào cũng phải có chút quan hệ với Bách Tổn Đạo
Nhân, lúc này Bách Tổn Đạo Nhân lại ở trận doanh Ngô Tam Quế trong khi
Huyền Minh Nhị Lão gần như chắc chắn ở trận doanh Mông Cổ, đi theo Triệu Mẫn quận chúa.
Vô Song không quá rõ Triệu Mẫn năm nay bao nhiêu
tuổi, bao giờ nàng mới tới trung nguyên nhưng mà khoảng cách cũng không
còn xa nữa dù gì Vô Song cùng Vô Kỵ tuổi tác cũng tương đương.
Triệu Mân thân là quận chúa Mông Cổ, tại thế giới này Mông Cổ là một thế lực
kinh khủng khiếp, còn chưa kể có sự tồn tại hư hư thực thực của Đế Thích Thiên, một Mông Cổ như vậy không thể có chuyện để hai kẻ "bất minh" đi
theo Triệu Mẫn, Huyền Minh Nhị Lão tuyệt đối phải thần phục Triệu Mẫn,
gần như không có khả năng là "điệp viên hai mang".
Nếu Huyền Minh Nhị Lão thần phục Triệu Mẫn trong khi Bách Tổn lại chọn Ngô Tam Quế thì có chút vô lý xảy ra, ít nhất Vô Song cảm giác Bách Tổn cùng Huyền Minh Nhị Lão có khúc mắc.
Tiếp theo Vô Song lại nghe hai chữ "ám
toán" từ miệng người trước mặt, khi nói ra hai chữ này nội tâm của hắn
vốn bình thản lại có chút gợn sóng, từ đó Vô Song liền thuận thế hỏi một câu.
Quả nhiên nghe Vô Song hỏi Bách Tổn không khỏi thở dài một hơi.
"Năm đó thu hai nghịch tặc kia kế thừa Huyền Minh Thần Chưởng, vốn muốn lưu
lại tuyệt học rồi bế tử quan đột phá đế vị, cuối cùng đến cả mạng già
cũng suýt mất trong tay nghịch tặc ".
Bách Tổn cũng không che
giấu gì Vô Song, việc này thiên hạ gần như không ai biết nhưng Bách Tổn
cũng chẳng có ý định che giấu, dù sao mục đích của Bách Tổn chính là tìm sự đồng cảm.
Tại sao lại tìm sự đồng cảm?, Bách Tổn đang nghĩ thay cho Ngô Tam Quế.
Số phận đúng là trêu người, Bách Tổn đáng lẽ ra không có mặt ở Hành Dương, hai kẻ nhận trọng trách này vốn là Tu La Vương cùng Long Đế.
Long Đế là người chịu trách nhiệm chính trong sự kiện Lưu Chính Phong còn Tu La Vương thì xử lý tàn dư Thiên Long Giáo, đương nhiên tàn dư Thiên
Long Giáo ở phụ cận Hành Dương nên cũng có thể tính Tu La Vương tham gia chiến dịch này.
Nếu ngày hôm nay thay bất cứ ai trong hai người
vào vị trí của Bách Tổn thì Vô Song tuyệt không tránh được một đợt truy
sát nhưng mà ai bảo cả hai người đều bị trọng thương đây?.
Tu La
Vương thương thế rất nặng tự động tiến vào trạng thái bế quan còn Long
Đế thú thật là bị Hàng Long Khí của Vô Song dọa sợ, bên ngoài không nói
gì với Ngô Tam Quế nhưng thực tế đã chạy về Thiên Trúc, mang tin này
truyền về Bà La Môn.
Hai đế vị đều không thể xuất thủ mới đến
lượt Bách Tổn hiện thân ở Hành Dương, càng đáng nói là giữa Bách Tổn
cùng Đông Phương Bạch lại có giao tình không cạn.
Bách Tổn sau khi nói ra mình bị ám toán, lúc này nhìn thẳng về phía Vô Song mà nói.
