Hoàng Dung xuất thân từ Đào Hoa Đảo, nói về trận pháp chỉ sợ ngang dọc
toàn bộ Kim Dung cũng không có quá nhiều người tự tin hơn nàng chứ đừng
nói là cao thủ thế hệ trẻ tuổi.
Trước khi quen biết Vô Song thì
Hoàng Dung cũng chẳng mấy hứng thú với võ học, thứ làm nàng hứng thú là
tri thức đồng thời trận pháp là một trong những loại tri thức làm cho
Hoàng Dung bị hấp dẫn nhất bởi thứ tri thức này xứng đáng với trí tuệ mà nàng được trời ban.
Sau khi quen Vô Song bản thân Hoàng Dung
đúng là chịu học võ công hơn lúc trước nhiều nhưng mà so với ham mê về
tri thức của chính nàng thì chẳng thấm vào đâu nhất là từ khi nàng học
Cửu Âm Chân Kinh.
Cửu Âm Chân Kinh là đạo gia bảo điển, là đại
cương của võ học trong thiên hạ nhưng mà nó đồng thời cũng bao hàm
nguyên lý của vũ trụ, của vạn vật đất trời dưới cái nhìn tổng thể của
đạo gia điều này vô tình lại cùng một đường với trận pháp dù sao trận
pháp hiểu theo cách đơn giản nhất cũng là mượn lực lượng thiên địa đất
trời dựa trên nguyên lý của đạo gia, chuyên tu Cửu Âm Chân Kinh lại càng khiến tạo nghệ trận pháp của Hoàng Dung tăng vọt.
Hoàng Dung
đứng trên võ đài, nàng không hiểu Tử Y tỷ tỷ của mình đi đâu, ánh mắt
của nàng lúc này thậm chí vẫn đang nhìn qua Phong Nhất Trận dù sao kẻ
này cũng là người cuối cùng mà Tử Y tỷ tỷ tiếp xúc.
Hoàng Dung
đương nhiên lo lắng cho Tử Y tỷ tỷ của nàng nhưng mà nội tâm thật ra
cũng thở phào nhẹ nhõm, Tử Y không muốn gặp Hoàng Dung thì Hoàng Dung
cũng tương tự như vậy, một trận chiến giữa hai người tại Tiềm Long Đại
Hội vốn là điều không ai muốn.
Chỉ cần đối thủ không phải là Tử Y thì bất kể là ai Hoàng Dung cũng có tự tin đánh bại, giây phút nàng có
thể gọi ra Thiên Địa Đồng Âm của Đả Cẩu Bổng Pháp thực sự cũng làm tâm
lý Hoàng Dung có bước chuyển biến rất lớn.
Nàng xuất thân Đào Hoa Đảo, tại thế giới kia nàng có thể vô lo vô nghĩ nhưng mà hiện tại đến
thế giới này nàng lại khác, bên cạnh nàng ngoại trừ Vô Song ra đã không
còn ai, đã không còn người để nàng có thể dựa vào, nàng nhất định phải
càng mạnh mẽ hơn, không phải chỉ mạnh mẽ cho một mình nàng mà còn mạnh
mẽ cho cả... thế giới kia, nàng ít nhất muốn chứng minh thiên tài tại
quê hương của nàng thì đi đến đâu cũng vẫn cứ là thiên tài.
_ _ _ _ _ _ __ _ _
Tiềm Long Đại Hội hiện tại thật sự vì việc Viên Tử Y biến mất mà có chút
loạn tuy nhiên địa hội vẫn nhất định phải diễn ra dù sao cũng không thể
vì Viên Tử Y mà dừng tất cả mọi việc lại, nếu nàng không trở về chẳng
nhẽ một mực chờ đợi?.
Lý Thu Thủy cho dù cực kỳ không muốn cũng vẫn phải làm ra quyết định để cặp đấu tứ cường diễn ra như bình thường.
