“ Vô Song đại ca, ngươi nhất định phải dạy Tiểu Bảo hai thuật này nha,
biết được hai thuật này từ mai về sau Tiểu Bảo ngao du giang hồ liền
không sợ gì nữa rồi “.
Trong một căn phòng tại Lệ Xuân Viện, Vi Tiểu Bảo cực kỳ thần tượng mà bám lấy Vô Song.
Lúc này với sự giúp đỡ của Vi Tiểu Bảo thì Vô Song cũng thành công mang Hồ
Phỉ cùng Lạc Băng tiến vào một nơi an toàn rồi đặt hai người lên hai
chiếc giường riêng biệt, cái tình cảnh này quả thật tương đối giống đêm
hôm đó khi mà Vô Song nhờ Tiểu Bảo chăm xóc hai người Mạc Ly.
Thấy Tiểu Bảo hứng thú như vậy thì Vô Song chỉ cười, thuật dịch dung còn dễ
nói nhưng truyền âm nhập mật thì Vi Tiểu Bảo rất khó học được, truyền âm nhập mật là đặc sản của Cửu Âm Chân Kinh mà Cửu Âm Chân Kinh thì vốn
không hợp với Vi Tiểu Bảo, Vi Tiểu Bảo thực sự không hợp đi theo con
đường võ học đạo gia.
Vi Tiểu Bảo tuy có hứng thú rất lớn với võ
học nhưng mà lại không chịu được khổ, đương nhiên cũng không phải không
có cách nào để biến Vi Tiểu Bảo thành cao thủ trong thiên hạ.
Nghĩ đến tương lai Vi Tiểu Bảo mang theo võ công cái thế bản thân Vô Song liền khẽ nhếch miệng.
Vô Song sau khi được Trương Tam Phong đưa tới Hành Dương thì cũng không
biết vị lão nhân gia này lại đi đâu nhưng mà Vô Song biết Trương lão
cũng chẳng đi đâu xa, lời nói của Trường Sinh Chân Nhân thì còn nặng hơn lời nói của hoàng đế, sao có thể có chuyện Trương lão nói dạy cho Vô
Song – Chân Võ Thất Tiệt Trận mà lại dấu nhẹm đi.
Chân Võ Thất
Tiệt Trận quả thật có khả năng là con bài tẩy lớn nhất để Vô Song đánh
bại Đế Thích Thiên tuy nhiên muốn tìm được 7 cao thủ cấp bậc chuẩn đế
tạo thành trận pháp là việc quá khó khăn chứ đừng nói là 7 cao thủ đế
vị.
Cao thủ cấp bậc chuẩn đế thiên hạ có mấy người?, bản thân Vô
Song tạm coi là một, Quỳnh Hương cũng coi là một, Thiên Sơn Đồng Mỗ khả
năng là một người, Thiên Thánh tại Võ Đang cũng là một người, ngoài ra
thì còn mấy nhân vật như Phi Thiên Hồ Ly hay Vạn Lão bất quá cho dù cộng cả lại hình như vẫn chưa đủ con số 7?.
Cường giả chuẩn đế đã khó kiếm thì đế vị càng khó kiếm hơn, ngoại trừ Vô Hà Tử ra thì Vô Song
chẳng có thông tin về bất cứ đế vị nào khác đồng thời cũng chẳng có chút niềm tin nào có thể mời được một đế vị nào khác đến giúp đỡ mình.
Vấn đề con người đã khó vấn đề trận pháp càng khó hơn, theo nguyên tác Chân Võ Thất Tiệt Trận được tạo ra dành riêng cho Võ Đang Thất Tử, yêu cầu
đầu tiên của trận pháp chí ít phải là tâm ý tương thông chưa kể Vô Song
còn nghe nói Chân Võ Thất Tiệt Trận vốn là một bức tranh sơn thủy đồ bao hàm cả thiên địa, lấy 7 người trong Võ Đang Thất Hiệp mà tạo nên sơn
thủy, tạo nên cảnh sắc cho cả thiên địa sau đó mới tạo nên Chân Võ Thất
Tiệt Trận chân chính.
Để gom đủ 7 người thích hợp để tạo nên trận Chân Võ đã khó, muốn đáp ứng nhu cầu thực lực lại càng khó hơn vậy nếu
là Vô Song hắn phải giải quyết việc này ra sao?.