"Đông Phương Bạch, mạng của lão phu là do vương gia cứu, đời này lão phu liền đi theo vương gia, lão phu hiểu tính cách của ngươi như thế nào nhưng
sức người có hạn, ngươi quen độc lai độc vãng khinh thường thiên hạ nhân sinh sớm muộn cũng gặp họa sát thân, không bằng theo lão phu đầu nhập
vương phủ? ".
Câu nói thứ nhất của đối phương thì Vô Song đã xác
định người này là Bách Tổn Đạo Nhân chưa từng xuất hiện trực tiếp trong
nguyên tác Ỷ Thiên Đồ Long Ký, đến câu thứ hai thì lại khiến Vô Song
thấy bất ngờ.
Trong cùng một ngày, hết Phúc Kiến An ra mặt muốn "thu" Vô Song giờ lại đến Bách Tổn muốn Vô Song "theo" Ngô Tam Quế?.
Thân là người hậu thế Vô Song hiểu thảm trạng của Ngô Tam Quế ra sao tuy
nhiên tại thời điểm này bắt tay với Ngô Tam Quế không phải là không có
ích lợi, cũng không phải là không được.
Bằng thực lực của Vô Song hay nói đúng hơn bằng thân phận Đông Phương Bất Bại này chỉ sợ địa vị
của Vô Song trong mắt Ngô Tam Quế sẽ không dưới Long Đế.
Trong
mắt thế nhân Đông Phương Bất Bại còn chưa phải đế vị nhưng tuyệt đã
không dưới đế vị, đấy là chưa kể Nhật Nguyệt Thần Giáo khổng lồ sau lưng Vô Song, đây là loại tài nguyên mà bất kể Thanh triều hay Ngô Tam Quế
đều thèm muốn chiếm vào trong tay.
Hướng về phía Bách Tổn, Vô Song khẽ nhếch miệng.
"Lão đầu, bản nhân hiểu ý của lão tuy nhiên ngày hôm nay bản nhân hủy chuyện tốt của Ngô Tam Quế, hắn sẽ nghĩ ra sao?, hơn nữa dưới quyền Ngô Tam
Quế còn có một kẻ gọi Tu La Vương, bản nhân ngứa mắt với hắn ".
Vô Song vẫn còn chưa quên Tu La Vương, không phải là hắn thù hận Tu La
Vương nên mới không muốn bắt tay với Ngô Tam Quế mà là trong trận chiến
trước đây Tu La Vương từng thể hiện ra sự khinh miệt rất lớn với Đông
Phương Bất Bại, bản thân Đông Phương Bất Bại cùng Tu La Vương đương
nhiên cũng phải có một đoạn chuyện xưa không tiện nói ra.
Vô Song thì không biết cái chuyện xưa này nhưng đã đóng vai Đông Phương Bất Bại thì hắn phải diễn cho tốt.
Bách Tổn tựa hồ đã đoán trước Vô Song trả lời ra sao, thế là lại đáp.
"Vương gia lòng mang trí thiên hạ sao lại quan tâm đến cái tiểu tiết này?, lão cũng không muốn nói dối ngươi, hành động lần này của vương gia cũng là
vì giúp đỡ Tu La Vương gây dựng Tu La Giáo của hắn nhưng mà Tu La Giáo
chung quy chỉ mới phát triển, không thể so sánh với Nhật Nguyệt Thần
Giáo của ngươi ".
"Chỉ cần ngươi chịu ra nhập vương phủ, việc cũ
tất bỏ qua hơn nữa vương gia việc gì phải vì một cái Tu La Giáo còn đang bắt đầu mà bỏ một Nhật Nguyệt Thần Giáo đúng đầu thiên hạ? ".
"Tu La Vương, kẻ này cực mạnh nhưng lão phu cũng không thích hắn, nếu hắn
dám gây khó dễ với ngươi lão phu chắc chắn đứng về phía ngươi, ngươi
cũng không cần suy nghĩ nhiều ".
