Vô Song ít lâu trước còn đang tính làm sao thu phục càng nhiều nhân vật
chính của Kim Dung dưới quyền mình càng tốt, đang nghĩ làm cách nào để
hình thành Chân Võ Thất Tiệt Trận một cách đơn giản nhất thì liền nhìn
thấy Cẩu Tạp Chủng, đây thực sự là nằm ngủ mà gặp chiếu manh.
Cẩu Tạp Chủng thực sự là một nhân vật chính mang theo thuộc tính ‘hack’
trong người, tuy không phải loại gặp may như Hư Trúc nhưng mà còn bá đạo hơn cả Hư Trúc, bản thân Bạch Thủ Thái Huyền Kinh đã là một cái gì đó
cực kỳ kinh khủng, chỉ tính riêng Bạch Thủ Thái Huyền Kinh chứ chưa tính các cơ duyên khác của Cẩu Tạp Chủng thì Vô Song đã đánh ra rất cao.
Ngoài điểm này ra Cẩu Tạp Chủng còn có một lợi thế không nhỏ trong mắt Vô Song đó chính là tuổi tác và tính cách.
Cẩu Tạp Chủng còn rất nhỏ, đứa bé này cái gì cũng không biết, còn dễ nói
chuyện gấp nhiều lần so với Vi Tiểu Bảo, tính cách của Cẩu Tạp Chủng
cũng không có gì đặc biệt, Cẩu Tạp Chủng làm người lương thiện đến mức
có chút khờ khạo, có chút ngốc nghếch, tính cách như vậy lại thêm tuổi
tác như vậy thì còn ai có thể thích hợp hơn trở thành một nhân vật chính bên cạnh Vô Song đây?.
Cẩu Tạp Chủng nói thẳng ra có thể nói là dễ bảo, dễ đào tạo đồng thời tương lai còn siêu mạnh mẽ.
Vô Song càng nhìn Cẩu Tạp Chủng càng thấy thích mắt, hắn không khỏi hướng
về Trương Tam Phong mà lên tiếng nhưng mà lần này hắn dùng truyền âm
nhập mật.
“Chân nhân, người có tính toán gì với đứa bé này? “.
Trương Tam Phong nghe thấy Vô Song hỏi vị chân nhân này liền cười mà đáp lại hắn, dĩ nhiên ông cũng dùng truyền âm nhập mật.
“Ngươi có hứng thú với đứa trẻ này?, chẳng nhẽ muốn làm sư phụ của nó? “.
Trương Tam Phong muốn đào tạo một người căn bản chẳng khó, cho dù là phế vật
Trương Tam Phong cũng có thể tạo ra một ngũ tuyệt cường giả, cái này
tuyệt đối chẳng phải nói đùa.
Cẩu Tạp Chủng cho dù phế vật thế
nào đi chăng nữa nhưng chỉ cần xác định đứa bé này là Khí Vận Tử thì
Trương Tam Phong có tự tin đào tạo đứa bé này đột phá đế vị tuy nhiên
làm được là một việc còn có muốn làm hay không lại là một việc khác.
Khí Vận Tử trên đời này không thiếu nhưng chỉ có một mình Quách Tĩnh cùng
Trương Vô Kỵ là Trương Tam Phong can thiệp vào còn lại ông gần như không quan tâm, không để ý tới.
Với Trương Vô Kỵ, khi mà Trương Tam
Phong xuyên không thì cốt truyện Ỷ Thiên còn chưa thực sự diễn ra tuy
nhiên Trương Thúy Sơn vốn đã là đệ tử yêu của Trương Tam Phong, tại một
thế này tuy giữa ông cùng Trương Thúy Sơn không có duyên sư trò nhưng
hậu nhân của Trương Thúy Sơn bản thân ông không thể không đoái hoài chứ
đừng nói Trương Vô Kỵ cũng là Khí Vận Tử.