Vô Song không
thể nào và cũng không có thời gian tạo nên một nhóm Võ Đang Thất Tử thứ
2, đợi cái nhóm này đạt đến chuẩn đế cùng đế vị thì thà Vô Song tự mình
giải quyết Đế Thích Thiên còn thấy nhanh gọn hơn, phương án thích hợp
nhất lúc này là quy tụ đủ 7 cao thủ cấp bậc chuẩn đế hoặc đế vị đồng
thời toàn bộ 7 cao thủ này... tuổi tác nhất định phải trẻ.
Tại
sao lại yêu cầu tuổi trẻ?, tuổi trẻ đại diện cho thiên phú của mỗi người đồng thời còn đại diện cho khả năng thích ứng của con người, người trẻ
tuổi vẫn luôn dễ dàng thay đổi, dễ dàng làm quen, dễ dàng chấp nhận hơn
cao thủ cao tuổi.
Làm sao để triệu tập 7 thiên tài tuổi trẻ mà
trình độ đều là chuẩn đế hoặc đế vị?, Vô Song chỉ có thể nghĩ tới những
người được gọi là nhân vật chính trong Kim Dung.
Tại thế giới này đúng là rất khó để nghĩ ra có ai thực lực tăng nhanh chóng bằng các
thiên tài trong tiểu thuyết Kim Dung, điển hình nhất phải kể tới ba
người Trương Vô Kỵ, Đoàn Dự cùng Cẩu Tạp Chủng sau đó là đám người Kiều
Phong, Dương Quá, Lệnh Hồ Xung...
Những thiên tài này không phải thiên phú kinh khủng ra sao mà là may mắn kinh người, được khí vận quấn thân, chỉ cần gặp thời liền có thể ngay lập tức phất lên như diều gặp
gió, thế không thể cản.
Mục tiêu của Vô Song chính là những thiên tài này, quy tụ thành Chân Võ Thất Tiệt Trận của chính hắn để làm đối
thủ của Đế Thích Thiên.
Nếu đã quyết định thì Vô Song phải nắm
trong tay càng nhiều nhân vật chính của Kim Dung càng tốt, chỉ có như
vậy bài tẩy của hắn mới càng nhiều, chuẩn bị của hắn mới càng chu đáo,
trong số những nhân vật chính đương nhiên đã phải loại đi Quách Tĩnh
cùng Viên Thừa Chí dù sao theo dòng chảy của thế giới này hai vị nhân
vật này sớm đã quá tuổi.
Nhân vật chính của Kim Dung thú thật Vô Song còn chưa nắm được người nào vậy thì sao có thể bỏ qua Vi Tiểu Bảo đây?.
Vi Tiểu Bảo đúng là không có khả năng trở thành tuyệt đỉnh cao thủ bất quá đây là nếu chỉ dựa vào nguyên tác, Vô Song tại thế giới kia từng hủy đi Hư Trúc thì tại thế giới này hắn cũng không ngại hủy một Hư Trúc để
thành toàn một Vi Tiểu Bảo.
Trước đây Vô Song chỉ tính thầm kéo
Vi Tiểu Bảo vào trận doanh của mình nhưng hiện tại đã biến thành không
thể không đoạt, kẻ nào đoạt... Vô Song liền chém kẻ đó.
_ _ _ _ __ _ _ _
Đối mặt với Vi Tiểu Bảo đang cực kỳ hứng thú thậm chí thần tượng chính
mình, Vô Song cũng không vội ra tay, đầu tiên Vô Song liền muốn biết
tình hình của Mạc Ly ra sao.
“Tiểu Bảo, ngày hôm đó ta rời đi có việc gì xảy ra với đệ không? “.
Vi Tiểu Bảo nghe Vô Song hỏi lại nghĩ đến đêm hôm đó trái tim không khỏi đập thật mạnh.
“Vô Song đại ca, người không biết đêm hôm đó ta bị dọa sợ như thế nào đâu,
cứ như tận thế xảy ra vậy, toàn bộ Lệ Xuân Viện đều rung chuyển kinh
khủng, đêm hôm đó thực sự là dọa đệ một hồi “.
“Mạc Ly tỷ tỷ
nói... trận chiến đó có đại ca tham dự, không biết có đúng hay không?,
đại ca người thực sự lợi hại như vậy? người chẳng lẽ là thiên hạ vô
địch? “.
Vô Song rõ ràng hỏi tình trạng của Vi Tiểu Bảo đêm hôm đó nhưng mà có vẻ tên tiểu tử này quan tâm đến những thứ khác hơn.
“Cũng không lợi hại như ngươi tưởng tượng bất quá đại ca có thể xác định với
ngươi nếu đối thủ là Trần Cận Nam hay Trần Gia Lạc, đại ca giết bọn họ
không cần đến chiêu thứ hai “.