Lời Bách Tổn nói quả thật có đạo lý, như Vô Song đã nghĩ tới bản thân chiến dịch này nhằm gây dựng cơ đồ cho Tu La Vương thậm chí giúp hắn lập một quốc gia nơi Tây Vực nhưng
thú thật tốc độ dựng quốc của Tu La Vương sẽ chẳng tính là gì so với
Đông Phương Bất Bại chân chính.
Đông Phương Bất Bại chỉ cần gật
đầu, chỉ cần bắt tay với Ngô Tam Quế chỉ sợ chưa đến một tháng nơi Tây
Vực sẽ xuất hiện một cái Bái Nguyệt Quốc, là một cái "giáo quốc".
Thế nào gọi là "giáo quốc"?, Thiên Trúc tính là giáo quốc, Ba Tư cũng tính là giáo quốc, Phù Tang cũng thế.
Giáo quốc được hiểu là toàn bộ người dân trong quốc gia đều tôn thờ một loại tín ngưỡng hoặc đa phần lấy tín ngưỡng đó làm chủ.
Tu La Vương kể cả lập quốc cũng chỉ là một quốc gia bình thường trong khi
nếu Bái Nguyệt Quốc được lập ra thì nó sẽ trở thành giáo quốc.
Dùng tôn giáo mê hoặc dân chúng, dùng tôn giáo mê hoặc giáo đồ, một quốc gia bị tôn giáo khống chế sẽ cực kỳ khủng khiếp, ít nhất là về mặt chiến
tranh.
Trăm vạn giáo đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo dĩ nhiên vượt xa cái gọi là Tu La Giáo.
Vô Song lần này rốt cuộc không lập tức trả lời, hắn quả thật đang suy nghĩ nghiêm túc vấn đề này.
Rốt cuộc sau một lúc Vô Song đứng lên, nhấc Ngô Ứng Hùng ném thẳng về phía Bách Tổn.
Bách Tổn cũng không ngạc nhiên gì mà đưa tay ra, bàn tay hóa giải toàn bộ
kình lực rồi cực nhẹ nhàng đỡ lấy Ngô Ứng Hùng, ánh mắt vẫn nhìn về phía Vô Song, sau khi đỡ được Ngô Ứng Hùng thì Bách Tổn mới hỏi.
"Câu trả lời của ngươi là gì? ".
Vô Song đứng lên, phủi phủi quần áo rồi đáp.
"Trong người bản nhân có thương thế, thực lực 10 phần chỉ còn 7, lần này không vì muội muội ta gặp truy sát ở Hành Dương, không vì Khúc Dương bản nhân cũng không định sớm xuất hiện trở lại như vậy ".
"Việc này tốt nhất về sau lại nói, đợi bản nhân trở lại thanh tẩy Nhật Nguyệt Thần Giáo liền mời lão lên Hắc Mộc Nhai đàm đạo ".
Bất kể là triều đình hay Ngô Tam Quế đều có thể cho Vô Song rất nhiều lợi
ích nhưng mà lợi ích có nhiều hơn nữa cũng phải có mạng mà sử dụng,
không phải ai cũng có phúc bắt cá hai tay.
Vô Song muốn làm được
việc này nhất định phải chuẩn bị thật kỹ, muốn vừa bắt tay triều đình
vừa lợi dụng Ngô Tam Quế thì Vô Song nhất định phải hàng được một giáo,
phải tìm được một người.
Người kia Vô Song vẫn chưa biết tìm đâu ra nhưng bằng hiểu biết của Vô Song với nàng thì hắn cũng có chút manh mối.
Về phần hàng một giáo, việc này tương đương phiền phức, Nhật Nguyệt Thần
Giáo rộng lớn vô cùng muốn nắm thật chặt trong tay tuyệt không dễ dàng,
Vô Song không nắm được Nhật Nguyệt Thần Giáo trong tay thì nói gì đến
việc hợp tác với ai khác?.