Phần của Quách Tĩnh thì càng không có gì để nói, tại thế giới này trừ những người được Hoàng
Thường cho phép ra thì không ai có tư cách học Cửu Âm Chân Kinh, ngày đó cũng chính là Trương Tam Phong ra mặt dùng một nhân tình đổi một nhân
tình với Hoàng Thường, cũng nhờ đó mà Hoàng Thường cũng bắt đầu thay đổi điều luật trong Cửu Âm Chân Kinh để rồi biến Quách Tĩnh trở thành
truyền nhân duy nhất của môn tuyệt thế công pháp này.
Trương Tam
Phong có thể đào tạo Cẩu Tạp Chủng nhưng như vậy có nghĩa lý gì?, mỗi
Khí Vận Tử đều có con đường riêng của mình, Kiều Phong có đường của Kiều Phong, Quách Tĩnh có đường của Quách Tĩnh, Viên Thừa Chí có đường của
Viên Thừa Chí, căn bản không ai giống ai, nếu tất cả Khí Vận Tử đều do
một tay Trương Tam Phong đào tạo khác gì bảo ông nghịch thiên cải mệnh,
thay đổi toàn bộ quỹ tích cuộc đời của những người được thừa nhận?.
Trương Vô Kỵ là trường hợp duy nhất mà Trương Tam Phong tự mình thay đổi vận
mệnh nhưng mà cái này cũng chẳng ảnh hưởng gì dù sao Trương Vô Kỵ vẫn
tính là có đường riêng của mình, con đường của hắn là do Trương Tam
Phong mạnh mẽ sửa đổi nhưng vẫn là không giống một ai.
Trương Tam Phong quả thật đồng ý với Vô Song, chỉ cần Vô Song có thể đảm bảo tương laic ho Cẩu Tạp Chủng thì Trương Tam Phong đương nhiên sẽ để Vô Song
làm nốt.
Đối với câu hỏi của Trương Tam Phong, Vô Song gật đầu tự tin mà đáp.
“Chân nhân nói đúng, Vô Song quả có hứng thú với đứa trẻ này, Vô Song cũng có thể đảm bảo sẽ không hủy đi tương lai của nó “.
Trương Tam Phong ánh mắt hơi nhíu sau đó lại hỏi.
“Ta có chút tò mò, đứa nhỏ gọi là Cẩu Tạp Chủng này bản thân kỳ ngộ của nó là gì? “.
Trương Tam Phong hiểu mỗi Khí Vận Tử đều có con đường của mình, tại con đường
được định sẵn đó thì sẽ xuất hiện kỳ ngộ thuộc về chính Khí Vận Tử, ông
biết tương lai Cẩu Tạp Chủng bất phàm nhưng mà để được Vô Song đánh giá
chạm đến đế vị thì kỳ ngộ của Cẩu Tạp Chủng chỉ sợ cũng có thể dùng hai
từ kinh khủng mà miêu tả.
Vô Song dĩ nhiên không có gì để che dấu vị chân nhân này, hắn cũng chẳng cần nghĩ ngợi mà đáp.
“Kỳ ngộ của đứa trẻ này là võ học trên Hiệp Khách Đảo, bản thân đứa trẻ này có thể nói là kẻ được chọn lĩnh ngộ thứ võ công thần bí của Đảo Hiệp
Khách “.
Nghe thấy Vô Song giải đáp thắc mắc cho mình Trương Tam
Phong rốt cuộc hiểu ra, thứ võ học trên Hiệp Khách Đảo kia Trương Tam
Phong cũng đã nghe thấy thậm chí đã đi qua, đã nhìn qua.
Trường
Sinh Quyết của ông một phần cũng được gây dựng bởi Bạch Thủ Thái Huyền
Kinh, sự lợi hại của môn võ học này cho dù Trương Tam Phong cũng phải
công nhận.