Vô Song đáp rất thản nhiên, khóe
môi cong lên, trên miệng mang theo một tia sát khí, thứ sát khí bao phủ
Vi Tiểu Bảo làm Vi Tiểu Bảo toàn thân run lên nhưng đồng thời Vi Tiểu
Bảo cũng nhìn thấy ẩn sau đôi mắt của Vô Song là sự tự tin vô cùng cường đại, sự tự tin trong mắt Vô Song lúc này thậm chí làm Vi Tiểu Bảo có
một loại cảm giác ngưỡng vọng.
Thú thật Vô Song bình thường sẽ
không lấy Trần Cận Nam cùng Trần Gia Lạc làm thước đo đánh giá võ công
nhưng mà trước mặt Vi Tiểu Bảo thì khác, bất kể thế nào Vô Song cũng
phải chặt đứt cánh tay của Thiên Địa Hội, chặt đứt hình tượng của Thiên
Địa Hội trong mắt Vi Tiểu Bảo.
Dùng đến cả khí tràng của chính
mình ảnh hưởng Tiểu Bảo nhưng thứ khí tràng này cũng không kéo dài quá
lâu, Vô Song rất nhanh thu khí tràng lại sau đó như có như không lại mở
miệng.
“Tiểu Bảo, Mạc Ly lúc này thế nào rồi?, nàng hiện tại ở đâu? “.
Hỏi một câu bâng quơ kéo Vi Tiểu Bảo khỏi cái trạng thái kia nhưng lại
không làm Vi Tiểu Bảo chú ý, khi nghe thấy Vô Song một lần nữa nhắc đến
Mạc Ly thì miệng Vi Tiểu Bảo cười càng lớn, cứ như ngoác miệng ra mà
cười vậy.
“Vô Song đại ca, người không nhắc thì đệ quên mất, Mạc
Ly sư phụ có giao cho đệ một phong thư bảo gửi cho đại ca, sư phụ có nói nếu đại ca muốn tìm sư phụ thì cứ theo chỉ dẫn trong phong thư này là
được “.
Vi Tiểu Bảo nhắc đến Mạc Ly thì không thể không cười, Mạc Ly quả thực nhận Vi Tiểu Bảo làm đệ tử, Vi Tiểu Bảo đương nhiên biết
Mạc Ly lợi hại nhưng trên tất cả vị nữ sư phụ này của Tiểu Bảo tuyệt đối là đại mỹ nhân chỉ có tính cách hơi quái gở một chút mà thôi.
Đối với đại mỹ nhân tên tiểu tử này vẫn luôn không có khả năng tự chủ, sức
đề kháng rất thấp, cho dù Mạc Ly chưa dạy hắn một chiêu một thức võ công nào thì VI Tiểu Bảo vẫn cực kỳ nguyện ý nhận Mạc Ly làm sư.
Ngoài điểm này ra trong mấy ngày Mạc Ly còn ở tại Lệ Xuân Viện thì Vi Tiểu
Bảo được nghe rất nhiều chuyện, được nghe Mạc Ly kể về võ lâm thực thụ,
nghe Mạc Ly kể xem cao thủ trong thiên hạ rốt cuộc ra sao, thế giới bên
ngoài kia rộng lớn thế nào.
Mạc Ly có việc phải rời khỏi Lệ Xuân
Viện, bản thân Mạc Ly không kịp dạy Vi Tiểu Bảo võ công mà cũng chẳng
hẹn ngày trở lại nhưng không thể không nói nàng như giúp Vi Tiểu Bảo mở
ra một chân trời mới vậy.
Vô Song một bên nhận lấy phong thư mà
Vi Tiểu Bảo lấy từ trong ngực ra, một bên lại nghe Vi Tiểu Bảo thao thao bất tuyệt về võ lâm bên ngoài, nghe vẻ hào hứng của Tiểu Bảo ánh mắt Vô Song không khỏi lóe lên.
Tiểu Bảo năm nay... đã lớn, có lẽ cũng thích hợp tiến vào trong cung rồi.
_ _ _ _ _ __ _
Trong bức thư kia Mạc Ly viết cái gì?, bức thư này thật ra Mạc Ly viết rất ít về bản thân mình, đối với Mạc Ly mà nói nàng chỉ để lại cho Vô Song
chút tin tức, nàng cùng Lăng Phong rời khỏi Lệ Xuân Viện, rời khỏi Hành
Dương trực tiếp tiến tới Thiên Ưng Trại hội họp cùng Ca Lâu La đồng thời Mạc Ly cũng nói rõ nhóm người Thiên Long Giáo bọn họ rất nhanh cũng sẽ
rời khỏi núi Hành Sơn, Vô Song cũng không cần phải lập tức đi tìm.