Trận đấu của Hoàng Dung cùng Mộ Dung Yến Nhi sẽ diễn ra trước sau đó cặp đấu giữa Trầm Côn cùng Viên Tử Y mới diễn ra tuy nhiên nếu sau khi trận đấu đầu tiên kết thúc sẽ đốt một vòng nhan, trong thời gian một vòng nhan
cháy hết mà Viên Tử Y không trở lại tức là nàng tự động bỏ quyền cũng
đồng nghĩa với việc Trầm Côn thẳng tiến vào vòng chung kết.
Trầm Côn cùng Viên Tử Y chưa chiến thì mọi tâm điểm tất nhiên dồn về phía Hoàng Dung cùng Mộ Dung Yến Nhi.
Mộ Dung Yến Nhi bước lên đài, nàng không trogn trang phục tiểu ăn mày nhem nhuốc như Hoàng Dung mà như thần tiên tỷ tỷ hạ phàm vậy, chỉ bằng khí
chất giữa hai người hiện tại mà nói Mộ Dung Yến Nhi ăn đứt Hoàng Dung
chứ chưa nói đến việc đây là sân nhà của nàng.
Hiện tại giới tính của Hoàng Dung trong mắt rất nhiều người vẫn cứ là nam nhân dù sao từ
bên ngoài nhìn xem cũng không thấy có chỗ nào của Hoàng Dung giống với
nữ nhân mà cho dù nàng có giống nữ nhân đi chăng nữa chỉ bằng việc bôi
nhọ nồi lên mặt thêm vào ăn mặc nhem nhuốc đã chẳng có cửa đọ mỹ mạo
cùng Mộ Dung Yến Nhi.
Tương phản quá lớn giữa hai loại hình thái khiến cho cả vạn người bên dưới võ đài nhất mực hô vang bốn chữ Mộ Dung Yến Nhi.
Mộ Dung Yến Nhi hiện tại như chúng tinh phủng nguyệt, so với một Hoàng
Dung bình thản đứng đó căn bản là như trời với đất, nàng hướng ánh mắt
về phía Hoàng Dung cực kỳ có phong phạm của đệ nhất thiên tài phương nam mà lên tiếng.
“Dung thiếu hiệp, mời “.
Nàng một tay đưa
ra thủ thế mời đồng thời lúc này bên hông nàng cũng thêm vào một thanh
bội kiếm, đây là lần đầu tiên Mộ Dung Yến Nhi mang theo kiếm lên võ đài, cho dù trước kia nàng hành tẩu phương nam cũng rất ít mang theo bội
kiếm.
Dĩ nhiên thân là thiên tài của Mộ Dung Thế Gia thì Mộ Dung
Yến Nhi khó mà không biết sử dụng kiếm, võ học của Mộ Dung Thế Gia thậm
chí được gọi là võ học hoàng tộc, ngoại trừ trấn phái võ học Đấu Chuyển
Tinh Di ra thì bất kể kiếm pháp, thương pháp, đao pháp thậm chí ám khí
thuật Mộ Dung gia đều sưu tầm, đều có sở học.
Thân là nam phương
đệ nhất thiên tài lại thêm Mộ Dung gia đệ nhất thiền tài thế hệ này bản
thân Mộ Dung Yến Nhi đã mang theo bội kiếm chứng tỏ đây là quân bài tẩy
của nàng.
Nàng một tay làm thủ thế mời Hoàng Dung một tay để ra
sau lưng nhẹ nắm lấy bội kiếm của mình, trong mắt toát ra vẻ tự tin vô
cùng.
Kiếm pháp của nàng thực sự rất cao hơn nữa kiếm pháp có thể giúp nàng khắc chế một điểm yếu cố hữu đấy chính là cận thân chiến đấu.
Nếu Mộ Dung Yến Nhi có thể một mực khống chế chiến cuộc thì không có cái gì để nói nhưng nếu chiến cuộc không còn trong tay nàng thì Đấu Chuyển
Tinh Di thực sự rất khó vận hành, tinh vị rất khó lại một mực áp chế đối thủ.