“Nếu đã vậy liền để ngươi chăm sóc đứa nhỏ này đi tuy nhiên lão phải nói trước với ngươi đứa bé này không dễ để thu nhận đâu “.
Nghe Trương Tam Phong nói vậy Vô Song liền cười, bản thân Cẩu Tạp Chủng đúng là khó bái người khác làm thầy dù sao theo nguyên tác Tạ Yên Khách cho
dù cố cũng chẳng làm được, tất nhiên Vô Song thì chẳng phải Tạ Yên
Khách, hắn biết làm cách nào để có thể thu nhận Cẩu Tạp Chủng.
Vô Song sau khi nói chuyện với Trương Tam Phong liền chuyển ánh mắt nhìn Cẩu Tạp Chủng, sau đó hắn đối với đứa bé này cười nói.
“Cẩu Tạp Chủng?, cái tên này thực sự rất quen thuộc, cứ như ta đã nghe ở đâu rồi vậy “.
Thấy Vô Song đột nhiên nói một câu không liên quan, Hoàng Dung liền quay lại nhìn hắn, thú thật từ khi gặp vị ‘chân nhân’ trước mặt thì Hoàng Dung
cứ cảm thấy Vô Song có gì đó lạ lạ.
Cẩu Tạp Chủng đang nhìn Hoàng Dung lại nghe Vô Song nói lập tức ngoái đầu ra nhìn hắn, ánh mắt chớp chớp.
Cẩu Tạp Chủng trên người bẩn vô cùng, quần áo nhem nhuốc, mái tóc thì bết
lại nhưng cũng không che được đôi mắt cực kỳ có thần của hắn, đôi mắt đã toát ra vẻ bất phàm.
“Ca ca, ngươi nói ngươi thấy tên của ta quen thuộc? “.
Vô Song gật đầu, tươi cười với Cẩu Tạp Chủng mà đáp.
“Cái này ta thật sự thấy quen thuộc, ta từng gặp một nữ nhân, nữ nhân này
nói bà ta có một đứa con trai gọi là Cẩu Tạp Chủng, cái tên này thực sự
rất đặc biệt làm ta nhớ đến bây giờ “.
Nói rồi Vô Song còn dùng ánh mắt hứng thú nhìn đối phương mà hỏi dò.
“Đừng nói tiểu huynh đệ ngươi là con trai của của nữ nhân kia nha, cũng không trùng hợp như vậy chứ? “.
Nói ra có chút xấu hổ, Vô Song còn chưa đọc Hiệp Khách Hành bao giờ.
Tất cả những gì Vô Song biết về Hiệp Khách Hành dựa trên phim ảnh, là bản
2002, đến chính cả Vô Song còn không biết cái bản phim đó đúng bao nhiêu so với nguyên tác, hắn còn chẳng dám nói kỹ ‘Mai Phương Cô’ nhìn ra
sao.
Cẩu Tạp Chủng nghe Vô Song nói hai mắt lại sáng lên, sau đó đến cả đùi gà cũng buông ra khỏi tay, lập tức đáp lời Vô Song.
“Ca ca, người nói thật chứ?, ta... ta đúng là đang đi tìm mẫu thân, chẳng nhẽ người gặp mẫu thân ta? “.
Vô Song cũng chỉ đợi Cẩu Tạp Chủng nói câu này, hắn lập tức lại thêm vào một lời.
“Không thể nào trùng hợp thế đâu, nữ nhân kia... bà ta có nói trong nhà có một con chó gọi là A Hoàng, đừng nói nhà đệ cũng có một con chó chứ? “.
Hoàng Dung ở bên cạnh nhìn Vô Song tự biên tự diễn, nàng rốt cuộc không nhịn
được mà khẽ mỉm cười, nàng không biết Vô Song có ý gì nhưng mà nàng
hiểu... Cẩu Tạp Chủng chỉ sợ từ nay liền không thoát khỏi tay Vô Song
được rồi.