Phần chính trong cái bức thư này mới làm Vô Song thực sự quan tâm, trong thư ghi lại một số cứ điểm tàn dư của Thăng Long Hội, ghi lại tổng đà Thăng Long Hội cùng cách liên lạc mới của Thăng Long Hội, dựa vào những gì
Mạc Ly ghi lại chính là để Vô Song lập tức đi nhìn Dạ Xoa của hắn.
Mạc Ly trong lòng vẫn còn tức giận với Vô Song, đối với Mạc Ly thì Vô Song
nếu đã chết mọi việc có thể bỏ qua nhưng nếu hắn còn sống hắn nhất định
phải đến gặp Khinh Huyền, nhất định phải giúp nàng dẹp tan áp lực của
Thăng Long Hội.
Khinh Huyền vì Vô Song mà bỏ ra 5 năm thời gian, 5 năm liều mạng cái gì cũng không cần, giờ Vô Song trở về sao có thể để
cho nàng chịu khổ?.
Bức thư toàn bộ chỉ là lời trần thuật, trong
thư căn bản không có ý trách cứ nhưng Vô Song có thể cảm nhận rõ suy
nghĩ của Mạc Ly đồng thời hắn cũng tương đối tò mò, hắn không hiểu nhóm
người Thiên Long Giáo định đi đâu?.
Theo một lẽ tất nhiên thì đám người Thiên Long Giáo tại Hành Sơn kia rất có khả năng sẽ đi gặp Long
Vương năm xưa tức Tu La Vương hiện tại, bằng vào năng lực của Tu La
Vương lừa dối đám người kia chẳng phải việc khó gì dù sao tại trong lòng tín đồ Thiên Long Giáo bản thân Long Vương vẫn luôn là người gần với
Thiên nhất.
Tất nhiên thân là người trong cuộc thì Vô Song cũng
hiểu được một chút, Long Vương – Lệ Thương Long hiện tại khó mà gặp được đám người Thiên Long Giáo, thương thế của hắn rất nặng, thương thế này
nếu không xử lý tốt chỉ sợ thực lực đại giảm cũng không biết chừng, đấy
là chưa kể Mạc Ly thân là người Thiên Long Giáo, đêm hôm đó nhìn thấy
Long Đế hiện thân chỉ sợ cũng phát hiện ra cái gì đó, đối với Thiên Long Giáo – Tây Vực cùng Bà La Môn – Thiên Trúc thì luôn luôn là thủy hỏa
bất dung, Mạc Ly lúc này chỉ sợ sớm cùng Ca Lâu La rời khỏi phạm vi
thành Hành Dương, dù gì đối thủ cũng là đế vị, là tồn tại không có bất
cứ ai trong Thiên Long Giáo lúc này giải quyết được.
Đọc xong bức thư của Mạc Ly, Vô Song ghi nhớ toàn bộ thông tin rồi thản nhiên vận
nội lực của chính mình, nội lực chí dương chí cương xuất hiện vậy mà
trực tiếp biến bức thư này trở thành tro tàn.
Nhìn một chiêu này của Vô Song, hai mắt Vi Tiểu Bảo lại càng long lanh, không khỏi cười hắc hắc.
“Cái gì mà Tiềm Long đại hội, cái gì mà thiên tài tụ tập chứ, chẳng qua là
đại ca không tham dự, nếu đại ca tham dự thì truyền nhân Nga My, Võ
Đang, Cái Bang, Thiếu Lâm hay bất cứ môn phái nào của nam phương đều chỉ có thể quỳ xuống hai tay dâng lên chức vô địch “.
Vi Tiểu Bảo
nói câu này cũng là thật lòng hơn nữa trong ngữ khí quả thực có chút
không vui vẻ gì với cái gọi là Tiềm Long Đại Hội kia.
Nghe được
câu nói này của Vi Tiểu Bảo bản thân Vô Song đột nhiên thẳng tắp sống
lưng lên, trong đầu hắn hiện lên hai chữ ‘Nga My’ đương nhiên hai chữ
này rất nhanh biến mất, nó bị thay thế bằng một dung mạo, bằng một cái
tên, cái tên mà cả thiên hạ chỉ được một mình Vô Song được gọi.