Tại vòng Thập Lục Cường nếu mà Ứng Hoan Hoan có thể mạnh
hơn một chút chỉ sợ thật sự hủy được tinh vị của nàng nếu như thế Mộ
Dung Yến Nhi rất khó thắng được Ứng Hoan Hoan mà cho dù có thắng cũng sẽ là thắng thảm.
Đương nhiên cái trường hợp đó chỉ xảy ra khi Ứng
Hoan Hoan không mang theo kiếm pháp, nàng rất tự tin vào bộ kiếm pháp
này của Mộ Dung Thế Gia thậm chí còn dám mang thứ kiếm pháp này đánh
cùng Đả Cẩu Bổng của Hoàng Dung.
Kiếm pháp của Mộ Dung gia sưu
tầm rất nhiều nhưng đa số không thể gọi là kiếm pháp hàng đầu thiên hại
chỉ duy có một bộ tên gọi Yên Vân Phi Vũ Kiếm có thể mang ra so đấu cùng võ lâm bởi Yên Vân Phi Vũ Kiếm là kiếm pháp tổ truyền của Yên Quốc, là
kiếm pháp tổ truyền của hoàng thất đại Yên.
Nếu so về lâu đời mà nói Yên Vân Phi Vũ Kiếm còn lâu đời hơn cả Đấu Chuyển Tinh Di.
_ _ _ __ _ _ _
Hoàng Dung đối mặt cùng Mộ Dung Yến Nhi, Mộ Dung Yến Nhi đã mời thì Hoàng
Dung cũng không khách khí, nàng mặc kệ bên dưới vạn chúng đang reo hò
tạo khí thế cho Mộ Dung Yến Nhi, tay nắm lấy gậy trúc thản nhiên tiến
thẳng về phía trước.
Mộ Dung Yến Nhi có tự tin của mình thì Hoàng Dung cũng có.
Mộ Dung Yến Nhi có bài tẩy của mình thì Hoàng Dung cũng có thậm chí bài
tẩy của Hoàng Dung là thứ mà chỉ cần nàng tiếp tục tu luyện... tương lai đi ngang võ lâm cũng chẳng phải là khó.
Hoàng Dung không chỉ là
truyền nhân Đào Hoa Đảo, không chỉ là người nắm giữ Đả Cẩu Bổng Pháp của Cái Bang cũng không chỉ là người sở hữu cùng tu luyện Cửu Âm Chân Kinh, Hoàng Dung bản thân... nàng là truyền nhân của Cổ Mộ Phái, là một trong hai truyền nhân chính thống của Lâm Triều Anh.
Lâm Triều Anh
chưa từng dạy cho Hoàng Dung một chữ cũng chưa từng hướng dẫn nàng một
giờ một phút nhưng Hoàng Dung vẫn cứ là truyền nhân Cổ Mộ Phái bởi Hoàng Dung tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh.
Hoàng Dung chưa từng được coi là đam mê võ học nhưng mà nàng lại dành rất nhiều thời gian để hiểu, để
tham chiếu Cửu Âm Chân Kinh, chỉ cần có thể nắm được Cửu Âm Chân Kinh
thì có thể tu luyện toàn bộ chiêu thức trong thiên hạ cũng không phải là khó.
Cửu Âm Chân Kinh là tổng cương võ học trong thiên hạ, nắm
được Cửu Âm Chân Kinh đâu khác gì được khai trí?, Cửu Âm Chân Kinh không giống Cửu Dương Thần Công có diệu dụng khủng khiếp về mặt nội lực nhưng mà Cửu Âm Chân Kinh lại khai sáng về mảng võ học cùng chiêu thức, chỉ
cần không phải chiêu thức có yêu cầu quá mức đặc biệt thì Hoàng Dung đều có thể dùng Cửu Âm Chân Kinh diễn giải ra sau đó tự động học tập một
cách dễ dàng.
Nội công của Hoàng Dung cũng không tính là cao bất
quá Ngọc Nữ Tâm Kinh cũng chưa từng yêu cầu nội công hay nói đúng hơn là võ học Cổ Mộ chưa từng mang thiên hướng nội công, cũng giống như Đả Cẩu Bổng Pháp thì Ngọc Nữ Tâm Kinh đối với Hoàng Dung cực kỳ dễ học.
Trận chiến trước đây ai cũng thấy Hoàng Dung cũng chẳng phải là cao thủ
thiên về tốc độ dù sao Tiêu Dao Du là bộ pháp ứng biến của Cái Bang chứ
chưa từng đương coi là thân pháp nhanh hàng đầu trong thiên hạ nhưng mà
giờ phút này rất nhiều ánh mắt đều co rụt lại.
Hoàng Dung lúc đầu bước rất chậm nhưng khi khoảng cách giữa nàng cùng Mộ Dung Yến Nhi được rút ngắn thì tốc độ nàng càng ngày càng nhanh, thân ảnh nàng thậm chí
hóa thành một bóng mờ mà lao đến.
Cửu Âm Chân Kinh – Xà Hành Ly Phiên.
Ngọc Nữ Tâm Kinh – Ngọc Nữ Thân Pháp.
Đào Hoa Đảo – Cửu Chuyển Đào Hoa Bộ.
Ba loại thân pháp khác nhau tụ tập lại một thân, Hoàng Dung bỗng chốc như
thay đổi thành một người khác, tốc độ của nàng cao đến mức Mộ Dung Yến
Nhi triệt để rơi vào thế bị động, khi mà ba loại thân pháp hàng đầu
thiên hạ quy nạp với nhau tại một thân của Hoàng Dung... chỉ sợ ngũ
tuyệt cường giả tam tinh chiến lực cũng chưa chắc đã nhanh bằng nàng.
Mộ Dung Yến Nhi chỉ kịp đưa tay lên tạo thành tấm chắn Đấu Chuyển Tinh Di
cho mình thì Hoàng Dung đã tiến tới, gậy trúc trong tay nhẹ xoay nhưng
mà nàng không sử dụng Đả Cẩu Bổng Pháp như mọi người thường nghĩ mà là
kiếm pháp.
“Ngọc Tiêu Kiếm Pháp “.
Gậy trúc đâm ra nhưng
lại mang theo một loại âm luật kỳ lạ một thứ âm thanh vang vọng không
gian này, theo một đường kiếm đâm thẳng của nàng cứ như một nốt nhạc
ngân vang.
Nàng không thích phụ thân cũng không nguyện học võ học của phụ thân nhưng mà khi Đông Tà – Hoàng Dược Sư mất đi... nàng nhất
định không thể đễ võ học Đào Hoa Đảo thất truyền.
Nàng vẫn chưa
để thổi một khúc Bích Hải Triều Sinh của phụ thân bởi âm luật của nàng
còn thua phụ thân nhiều lắm bất quá Ngọc Tiêu Kiếm Pháp thì khác, 2 năm
đi theo Vô Song nàng cũng đã bắt đầu kế thừa hầu hết võ công của Đào Hoa Đảo.
Ngọc Tiêu Kiếm Pháp – Vân Tâm Xuất Tụ.
Một kiếm này
đâm ra, kiếm khí khuấy động xung quanh, kiếm khí ôn nhu như ngọc, nhẹ
nhàng như mây nhưng lại cho người ta một loại cảm giác thần bí khó dò.
Mộ Dung Yến Nhi nào được chứng kiến loại kiếm pháp này bao giờ, nàng cũng
không nghĩ nhiều, cổ tay nhẹ chuyển, theo cổ tay của nàng khẽ xoay thì
một vòng Đầu Chuyển lại hiện ra, tạo thành thứ mặt phẳng ngăn cản kiếm
khí của Hoàng Dung.
Đỡ được một kiếm của Ngọc Tiêu Kiếm Pháp cũng chẳng phải là khó đặc biệt khi nàng nắm giữ Đấu Chuyển Tinh Di nhưng mà đỡ xong thì Mộ Dung Yến Nhi mới âm thầm hoảng sợ, mới nhận ra kiếm này
bất phàm.
Kiếm khí của nó dĩ nhiên mang theo một loại ‘âm lực’
cực kỳ tà dị, uy lực của kiếm này Đấu Chuyển Tinh Di đương nhiên ngăn
được nhưng thứ âm luật kia thì không, dạng lực lượng này thậm chí xuyên
qua phòng ngự của Mộ Dung Yến Nhi, xâm nhập vào thính giác của nàng sau
đó Mộ Dung Yến Nhi có thể cảm giác rõ ràng cả cơ thể mình đều trở nên
trì độn, toàn bộ tiềm thức thậm chí có chút mơ hồ không rõ.
Mộ
Dung Yến Nhi quá mức sợ hãi mũi chân liền lùi lại, cả người xoay vòng mà muốn tránh ra xa thì Hoàng Dung đã mượn thế đâm ra chiêu thứ hai.
Ngọc Tiêu Kiếm Pháp – Tiêu Sử Thừa Long.
Kiếm thứ hai đâm ra, kiếm này không nhẹ nhàng gì, kình lực của nó tuyệt đối
được coi là kiếm pháp uy lực hàng đầu trong tay Hoàng Dung lúc này, một
kiếm đâm ra nhất định muốn lấy mạng kẻ địch.
Mộ Dung Yến Nhi vừa
lùi lại cũng đã tránh không kịp chỉ có thể cắn răng vận sức lại dùng Đấu Chuyển Tinh Di ngạnh kháng kiếm này sau đó thân ảnh của nàng cứ như vậy một mực bị đẩy lùi, mãi đến khi nàng chỉ còn đứng cách... góc võ đài có nửa bước chân mới ổn định được thân thể, ánh mắt sợ hãi nhìn Hoàng
Dung.
Một chiêu ‘Tiêu Sử Thừa Long ‘ kình lực rất lớn hơn nữa
kình lực chia làm ba đợt như sóng biển, cơn sóng này chưa tới cơn sóng
kia đã tiếp, ba luồng kình lực đâm thẳng mà đến, mỗi lần kình lực hướng
tới lại làm Mộ Dung Yến Nhi lùi 2 bước mới có thể ổn định thân thể.
Kình lực của Ngọc Tiêu Kiếm Pháp cực kỳ tà đạo, nó không phải là đâm ngang
hay chém thẳng, không phải một đường thẳng tắp mà đánh tới bởi nó có
dạng sóng triều, là từng đường từng đường sóng âm nối nhau mà tới, độ
mạnh chưa hẳn đã là đáng sợ nhưng độ quỷ dị cùng khó phòng lại kinh
khủng vô cùng cũng vì sóng âm từng đợt đánh tới mới khiến Đấu Chuyển
Tinh Di không cách nào dẫn lực đi nơi khác, chỉ có thể ngạnh kháng mà
lùi lại.
Hoàng Dung xuất ra hai chiêu, nàng cũng không lựa chọn
tiếp tục tấn công mà là thu gậy trúc lại hướng về phía Mộ Dung Yến Nhi,
tay phải thu lại sau lưng nắm lấy gậy trúc, tay trái đưa ra làm thủ thế.
“Mời”.
Nàng lúc này trong hình ảnh của một tiểu ăn mày xấu xí nhưng khóe miệng lại
cong lên một nụ cười, nụ cười đẹp tựa ánh trăng trên trời, mang theo thứ sức sống, mang theo thứ ánh sáng xóa tan đêm tối